Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện

Chương 57: Tấn chức tiểu Linh trù

Trước Sau
Giang Tri quan sát dược liệu lạ mắt đến từ Tiên giới này. Tử Khương Căn là linh thực thân rễ, thoạt nhìn cũng không khác với gừng cho lắm, nhưng lớn và căng mọng hơn. Anh lấy Tử Khương Căn ra, trước hết suy tính xem nên xử lý nguyên liệu mới này như thế nào.

Lúc anh còn đang ngồi trong sân tự ngẫm, Thời Nghiêu vẫn đứng cách đó không xa nhìn anh, chỉ chờ Giang Tri kêu một tiếng là có mặt. Giang Tri rửa mặt sạch với nước lạnh, tỉnh táo không ít, quay qua nói: "Thời Nghiêu, anh lại nắm tay em chút được không."

Thời Nghiêu cúi đầu nhìn cánh tay anh đưa sang, nghĩ thầm, sao bỗng nhiên Giang Tri lại làm nũng thế này?

"...... Anh cầm cảm nhận một chút xem, em thật sự có thể nấu được linh thiện sao?" Câu kế tiếp của Giang Tri kéo lại dây cương của con ngựa sắp phi nước đại Thời Nghiêu.

"Ừ." Thời Nghiêu cũng đưa tay, nắm tay Giang Tri nói, "Kỳ thật, cái đó không cảm ứng được."

"Nhưng mà, chính em cũng có cảm giác đúng không, lúc nấu ăn em tập trung toàn tâm toàn ý, các nguyên liệu nấu ăn giống như đều trở nên vô cùng dễ bảo dưới tay em đúng không, kỳ thật mỗi món ăn đều sở hữu linh khí riêng." Hai người vẫn nắm chặt tay.

Trong lòng Thời Nghiêu biết còn có một tầng lý do khác: Khi tiểu tinh cầu tiến hoá vượt bậc sẽ gia tăng năng lực của Giang Tri. Giang Tri vốn dĩ chính là linh khí tinh cầu ngưng tụ tu luyện thành người, hiển nhiên sẽ có thiên phú cao hơn đa số người trên toàn vị diện, khả năng thúc giục linh lực cũng mạnh hơn rất nhiều lần.

Giang Tri nghe vậy, suy nghĩ gì đó rồi gật đầu. Khi anh phục hồi tinh thần mới phát hiện mình còn đang nắm chặt tay Thời Nghiêu, lúc này mới thả tay ra: "Em hiểu rồi!"

Thời Nghiêu còn thấy hơi tiếc, cảm giác nắm tay thật ra cũng khá tốt. Giang Tri nghĩ thông suốt liền rất nhanh đã bắt tay vào chế biến mỹ thực. Anh trước tiên lấy hai củ Tử Khương Căn, sau khi rửa sạch lớp bùn đất bên ngoài, dùng dao cạo sạch lớp vỏ màu nâu, lộ ra phần thịt màu vàng nghệ. Anh cắt ra hai miếng, thả vào nồi đất nấu với nước từ băng ác ma đun chảy.

Nếu dựa theo lời Thời Nghiêu, băng lửa ác ma kia ít nhiều cũng mang theo linh lực của mình, nước đun chảy từ đó dùng để nấu linh thiện, vậy chất lượng nhất định sẽ cao hơn. Dưới sự đun nóng của lửa đỏ bừng bừng, nồi nước Tử Khương Căn rất nhanh đã chuyển màu vàng nhạt, Giang Tri chỉnh thành lửa nhỏ, múc một chén lớn ra, nước canh màu vàng nhạt này có mùi cay the nhàn nhạt của trà gừng cùng mùi thơm thanh dịu của thảo mộc.

Giang Tri nháy mắt nhận ra hương vị có phần quen thuộc này, đây chẳng phải giống nước gừng sao? Nếu dùng nước Tử Khương Căn này hoà nấu chung với sữa bò, hương vị chắc cũng không khác gì "Tàu hủ sữa gừng" (Sữa gừng đông - 姜撞奶) đâu nhỉ!

Chỉ cần liên quan đến đồ ăn, tư duy của Giang Tri liền nhanh nhạy hơn bất kỳ ai. Anh giống như đột nhiên đả thông được bình cảnh, ý tưởng về các món ăn mạnh mẽ ào ào tuôn xối xả. [Lông tóc ta mềm mại bóng mượt] thích ăn thịt, vậy có thể dùng nước Tử Khương Căn làm "Móng giò om gừng." Móng giò om gừng gốc là dùng gừng già, đường đỏ, giấm ngọt om cùng trong thời gian dài. Một nồi móng giò và trứng gà màu đỏ cánh gián bóng bẩy, từ đằng xa đã có thể ngửi được hương bị chua chua cay cay ngọt ngọt độc đáo.

Móng giò hầm màu đỏ cánh gián ngả đen, vẻ ngoài thật sự không bắt mắt, nhìn chẳng khác gì món ăn hắc ám, nhưng một khi nếm thử sẽ chỉ có thể thốt lên cảm thán "Thật thơm." Cắn xuống một miếng, ba vị chua ngọt cay từ gừng và giấm ngọt hoà quyện với nhau khá hài hoà, hoàn toàn không có cảm giác ngấy. Móng giò hầm mềm rục nhưng lại không mất đi độ dai, vô cùng ngon miệng. Trứng gà ngâm trong hỗn hợp nước gừng giấm càng lâu càng ngon miệng, chua ngọt kích thích, phần lòng trắng vốn mềm mềm núng nính đã trở nên hơi dai dai sần sật, hương vị chua ngọt cũng thấm sâu vào lòng đỏ bên trong.

Sau khi xác định ý tưởng, Giang Tri lập tức đến [Trung tâm mua sắm vị diện] mua móng giò và trứng gà. Sau khi sơ chế rửa sạch móng giò thì chặt khúc và trụng qua nước nóng một lần. Anh mang trứng gà đi luộc chín, tiếp theo đi cắt Tử Khương Căn. Giang Tri bắt nồi chuẩn bị xào Tử Khương Căn, cho vào đường trắng và chút muối đun kẹo thành nước màu (nước hàng), sau đó cho Tử Khương Căn đã cắt sẵn và giấm ngọt vào nồi nấu với lửa lớn. Lúc này không được khuấy đảo trong nồi, Giang Tri vẫn luôn đứng trước nồi đất canh, tuỳ tình huống điều chỉnh lửa lớn nhỏ để hỗn hợp nước giấm gừng không bị trào ra ngoài.

Giang Tri đang nấu móng giò om Tử Khương Căn, bỗng nhiên trong lòng nảy ra đủ loại ý tưởng chế biến theo bản năng. Anh ngạc nhiên một chút, lúc này mới phản ứng lại thì ra hơn phân nửa là mình không thầy tự thông, tự nhiên cái biết được tác dụng kỳ diệu của linh tài.

Vị cay của Tử Khương Căn có thể trừ ẩm, ôn bổ dương khí, phần củ có tác dụng tẩm bổ thân thể, phần rễ có tác dụng dưỡng tóc. Trước khi bắt đầu nấu nướng, Giang Tri không có chút ý tưởng nào, cũng không biết nấu sao để phát huy công dụng tối đa của Tử Khương Căn, nhưng bây giờ, anh giống như đã hiểu một chút: Mặc kệ nguyên liệu nấu ăn gì, quen thuộc hay xa lạ, chỉ cần một khi anh bắt đầu công đoạn nấu nướng, anh có thể sử dụng bất kỳ nguyên liệu gì, biến chúng trở thành linh thiện hoàn mỹ nhất.

Sau khi nhận ra điều này, Giang Tri càng hưng phấn và nghiêm túc vùi đầu nấu nướng. Anh lột trứng gà, cho móng giò đã trụng qua cùng trứng gà trắng nõn vào nồi hầm. Thời Nghiêu đứng bên cạnh nhìn thấy tất cả, cảm thấy Giang Tri giống như bừng sáng lên. Thưởng thức mỹ thực rất vui sướng, thưởng thức Giang Tri đam mê mỹ thực nấu ăn cũng rất vui sướng.

Nếu Bùi Ngôn ở đây, cậu nhất định sẽ kinh ngạc thảng thốt. Trình độ này của Giang Tri đã hoàn toàn đột phá cảnh giới cao giai Linh Trù, không cần linh tài đặc biệt, chỉ dùng nguyên liệu nấu ăn không chút linh khí, anh cũng có thể chế biến ra linh thiện. Trù Thần lợi hại chân chính là sự kết hợp của thiên thú trác tuyệt cùng trù nghệ thâm hậu.

A Mao đã sớm bồi hồi đứng me từ khi Giang Tri lấy móng giò ra. Mùi thơm càng lúc càng đậm làm A Mao nhịn không được gào lên một tiếng. Nó cũng muốn ăn mòng giò lớn!!!

"A, A Mao, lông cưng đã xù như vậy, không cần ăn linh thiện đâu." Giang Tri khuyên nó, giờ còn chưa vào đông, lông xù cả người sẽ rất nóng, tuy rằng anh cũng muốn tìm một người tình nguyện nếm thử linh thiện xem có tác dụng không.

"Ngao!" A Mao không nghe, nó muốn được cắn ngập răng xuống miếng móng giò lớn béo ngậy chua chua ngọt ngọt đó!

"...... Thôi cũng được." Giang Tri không dỗ được nó, chỉ có thể chiều theo. Anh múc một tô lớn móng giò om Tử Khương Căn chua ngọt màu đỏ cánh gián ngả đen đưa đến trước mặt A Mao.

Anh cũng không ngại lông A Mao sẽ dày thêm một chút, dù sao mùa đông cũng còn phải dùng ẻm để ủ chân mà. A Mao hưng phấn dùng đầu cọ cọ lòng bàn tay Giang Tri một tí, lập tức cúi đầu ăn móng giò lớn. Ngao ô, mềm mềm sựt sựt, thật ngon.

Thời Nghiêu yên lặng đứng bên cạnh nhìn nó ăn đến thoả mãn, cho dù mùi thơm này rất rù quến lòng người, chua chua cay cay ngọt ngọt độc đáo khiến người không tự chủ được mà chảy nước miếng, nhưng hắn chỉ cần nghĩ đến cảnh biến thành quái thú lông dài liền tống cái tâm tư này vào lãnh cung liền ngay và lập tức.

"Giang Tri, ngày mai chúng ta cũng hầm thịt ăn được không em?" Thời – không được ăn móng giò – Nghiêu nói với Giang Tri.



"Được nha!" Giang Tri ngồi xổm nhìn A Mao được ăn uống no nê thoải mái tự tại khẽ rên, ngẩng đầu lên nhìn Thời Nghiêu, "Ngày mai làm món kho (卤味), em làm nhiều một chút, còn có thể để làm đồ ăn vặt."

A Mao "ba ba ba" ăn xong tô móng giò lớn, đến xương cũng bị nuốt sạch, nhưng nó vẫn chưa đã thèm, đưa mắt trông ngóng nhìn Giang Tri.

"Không thể ăn nữa, đó là của người ta." Giang Tri bưng nguyên nồi móng giò lớn lên đặt xuống chỗ râm mát dưới mái hiên. Móng giò om gừng chính tông là vẫn luôn được ngâm trong nồi nước giấm gừng, nếu gắp móng giò và trứng gà ra, phần nước om giấm gừng sền sệt chua chua ngọt ngọt đó có thể giữ đến cả một năm!

Đợi mai livestream, anh sẽ gửi ngay cái nồi móng giò này cho [Lông tóc ta mềm mại bóng mượt].

Mặt trời xuống núi, Giang Tri và Thời Nghiêu đang ăn cơm chiều, nhìn A Mao vẫn đang lăn lộn trong sân, Giang Tri ngạc nhiên nói: "Sao A Mao còn chưa lại ăn cơm? Cả chiều này nó lăn qua lộn lại trong sân không biết bao nhiêu lần rồi." Lão hổ siêu to khổng lồ "thình thịch" múa may quay cuồng, may mà Thời Nghiêu đã quét dọn sân sạch sẽ, lúc này mới không phải chịu cảnh bụi bay đầy trời.

"Linh khí trong món móng giò om Tử Khương Căn em làm rất nồng đậm, A Mao cũng là linh vật, hấp thu nhiều linh khí như vậy có khả năng sẽ không muốn ăn nữa." Thời Nghiêu phân tích.

"À, có lý." Giang Tri nghĩ nghĩ, "Nhưng mà A Mao ăn móng giò om Tử Khương Căn cũng được 4 tiếng rồi, hình như...... cũng không có thay đổi gì."

"Chờ một chút, có lẽ cần thêm một khoảng thời gian nữa lông mới mọc dài và rậm lên. Em cứ thoải mái ngủ một giấc đi, ngay mai tỉnh dậy không chừng sẽ thấy thay đổi đó."

Từ sau khi tiếp nhận thông tin Giang Tri và Thời Nghiêu ở bên nhau, A Mao đã ngoan ngoãn dọn ra khỏi phòng Giang Tri, cuối giường Giang Tri đã không còn là cảng tránh gió của A Mao nữa. Sau khi nó bại lộ nguyên hình lão hổ trước Giang Tri, cũng không còn suốt ngày lo lắng Giang Tri sẽ vứt bỏ nó, hiện tại ăn ngủ chơi bời đều là nguyên hình hổ lớn. Buổi tối hôm nay, A Mao cũng như mọi hôm nằm ngủ trên sàn phòng khách, khá cô đơn.

Hôm sau Giang Tri tỉnh dậy, đẩy cửa phòng đi ra thấy A Mao nằm sải lai ngoài phòng khách, anh cẩn thận quan sát. Đáng tiếc nguyên hình lão hổ của A Mao vốn lông rất rậm, anh nhìn trái nhìn phải, ngồi xổm xuống đưa tay vuốt lông lưng A Mao mới phát hiện đúng là dài ra không ít.

"Vậy thì được..." Tay Giang Tri không buông tha A Mao, sờ tới sờ lui, toàn bộ bàn tay lọt thỏm giữa đám lông hổ dày mềm mại. Thật là thoải mái, [Lông tóc ta mềm mại bóng mượt] nhất định một lần nữa tìm lại được bộ lông dày rậm bóng mượt.

Thời Nghiêu thấy anh chơi đến vui vẻ, đứng bên nói: "Có thể nói A Mao hoá thành hình mèo nhìn thử xem." Hắn vừa dứt lời, A Mao nãy giờ giả chết để Giang Tri vuốt lông bỗng cứng đờ.

Giang Tri "A" một tiếng, xoa lắc A Mao giả chết: "A Mao, nhanh, biến thành bé mèo cam nhỏ xem nào."

"Giữa trưa nấu món kho, A Mao có muốn ăn nhiều thêm chút không?"

Thế mà dám lấy mỹ thực ra dụ hoặc, thật đáng giận. A Mao tỏ vẻ sống không còn luyến tiếc đúng lên, đối diện ánh mắt chờ mong của Giang Tri và ánh mắt nhìn thấu hết thảy của Thời Nghiêu, run rẩy thu người nhỏ lại biến thành mèo......

"Phốc!" Giang Tri nhìn cục lông tròn xù bông vừa quen thuộc vừa xa lạ trước mặt, trực tiếp cười haha.

Trăm triệu lần không nghĩ tới, A Mao dưới hình hổ lớn nhìn không thấy thay đổi gì cho lắm, sau khi biến thành mèo, bộ lông ngắn mềm sáng bóng màu vàng cam vốn có của A Mao thế mà trở nên vừa dày vừa dài vừa xù bông lên, cái bụng vốn béo múp míp, hiện tại lông bụng mềm mại biến dài quá trời dài, rủ xuống đầy đất!

Vốn dĩ A Mao cũng không quá gầy, nay bộ lông dày rậm dài nháy mắt làm nó tăng thêm mấy ký thịt, nhìn từ xa xa lông dài quanh vùng má trông không khác gì cằm nọng cả. Giang Tri cười đau cả bụng, như sắp ngã xuống đất, anh cười ha ha hai tiếng lại nhịn xuống, sợ tổn thương A Mao: "Không sao, A Mao, mua thu lạnh mà, thế này mà lại ấm đấy."

Anh vừa nói xong, liền bế A Mao lên, lông mèo mềm mại mượt mà, xúc cảm quả thật sảng khoái tận trời.

Thời Nghiêu vẫn giữ vẻ mặt ngày thường, cũng ngồi xổm xuống đưa tay sờ sờ A – sống không còn gì luyến tiếc – Mao, nói: "Hẳn là sẽ không mọc quá dài đâu."

Trên mặt hắn dù không thể hiện quá nhiều cảm xúc nhưng cũng rất thích cảm giác chơi đùa đám lông dày này, vừa ấn tay vào là nhịn không được, vuốt mãi không dừng.

Giang Tri muốn đi chuẩn bị nguyên liệu nấu món kho cho buổi livestream hôm nay, nên chỉ có thể lưu luyến buông tha A Mao, đi vào Trung tâm mua sắm vị diện mua gân bò, thịt ba chỉ, đùi gà, cánh gà, chân gà, cổ vịt, chân vịt, mề gà, mề vịt, củ sen, đậu hủ khô, v.v.

Thời Nghiêu nắm thịt gáy A Mao, dùng cả hai tay, vò tới vò lui đến nỗi A Mao phải nghiêng đầu cọ cọ hắn – đây xem như là cách làm nũng của A Mao.

Chờ Giang Tri quay lại, nhìn thấy Thời Nghiêu mặc áo lông mỏng màu vàng nhạt đang ngồi xổm, trước mặt là A Mao bị xoa nắn nhão thành một đống. Hình ảnh một người một mèo này quả thật quá mức hài hoà rồi. Nhớ lại trước đây, A Mao mỗi khi thấy Thời Nghiêu tới đều hung ác gầm gừ đâu mất tiêu rồi không biết.



Giang Tri khởi động ngọc thạch, mở phòng livestream, lập tức bắt đầu livestream. Từ khi Giang Tri mở [Chuyên mục mỹ thực linh thiện] đã hấp dẫn thêm được một nhóm cư dân mạng vị diện thích náo nhiệt đang chán nổi mốc nổi meo đến hóng hớt. Số ngôi sao hiện giờ của anh cũng phải gần 600 vạn, trở lại thời kỳ đỉnh cao. Người xem trực tuyến lúc nào cũng cỡ hơn 2000 vạn, phần lớn đều là kéo tới xem náo nhiệt. Streamer này thật sự có thể làm được linh thiện sao? Bọn họ ai cũng tò mò chờ mong.

"Chào mọi người, hôm nay tôi chuẩn bị nấu món kho tại nhà, nhắc nhở hữu nghị, món kho có rất nhiều hương liệu nên mùi khá nồng đậm và độc đáo, mọi người nên điều chỉnh chế độ cảm thụ hiện trường của quang não xuống mức thấp, hoặc chuẩn bị thêm chút đồ ăn vặt nhé." Giang Tri nói, "Mặt khác, linh thiện kích thích mọc lông của [Lông tóc ta mềm mại bóng mượt] đã hoàn thành, trước khi bắt đầu livestream, tôi xin trình diễn hiệu quả của linh thiện cho mọi người xem."

Thời Nghiêu ôm A Mao béo múp đi tới gần đó, đưa A mao cho Giang Tri, người xem livestream chỉ có thể nhìn thấy một đôi tay được đưa qua. Giang Tri ôm hai chân trước A Mao nhấc lên, A Mao vẻ mặt bình tĩnh như dân trải đời, đối diện dụng cụ phát sóng, lãnh diễm gầm nhẹ một tiếng xem như chào hỏi. Người mới xem livestream sau này thì không rõ lắm nhưng 80% khán giả đã từng thấy qua A Mao, tất cả bọn họ đều sợ ngây người!

"Streamer, đây là vẫn là bé mèo nhà anh đấy à? Sao... sao... lại béo thành thế này??"

"Chỉ là lông người ta rậm hơn thôi, chẳng lẽ do ăn linh thiện của Streamer nên giờ mới biến thành lông xù bông đáng yêu vậy sao? Thiệt muốn vò một phen cho đã mà! Ah hi hi, xúc cảm nhất định rất thoải mái."

"Bé cưng nhà Streamer thật đáng yêu, thoạt nhìn thật khiến người yêu thích không thôi. Streamer thật quá hạnh phúc, bé cưng nhất định ăn rất giỏi đi! Hâm mộ QwQ" [Về nhà dưỡng nhãi con] đặc biệt canh me ngồi xem livestream cùng với các bé cưng trong nhà.

"Streamer!! Tôi đây! Chờ mong!" [Lông tóc ta mềm mại bóng mượt] giờ đã điên cuồng, mấy năm nay hắn tiêu tốn không ít tinh tệ, đi khắp nơi tìm thầy trị bệnh, cấy lông cũng từng làm rồi, nhưng sau vẫn lại rụng, tưởng như phải ôm bộ lông thưa thớt trải qua quãng đời còn lại, không ngờ gặp được Streamer cùng mỹ thực của anh!

Giang Tri giải thích cho người xem: "Tôi dùng một loại linh tài, đảo qua cùng đường đỏ, giấm ngọt, nấu nước hầm trong một khoảng thời gian, sau đó cho móng giò và trứng gà vào om, sau khi ăn xong, lông tóc thật sự sẽ trở nên dày rậm hơn. Ngày hôm qua A Mao ăn lúc trưa, tính tới bây giờ là khoảng 17 tiếng đồng hồ, trong vòng một ngày đã biến thành như vậy."

"Rống." A Mao tiếp ứng cho Giang Tri.

"Mọi người cũng có thể nhìn thấy, loại linh thiện có thể kích thích lông khắp người mọc dài và rậm hơn, cho nên tôi thật sự không đề nghị những người xem chỉ bị rụng tóc hói đầu ăn đâu." Giang Tri vừa dứt lời, livestream liền biến thành hiện trường quỷ khóc sói gào.

"QwQ Streamer có thể ngẫm lại phương pháp được không, trong tương lai có thể bán ra linh thiện cho quần chúng đáng thương được không, xin hãy cứu lấy đứa nhỏ tội nghiệp mới 21 tuổi đi mà!"

Giang Tri trả lại A Mao cho Thời Nghiêu, rửa sạch tay bằng nước đun chảy từ băng ác ma, bưng nồi đất lên, để lộ ra một nồi lớn móng giò om Tử Khương Căn màu đỏ cánh gián, anh dùng lửa ác ma nháy mắt đun nóng nồi, hơi nóng dũng mãnh tấn công phòng livestream, mọi người đều ngửi thấy được một hương thơm chua chua cay cay ngọt ngọt hoà quyện độc đáo.

Một nồi này đều đưa cho [Lông tóc ta mềm mại bóng mượt]. Hắn nhận được nồi móng giò và trứng om Tử Khương Căn được đặc chế thơm lừng nóng hầm hập do Streamer gửi đến, mừng rỡ như điên, dùng quang não đánh nguyên một tràng cảm ơn Streamer, "Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng" tặng thưởng hẳn 5000 tinh tệ, sau đó lập tức offline tập trung đánh chén.

Không phải không có người kinh ngạc cùng hoài nghi, nhưng nhóm ngôi sao nhỏ đáng tin cậy của Giang Tri đã nhanh chóng lội lại mười mấy video livestream của anh, cam tâm tình nguyện tiêu tốn tinh tệ chụp hình lại, đăng ảnh chụp có ghi chú ngày tháng của A Mao lúc trước lên, ghép nối theo trục thời gian, đăng kèm với hình ảnh mới nhất của A Mao vừa rồi để thể hiện sự khác biệt rõ rệt.

Chuỗi hình ảnh vừa được đăng lên, thay đổi quá ngoạn mục, huống chi trước hơn 2000 vạn con mắt, Giang Tri còn vuốt đám lông dày dài của A Mao một chập, hoàn toàn chứng minh anh không chơi hàng pha kè, lông đích thật là mọc trên người A Mao. Trong thời gian ngắn, càng nhiều cư dân mạng toàn vị diện lần theo bài đăng nhảy vào phòng livestream, bọn họ đều muốn hóng náo nhiệt mà.

Mà hàng ngàn ngàn vạn vạn thú nhân đồng tộc của Syndicate, đang chịu chung tình trạng hói hói nữa hói mãi, cũng đồng thời ùa vào livestream. Bọn họ chỉ cần một chút hy vọng cũng tuyệt đối xông lên, huống chi lần này còn có minh chứng hữu hiệu phi thường như vậy, bọn họ cũng muốn có lông xù xù vừa dài vừa rậm a!

"Tôi từng trao đổi qua với [Lông tóc ta mềm mại bóng mượt], biết được một bộ phận cư dân trên tinh cầu cũng đang phải đối mặt nỗi sầu bi này, cho nên sẽ cho lên kệ một loại dược thiện khác." Giang Tri vừa nói xong, nhóm thú nhân tộc sư tử vừa tiến vào liền mừng như điên.

Người xem livestream thấy anh nấu một nồi nước Tử Khương Căn lớn, đồng thời dùng một cái nồi nhỏ hơn đun sữa bò từ từ với lửa nhỏ. Sữa bò không được quá nóng, Giang Tri ước chừng không sai lệch lắm, thì bỏ thêm đường trắng vào, sau khi hoà tan thì tắt bếp.

Giang Tri lấy ở chỗ Tiểu Lục mấy chục cái chén thuỷ tinh, lần lượt múc nước Tử Khương Căn màu vàng nhạt vào chén, sau đó trực tiếp đổ sữa bò đã đun nóng vào từng chén, hai màu vàng trắng giao hoà với nhau, mùi sữa thơm ngát cùng mùi cay the của Tử Khương Căn đua nhau bay vào chiếm đóng mũi người xem, dụ hoặc rất nhiều người không thể khống chế đối tay, chuẩn bị công cuộc cướp đoạt sắp diễn ra. Đây là mỹ vị mà ai muốn lông tóc rậm rạp cả người đều muốn thử một miếng!

Để hỗn hợp sữa nước gừng trong chén thuỷ tinh sau khi hoà tan nghỉ một lúc, sữa sẽ từ từ đông lại và chúng ta có chén tàu hủ sữa Tử Khương Căn mềm mướt vàng nhạt ấm nóng. Giang Tri đậy nắp từng chén, chuyển lên bán trên cửa hàng trực tuyến của phòng livestream. Một chén "Tàu hủ sữa Tử Khương Căn" giá 5 tinh tệ nháy mắt bị cướp đoạt sạch bách, Giang Tri thu được 75 tinh tệ.

Nhóm thú nhân tộc sư tử đều đại tài khí thô (lắm tiền nhiều của, siêu giàu), sau khi mua được mỹ thực lợi hại như thế, lại sợ Streamer bị lỗ, liền đua nhau tặng thưởng 100~500 tinh tệ. Giang Tri thấy bảng thống kê [Tinh tệ] nháy mắt tăng vọt lên, số dư nhảy lên [20,429].

"...... Mọi người đừng có tiêu phí mà, tiết kiệm đi, tôi không thiếu tiền mà." Giang Tri vừa nói xong, [Không muốn ăn cơm] thế mà cũng tặng thưởng anh tới 5000 tinh tệ.

Giang Tri: "......"

Người xem hóng chuyện không ngừng đăng lời hâm mộ rầm rộ dưới khu bình luận, ngôi sao cũng sủng Streamer, đây đại khái là phòng livestream bình dân nhất bọn họ từng gặp được.

"Ha ha, Streamer đừng đau lòng cho bọn họ. Tộc sư tử trên tinh cầu Thú Nhân đó sở hữu nhiều quặng lắm, nào là quặng tinh thạch năng lượng, quặng kim cương, mỏ dầu, quặng Uranium, toàn bộ vị diện thì tinh cầu bọn họ có nhiều tài nguyên nhất á! Tôi thấy ấy hả, bọn họ vậy là còn quá keo luôn ý, đáng ra bọn họ phải tặng Streamer cả mỏ kim cương mới đúng." Một cư dân mạng kiến thức sâu rộng thâm niên chỉ ra chân tướng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau