Chương 27: Vu oan gian lận
Kì thi cuối kỳ diễn ra.
Tiếng chuông reo vào lớp tất cả học sinh đều nghiêm chỉnh ngồi yên vào vị trí của mình, giáo viên coi thi đang đứng trên bục giảng nói hàng loạt những thứ cần phải thực hiện trong phòng thi.
''Đọc đề kỹ, câu dễ làm trước câu khó làm sau ''
Vương Âu Lỗi //C.h.ế.t rồi...câu nào cũng khó//
''Không gian lận trong lúc làm bài, em nào bị tôi phát hiện sẽ bị thu bài thi ngay lập tức và bước ra khỏi phòng thi ''
Cả lớp ai ai cũng cắm cúi làm bài, Trạch Dương làm được vài câu liền bỏ bút xuống không làm nữa.
Đơn giản là vì ông đây không biết làm, đọc cũng không hiểu...
30 phút trôi qua Triệu Sở Nhi và Trương Tiêu nộp bài cùng lúc.
Mấy đứa trong lớp há hốc mồm kinh ngạc nhì hai người mà bái phục.
Chưa hết bất ngờ thì 5 phút sau Bạch Tuấn Minh lại dơ tay lên cất giọng ''Em nộp bài thưa thầy''
Cả lớp ''!!!? ''
Cái quái quỷ gì vậy? ba người này bộ nuốt đề à tại sao lại làm nhanh như vậy.
Tiếng chuông reo lên thời gian làm bài đã hết, thầy giáo thu bài thi cau mày còn miệng thì chửi mắng.
''Bài làm dễ đến thế các em còn không làm được thì sau này thi đại học biết phải làm sao đây? ''
''Đúng là đám học trò đầu rỗng mà ''
Thu bài thi xong thầy coi thi thở dài lắc đầu đi ra khỏi lớp, lúc này cả đám như vỡ tổ ong mà than trời than đất.
Vương Âu Lỗi nhìn lên trần nhà lắc đầu vô hồn cất giọng lảm nhảm luyên thuyên.
'' Toi rồi toi rồi, kì này chắc ít nhất cũng ăn 30 roi của mẫu thân ''
Cậu mếu máo quay đầu lại xuống bàn của Bạch Tuấn Minh than khóc ''Tuấn Minh sau này cậu nuôi tớ được không ''
Bạch Tuấn Minh ''???''
Trạch Dương cau mày gõ vào đầu Vương Âu Lỗi một cái rõ đau mắng ''Nói bậy gì vậy ''
Giọng của một bạn ngồi đầu bàn quay người xuống phía sau nói lớn ''Bạch Tuấn Minh, thầy giáo vụ tìm cậu kìa ''
Thầy giáo vụ tìm cậu làm gì? vừa thi xong chưa được 10 phút lại phải lên nhìn mặt ông thầy khó tính kia.
Bạch Tuấn Minh ''À tớ biết rồi ''
Nói xong cậu liền đứng dậy rời chỗ rồi chạy ra khỏi lớp.
Vương Âu Lỗi nhìn Trạch Dương.
''Thầy giáo vụ tìm cậu ấy làm gì vậy ''
Trạch Dương ''Sao tớ biết được ''
...
Bạch Tuấn Minh đi đến phòng giáo viên liền nhìn thấy một bạn học cùng lớp ít khi nói chuyện với cậu đang đứng sát bên thầy giáo vụ.
Cậu đi vào khẽ cúi đầu ''Em chào thầy ạ''
Thầy giáo vụ nhìn thấy cậu đi vào đợi cậu đứng trước mặt thở dài một hơi rồi cất giọng lên.
'' Em Bạch Tuấn Minh, có phải em gian lận trong lúc thi Tiếng Anh không? ''
Vừa nghe xong câu nói này đầu cậu liền ngơ ngác không hiểu hiện rõ trên khuôn mặt trắng hồng kia.
Tuy cậu yếu nhất là môn Tiếng Anh nhưng so với các bạn học trong lớp vẫn gọi là khá tốt, không thể nào cậu lại gian lận.
Cho dù có kém đến mấy thì cậu chắc chắn không bao giờ gian dối trong lúc làm bài hết.
Bạch Tuấn Minh trợn tròn mắt vội chối.
''Em không có, em không gian lận ''
Vừa dứt câu cô bạn cùng lớp bên cạnh liền cất to giọng lên nói một hơi ''Cậu nói dối, rõ ràng rằng cậu đã gian lận trong lúc làm bài tớ đã thấy rồi cậu đừng chối nữa ''
Bạch Tuấn Minh ''??''
Cậu không có gian lận thì cô bạn này thấy cái quái gì? không khí à...vô lý thật lại còn đến mách thầy giáo để vu oan cho cậu.
Bạch Tuấn Minh quay đầu lại nhìn thẳng vào gương mặt đang sù lông nhím lên của cô bạn kia tự tin đáp.
'' Bạn học này, chuyện không có chứng cứ không thể tuỳ tiện vu oan vô cớ cho người khác được ''
''Cậu có chứng cứ gì mà nói tớ gian lận chứ? ''
Bạn nữ kia phì cười đanh đá vênh mặt dơ tờ giấy lên trước trước mặt Bạch Tuấn Minh cất giọng chanh chua.
'' Chứ đây là gì? lúc thầy vừa thu bài thi xong cậu liền vứt tờ phao này xuống đất ''
'' Hơ~ lớp phó học giỏi lại gian lận còn không thừa nhận, cậu nhìn xem trong đây đều là đáp án trong đề thi ''
Bạch Tuấn Minh cứng cổ họng nghẹn lời nhìn tờ giấy trong tay bạn nữ.
Cái này không phải của cậu, rõ ràng không phải của cậu.
Chuyện gì vậy, tại sao bạn nữ này lại vu oan cho cậu chứ? cậu có đắc tội gì với bạn nữ à..
Bạch Tuấn Minh quay đầu nhìn thầy giáo vụ đang ngồi bên cạnh liền lắc đầu lia lịa run giọng nói với thầy.
'' Thầy, em không gian lận ''
'' Bạn ấy cố tình vu oan cho em ''
''Em thề với thầy là em không hề gian lận trong lúc thi ''
Thầy giáo nghe từ một phía, bằng chứng nhân chứng đều có đủ không thể không tin được và cả vốn dĩ cậu yếu môn Tiếng Anh nhất trong bảng điểm của cậu thì gian lận trong lúc thi lần này là điều càng có thêm xảy ra.
Thầy giáo ''Thầy ghét nhất là học sinh gian lận''
''Em nhìn xem, cái gì để kết tội em cũng có đủ hết rồi em còn chối cái gì chứ ''
Bạch Tuấn Minh cứ tưởng thầy giáo tin mình, không ngờ ngay từ đầu thầy đã tin lời bạn nữ sinh kia rồi..
Cũng phải! Có vật chứng nhân chứng đầy đủ thì muốn không tin cũng không được nhưng thái độ của thầy giáo khiến cậu rất thất vọng.
Ít nhất thầy cũng phải nghe cậu giải thích rồi xem xét chứ? thầy giáo không tin cậu, thật sự nghĩ cậu gian lận.
...
Bạch Tuấn Minh không có bằng chứng gì chứng minh mình không gian lận nên bị thầy giáo vụ thu bài thi Tiếng Anh.
Bài thi lần này cậu làm cực kỳ tốt, điều này lại khiến người ta tin rằng cậu gian lận.
Bạch Tuấn Minh bị thu bài thi và cho không điểm thẳng thừng và phạt phải chép phạt ba nghìn từ.
- Lần sau em sẽ không gian lận nữa
....
( Nhớ like chap nhé)
Tiếng chuông reo vào lớp tất cả học sinh đều nghiêm chỉnh ngồi yên vào vị trí của mình, giáo viên coi thi đang đứng trên bục giảng nói hàng loạt những thứ cần phải thực hiện trong phòng thi.
''Đọc đề kỹ, câu dễ làm trước câu khó làm sau ''
Vương Âu Lỗi //C.h.ế.t rồi...câu nào cũng khó//
''Không gian lận trong lúc làm bài, em nào bị tôi phát hiện sẽ bị thu bài thi ngay lập tức và bước ra khỏi phòng thi ''
Cả lớp ai ai cũng cắm cúi làm bài, Trạch Dương làm được vài câu liền bỏ bút xuống không làm nữa.
Đơn giản là vì ông đây không biết làm, đọc cũng không hiểu...
30 phút trôi qua Triệu Sở Nhi và Trương Tiêu nộp bài cùng lúc.
Mấy đứa trong lớp há hốc mồm kinh ngạc nhì hai người mà bái phục.
Chưa hết bất ngờ thì 5 phút sau Bạch Tuấn Minh lại dơ tay lên cất giọng ''Em nộp bài thưa thầy''
Cả lớp ''!!!? ''
Cái quái quỷ gì vậy? ba người này bộ nuốt đề à tại sao lại làm nhanh như vậy.
Tiếng chuông reo lên thời gian làm bài đã hết, thầy giáo thu bài thi cau mày còn miệng thì chửi mắng.
''Bài làm dễ đến thế các em còn không làm được thì sau này thi đại học biết phải làm sao đây? ''
''Đúng là đám học trò đầu rỗng mà ''
Thu bài thi xong thầy coi thi thở dài lắc đầu đi ra khỏi lớp, lúc này cả đám như vỡ tổ ong mà than trời than đất.
Vương Âu Lỗi nhìn lên trần nhà lắc đầu vô hồn cất giọng lảm nhảm luyên thuyên.
'' Toi rồi toi rồi, kì này chắc ít nhất cũng ăn 30 roi của mẫu thân ''
Cậu mếu máo quay đầu lại xuống bàn của Bạch Tuấn Minh than khóc ''Tuấn Minh sau này cậu nuôi tớ được không ''
Bạch Tuấn Minh ''???''
Trạch Dương cau mày gõ vào đầu Vương Âu Lỗi một cái rõ đau mắng ''Nói bậy gì vậy ''
Giọng của một bạn ngồi đầu bàn quay người xuống phía sau nói lớn ''Bạch Tuấn Minh, thầy giáo vụ tìm cậu kìa ''
Thầy giáo vụ tìm cậu làm gì? vừa thi xong chưa được 10 phút lại phải lên nhìn mặt ông thầy khó tính kia.
Bạch Tuấn Minh ''À tớ biết rồi ''
Nói xong cậu liền đứng dậy rời chỗ rồi chạy ra khỏi lớp.
Vương Âu Lỗi nhìn Trạch Dương.
''Thầy giáo vụ tìm cậu ấy làm gì vậy ''
Trạch Dương ''Sao tớ biết được ''
...
Bạch Tuấn Minh đi đến phòng giáo viên liền nhìn thấy một bạn học cùng lớp ít khi nói chuyện với cậu đang đứng sát bên thầy giáo vụ.
Cậu đi vào khẽ cúi đầu ''Em chào thầy ạ''
Thầy giáo vụ nhìn thấy cậu đi vào đợi cậu đứng trước mặt thở dài một hơi rồi cất giọng lên.
'' Em Bạch Tuấn Minh, có phải em gian lận trong lúc thi Tiếng Anh không? ''
Vừa nghe xong câu nói này đầu cậu liền ngơ ngác không hiểu hiện rõ trên khuôn mặt trắng hồng kia.
Tuy cậu yếu nhất là môn Tiếng Anh nhưng so với các bạn học trong lớp vẫn gọi là khá tốt, không thể nào cậu lại gian lận.
Cho dù có kém đến mấy thì cậu chắc chắn không bao giờ gian dối trong lúc làm bài hết.
Bạch Tuấn Minh trợn tròn mắt vội chối.
''Em không có, em không gian lận ''
Vừa dứt câu cô bạn cùng lớp bên cạnh liền cất to giọng lên nói một hơi ''Cậu nói dối, rõ ràng rằng cậu đã gian lận trong lúc làm bài tớ đã thấy rồi cậu đừng chối nữa ''
Bạch Tuấn Minh ''??''
Cậu không có gian lận thì cô bạn này thấy cái quái gì? không khí à...vô lý thật lại còn đến mách thầy giáo để vu oan cho cậu.
Bạch Tuấn Minh quay đầu lại nhìn thẳng vào gương mặt đang sù lông nhím lên của cô bạn kia tự tin đáp.
'' Bạn học này, chuyện không có chứng cứ không thể tuỳ tiện vu oan vô cớ cho người khác được ''
''Cậu có chứng cứ gì mà nói tớ gian lận chứ? ''
Bạn nữ kia phì cười đanh đá vênh mặt dơ tờ giấy lên trước trước mặt Bạch Tuấn Minh cất giọng chanh chua.
'' Chứ đây là gì? lúc thầy vừa thu bài thi xong cậu liền vứt tờ phao này xuống đất ''
'' Hơ~ lớp phó học giỏi lại gian lận còn không thừa nhận, cậu nhìn xem trong đây đều là đáp án trong đề thi ''
Bạch Tuấn Minh cứng cổ họng nghẹn lời nhìn tờ giấy trong tay bạn nữ.
Cái này không phải của cậu, rõ ràng không phải của cậu.
Chuyện gì vậy, tại sao bạn nữ này lại vu oan cho cậu chứ? cậu có đắc tội gì với bạn nữ à..
Bạch Tuấn Minh quay đầu nhìn thầy giáo vụ đang ngồi bên cạnh liền lắc đầu lia lịa run giọng nói với thầy.
'' Thầy, em không gian lận ''
'' Bạn ấy cố tình vu oan cho em ''
''Em thề với thầy là em không hề gian lận trong lúc thi ''
Thầy giáo nghe từ một phía, bằng chứng nhân chứng đều có đủ không thể không tin được và cả vốn dĩ cậu yếu môn Tiếng Anh nhất trong bảng điểm của cậu thì gian lận trong lúc thi lần này là điều càng có thêm xảy ra.
Thầy giáo ''Thầy ghét nhất là học sinh gian lận''
''Em nhìn xem, cái gì để kết tội em cũng có đủ hết rồi em còn chối cái gì chứ ''
Bạch Tuấn Minh cứ tưởng thầy giáo tin mình, không ngờ ngay từ đầu thầy đã tin lời bạn nữ sinh kia rồi..
Cũng phải! Có vật chứng nhân chứng đầy đủ thì muốn không tin cũng không được nhưng thái độ của thầy giáo khiến cậu rất thất vọng.
Ít nhất thầy cũng phải nghe cậu giải thích rồi xem xét chứ? thầy giáo không tin cậu, thật sự nghĩ cậu gian lận.
...
Bạch Tuấn Minh không có bằng chứng gì chứng minh mình không gian lận nên bị thầy giáo vụ thu bài thi Tiếng Anh.
Bài thi lần này cậu làm cực kỳ tốt, điều này lại khiến người ta tin rằng cậu gian lận.
Bạch Tuấn Minh bị thu bài thi và cho không điểm thẳng thừng và phạt phải chép phạt ba nghìn từ.
- Lần sau em sẽ không gian lận nữa
....
( Nhớ like chap nhé)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất