Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Chương 80
Những chuyện xảy ra trong sảnh đấu giá sau đó Phan Miêu Vũ hoàn toàn không biết. Sau khi nhìn thấy Phan Ân Ly bị kéo đi thì mèo nhỏ đã bị sự mệt mỏi đánh gục.
Đến khi Phan Miêu Vũ tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trên gối đầu mềm mại, bên cạnh là khuôn mặt ngủ say đầy đẹp trai của Nguyễn Minh Hoàng. Quầng thâm trên mắt của anh cho thấy anh đã ngủ trễ như thế nào.
Mặc dù đã tỉnh dậy nhưng cậu không dám động đậy, đầu nhỏ chỉ có thể nghiên sang một bên để nhìn khuôn mặt của người bạn đời mà cậu yêu. Lo lắng sẽ làm anh tỉnh giấc cậu chỉ đành âm thầm lặng lẽ không chút động đậy mà nhìn anh, sau đó cậu một lần nữa nhấm mắt ép bản thân chìm vào giấc ngủ.
Không biết đã ngủ bao lâu Phan Miêu Vũ cảm thấy có một bàn tay đang nhẹ nhàng vuốt lông của cậu. Mèo nhỏ không khỏi thở phì phò vì bị đánh thức nhưng đôi mắt vẫn hở ra một chút để nhìn.
Phan Miêu Vũ sau khi nhìn thấy cơ ngực quen thuộc qua một đường hẹp nhỏ do mắt chỉ mở một chút liền nhanh chóng mở bừng mắt ra. Khuôn mặt nhỏ nhắn của mèo con không khỏi ngơ ngác mà nhìn chằm chằm vào cơ ngực săn chắc trước mặt.
“Hài lòng không mèo nhỏ.”
Giọng nói đầy kiềm nén vang lên phía trên đầu khiến Phan Miêu Vũ không khỏi đỏ mặt mèo, cậu vậy mà nhìn cơ ngực của chồng cậu không chớp mắt.
Sao lại mất mặt như thế này.
Nguyễn Minh Hoàng không thể nào nhìn thấy mặt mèo có thể đỏ bừng giống như mặt người, anh nhìn trái nhìn phải không khỏi thất vọng, tuy nhiên sau đó nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của mèo con chồn vào hai bàn chân mèo liền bật cười vui vẻ.
Bé mèo của anh đúng là đang yêu chết đi được.
Phan Miêu Vũ xấu hổ trong chốc lát liền ngẩn đầu lên mà kêu:
“Meo meo” (Ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.)
Mặc dù nghe không hiểu tiếng mèo nhưng Nguyễn Minh Hoàng vẫn có thể đoán ra cậu muốn nói cái gì. Anh mỉn cười ôm mèo lên chân mình sau đó kể lại.
Sau khi những kẻ bị Phan Ân Ly mê hoặc tỉnh lại liền giận giữ mà bu lại ả ta chất vấn. Bọn họ có thể nhớ lại tất cả hành động của mình làm nhưng lại không hiểu tại sao bản thân lại không thể khống chế hành động của mình.
Bọn họ nghi ngờ ả ta sử dụng bùa chú hay thuốc mê nào đó lên người mình.
Mặc dù những người trong giới hào môn như họ sẽ không ra tay đánh phụ nữ nhưng trong buổi đấu giá có những vị phu nhân được mời đến. Sau khi nhìn thấy chồng mình thanh tỉnh lại liền không khỏi bộc phát, bao nhiêu tức giận, ấm ức mà bọn họ phải chịu trong thời gian qua liền phát tiếc lên người Phan Ân Ly.
Ả ta bị bọn họ đánh một lúc sau đó mới bị cảnh sát đưa đi điều tra. Mặc dù cảnh sát cảm thấy lời tố cáo quá vô lý nhưng số lượng tố cáo quá nhiều khiến bọn họ không thể không xem trong chuyện này.
Phan Ân Ly mặc dù bị đánh bị thương nhưng vết thương khá nhẹ nên ả ta bị tạm giam trong ngục để chờ điều tra.
Buổi đấu giá cũng vì biến cố này mà hủy bỏ, hiện tại cũng không còn ai có tâm trạng để tiếp tục đấu giá nữa. Sau khi cảm kích nói cảm ơn cùng hối lỗi với Nguyễn Minh Hoàng tất cả mọi người liền nhanh chóng rời đi.
Tuy nhiên Nguyễn Minh Hoàng không rõ những người có mặt trong đấu giá nhờ Phan Miêu Vũ mới có thể thanh tỉnh, nhưng sau đó không hiểu tại sao những kẻ không đi buổi đấu giá cũng trở nên thanh tỉnh lại. Sau khi tất cả mọi người thanh tỉnh lại liền chung tay điều tra về nhà họ Phan, có những kẻ bị Phan Ân Ly lừa tiền cũng nhanh chóng lấy chứng cớ ra để khiến ả ta bồi thường thiệt hại.
Cứ như thế không đến một ngày Phan Ân Ly bởi vì rất nhiều tội mà bị đưa vào tù, mặc dù không thể điều tra ra ả ta dùng bùa chú hay mê dược gì nhưng chỉ cần những tội danh khác ả vẫn sẽ chịu trách nhiệm pháp luật nặng nề. Còn nhà họ Phan thì công ty phá sản, bọn họ đều mang trong người cả đống nợ cuối cùng trốn chui trốn nhũi không dám gặp ai.
Cho dù như thế nhưng số tiền cả nhà họ Phan nợ đều phải trả lại từng chút từng chút cho người mà bọn họ thiếu nợ.
Phan Miêu Vũ nghe xong liền không khỏi vui vẻ lắc lư đuôi mèo. Nếu đã làm chuyện xấu thì phải chịu trách nhiệm cho những chuyện mà ả ta làm ra.
Đây chính là nhân quả, là quy luật của tự nhiên.
Nguyễn Minh Hoàng nhìn cậu đầy dịu dàng, anh không nói cho cậu biết Dương Chi Hà biết được thân phận của cậu rồi, anh sợ hãi nếu để quá nhiều người biết mèo nhỏ có thể hóa hình thành người thì có phải cậu sẽ biến mất hay không.
Dù sao trên thế giới này sẽ không có con vật thành tinh. Cũng vì sợ hãi anh đã dặn dò Dương Chi Hà xem như chưa biết gì cả, từ giờ trở đi cô ấy không được nhắc đến chuyện này.
Dương Chi Hà cũng có chút lo lắng nên sau khi thấy khuôn mặt nghiệm trọng của anh thì cũng đồng ý.
Đến khi Phan Miêu Vũ tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trên gối đầu mềm mại, bên cạnh là khuôn mặt ngủ say đầy đẹp trai của Nguyễn Minh Hoàng. Quầng thâm trên mắt của anh cho thấy anh đã ngủ trễ như thế nào.
Mặc dù đã tỉnh dậy nhưng cậu không dám động đậy, đầu nhỏ chỉ có thể nghiên sang một bên để nhìn khuôn mặt của người bạn đời mà cậu yêu. Lo lắng sẽ làm anh tỉnh giấc cậu chỉ đành âm thầm lặng lẽ không chút động đậy mà nhìn anh, sau đó cậu một lần nữa nhấm mắt ép bản thân chìm vào giấc ngủ.
Không biết đã ngủ bao lâu Phan Miêu Vũ cảm thấy có một bàn tay đang nhẹ nhàng vuốt lông của cậu. Mèo nhỏ không khỏi thở phì phò vì bị đánh thức nhưng đôi mắt vẫn hở ra một chút để nhìn.
Phan Miêu Vũ sau khi nhìn thấy cơ ngực quen thuộc qua một đường hẹp nhỏ do mắt chỉ mở một chút liền nhanh chóng mở bừng mắt ra. Khuôn mặt nhỏ nhắn của mèo con không khỏi ngơ ngác mà nhìn chằm chằm vào cơ ngực săn chắc trước mặt.
“Hài lòng không mèo nhỏ.”
Giọng nói đầy kiềm nén vang lên phía trên đầu khiến Phan Miêu Vũ không khỏi đỏ mặt mèo, cậu vậy mà nhìn cơ ngực của chồng cậu không chớp mắt.
Sao lại mất mặt như thế này.
Nguyễn Minh Hoàng không thể nào nhìn thấy mặt mèo có thể đỏ bừng giống như mặt người, anh nhìn trái nhìn phải không khỏi thất vọng, tuy nhiên sau đó nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của mèo con chồn vào hai bàn chân mèo liền bật cười vui vẻ.
Bé mèo của anh đúng là đang yêu chết đi được.
Phan Miêu Vũ xấu hổ trong chốc lát liền ngẩn đầu lên mà kêu:
“Meo meo” (Ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.)
Mặc dù nghe không hiểu tiếng mèo nhưng Nguyễn Minh Hoàng vẫn có thể đoán ra cậu muốn nói cái gì. Anh mỉn cười ôm mèo lên chân mình sau đó kể lại.
Sau khi những kẻ bị Phan Ân Ly mê hoặc tỉnh lại liền giận giữ mà bu lại ả ta chất vấn. Bọn họ có thể nhớ lại tất cả hành động của mình làm nhưng lại không hiểu tại sao bản thân lại không thể khống chế hành động của mình.
Bọn họ nghi ngờ ả ta sử dụng bùa chú hay thuốc mê nào đó lên người mình.
Mặc dù những người trong giới hào môn như họ sẽ không ra tay đánh phụ nữ nhưng trong buổi đấu giá có những vị phu nhân được mời đến. Sau khi nhìn thấy chồng mình thanh tỉnh lại liền không khỏi bộc phát, bao nhiêu tức giận, ấm ức mà bọn họ phải chịu trong thời gian qua liền phát tiếc lên người Phan Ân Ly.
Ả ta bị bọn họ đánh một lúc sau đó mới bị cảnh sát đưa đi điều tra. Mặc dù cảnh sát cảm thấy lời tố cáo quá vô lý nhưng số lượng tố cáo quá nhiều khiến bọn họ không thể không xem trong chuyện này.
Phan Ân Ly mặc dù bị đánh bị thương nhưng vết thương khá nhẹ nên ả ta bị tạm giam trong ngục để chờ điều tra.
Buổi đấu giá cũng vì biến cố này mà hủy bỏ, hiện tại cũng không còn ai có tâm trạng để tiếp tục đấu giá nữa. Sau khi cảm kích nói cảm ơn cùng hối lỗi với Nguyễn Minh Hoàng tất cả mọi người liền nhanh chóng rời đi.
Tuy nhiên Nguyễn Minh Hoàng không rõ những người có mặt trong đấu giá nhờ Phan Miêu Vũ mới có thể thanh tỉnh, nhưng sau đó không hiểu tại sao những kẻ không đi buổi đấu giá cũng trở nên thanh tỉnh lại. Sau khi tất cả mọi người thanh tỉnh lại liền chung tay điều tra về nhà họ Phan, có những kẻ bị Phan Ân Ly lừa tiền cũng nhanh chóng lấy chứng cớ ra để khiến ả ta bồi thường thiệt hại.
Cứ như thế không đến một ngày Phan Ân Ly bởi vì rất nhiều tội mà bị đưa vào tù, mặc dù không thể điều tra ra ả ta dùng bùa chú hay mê dược gì nhưng chỉ cần những tội danh khác ả vẫn sẽ chịu trách nhiệm pháp luật nặng nề. Còn nhà họ Phan thì công ty phá sản, bọn họ đều mang trong người cả đống nợ cuối cùng trốn chui trốn nhũi không dám gặp ai.
Cho dù như thế nhưng số tiền cả nhà họ Phan nợ đều phải trả lại từng chút từng chút cho người mà bọn họ thiếu nợ.
Phan Miêu Vũ nghe xong liền không khỏi vui vẻ lắc lư đuôi mèo. Nếu đã làm chuyện xấu thì phải chịu trách nhiệm cho những chuyện mà ả ta làm ra.
Đây chính là nhân quả, là quy luật của tự nhiên.
Nguyễn Minh Hoàng nhìn cậu đầy dịu dàng, anh không nói cho cậu biết Dương Chi Hà biết được thân phận của cậu rồi, anh sợ hãi nếu để quá nhiều người biết mèo nhỏ có thể hóa hình thành người thì có phải cậu sẽ biến mất hay không.
Dù sao trên thế giới này sẽ không có con vật thành tinh. Cũng vì sợ hãi anh đã dặn dò Dương Chi Hà xem như chưa biết gì cả, từ giờ trở đi cô ấy không được nhắc đến chuyện này.
Dương Chi Hà cũng có chút lo lắng nên sau khi thấy khuôn mặt nghiệm trọng của anh thì cũng đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất