Nam Chính Vậy Mà Lại Yêu Phản Diện

Chương 14

Trước Sau
Đợi Bùi Lâm dọn dẹp xong rồi đi lên lầu đã là 12 giờ đêm, đồng hồ sinh học khiến cho y cảm thấy mệt mỏi giã rời.

Nằm trên giường, y mơ hồ cảm thấy trong phòng tắm vô cùng yên tĩnh. Thỉnh thoảng mới truyền đến âm thanh "ào ào" hoặc là tiếng thổi bọt khí "ục ục".

Bùi Lâm nhắm mắt, nở nụ cười.

Bồn tắm nhà y rất lớn, rất thoải mái. Trước đây y rất thích ngồi bó gối, vùi nửa người vào bể nước ấm, thổi bọt khí để giải sầu.

Y chỉ không ngờ được rằng, người từ nhỏ đến lớn đều mang bộ dáng âm trầm, lãnh ngạnh, khổ đại thâm cừu như Seth thế nhưng cũng sẽ hưởng thụ điều này?

Ý thức càng ngày càng xa.

Hoắc Tu Tuần cuối cùng cũng tắm xong, trên người mang theo mùi dừa thơm ngọt của sữa tắm, đứng bên mép giường nhìn y, có chút giống như u linh, cũng giống như một chú chó mắc mưa.

Cơ thể Bùi Lâm nặng nề, dùng chút sức lực cuối cùng miễn cưỡng để lại cho hắn một khoảng trống.

Hoắc Tu Tuần: "......Được."

Được cái gì? Y mơ hồ.

"Được, tôi để cho cậu ôm."

"......"

"Bùi Lâm, cậu đừng có giả bộ đang ngủ."

"zzzzzzzz......"

"......"

Trong đêm đen, Bùi Lâm dường như nghe thấy có người trầm thấp mắng một tiếng. Lại qua một lúc lâu, trong bóng đêm một động vật nhỏ mềm mại bò lên giường, ngoan ngoãn cuộn tròn người, thành thật nằm ở một góc giường nhắm mắt lại.

Ba rưỡi sáng.

"AAAAAAAAAAAAA.......?"

Bùi Lâm: "........"

Tiểu Q: "Xin, xin lỗi chủ nhân! Tiểu Q không có cố ý đánh thức ngài đâu."

Nó thật sự không cố ý, thật sự là không kịp đề phòng mà bị sinh vật nằm trong góc giường dọa cho nhảy dựng. Nhìn lại thì sinh vật sống đó vậy mà lại là nam chính! Vì thế nó trực tiếp hét lên AAAAAAAAA.

Sao lại thế này! Nó chỉ mới offline có mấy tiếng thôi mà, tại sao nam chính đã trèo lên giường chủ nhân nhà nó rồi?

Bùi Lâm: "Mày mới đi đâu về thế?"

"Ôi, xin lỗi chủ nhân! Tôi vừa mới tham gia cuộc thi làm thơ do đơn vị tổ chức, lúc đó ngài đang nói chuyện với nam chính, tôi cho rằng rất nhanh là có thể quay lại nên mới không nói với ngài, nhưng không ngờ rằng lại lọt được vào Top 8, còn giúp ngài thắng được 1 công năng gọi là "Bút ký tình yêu..."

Nhưng hiện giờ, Tiểu Q cũng không có tâm trạng để phổ cập cho chủ nhân về loại công năng mới này.

Nam chính, hắn, ngủ trên giường của chủ nhân =_=. Như vậy có được coi là chuyện tốt không đây?

Nếu như là trước đây, nó nhất định sẽ vui đến phát điên, nói không chừng còn hát vang khúc ca trong lễ kết hôn của mấy bộ truyện cứu rỗi, ngốc bạch ngọt và tung hoa cho nam chính và chủ nhân của nó rồi.

Nhưng vấn đề ở đây là, nam chính cũng sống lại!!!

Tuy rằng theo như số liệu, dù là trùng sinh hay không trùng sinh thì nam chính vẫn rất yêu chủ nhân của nó, nhưng xét theo góc độ cốt truyện thì đời trước Seth và chủ nhân cả ngày đều đấu đến ta sống ngươi chết!

Tiểu Q chưa từng gặp Bùi Lâm của trước đây, xác thực có rất nhiều việc nó không rõ.

Nhưng hiện giờ, thông qua sự nhắc nhở của chủ nhân, thật sự càng nghĩ càng cảm thấy......

Hành động của nam chính ở đời trước, thật sự vẫn còn có quá nhiều điều khó hiểu.

Vừa chân tâm thực ý mà yêu thầm Bùi Lâm đang làm việc ở cục an ninh, vừa không chút do dự trở thành phần tử tội phạm đối đầu với crush của mình.

Chủ nhân nói rất đúng. Phàm là những người có tư duy bình thường, vì người mình yêu, cho dù không đi tự thú thì cũng sẽ nỗ lực hạn chế làm việc xấu, cố gắng tìm cơ hội rửa tay gác kiếm.

Giống như mấy phần tử tội phạm công nghệ cao với kĩ năng siêu phàm sau cùng vẫn được quốc gia chiêu mộ, nhưng Seth lại không lựa chọn con đường này.

Vì vậy, đến cuối cùng nam chủ thật sự yêu chủ nhân của nó hay chỉ đơn thuần là hắn bị điên?

"........." Tiểu Q thở dài.

Nó không hiểu được tư duy của nam chính, đồng thời cũng không hiểu được chính chủ nhân của mình.

Khi nó cho rằng đi theo lộ tuyến cứu rỗi sẽ mang lại hiệu quả tốt nhất thì chủ nhân của nó lại ầm ầm oanh tạc, còn oanh tác ra một con quái vật hồ Loch Ness. 

Mà hiện tại, nó biết rõ nam chính có bao nhiêu nguy hiểm, nhưng chủ nhân lại cho phần tử nguy hiểm như vậy ngủ ngay bên cạnh mình!

................................

4 giờ sáng.

Tiểu Q cuối cùng cũng chỉnh lí xong văn kiện của một ngày. Trước khi đi ngủ, nó lật mở đạo cụ "Bút kí tình yêu" mà nó mới thắng được vào ngày hôm nay, trong lòng yên lặng nghĩ đến tình tiết trước khi hai người kia đi ngủ, nó muốn xem về chủ nhân!

Rất nhanh trên cuốn sách đã xuất hiện chữ viết.

[Trong bệnh viện, Bùi Lâm: "Cậu có lạnh không? Tôi đi rót cho cậu cốc nước nóng uống cho ấm người nhé."]

[Cốc trà nóng tỏa khói nghi ngút, Hoắc Tu Tuần rũ mắt: "Cảm ơn cậu ngày hôm nay đã ở bên cạnh tôi."]

[Bùi Lâm mỉm cười: "Nói cái gì vậy, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, mọi người đều là bạn học, vẫn nên giúp đỡ lẫn nhau."]

[Nội tâm: "Hừ, nếu không vì lưu lại ấn tượng tốt với cô Chu để có thể lấy được chức học sinh ưu tú năm nay thì ai mà thèm quan tâm mày?"]

[Thời gian sao mà trôi chậm thế? Nó còn muốn ở lại đây bao lâu, 1 giờ? Phiền chết đi được!]



[Cha Bùi Lâm đến rồi.]

[Bùi Lâm: Cha mình đúng là thánh phụ. Cư nhiên vì thương hại tên kia mà mời hắn ở lại nhà mình đêm nay.]

[A, phiền chết đi mất, giờ mà nhìn thấy mèo hoang, mình thật muốn đá cho nó một nhát.]

[Về đến biệt thự, Bùi Lâm tiếp tục mỉm cười: "Đừng khách khí, cứ coi đây như nhà của cậu là được, cậu có muốn dùng bồn tắm không? Muốn dùng nước nóng thì điều chỉnh như thế này, cậu nhớ cẩn thận đừng để bị bỏng, haha.]

Tiểu Q: "............"

Kì thực lúc trước, khi nó nhận được cuốn đạo cụ này, lãnh đạo đã nói với nó. "Bút kí tình yêu"sẽ phác thảo cốt truyện cơ bản dựa trên cơ sở thực tế, đồng thời cũng sẽ bổ sung thêm vào đó một ít "nghệ thuật thêm thắt của chính mình."

Tuyệt đối sẽ không thêm thắt ác ý, chỉ là bổ sung một số phần mà "người đọc không thể nhìn thấy được" mà thôi.

Tình tiết giáo sư Bùi "nổ cá"*, bởi vì vượt ra ngoài phạm vi tình cảm thông thường nên các ghi chú về chuyện đó đều đã bị bỏ qua, đồng thời cuốn đạo cụ này cũng không hiểu được những lời nói qua nói lại giữa Bùi Lâm và Seth nên những tình tiết đó cũng bị cắt bỏ, và cũng vì  lý do như vậy, mà cuốn "Bút ký tình yêu" này đã sử lại tình tiết chủ nhân và Seth cùng nhau bẫy cha Bùi.

  *Nổ cá: ngôn ngữ mạng, chỉ những người chơi game chuyên nghiệp lại đi chèn ép người chơi mới.

Sửa đi sửa lại, cuối cùng sửa thành như vậy.

Khiến cho tính cách của chủ nhân giống như trong "tiểu thuyết gốc" đều là kẻ bên ngoài đạo mạo, nội tâm âm u.

Tiểu Q rất nhanh đã xem xong.

Lúc nó chuẩn bị đóng cuốn đạo cụ lại, bỗng nhiên nhìn thấy phía dưới còn có dòng chữ: khu vực bình luận.

Nó nhớ lãnh đạo cũng đã nói thêm với nó, cuốn "Bút kí tình yêu" này là phiên bản VIP bạch kim đã được nâng cấp và trả phí, so với bản thông thường sẽ có thêm công năng "Kiểm tra xếp hạng tích phân" và "kiểm tra top bình luận".

Tích phân ngày hôm nay:

Ngải Đường Đường: 552

Tất Oánh Oánh: 0

Trần Cẩn: 0

Đỗ Tiên Trạch: 176

..........................

Bùi Lâm: 11432

11432???

Cao như vậy? Chỉ bằng đoạn tình tiết vừa rồi mà điểm số đã cao như vậy?

Tiểu Q không hiểu nên nó ấn vào mục bình luận.

Top 1: Hôm nay chị đây đã all in CP tà giáo rồi! Lên lên lên, xông lên cho chị.....!

Top 2: Đôi này mà cũng có người đu! Tàn nhẫn quá! (nice~) (nụ cười dần trở nên biến thái) (đã điên rồi).

Top 3: Lại nữa, chỉ bởi vì tôi không đủ biến thái nên mới không thể hòa nhập được với mọi người à???

Tiểu Q: "....................."

Nghe nói, nó chỉ là nghe nói thôi nhé.

Sau khi cốt truyện của thế giới kết thúc, người đọc có thể gửi yêu cầu để được xem cốt chuyện chân chính  "chưa  qua sửa chữa".

Loại chuyện tà đạo kì quái như vậy lại có thể đạt được 11432 tích phân, vậy đến khi những tình tiết cao trào xảy ra thì bọn họ còn có thể kiếm thêm được rất nhiều tiền nha....

Tiểu Q không khỏi nhớ đến năm đó có người biến truyện hậu cung ngựa giống thành truyện đồ long, nữ đế bách hợp thu được rất nhiều yêu cầu từ khán giả.

................................

Trời sắp sáng.

6 giờ sáng, Bùi Lâm nhân lúc mọi người còn chưa dậy, đầu tiên là dẫn Hoắc Tu Tuần xuống lầu, đi qua cửa sau để đến chỗ chiếc xe hơi đang đậu ở trong vườn.

6 giờ 10 phút, dì Đào đúng giờ xuống lầu.

6 giờ 20 phút, Đào Tiểu Ninh cũng ngáp một cái, đầu tóc rối tung xuống đến phòng ăn, bánh trứng nóng hầm hập tỏa hương thơm phức.

Bùi Lâm: "Chào buổi sáng."

Dì Đào đang nhào bột yến mạch nghe thấy tiếng Bùi Lâm thì kích động đến suýt chút nữa là đổ cả hộp bột vào sữa.

Bùi Lâm nó nó nó, là đang nói chuyện với bà sao? Bùi Lâm nói chuyện với bà?!

Bà gả vào nhà này đã hơn một năm, đây là lần đầu tiên Bùi Lâm chủ động chào hỏi bà!

"À, à......có, có, có bánh trứng, sữa bò, còn có mấy món khác, con và, và Ninh Ninh cùng nhau, cùng nhau ăn?"

Đôi mắt xám của Bùi Lâm trở nên nhu hòa: "Như vậy có làm phiền dì không?"

"Không có! Không có! Hoàn toàn không có! 1 phút thôi, Tiểu Lâm con ngồi đi, một phút là chiên xong rồi!"

Nói rồi bà cấm lấy hỗn hợp bánh trứng, đôi tay run rẩy, vội vàng chiên bánh giống như là sợ Bùi Lâm sẽ chạy mất vậy. Từ khi bà gả đến đây, mỗi buổi sáng bà vẫn luôn muốn được chuẩn bị một phần đồ ăn sáng cho Bùi Lâm, vì thế ngày nào bà cũng chuẩn bị thật tốt phần kem trứng thuộc về y.

Nhưng từ trước đến nay y vẫn luôn không chịu ăn sáng cùng bọn họ, phần kem trứng đó cũng biến thành từng cuộn từng cuộn trứng trong tủ lạnh.

Đào Tiểu Ninh: "Anh ơi, để em rót sữa bò cho anh!"

Đào Tiểu Ninh không khẩn trương như mẹ của mình, cô nhóc vẫn dùng khuôn mặt tươi cười xán lạn, đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm để nhìn Bùi Lâm.

Bởi vì đêm hôm qua bọn họ đã giao ước với nhau rồi.

Nhóc không nói với cha mẹ việc anh trai trốn ra ngoài, anh trai cũng không có lừa nhóc. Quá tốt rồi, từ nay về sau, nhóc đã có anh trai!



Bánh trứng vừa thơm vừa ngọt.

Bùi Lâm: "Ngon lắm."

Dì Đào cố gắng kiềm chế cơn kích động: "Ai ya, dì cũng chỉ tiện tay làm thôi, con thích là tốt rồi! Để dì làm thêm cho con hai cái mang đi học nhé! Con đang tuổi ăn tuổi lớn nên ăn nhiều vào, mang nhiều một chút mới không bị đói...."

Bùi Lâm: "Đúng rồi, hôm qua con có ăn trứng cuộn trong tủ lạnh."

Dì Đào: "Không sao, con cứ ăn đi, đó vốn là làm cho con và Ninh Ninh ăn mà! Đứa nhỏ này, còn khách khí với dì làm gì...."

Đào Tiểu Ninh ngọt ngào nói vào tai Bùi Lâm: "Anh ơi, hôm nay Ninh Ninh rất vui, ngày mai chúng ta lại cùng nhau ăn sáng nhé!"

Thẳng đến khi Bùi Lâm lên xe, gương mặt vẫn còn một tia ửng đỏ.

Biểu tình cũng rất cổ quái.

Đối với một người đã nhiều năm thờ ơ như y, đối mặt với sự nhiệt tình và thẳng thắn của hai mẹ con dì Đào, y vẫn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể thích ứng được.

6 giờ 40 phút, Hoắc Tu Tuần ở trong xe đã uống xong sữa chua mà Bùi Lâm lấy từ tủ lạnh ra cho hắn.

Bùi Lâm cũng đem hai cái bánh trứng mà dì Đào mới nướng xong cho hắn: "Vẫn còn nóng đó."

Đồ còn nóng, tốt cho dạ dày.

Hoắc Tu Tuần rũ mắt cắn một miếng bánh trứng, trong miệng tràn đầy hương vị ngọt ngào.

Xe ô tô dần dần khởi động, ra khỏi tiểu khu được bao quanh bởi hàng thông xanh và những cây tùng bách xanh biếc, trên đường toàn là lá cây bạch quả và lá phong đỏ của mùa thu mỹ lệ.

Vẻ đẹp đó rơi vào trong mắt Hoắc Tu Tuần.

Tối hôm qua, hắn lại mơ thấy ác mộng, một vùng biển xám xịt rộng lớn. Mắt kính của Bùi Lâm đã bị gãy một nửa, y thở hổn hển, tay cầm súng cùng những người đó giằng co.

Ập vào mặt là nước biển tanh mặn. Hắn cách Bùi Lâm càng ngày càng gần, nhanh thêm chút nữa, nhanh thêm một chút nữa, chỉ cần một phút là hắn có thể đến bên cạnh người kia.

Một viên đạn không biết từ đâu bay đến, xuyên qua bả vai Bùi Lâm.

Khiến y va vào vòng bảo hộ, rơi xuống vùng biển rộng phía sau lưng.

"BÙI LÂM........!!!!!"

Giấc mộng đó, chỉ cần hắn nhắm mắt lại thì sẽ lặp đi lặp lại trong đầu hắn. Khiến hắn mỗi khi thức dậy vào sáng sớm cả người đều lạnh toát như ngâm trong hầm băng.

Cơ thể Hoắc Tu Tuần lắc lư, nhẹ nhàng dựa vào người Bùi Lâm. Theo thói quen ôm lấy cánh tay y.

Trên người y rất ấm. Hôm qua mặc dù hắn mơ thấy ác mộng, nhưng lúc tỉnh dậy vào sáng sớm, nghe thấy tiếng chim hót, nhìn thấy sắc thu tươi đẹp bên ngoài cửa sổ, bên cạnh còn có người khiến hắn an tâm đi vào giấc ngủ.

Chú Trần tài xế vẫn luôn nhìn trộm "người lén qua sông" thông qua kính chiếu hậu, cái gì cũng chưa nói.

Ông biết! Ông biết rõ!

Tối hôm qua ở trong bệnh viện, dáng vẻ ăn chơi trác táng kia hoàn toàn không phải là tiểu thiếu gia ôn hòa, nho nhã nhà ông.

Bộ dáng bây giờ mới đúng là tiểu thiếu gia! Mà bên cạnh là một bạn nhỏ mặc một bộ quần áo mới mà tiểu thiếu gia chưa từng mặc, gương mặt sạch sẽ sáng sủa, đang dựa vào người tiểu thiếu gia ăn bánh trứng.

Ông nghĩ đến một bộ phim mà ông đã từng xem, trong đó có một đám trẻ dùng trái tim đơn thuần để chinh phục thế giới tàn khốc, tình bạn thời thơ ấu không chút tạp chất này khiến người ta cảm thấy thật tốt đẹp!

Tiểu Q cũng cảm thấy rất tốt đẹp.

[Tối qua trước khi đi ngủ, nó nhịn không được mà hỏi chủ nhân tại sao lại đem một phần tử nguy hiểm như nam chính về nhà.

Rốt cuộc thì quá khứ đã xảy ra những chuyện như vậy, chủ nhân thực sự không sợ sẽ xảy ra vấn đề sao?

"Không sợ."

"Kì thật ở phương diện nào đó thì Seth đã biểu đạt đầy đủ thành ý của hắn."

"Lúc ấy, hắn có thể không thừa nhận."

"Tao bắt mạch của hắn, nhưng cũng không thể chứng minh được điều gì. Hắn hoàn toàn có thể phủ nhận, tiếp tục diễn trò, tiếp tục đùa bỡn tao, cho dù trong lòng tao khẳng định hắn là Seth thì cũng không có chứng cứ gì để chứng minh."

"Nhưng hắn lại trực tiếp thừa nhận."

"Từ bỏ chiến lược tối ưu nhất mà lựa chọn nói thật với tao."]

Ánh nắng ấm áp lúc 7 giờ sáng khiến người ta muốn tan chảy. Một lần nữa Tiểu Q lại nhận thấy, xung quanh chủ nhân của nó thật sự có một loại không khí rất ôn hòa, rất dịu dàng.

Cái gì cũng bị y nhìn thấu, nhưng y vẫn đồng ý để người khác dựa dẫm vào mình, nguyện ý cho người khác một cơ hội.

Seth ở trước mặt ba y bảo vệ y, y liền trực tiếp mang người về nhà. Tấm lòng của chủ nhân nhà nó thật là....

[Giá trị thiện cảm được kiểm tra thành công, giá trị hiện tại là 1]

Tiểu Q: ".........."

Chỉ là, tối hôm qua không phải chủ nhân của nó đã đạt được hơn 10.000 tích phân sao. Là một cái hệ thống, nó có thể đề cử Bùi Lâm dùng tích phân để đổi lấy đạo cụ.

Trong đó có đạo cụ kiểm tra độ thiện cảm, nhưng hiện tại bọn họ còn mua không nổi.

Nhưng Tiểu Q chợt nhớ ra, mặc dù không thể kiểm tra được độ thiện cảm của người khác, nhưng nó lại có thể kiểm tra độ thiện cảm của chủ nhân nhà nó mà.

Độ thiện cảm của chủ nhân đối với Hoắc Tu Tuần, giá trị hiện tại là 1.

Thang điểm 100, người qua đường bình thường đều có khoảng 10 điểm, còn 1 điểm là cái quái gì vậy??? Mới 1 điểm mà đã mang người ta về nhà ngủ cùng??? Hơn nữa người ta đối với chủ nhân còn vô cùng tích cực nữa chứ.

________________________________

Editor: Dạo gần đây mình khá bận lại gặp phải một số chuyện không vui, vì vậy mình xin phép off 2 tuần để lấy lại cân bằng nhé. Cảm ơn mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau