Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại !!!
Chương 58
- Lam Đình, cấp 62, hệ Thổ.
- Mộc Ca, cấp 64, hệ Quang.
Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt liếc nhìn nhau.
- Mạc Thiên, cấp 64, hệ Phong.
- Mạc Chi Tuyệt, cấp 69, hệ Hoả.
...
Mạc Thiên để ý kỹ những nhất cử nhất động của đối thủ, hệ Quang cậu chưa tiếp xúc lần nào nên chưa rõ Mộc Ca sẽ tấn công theo chiều hướng ra sao. Bên cậu cả hai đều là dị năng hệ tấn công, còn bên kia vẫn còn một người để phòng thủ.
Mạc Thiên đưa mắt nhìn sang Mạc Chi Tuyệt thì thấy hắn cũng đang nhìn mình, hình như chăm chú từ nãy giờ mà không để ý đối thủ phía trước. Mạc Thiên hơi cạn ngôn, dù gì đối thủ cũng đều trên cấp 60 đó, đệ lấy đâu ra cái tự tin ấy thế.
Mạc Thiên đưa tay ám chỉ, Mạc Chi Tuyệt cuối cùng cũng không phân tâm nữa, vận dụng sức mạnh chuẩn bị tấn công. Đầu tiên cần phải loại bỏ phòng thủ.
Từng bước chạy của Mạc Thiên như gió lướt, vừa mượt vừa nhanh, tay đã sẵn phong nhận.
Lam Đình dựng rào chắn bằng đất ngay khi thấy Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt chạy tới, nhìn rất khó xuyên qua. Mạc Thiên cũng đã đoán ra từ trước, cho nên ngay khi tiếp cận đã thu hồi phong nhận mà thay vào đó lấy đà, dựa vào tốc độ của dị năng mình mà co chân đá mạnh vào lá chắn.
Lá chắn rung mấy cái, không vỡ nát hoàn toàn nhưng lại chả thể che nổi nữa. Cú đá này nhìn thì nhẹ nhưng uy lực ẩn trong đó không thể xem thường. Nên nhớ những bài huấn luyện ma quỷ của hệ thống, ngày nào cậu cũng phải leo trên cái núi cao chót vót, còn đeo thêm mấy cân nữa, sức mạnh cơ thể cũng từ đó phát triển ra.
Tuy nhiên đã đến cấp 62 thì cũng không vô dụng đến mức chỉ một cú đá mà đã biến mất phòng thủ được, đất từ đâu tới lập tức dùng một tốc độ không thể thấy bằng mắt thường mà tái tạo lại cái lá chắn. Lần này có vẻ dày và cứng cáp hơn.
Mạc Thiên nheo mắt, cứ ẩn nấp thế này thì thật sự khá phiền.
- Để ta.
Tiếng nói nhỏ chỉ vừa đủ cho Mạc Thiên nghe, chưa kịp quay sang thì một bóng người đã lướt qua cậu.
Một tiếng ầm vang lên, sức nóng làm Mạc Thiên phải lùi lại một chút. Trên tay Mạc Chi Tuyệt vẫn còn một vòng lửa đang cuồn cuộn, một đấm này Mạc Chi Tuyệt dùng chưa đến một nửa sức mạnh, nhưng đã thành công.
Đội kia tách ra, cả hai đều cau mày. Mộc Ca bây giờ mới động dị năng, một tia sáng từ bàn tay cậu ta tụ lại, rồi bắn về hướng Mạc Thiên. Mạc Thiên bất ngờ về tốc độ này, ngửa người ra đằng sau, tia sáng vàng này rất bé nhưng uy lực không ngờ, Mạc Thiên may mắn né kịp, chỉ bị sượt một cụm tóc nhỏ.
Mộc Ca lại tiếp tục tụ tiếp, lần này rất nhiều bóng sáng bay đến. Mạc Thiên né tránh khá vất vả, eo phải liên tục làm nhiều động tác khó, cậu cắn răng, cố gắng tìm ra khe hở để tránh thoát.
Mạc Chi Tuyệt đang định xoay bước lại giúp Mạc Thiên thì từ đâu mấy vách tường bằng đất xuất hiện, hễ hắn bước về hướng nào cũng sẽ bị cản trở. Vậy nên xung quanh Mạc Chi Tuyệt đều hoàn toàn không có khe hở.
Hừm, đáng chết.
Mạc Chi Tuyệt hai tay hai quả cầu lửa, dưới chân cũng xuất hiện một vòng tròn đỏ rực, hắn dùng sức, chấn bay toàn bộ bức tường đang cản trở. Phía sau vẫn còn một lớp nữa, Mạc Chi Tuyệt dùng chân, bật mạnh lên trên trời. Do lửa như đang nâng bước, Mạc Chi Tuyệt bay một vòng tròn rồi thoát ra. Trên không trung vẫn còn in một vòng lửa đỏ rực.
Lam Đình bị trúng một quyền, lùi về phía sau rồi quỳ xuống mà ho liên tục. Ngực bị cháy một mảng, Lam Đình lau miệng rồi cố gắng chống đỡ.
Mạc Chi Tuyệt khinh thường nhìn sang, thế mà tên này vẫn rất ngoan cố, đất đá như đang rung động, từ dưới đất bay lên, hợp lại thành một cái búa khổng lồ.
Mạc Thiên đang né đòn nhìn thấy thế cũng sửng sốt, vừa dùng phong nhận chém bay mấy quả sáng vừa lo lắng nhìn Mạc Chi Tuyệt.
- Đang chiến đấu thì không nên phân tâm đâu.
Một tia sáng theo quỹ đạo kỳ lạ đang tiếp cận cậu trong gang tấc, thế nhưng Mộc Ca không biết, ngay khi phóng ra tia sáng này thì cũng là lúc có một khe hở nhỏ xuất hiện. Mạc Thiên ép mình lại nhỏ nhất có thể, ánh sáng xẹt qua làm người ta ớn lạnh, áo của cậu bị cắt một miếng.
Mạc Thiên nhếch môi, cuối cùng cũng vô hiệu hoá được cái này, bão kiếm hình thành, trước mặt Mộc Ca cuồn cuộn gió lốc, y cũng dùng Quang hệ hình thành một cây kiếm sáng. Hai bên đối chọi lẫn nhau một cách kịch liệt.
Đột nhiên Mộc Ca đưa tay phải tạo một ấn ký gì đó, Mạc Thiên thầm kêu không ổn, một thứ ánh sáng loá mắt xuất hiện, Mạc Thiên bị nó làm cho không mở mắt ra được, sức mạnh bị mất tập trung cũng trở nên yếu hơn, Mộc Ca thừa thế xông lên.
Cảm giác sức ép mạnh mẽ hơn làm Mạc Thiên khó chịu, cậu nhắm chặt mắt, dựa vào cảm thụ giác quan mà tiếp tục chống đỡ.
Đúng là phiền phức.
Mạc Thiên tập trung tinh thần, tinh thần lực cũng không phải để trưng, cậu biết của mình sẽ mạnh hơn tên đó vậy nên một tay chặn đòn tấn công, một tay quấy nhiễu thần kinh đối thủ. Quả nhiên ánh sáng đã tắt đi hơn nửa, Mộc Ca dùng bàn tay vừa phát ra quang mang chói mắt ôm lấy đầu mình, nhíu chặt mày nhìn sang Mạc Thiên.
Mạc Thiên cười cười, hơi gồng mình tăng thêm sức mạnh trên tay, lần này người bị ép lùi lại là Mộc Ca.
Đột nhiên khán đài reo ầm lên, Mạc Thiên không hiểu chuyện gì quay sang hướng bọn họ đang nhìn. Chỉ kịp thấy một đòn dứt khoát của Mạc Chi Tuyệt.
Mạc Chi Tuyệt bị cây búa khổng lồ đập mạnh xuống, thế nhưng trông hắn có vẻ khá ung dung. Tay trái vòng một vòng tròn nhỏ, hắn ngẩng đầu nhìn cây búa đang đáp xuống, chân đưa ra lấy đà, nghiêng người tạo tư thế tung đòn, vòng tròn nhỏ hắn vẽ đột nhiên phát ra lửa, theo đà của Mạc Chi Tuyệt đấm mạnh vào giữa trung tâm của vũ khí.
Chấn động đến mức sàn đấu hừng hực nóng lên, cây búa bị vỡ nát, chưa dừng lại đó, Mạc Chi Tuyệt còn vung chân đá thẳng Lam Đình ra khỏi sân. Trên cơ thể còn có một vòng lửa bao bọc lấy, trông khá đáng sợ.
Ánh mắt Mạc Chi Tuyệt lia sang nhìn Mộc Ca làm y run rẩy, sức mạnh trên tay cũng không còn vững, Mạc Thiên nhân cơ hội này cũng kết liễu luôn.
Hai lốc xoáy từ hai bên ép chặt lấy Mộc Ca, sức mạnh cực đại khiến y kêu lên mấy tiếng, trực tiếp lăn khỏi sàn đấu.
- Mộc Ca, cấp 64, hệ Quang.
Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt liếc nhìn nhau.
- Mạc Thiên, cấp 64, hệ Phong.
- Mạc Chi Tuyệt, cấp 69, hệ Hoả.
...
Mạc Thiên để ý kỹ những nhất cử nhất động của đối thủ, hệ Quang cậu chưa tiếp xúc lần nào nên chưa rõ Mộc Ca sẽ tấn công theo chiều hướng ra sao. Bên cậu cả hai đều là dị năng hệ tấn công, còn bên kia vẫn còn một người để phòng thủ.
Mạc Thiên đưa mắt nhìn sang Mạc Chi Tuyệt thì thấy hắn cũng đang nhìn mình, hình như chăm chú từ nãy giờ mà không để ý đối thủ phía trước. Mạc Thiên hơi cạn ngôn, dù gì đối thủ cũng đều trên cấp 60 đó, đệ lấy đâu ra cái tự tin ấy thế.
Mạc Thiên đưa tay ám chỉ, Mạc Chi Tuyệt cuối cùng cũng không phân tâm nữa, vận dụng sức mạnh chuẩn bị tấn công. Đầu tiên cần phải loại bỏ phòng thủ.
Từng bước chạy của Mạc Thiên như gió lướt, vừa mượt vừa nhanh, tay đã sẵn phong nhận.
Lam Đình dựng rào chắn bằng đất ngay khi thấy Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt chạy tới, nhìn rất khó xuyên qua. Mạc Thiên cũng đã đoán ra từ trước, cho nên ngay khi tiếp cận đã thu hồi phong nhận mà thay vào đó lấy đà, dựa vào tốc độ của dị năng mình mà co chân đá mạnh vào lá chắn.
Lá chắn rung mấy cái, không vỡ nát hoàn toàn nhưng lại chả thể che nổi nữa. Cú đá này nhìn thì nhẹ nhưng uy lực ẩn trong đó không thể xem thường. Nên nhớ những bài huấn luyện ma quỷ của hệ thống, ngày nào cậu cũng phải leo trên cái núi cao chót vót, còn đeo thêm mấy cân nữa, sức mạnh cơ thể cũng từ đó phát triển ra.
Tuy nhiên đã đến cấp 62 thì cũng không vô dụng đến mức chỉ một cú đá mà đã biến mất phòng thủ được, đất từ đâu tới lập tức dùng một tốc độ không thể thấy bằng mắt thường mà tái tạo lại cái lá chắn. Lần này có vẻ dày và cứng cáp hơn.
Mạc Thiên nheo mắt, cứ ẩn nấp thế này thì thật sự khá phiền.
- Để ta.
Tiếng nói nhỏ chỉ vừa đủ cho Mạc Thiên nghe, chưa kịp quay sang thì một bóng người đã lướt qua cậu.
Một tiếng ầm vang lên, sức nóng làm Mạc Thiên phải lùi lại một chút. Trên tay Mạc Chi Tuyệt vẫn còn một vòng lửa đang cuồn cuộn, một đấm này Mạc Chi Tuyệt dùng chưa đến một nửa sức mạnh, nhưng đã thành công.
Đội kia tách ra, cả hai đều cau mày. Mộc Ca bây giờ mới động dị năng, một tia sáng từ bàn tay cậu ta tụ lại, rồi bắn về hướng Mạc Thiên. Mạc Thiên bất ngờ về tốc độ này, ngửa người ra đằng sau, tia sáng vàng này rất bé nhưng uy lực không ngờ, Mạc Thiên may mắn né kịp, chỉ bị sượt một cụm tóc nhỏ.
Mộc Ca lại tiếp tục tụ tiếp, lần này rất nhiều bóng sáng bay đến. Mạc Thiên né tránh khá vất vả, eo phải liên tục làm nhiều động tác khó, cậu cắn răng, cố gắng tìm ra khe hở để tránh thoát.
Mạc Chi Tuyệt đang định xoay bước lại giúp Mạc Thiên thì từ đâu mấy vách tường bằng đất xuất hiện, hễ hắn bước về hướng nào cũng sẽ bị cản trở. Vậy nên xung quanh Mạc Chi Tuyệt đều hoàn toàn không có khe hở.
Hừm, đáng chết.
Mạc Chi Tuyệt hai tay hai quả cầu lửa, dưới chân cũng xuất hiện một vòng tròn đỏ rực, hắn dùng sức, chấn bay toàn bộ bức tường đang cản trở. Phía sau vẫn còn một lớp nữa, Mạc Chi Tuyệt dùng chân, bật mạnh lên trên trời. Do lửa như đang nâng bước, Mạc Chi Tuyệt bay một vòng tròn rồi thoát ra. Trên không trung vẫn còn in một vòng lửa đỏ rực.
Lam Đình bị trúng một quyền, lùi về phía sau rồi quỳ xuống mà ho liên tục. Ngực bị cháy một mảng, Lam Đình lau miệng rồi cố gắng chống đỡ.
Mạc Chi Tuyệt khinh thường nhìn sang, thế mà tên này vẫn rất ngoan cố, đất đá như đang rung động, từ dưới đất bay lên, hợp lại thành một cái búa khổng lồ.
Mạc Thiên đang né đòn nhìn thấy thế cũng sửng sốt, vừa dùng phong nhận chém bay mấy quả sáng vừa lo lắng nhìn Mạc Chi Tuyệt.
- Đang chiến đấu thì không nên phân tâm đâu.
Một tia sáng theo quỹ đạo kỳ lạ đang tiếp cận cậu trong gang tấc, thế nhưng Mộc Ca không biết, ngay khi phóng ra tia sáng này thì cũng là lúc có một khe hở nhỏ xuất hiện. Mạc Thiên ép mình lại nhỏ nhất có thể, ánh sáng xẹt qua làm người ta ớn lạnh, áo của cậu bị cắt một miếng.
Mạc Thiên nhếch môi, cuối cùng cũng vô hiệu hoá được cái này, bão kiếm hình thành, trước mặt Mộc Ca cuồn cuộn gió lốc, y cũng dùng Quang hệ hình thành một cây kiếm sáng. Hai bên đối chọi lẫn nhau một cách kịch liệt.
Đột nhiên Mộc Ca đưa tay phải tạo một ấn ký gì đó, Mạc Thiên thầm kêu không ổn, một thứ ánh sáng loá mắt xuất hiện, Mạc Thiên bị nó làm cho không mở mắt ra được, sức mạnh bị mất tập trung cũng trở nên yếu hơn, Mộc Ca thừa thế xông lên.
Cảm giác sức ép mạnh mẽ hơn làm Mạc Thiên khó chịu, cậu nhắm chặt mắt, dựa vào cảm thụ giác quan mà tiếp tục chống đỡ.
Đúng là phiền phức.
Mạc Thiên tập trung tinh thần, tinh thần lực cũng không phải để trưng, cậu biết của mình sẽ mạnh hơn tên đó vậy nên một tay chặn đòn tấn công, một tay quấy nhiễu thần kinh đối thủ. Quả nhiên ánh sáng đã tắt đi hơn nửa, Mộc Ca dùng bàn tay vừa phát ra quang mang chói mắt ôm lấy đầu mình, nhíu chặt mày nhìn sang Mạc Thiên.
Mạc Thiên cười cười, hơi gồng mình tăng thêm sức mạnh trên tay, lần này người bị ép lùi lại là Mộc Ca.
Đột nhiên khán đài reo ầm lên, Mạc Thiên không hiểu chuyện gì quay sang hướng bọn họ đang nhìn. Chỉ kịp thấy một đòn dứt khoát của Mạc Chi Tuyệt.
Mạc Chi Tuyệt bị cây búa khổng lồ đập mạnh xuống, thế nhưng trông hắn có vẻ khá ung dung. Tay trái vòng một vòng tròn nhỏ, hắn ngẩng đầu nhìn cây búa đang đáp xuống, chân đưa ra lấy đà, nghiêng người tạo tư thế tung đòn, vòng tròn nhỏ hắn vẽ đột nhiên phát ra lửa, theo đà của Mạc Chi Tuyệt đấm mạnh vào giữa trung tâm của vũ khí.
Chấn động đến mức sàn đấu hừng hực nóng lên, cây búa bị vỡ nát, chưa dừng lại đó, Mạc Chi Tuyệt còn vung chân đá thẳng Lam Đình ra khỏi sân. Trên cơ thể còn có một vòng lửa bao bọc lấy, trông khá đáng sợ.
Ánh mắt Mạc Chi Tuyệt lia sang nhìn Mộc Ca làm y run rẩy, sức mạnh trên tay cũng không còn vững, Mạc Thiên nhân cơ hội này cũng kết liễu luôn.
Hai lốc xoáy từ hai bên ép chặt lấy Mộc Ca, sức mạnh cực đại khiến y kêu lên mấy tiếng, trực tiếp lăn khỏi sàn đấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất