Nam Chính Luôn Đối Với Tôi Mưu Đồ Gây Rối
Chương 40: Thế giới thứ 2 : Tổng tài bệnh kiều cưng chiều trên đầu quả tim
---------------------------
[ Nại Nại, cậu có cần làm nhạt ký ức tình cảm không? ] Tơ Hồng nhỏ giọng hỏi.
Đường Nại che ngực chính mình, chậm rãi lắc đầu : [ Tớ không muốn quên Trăn Trăn. ]
[ Vậy chúng ta đến thế giới tiếp theo. ]
Đường Nại ừ một tiếng, nhìn về phía không gian hệ thống trắng xóa : [ Linh hồn Nại Nại sau khi chết vẫn còn tồn tại, tích cóp đủ tích phân thì có thể sống lại, vậy Trăn Trăn? Tớ có thể tìm thấy được linh hồn của anh ấy trong tương lai không? ]
[ Theo lý thuyết sức mạnh linh hồn của Trăn Trăn có thể trói định hệ thống, nhưng cậu ta là vai chính của thế giới, sau khi chết sẽ tiêu tán để duy trì năng lượng vận chuyển của thế giới, không có khả năng sống lại. ]
Tơ Hồng nhìn bộ dáng Đường Nại chán nản và ảm đạm, nhịn không được muốn đến ôm cậu.
Hy vọng một ngày nào đó Nại Nại sẽ chủ động đồng ý quên Tần Trăn, như vậy sẽ không còn đau khổ.
Những người xuyên qua 3000 thế giới làm nhiệm vụ như bọn họ, điều kiêng kị nhất đó là động lòng.
Xét về các phương diện tố chất của Nại Nại, vốn không còn tư cách ký kết khế ước với Chủ thần, nhưng lúc trước không biết vì sao lại thành công trói định cùng nó.
[ Nại Nại không cần nhớ chuyện không vui đó nữa, cậu không phải muốn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ để trở về nhà sao? Trong hiện thực hẳn là có người đang ở nhà chờ cậu. ]
Đúng nha.
Cậu phải trở về, ở nhà giống như có người đang chờ chính mình.
Đường Nại lắc đầu.
Cậu không nhớ rõ đó là ai, nhưng nếu không quay về, người kia nhất định sẽ rất lo lắng.
[ Tơ Hồng, chúng ta mau đi thôi, Nại Nại sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo. ]
Trên mặt thiếu niên cong lên một nụ cười ngọt ngào.
Nháy mắt Tơ Hồng nhẹ nhàng thở ra, vội vàng bắt đầu truyền tống.
Bởi vì Tần Trăn yêu Nại Nại, không dựa theo quỹ đạo đã được định sẵn cùng Từ Lệ Phi ở bên nhau, dẫn đến nhiệm vụ thất bại.
Vì tránh cho nam chủ của thế giới lại "Di tình biệt luyến (*)", lần này Tơ Hồng tìm một kịch bản hướng BG cho Đường Nại.
(*) Di tình biệt luyến: Yêu một người rồi, sau đó lại ko yêu người đó nữa mà có tình yêu mới.
Lần này Đường Nại sắm vai nam phụ vẫn luôn ở sau lưng giúp đỡ và mang lại ấm áp cho nữ chủ, tính cách ôn nhu điềm đạm.
Xu hướng giới tính của nam chủ là nữ, có quan hệ tình địch với Nại Nại, nếu Nại Nại có OOC, nam chủ cũng không có khả năng thích Nại Nại đâu ha?
...
Thấp thoáng dưới ánh đèn lộng lẫy, thanh niên khí chất dịu dàng lộ ra một chút u buồn trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người.
Cậu ngồi trước đàn dương cầm, đầu cúi thấp, đôi mắt nhắm lại, khóe môi nhợt nhạt cong lên, ngón tay trắng nõn thon dài nhảy múa trên phím đàn đen trắng như những tinh linh linh động.
Như thể sa vào bên trong âm nhạc thuần túy.
Những nốt nhạc nhảy lên vang vọng toàn bộ đại sảnh, vui sướng hay đau đớn, tiệc rượu nguyên bản vốn ồn ào nhộn nhịp không tự chủ được trở nên bình yên, kiên nhẫn lắng nghe cậu diễn tấu.
Trong đám người, nam nhân ăn mặc tây trang màu xanh biển ngồi trên ghế cao, chậm rì rì lắc ly rượu trong tay, dùng ánh mắt mang một loại tính xâm lược mười phần nhìn cái cổ có đường cong duyên dáng trần trụi nửa bên ngoài của thanh niên.
Thật xinh đẹp a...
Thật muốn nắm trong tay thưởng thức.
Đường Nại cảm giác được có một cổ ánh mắt không thoải mái đang dừng trên người mình, mắt mở to, tuần tra phía dưới sân khấu một vòng, muốn tìm ra đường tầm mắt của ánh mắt đó.
Lệ Mạc Khiên bỗng chốc hạ mí mắt xuống, ly rượu đỏ tươi như máu đặt bên môi, quyến rũ lại gợi cảm.
Cô gái bên cạnh anh không tự giác được nhìn thẳng mắt, hai má ửng hồng, ấp a ấp úng gọi: "Lệ... Lệ tiên sinh..."
Lệ Mạc Khiêm nhăn lại cái mũi, liếc xéo cô một cái, nháy mắt vẻ mặt giống như đóng băng vạn dặm, sát khí lạnh thấu xương tàn sát bừa bãi.
"Cách xa tôi một chút!"
Lập tức huyết sắc trên mặt cô gái biến mất không còn một mảnh.
"Lệ tiên sinh, tôi đồng ý bán thân cho ngài, cầu xin ngài cho tôi mượn chút tiền cứu ba tôi..."
[ Nại Nại, cậu có cần làm nhạt ký ức tình cảm không? ] Tơ Hồng nhỏ giọng hỏi.
Đường Nại che ngực chính mình, chậm rãi lắc đầu : [ Tớ không muốn quên Trăn Trăn. ]
[ Vậy chúng ta đến thế giới tiếp theo. ]
Đường Nại ừ một tiếng, nhìn về phía không gian hệ thống trắng xóa : [ Linh hồn Nại Nại sau khi chết vẫn còn tồn tại, tích cóp đủ tích phân thì có thể sống lại, vậy Trăn Trăn? Tớ có thể tìm thấy được linh hồn của anh ấy trong tương lai không? ]
[ Theo lý thuyết sức mạnh linh hồn của Trăn Trăn có thể trói định hệ thống, nhưng cậu ta là vai chính của thế giới, sau khi chết sẽ tiêu tán để duy trì năng lượng vận chuyển của thế giới, không có khả năng sống lại. ]
Tơ Hồng nhìn bộ dáng Đường Nại chán nản và ảm đạm, nhịn không được muốn đến ôm cậu.
Hy vọng một ngày nào đó Nại Nại sẽ chủ động đồng ý quên Tần Trăn, như vậy sẽ không còn đau khổ.
Những người xuyên qua 3000 thế giới làm nhiệm vụ như bọn họ, điều kiêng kị nhất đó là động lòng.
Xét về các phương diện tố chất của Nại Nại, vốn không còn tư cách ký kết khế ước với Chủ thần, nhưng lúc trước không biết vì sao lại thành công trói định cùng nó.
[ Nại Nại không cần nhớ chuyện không vui đó nữa, cậu không phải muốn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ để trở về nhà sao? Trong hiện thực hẳn là có người đang ở nhà chờ cậu. ]
Đúng nha.
Cậu phải trở về, ở nhà giống như có người đang chờ chính mình.
Đường Nại lắc đầu.
Cậu không nhớ rõ đó là ai, nhưng nếu không quay về, người kia nhất định sẽ rất lo lắng.
[ Tơ Hồng, chúng ta mau đi thôi, Nại Nại sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo. ]
Trên mặt thiếu niên cong lên một nụ cười ngọt ngào.
Nháy mắt Tơ Hồng nhẹ nhàng thở ra, vội vàng bắt đầu truyền tống.
Bởi vì Tần Trăn yêu Nại Nại, không dựa theo quỹ đạo đã được định sẵn cùng Từ Lệ Phi ở bên nhau, dẫn đến nhiệm vụ thất bại.
Vì tránh cho nam chủ của thế giới lại "Di tình biệt luyến (*)", lần này Tơ Hồng tìm một kịch bản hướng BG cho Đường Nại.
(*) Di tình biệt luyến: Yêu một người rồi, sau đó lại ko yêu người đó nữa mà có tình yêu mới.
Lần này Đường Nại sắm vai nam phụ vẫn luôn ở sau lưng giúp đỡ và mang lại ấm áp cho nữ chủ, tính cách ôn nhu điềm đạm.
Xu hướng giới tính của nam chủ là nữ, có quan hệ tình địch với Nại Nại, nếu Nại Nại có OOC, nam chủ cũng không có khả năng thích Nại Nại đâu ha?
...
Thấp thoáng dưới ánh đèn lộng lẫy, thanh niên khí chất dịu dàng lộ ra một chút u buồn trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người.
Cậu ngồi trước đàn dương cầm, đầu cúi thấp, đôi mắt nhắm lại, khóe môi nhợt nhạt cong lên, ngón tay trắng nõn thon dài nhảy múa trên phím đàn đen trắng như những tinh linh linh động.
Như thể sa vào bên trong âm nhạc thuần túy.
Những nốt nhạc nhảy lên vang vọng toàn bộ đại sảnh, vui sướng hay đau đớn, tiệc rượu nguyên bản vốn ồn ào nhộn nhịp không tự chủ được trở nên bình yên, kiên nhẫn lắng nghe cậu diễn tấu.
Trong đám người, nam nhân ăn mặc tây trang màu xanh biển ngồi trên ghế cao, chậm rì rì lắc ly rượu trong tay, dùng ánh mắt mang một loại tính xâm lược mười phần nhìn cái cổ có đường cong duyên dáng trần trụi nửa bên ngoài của thanh niên.
Thật xinh đẹp a...
Thật muốn nắm trong tay thưởng thức.
Đường Nại cảm giác được có một cổ ánh mắt không thoải mái đang dừng trên người mình, mắt mở to, tuần tra phía dưới sân khấu một vòng, muốn tìm ra đường tầm mắt của ánh mắt đó.
Lệ Mạc Khiên bỗng chốc hạ mí mắt xuống, ly rượu đỏ tươi như máu đặt bên môi, quyến rũ lại gợi cảm.
Cô gái bên cạnh anh không tự giác được nhìn thẳng mắt, hai má ửng hồng, ấp a ấp úng gọi: "Lệ... Lệ tiên sinh..."
Lệ Mạc Khiêm nhăn lại cái mũi, liếc xéo cô một cái, nháy mắt vẻ mặt giống như đóng băng vạn dặm, sát khí lạnh thấu xương tàn sát bừa bãi.
"Cách xa tôi một chút!"
Lập tức huyết sắc trên mặt cô gái biến mất không còn một mảnh.
"Lệ tiên sinh, tôi đồng ý bán thân cho ngài, cầu xin ngài cho tôi mượn chút tiền cứu ba tôi..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất