Mỹ Nhân, Chúng Ta Đến Tú Ân Ái Đi

Chương 19: Tiểu ngạo kiều cùng nhóm fan

Trước Sau
Lâm Hạ cho rằng chính mình giải thích nhiều như vậy, sự tình liền có thể bình ổn xuống, không ngờ không chỉ không bình ổn, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí còn dẫn tới người người chuyển phát weibo của y. Đối với chuyện này đánh giá của nhóm người Yêu thương chó độc thân là —— Thang Viên, Mười lăm tháng giêng làm người không tệ. Cậu có muốn suy xét một chút hay không. ★﹁★

Nguyên nhân chính là Mười lăm tháng giêng đầu tiên chuyển phát weibo Nguyệt Hạ, không chỉ chuyển phát còn thêm bình luận: trước thời Tần mọi người còn có thể hát vang: “Hán hữu du nữ, bất khả cầu tư.” (1) Thời Hán Tư Mã Tương Như lại hát: “Phượng hề phượng hề quy cố hương, ngao du tứ hải cầu kỳ hoàng.” (2) Theo đuổi theo đuổi chẳng lẽ trọng tâm không phải là đuổi? Tôi sao lại không biết còn có người cầu mà không được thẹn quá thành giận, hơn nữa lúc nào đuổi còn có nghĩa là ép buộc? Chẳng lẽ tôi học ngữ văn không tốt sao? [ hoảng sợ ]

(1) Trích trong Hán Quảng, Quốc Phong, Kinh Thi

Nam hữu kiều mộc, bất khả hưu tư.

Hán hữu du nữ, bất khả cầu tư.

(Núi nam có cây trụi cao, mọi người chẳng thể tựa vào nghỉ ngơi.

Các cô sông Hán dạo chơi, đoan trang chẳng thể trao lời cầu mong.

Người dịch: Tạ Quang Phát)

(2) Trích Phượng cầu Hoàng

Càng châm chọc là weibo Mười lăm tháng giêng chứng thực vốn chính là thầy giáo văn học ngôn ngữ Hán cổ.

Bởi vì anh là người đầu tiên chuyển phát, kết quả dẫn đến một ít người qua đường không rõ lý lẽ hắc cùng kháp chuyển chiến trường tới dưới weibo Mười lăm tháng giêng, thậm chí có người còn nói: “Muốn nổi tiếng muốn tới điên rồi?”

Độc Chước phát một cái weibo, cách không đấu khẩu cùng Mười lăm tháng giêng —— @ Độc Chước: đúng là tiêu chuẩn kép, anh không phải cũng đang theo đuổi người khác sao? Cũng không thấy người đó chấp nhận anh a. Nếu người mình thích có người yêu anh liền không thích nữa, vậy cái loại thích đó không phải nông cạn thì là cái gì? @ Mười lăm tháng giêng

Phía dưới một đám em gái trung học phổ thông cũng đang yêu thầm xoắn xuýt ồn ào tràn đầy đồng cảm, khiến Lâm Hạ không biết nói gì nhất là bên dưới còn có một vài tên bệnh nhân thẳng nam nham (ngôn ngữ mạng, chỉ người theo chủ nghĩa đại nam tử).

Nhưng là trả lời của Mười lăm tháng giêng khiến độ hảo cảm của bọn họ UPUPUP, ngay cả Đại Sư không biết nói chuyện nhất đều mở miệng: Thang Viên, Mười lăm tháng giêng làm người không tệ, cậu nếu không có người trong lòng, có thể suy xét một chút.

Nguyên nhân ở chỗ @ Mười lăm tháng giêng trực tiếp chuyển phát cái weibo kia của @ Độc Chước —— @ Mười lăm tháng giêng: nếu cậu ấy có người yêu, tôi không nói hai lời tuyệt đối rời khỏi, không phải cậu ấy có người yêu tôi sẽ không thích cậu ấy nữa, mà là thích một người vốn liền không đành lòng mang lại phức tạp cùng phiền toái cho người đó, tôi nguyện ý yên lặng giấu loại thích này dưới đáy lòng, mà không phải bịa đặt cùng ép bức cho toàn thế giới.

Người nói không sai, ngược lại không phải vỏn vẹn bởi vì tam quan của anh ta là chính, cũng không chỉ bởi vì Nguyệt Hạ cùng Mười lăm tháng giêng trên cơ bản chưa bao giờ cùng xuất hiện. Mà là Mười lăm tháng giêng vừa nói ra khỏi miệng, nếu Thang Viên thật sự không hề có một chút ý tứ gì với anh ta, trực tiếp nói với anh rằng mình có người thích rồi, hoặc là biên soạn ra một người yêu, Tháng giêng liền không thể không buông tay. Mười lăm tháng giêng theo đuổi Thang Viên cũng gần một năm, Lâm Hạ nhìn ra được anh ta rất thích cậu.

Vì một người không thân thiết, trộn lẫn vào loại chuyện dễ hại tới bản thân mình này, đối với loại tiểu trong suốt fan còn chỉ có mấy trăm như Mười lăm tháng giêng mà nói, tùy thời tùy chỗ liền bị người qua đường não tàn pháo hôi, hơn nữa khả năng hi sinh có lẽ là tình yêu của chính mình. Chỉ có thể nói bản thân anh nhất định nói là làm, người chân chính không sợ bóng sợ gió, đây mới là chỗ xoát độ hảo cảm của bọn họ nhất.

Nhưng mà lấy lý giải của Lâm Hạ đối với Thang Viên, cậu ta làm không được loại chuyện không phúc hậu này, nhưng ra ngoài dự kiến của bọn họ là, Thang Viên thái độ khác thường không có xù lông, ngay cả đùa xù lông cũng không có, thậm chí bản thân ra trận kháp giá cùng người qua đường châm chọc khiêu khích.

Dẫn đến lượng lớn fan CP như là tìm đến tổ chức, trực tiếp đồn trú bên dưới cái weibo kia của Mười lăm tháng giêng, cuối cùng lầu nghiêng tới không thành hình dạng, nhóm kháp não tàn mới triệt để yên tĩnh.

“Ma ma, tui tìm đến tổ chức!!”

“Trước kia tui vẫn cho rằng chỉ có tui yên lặng nhìn trộm đôi CP này! Không nghĩ có nhiều người cùng sở thích như vậy.”

“Hệ liệt hữu sinh chi niên, Mười lăm gia thiệt soái!!”

“Chính chủ phát đường phải không?!! Tui chọt mấy lần mới xác định không phải mô phỏng a a a a a!”

“Đôi tổ hợp tiết nguyên tiêu này, thật là ngọt ngào, ngạo kiều thụ thời khắc mấu chốt bảo vệ chồng cái gì đó, tụi tui không hiểu.”

“Nè, mấy người nói phía dưới liệu có người hỏi, Mười lăm tháng giêng ăn Thang Viên hay là ăn Nguyên Tiêu hay không?”

“LS, đừng bẻ CP của tui! Làm một đảng Nguyên Tiêu có tiết tháo! Năm nay Mười lăm tháng giêng tui nhất định ăn Thang Viên!!”

……

Mười lăm tháng giêng trả lời cô nương hỏi ăn Nguyên Tiêu hay là ăn Thang Viên kia: ngoan, đừng theo tà giáo.

Đoạn này trực tiếp bị screenshot post vào trong lầu CP vừa mới lập trong diễn đàn, tên topic CP vừa ngớ ngẩn lại chứa đầy thâm ý chính là —— Mười lăm tháng giêng đến, có thể ăn Thang Viên chưa?

Nhưng mà mấy thứ này đều là nói sau, Lâm Hạ thêm weibo Mười lăm tháng giêng, cảm ơn anh, Mười lăm tháng giêng cũng không khách sáo, hào phóng đưa ra yêu cầu ——

Mười lăm tháng giêng: khách khí. Nhưng mà tôi cũng có một yêu cầu nhỏ, nói tốt giúp tôi trước mặt Thang Viên.



Lâm Hạ bật cười, đáp ứng anh, y biết đây là Tháng giêng sợ chính mình cảm thấy thiếu nhân tình người khác mới đề xuất một yêu cầu căn bản không tính là yêu cầu, nhưng anh ta không biết trước khi anh ta nói ra câu kia, nhóm Yêu thương chó độc thân đã bày mưu tính kế làm sao gả Thang Viên tên thụ ngạo kiều tầng dưới chót này ra ngoài ——

Đại Sư: có một người đàn ông tốt tam quan chính như vậy, cậu còn chờ cái gì?!

Thang Viên: …… →→

Đại Sư: cậu không lên tôi lên!! Nhưng mà đừng có tìm tôi khóc nhè!!

Thang Viên: Đại Sư, anh còn nhớ Mộc Ngư ven hồ Đại Minh sao?!

Diệp tử: Mộc Ngư khóc ngất trong WC 233333

Chu Sa: gọi Mộc Ngư!!! Tôi muốn kéo anh ấy vào trong nhóm!!

Đại Sư: (╯‵□′)╯︵┻━┻ không bạn bè gì hết!!

Nam Hữu Kiều Mộc: thiệt vui vẻ nha!! Rốt cuộc không cần mỗi ngày bị một tên hòa thượng độc miệng.

Đại Sư: lão nạp đã khám phá hồng trần, chém hết tơ tình, a di đà phật.

Nguyệt Hạ: nhưng mà, Mộc Ngư (木鱼 : cái mõ)vẫn cần phải có, không thì Đại Sư làm sao niệm kinh? ^^

Đại Sư: hứ!!!!! Ai dạy hư Nguyệt Hạ sỏa mụ của tôi?! Trả lại Nguyệt Hạ ôn nhu cho tôi ~~

Lan Lăng: đó là Nguyệt Hạ của tôi. Cậu vẫn là cùng Mộc Ngư của cậu đi niệm… kinh… cho tốt đi. [ mỉm cười ]

Chu Sa: người có thể đem niệm kinh nói khụ khụ như vậy, khó trách Kiều thụ nói vương gia khí tràng tràn đầy.

Đại Sư: vì sao tôi đột nhiên có loại ảo giác tôi thành thụ tầng dưới chót?!

……

Lan Lăng: Thang Viên, Tháng giêng không sai, suy xét một chút, hắn rất nghiêm túc, nếu cậu không có người mình thích mà nói.

Thang Viên: sao ngay cả vương gia cũng ~~~[ tạm biệt ]

Nguyệt Hạ: có thể là cảm ứng khí tràng của công (o ̄ω ̄)o

Thang Viên: bị mấy người show ân ái đến mức tôi thật sự nghĩ muốn yêu đương. 【 mặt không muốn yêu nữa.

Nam Hữu Kiều Mộc: lại cho cậu lãnh hội một kích nữa, vừa rồi nhóm fan của Huyền Ngư nói chuyện của Nguyệt Hạ sao lại ồn ào lớn như vậy…

Thang Viên: ngay cả nói chuyện cũng bị nội thương [ tạm biệt ]

Đại Sư: nói chính sự, chuyện vừa rồi liền dừng ở đây mọi người không cần náo loạn. Thang Viên lăn đi cùng Mười lăm tháng giêng nói chuyện yêu đương, tôi đi tìm mùa xuân mới [ mỉm cười ]

Thang Viên: anh mới đừng quậy?!! Vì sao ngữ khí đứng đắn như vậy lại có kết luận không đứng đắn như thế. 】 không cần náo loạn, lại không nói chính sự, tôi cảm giác vương gia muốn mài dao soàn soạt [ sợ hãi ]

Nam Hữu Kiều Mộc: khụ khụ, nghe nội dung tiếp theo thỉnh đừng uống nước ăn cái gì, khống chế tam quan cùng tiết tháo cho tốt, để tránh bị chấn nát 【 tuy rằng mấy người cũng không có.

Nam Hữu Kiều Mộc: Độc Chước, vì theo đuổi Nguyệt Hạ, tạo một cái nhóm fan cùng thích theo đuổi. Theo lời của fan của Huyền Ngư trà trộn vào nói, nhân số bên trong tuy rằng có bộ phận tương đối lý trí lui nhóm, nhưng số lượng tổng thể còn đang lớn mạnh. Rất nhiều chủ ý đều do quân sư quạt mo bên trong ra.

Lan Lăng: móa, đầu óc cậu ta bị nước vào hả?!!

Đại Sư: tôi có nghe lầm hay không?!! Nhóm fan?!!

Diệp tử: gặp qua cố chấp chưa thấy qua cố chấp như vậy, hơn nữa cảm giác rất biến thái a!!!

Nam Hữu Kiều Mộc: mấy chuyện này đều có thể giải quyết, tôi tin tưởng một mình vương gia liền có thể xử lý. Nhưng hiện tại chuyện này có một cái nhược điểm tương đối nghiêm trọng chính là, theo mấy em gái kia nói, Độc Chước quả thật mua đồ gửi cho Nguyệt Hạ, hơn nữa để động viên tinh thần, còn trực tiếp lại hiện trường chuyển phát nhanh. Như vậy vấn đề đến đây, địa chỉ của hai người bị lộ ra sao?



Nguyệt Hạ: tôi không nhận được chuyển phát nhanh a, Lan Lăng anh có nhận được không?

Lan Lăng: không có, hơn nữa địa chỉ nhà chúng ta chưa từng lộ ra trên nhị thứ nguyên.

Chu Sa: tuy rằng không nên lạc đề, nhưng tôi lại một lần nữa chân thật cảm nhận được, hai người lầu trên vậy mà thật là một đôi, chó độc thân đã chịu vạn điểm thương hại. Trở về vấn đề chính, lúc trước là ai não tàn để cậu ta vào tổ kịch, tôi đột nhiên cảm giác ngày phát kịch xa xa không hẹn, liền tính phát, cũng xé thành một mảnh. Tôi rất thích 《  trọng chỉnh non sông 》 mà. T^T

Nguyệt Hạ: làm phiền mọi người, không cần lo lắng, chuyện nhóm fan Lan Lăng có thể xử lý. Chuyện chuyển đồ, để tôi ngẫm lại. Mọi người không cần lên tiếng nữa, đừng để bị cuốn vào. ╭(^3^)╮

Nam Hữu Kiều Mộc: khách khí cái gì, hơn nữa nụ hôn của mỹ nhân có thể mang lại động lực mười phần phải không, tôi lại đi hỏi một chút mấy em gái kia có thể hỏi cậu ta làm sao xác định anh có thể nhận được hay không.

Lan Lăng: ▼﹁▼

Diệp tử: rốt cuộc biết vì sao mỗi lần Nguyệt Hạ bị đùa giỡn đều sẽ bị ngắt lời, tôi ngây thơ tưởng rằng bởi vì anh ấy rất ôn nhu, mọi người đều không nỡ đùa giỡn, nhưng mà, tôi rốt cuộc phát hiện đầu sỏ liền ở trong chúng ta.

Đại Sư: ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, khi cậu phát hiện hắn âm thầm ăn bao nhiêu dấm chua ngầm, cậu liền cân bằng trong lòng 233333333

Nguyệt Hạ: tóm lại vẫn là cám ơn mọi người. Cúi đầu.

Nguyệt Hạ: tôi trước hạ, vuốt lông Lan Lăng, buổi tối nấu món ngon chờ anh, sau đó chỉ hôn anh thôi, yêu yêu đát.

Đại Sư: đm,

Diệp tử: không có bất cứ phòng bị,

Thang Viên: bị show ân ái đầy mặt,

Nam Hữu Kiều Mộc: sax.

Lâm Hạ cong khóe miệng, y nói là lời thật, so với mấy chuyện phiền lòng trên mạng này, vẫn là nấu món ngon cho người yêu ăn một ngày dấm chua tức giận một ngày nhà mình quan trọng hơn.

Nguyên văn Phượng cầu Hoàng :

Phượng hề, phượng hề quy cố hương, Ngao du tứ hải cầu kỳ hoàng,

Thời vị ngộ hề vô sở tương, Hà ngộ kim tịch đăng tư đường.

Hữu diệm thục nữ tại khuê phường, Thất nhĩ nhân hà sầu ngã trường.

Hà duyên giao cảnh vi uyên ương Tương hiệt cương hề cộng cao tường.

Hoàng hề hoàng hề tòng ngã tê, đắc thác tư vĩ vĩnh vi phi giao tình thông ý tâm hòa hài, trung dạ tương tòng tri giả thùy?

Song dực câu khởi phiên cao phi, vô cảm ngã tâm sử dư bi.

Tạm dịch:

Chim phượng ơi chim phượng quay về chốn cũ đi thôi, ngao du bốn bể tìm chim hoàng.

Bóng chim không gặp đã lỡ làng, sao không thức tỉnh bước vào nơi thênh thang.

Có cô gái đẹp ở khuê phòng, phòng gần người xa nhói lòng ta.

Sao không kết đôi uyên ương, sao không bay liệng cùng nhau thỏa mọi đường

Chim hoàng ơi chim hoàng hãy về với ta, để được bay lượn một đời bên nhau

Giao tình sâu nặng tâm hòa hợp, trong đêm biết theo ai bay đi?

Giang hai cánh bay cao bay xa, đừng vì tư niệm ta mà sầu bi

Đây là bài Phượng Cầu Hoàng, Tư Mã Tương Như làm trong thời Tây Hán. Tư Mã Tương Như là người đa tài, văn hay đàn giỏi, tính tình hào hoa phóng lãng nên đã cáo quan ngao du thiên hạ. Đi đến đâu Tương Như cũng dùng bút mực và cây đàn để kết giao bằng hữu. Khi đến đất Lâm Cùng, Tương Như đến dự tiệc nhà Trác Vương Tôn. Nhà họ Trác có người con gái rất đẹp nhỏ tuổi đã góa chồng là Trác Văn Quân rất thích nghe đàn. Tương Như biết được đã gảy khúc “Phượng cầu hoàng” định ghẹo nàng. Văn Quân nghe được tiếng đàn, đem lòng tương tư nên nửa đêm đã bỏ nhà đi cùng Tương Như

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau