Nam Thần! Nam Thần, Anh Làm Rớt Một Bạn Trai Kìa!

Chương 57

Trước Sau
Editor: Mike-kun

Vừa nghĩ đến có một loại khả năng như vậy, Tống Tử Kỳ lại một trận mặt đỏ tim đập.

Nam thần có phải cũng…… cũng sẽ thích cậu một chút không?

Chẳng sợ dù chỉ một chút, cho dù chỉ là rất rất ít một chút, cậu cũng sẽ thỏa mãn.

Tống Tử Kỳ lại nhịn không được duỗi tay sờ sờ bên miệng của mình, cái loại cảm giác nóng bỏng như muốn nóng cháy này dường như vẫn còn tàn lưu trên mặt……

Vừa mới nhớ tới nụ hôn kia, cậu lại cảm thấy cả người nóng lên, toàn thân như muốn bốc khói.

Đầu tiên cậu đem mặt chôn ở gối đầu, sau đó lại ôm chăn ở trên giường lăn qua lăn lại. Nhưng vô luận cậu có lăn qua lăn lại như thế nào, thì ở sâu trong nội tâm cậu, cái loại cảm giác giống như ăn ba cân ớt cay này vẫn nóng bỏng hấp hối không chịu tiêu tan.

Lại ở trên giường lăn vài vòng, Tống Tử Kỳ mới vuốt khuôn mặt nóng bỏng bò dậy, chạy vào phòng tắm chuẩn bị tắm nước lạnh một cái để bình tĩnh.

Sau khi tắm nước lạnh xong, Tống Tử Kỳ lại mặc quần cộc mới, lỏa thể nửa người đi ra.

Cậu đặt mông ngồi ở trên giường, móc điện thoại ra lướt Weibo.

Tống Tử Kỳ vừa mới mở Weibo lên, thì đã bị lượng fan bùng nổ tăng mạnh làm cho hoảng sợ, đương nhiên không phải chỉ có số fan, mà cả số tag lẫn bình luận cũng nhiều hơn ngày thường gấp trăm lần. Nếu không phải hôm qua Tống Tử Kỳ vừa mới dọn bớt Weibo, thì khẳng định cậu sẽ cho rằng cậu đã không lên Weibo cả mấy thế kỷ rồi.

Tống Tử Kỳ không nhớ rõ gần đây cậu có làm ra cái chuyện kinh thiên động địa gì không, trừ bỏ…… thời điểm cùng người khác chụp chung cậu có khoe mặt.

Vì thế cậu lại yên lặng mở tag cùng bình luận, xem qua loa đại khái một lần, cậu mới minh bạch.

—— Đám fan mới này quả nhiên đều là vì mặt cậu mà tới!

Trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, cậu cực cực khổ khổ làm quỷ súc nhiều năm như vậy, lại chẳng thắng nổi cậu đi khoe mặt sau một đêm!

Nhìn những cái bình luận đứng xếp hàng “Nam thần anh rõ ràng có thể dựa vào mặt để ăn cơm, thế quái nào lại thích ăn cơm nhờ quỷ súc vậy”, Tống Tử Kỳ bỗng nhiên có chút dở khóc dở cười, cũng không biết là nên vui vẻ hay nên buồn đây.

Đương nhiên, ngoại trừ những fan mặt vì mặt cậu mà tới, thì vẫn như cũ có không ít anti fan nhảy nhót mắng cậu chỉ biết dựa vào khuôn mặt, nói cậu ngoại trừ khuôn mặt có thể xem ra, thì những video cậu làm chẳng có cái nào xem được.

▪︎ Fan mặt 颜粉 là fan yêu thích vẻ bề ngoài của người đó.

Tống Tử Kỳ tự động che chắn những cái bình luận khó coi kia, chọn mấy cái cậu thích để nhìn. Tuy là cậu đối với đám fan mới chỉ vì mặt cậu mà tới, cũng có chút bất đắc dĩ. Thế nhưng không phải chỉ là người thì đều thích nhìn người khác khen chính mình sao, Tống Tử Kỳ cũng không ngoại lệ.

Khen đi! Tiếp tục khen đi! Dùng sức khen đi! Khen đến nổi luôn!

Ngoại trừ nhiều thêm không ít fan mặt, Tống Tử Kỳ còn phát hiện ở dưới Weibo của cậu vậy mà còn nhiều thêm một đại sóng fan CP của cậu với Bạch Y Tống Tửu!

Fan CP của cậu với Bạch Y Tống Tửu đó!

Hơn nữa còn không phải chỉ là một hai con mèo nhỏ, mà còn có tổ chức, có kỷ luật phạm tội…… Không đúng, là tình yêu đoàn thể!

Nhìn bên dưới khu bình luận xuất hiện thêm nhiều cái ID linh tinh như  “Hiệp hội trông coi sự phát triển của CP Tửu Đồ” “Đẩy Tửu Đồ cả đời” “Tửu Đồ sinh một đám”, cậu vui vẻ đến mức suýt chút nữa rớt xuống giường. Đặc biệt là sau khi cậu phát hiện cậu còn có group CP và CP trên Tieba với Bạch Y Tống Tửu, thì khóe miệng càng không thể khống chế nhếch lên một độ cung.

Sau khi ở trong lòng kêu ngao ngao nửa ngày, Tống Tử Kỳ lại tung ta tung tăng xin một cái nick QQ phụ, gia nhập vào group CP của mình với Bạch Y Tống Tửu.

Lý do xin: Tui là fan CP của Bạch Y Tống Tửu với Gia Cát Tư Đồ đó nha!

…… Từ từ, ngữ khí như vậy hình như không đủ nhiệt tình!

Tống Tử Kỳ chống cằm nghĩ nghĩ nhớ lại những cái bình luận của fan CP cậu thấy khi trước, bắt chước ngữ khí các cô nàng, lại một lần nữa sắp xếp lại các từ ngữ: Ngao ngao ngao ngao! Tui là fan CP của Bạch Y Tống Tửu và Gia Cát Tư Đồ nè! Đẩy Tửu Đồ cả đời!

Sau khi mặt không đỏ tim không đập nộp đơn xin vào, Tống Tử Kỳ lại bắt đầu đầy mong chờ, đợi đơn thông qua.

Rất nhanh, đơn cậu xin vào đã được thông qua.

Nhìn cái nick phụ duy nhất trong group —— “Hiệp hội trông coi sự phát triển của CP Tửu Đồ”, Tống Tử Kỳ vô cùng thỏa mãn.

Cái group này vừa mới thành lập không được bao lâu mà đã có mấy chục thành viên, hơn nữa còn vô cùng náo nhiệt. Tống Tử Kỳ vừa mới gia nhập, liền lập tức được người trong group xếp hàng hoan nghênh.

Đẩy Tửu Đồ Cả Đời: Hoan nghênh bạn mới ~\(≧▽≦)/~

Tửu Đồ Sinh Một Đám: Hoan nghênh bạn mới ~\(≧▽≦)/~

Thị Tửu Chi Đồ: Hoan nghênh bạn mới ~\(≧▽≦)/~

……

Thổ Ti Các Chủ: Cảm ơn mọi người ~\(≧▽≦)/~

Em gái tên “Đẩy Tửu Đồ Cả Đời” này chính ra quản trị viên của group CP. Cô vui sướng nói cho Tống Tử Kỳ trong file của group này có văn đồng nghiệp Tửu Đồ và ảnh đồng nghiệp, đều là do các em gái nhiệt tình tốt tính trong group này sản xuất. Tống Tử Kỳ có thể tận tình xem truyện với ảnh, đương nhiên, nếu Tống Tử Kỳ muốn sản xuất, các cô cũng rất nhiệt liệt hoan nghênh.

Trừ group trên QQ ra, các cô còn có một cái trên Tieba, Tieba cũng có không ít Tửu Đồ cùng chơi đùa vui sướng.

Tống Tử Kỳ nhịn không được lại một lần nữa cảm thán. Mới qua một buổi tối thôi, mà cậu với Bạch Y Tống Tửu đã có group CP với Tieba rồi!

Sau khi mở file trên group này, Tống Tử Kỳ lại một lần nữa kinh hách, sức chiến đấu của mấy em gái này thật sự quá dũng mãnh rồi! Trong file này cũng có ít nhất mấy chục truyện ngắn, tuy số lượng chữ không nhiều, nhưng mà quả thật đã dọa sợ Tống Tử Kỳ, đã vậy còn có không ít truyện ngắn là cùng một tác giả …… Quả thực là năng suất như heo mẹ mà!

Tống Tử Kỳ yên lặng chọn một quyển đồng nghiệp văn có cái tên đặc biệt độc lạ, download về, nằm ở trên giường bắt đầu đọc truyện.

Khúc đầu của áng văn này là sau khi BML kết thúc, Gia Cát Tư Đồ và Bạch Y Tống Tửu cùng những người khác đi gặp mặt offline ở KTV, Gia Cát Tư Đồ sau khi uống say liền bại lộ bản tính, ở trước mặt mọi người múa cột……

Tống Tử Kỳ: “……”

Đm? Em gái này chắc chắn là một trong những người đi KTV đêm qua rồi!

Tiếp tục kéo xuống xem típ ——



Gia Cát Tư Đồ múa cột không chỉ câu nhân mà còn yêu nghiệt, đặc biệt là cái eo thon nhỏ vặn vẹo như rắn nước này, trong nháy mắt đã khuynh đảo mọi người trong KTV, đồng thời cũng làm cho Bạch Y Tống Tửu thần hồn điên đảo, đối với Gia Cát Tư Đồ nhất kiến chung tình.

Tống Tử Kỳ yên lặng ở trong lòng cắn cái khăn nhỏ, nếu nam thần nhà cậu thật sự dễ câu dẫn như vậy thì tốt rồi!

Đừng nói là múa cột, có bắt cậu nhảy quảng trường cậu cũng nguyện ý!

—— Cho nên, sau khi cuộc gặp mặt kết thúc, Gia Cát Tư Đồ đã yêu thầm Bạch y Tống Tửu từ lâu cuối cùng cũng không kiềm chế được xúc động, gõ cửa phòng Bạch Y Tống Tửu ……

Tống Tử Kỳ hoảng sợ, suýt chút nữa còn cho rằng khi cậu gõ cửa phòng Lương Bá Nhã đã bị ai đó nhìn thấy, thẳng cho đến khi cậu tiếp tục kéo xuống xem típ. Bạch Y Tống Tửu ngay cả giãy giụa cũng không thèm, lôi kéo Gia Cát Tư Đồ lăn thành một đoàn, tiếp đó là HHHHH. Hai người lăn một đường từ cửa cho đến phòng tắm, ở bồn tắm đại chiến 300 hiệp rồi từ phòng tắm lăn đến trên giường……

Tống Tử Kỳ nhìn nhìn, hô hấp dần dần có chút không ổn, đặc biệt là khi trong đầu cậu xuất hiện biểu tình vừa rồi của Lương Bá Nhã khi đem cậu đè ở trên giường, nhớ lại biểu tình ẩn nhẫn trên gương mặt của Lương Bá Nhã khi ấy. Trong nháy mắt cậu đã bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến cứng lên.

Tống Tử Kỳ một bên nhắm mắt nhớ lại biểu tình của Lương Bá Nhã ngay lúc đó, một bên yên lặng vói tay vào quần xà lỏn……

Nhưng vào lúc này, cậu bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề.

Lương Bá Nhã lúc này có phải cũng giống như cậu không, làm chuyện ấy giống cậu?

Vừa mới tưởng tượng đến vấn đề này, Tống Tử Kỳ liền ra ngay lập tức.

Yên lặng đem gương mặt đỏ bừng chôn ở gối đầu, Tống Tử Kỳ ở trong lòng ngao ngao kêu kêu rên vài tiếng……

Còn tiếp tục như vậy, sớm hay muộn gì cậu cũng có ngày tinh tẫn nhân vong!

Sau khi đem khăn giấy đã chùi qua vo thành cục ném vào thùng rác, Tống Tử Kỳ cảm thấy nếu tối nay cậu còn tiếp tục như vậy nữa, chắc chắn cậu sẽ tuốt cả đêm rồi tinh tẫn nhân vong mất!

Cậu cũng không muốn trở thành người đầu tiên tuốt đến chết đâu!

Tống Tử Kỳ vội vàng đem bộ truyện người lớn kia xóa đi, yên lặng đọc lại giá trị quan cốt lõi của xã hội chủ nghĩa.

Chẳng qua cậu ở trên giường lăn qua lộn lại một hồi lâu, mà chẳng ngủ được, tinh thần vẫn cứ cao độ phấn khởi, cứ như trước một ngày đi du lịch ở tiểu học vậy. Hơn nữa cậu càng muốn bắt mình ngủ, thì ngược lại lại càng không ngủ được.

Tống Tử Kỳ giãy giụa hơn nửa ngày, lại móc điện thoại ở dưới gối ra.

Cậu yên lặng mở WeChat đã rất lâu không lên.

Kể từ khi Lương Bá Nhã thẳng thắn cho đén nay, cậu vẫn chưa lên WeChat bao giờ, cậu sợ mình chỉ vừa online là phát hiện mình bị Lương Bá Nhã cho vô sổ đen.

Trong lòng Tống Tử Kỳ tràn đầy thấp thỏm vào danh sách bạn tốt tìm Lương Bá Nhã. Sau đó khi phát hiện Lương Bá Nhã vẫn còn ở trong danh sách bạn tốt, cậu mới thật sâu thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời trong nội tâm lại có chút kích động.

Điều này không phải đã chứng minh, nam thần cũng không có chán ghét cậu như vậy sao?

Tống Tử Kỳ do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn nhắn cho Lương Bá Nhã một tin nhắn thoại —— Ngủ ngon.

Sau khi nhắn xong, cậu tràn đầy chần chừ đợi hơn nửa ngày. Thế nhưng qua hơn nửa giờ, lại vẫn như cũ không chờ được tin nhắn của Lương Bá Nhã.

Cậu có hơi thất vọng, nhưng lại không nhịn được tìm lý do…… Có lẽ nam thần đã ngủ rồi?

Sau khi yên lặng out khỏi WeChat, Tống Tử Kỳ không ôm bất cứ kỳ vọng gì mở Weibo ra.

Sau đó, cậu liền thấy được bài đăng Bạch Y Tống Tửu vừa mới đăng năm phút trước ——

Bạch Y Tống Tửu: Ngủ ngon.

Điện thoại của Tống Tử Kỳ lập tức ầm một phát đập trên mặt cậu.

Sau khi đầu óc mê man ngây người hơn nửa ngày, Tống Tử Kỳ mới đột nhiên ngồi dậy, nhặt di động lên, nhìn chằm chằm vào hai chữ dòng chữ kia. Nhìn một cái là qua nửa ngày, tầm mắt nóng rực đến mức như muốn đốt luôn cả màn hình.

Sau khi nhìn chằm chằm hai dòng chữ kia, Tống Tử Kỳ lại ôm di động ở trên giường quay cuồng vài vòng.

Tuy rằng không có chính tai nghe được Lương Bá Nhã nói ra cái hai chữ này, thế nhưng Tống Tử Kỳ lại giống như nghe được Lương Bá Nhã dùng giọng nói ôn nhu trầm thấp, ở bên tai cậu nhẹ nhàng nói ra hai chữ…… Dần dần, hô hấp của Tống Tử Kỳ bắt đầu không xong.

Từ từ! Ngừng lại! Ngừng lại! Nếu cứ tiếp tục như vậy, cậu thật sự sẽ tinh tẫn nhân vong mất!

Tống Tử Kỳ vội vàng bắt đầu ở trong lòng đọc thuộc lòng giá trị quan cốt lõi của xã hội chủ nghĩa.

Giàu mạnh, dân chủ, văn minh, hài hòa……

Đọc đọc, Tống Tử Kỳ lại ngủ rồi.

Trong lúc Tống Tử Kỳ ngủ mơ, cậu lại mơ ra một giấc mơ cực kỳ không phù hợp với xã hội chủ nghĩa hài hòa..

Vì thế qua ngày hôm sau, cậu lại không thể không đi giặt quần cộc.

Giặt xong quần cộc, Tống Tử Kỳ lại bắt đầu tràn đầy mong chờ đi gõ cửa phòng của Lương Bá Nhã, nhưng mà gõ hơn nửa ngày, lại vẫn như cũ không có người đáp lại.

Ngay khi Tống Tử Kỳ không rõ vì sao lại như vậy, thì Tương Du Tây Qua đi tới. Hắn mặc một cái áo thun màu đỏ phối với cái quần đùi màu xanh, hơn nữa thân thể hắn còn tròn trịa, nhìn qua đúng thật là trái dưa hấu thành tinh.

“Tư Đồ, hôm nay đi ra ngoài chơi không? Vất vả lắm mới tới một chuyến, không đi chơi đủ là phụ lòng vé xe lắm nhe?”

Ngay lúc hắn nhìn thấy Tống Tử Kỳ đang gõ cửa phòng của Lương Bá Nhã, thì liền gãi gãi đầu: “Không cần gõ đâu, Bạch Y nam thần của cậu sáng nay đã đi rồi, hình như là đi về đó.”

Tống Tử Kỳ lập tức sửng sốt: “…… Đi về?”

Tương Du Tây Qua gật gật đầu: “Mới sáng sớm là đi rồi, hình như là có việc gấp, đừng quản hắn nữa, chúng ta đi chơi đi.”

Tống Tử Kỳ sửng sốt một hồi lâu.

Tống Tử Kỳ lại nghĩ tới cơm mưa tầm tã vào buổi tối kia —— cậu vất vả lắm mới tiếp xúc thân mật được với nam thần, nhưng qua một ngày, nam thần lại biến mất khỏi tầm mắt cậu…… Vì sao mỗi lần đều là như vậy? Vì sao mỗi lần đều là cậu cho rằng vất vả lắm mới kéo lại gần được khoảng cách, thì nam thần lại xoay người chạy trốn ra xa?



Cậu có chút nản lòng.

Vì thế cả ngày hôm sau, Tống Tử Kỳ lại có chút thất thần.

Thời điểm đi dạo phố, cậu thất thần.

Thời điểm ăn cơm, cậu thất thần.

Thời điểm ngồi xe, cậu cũng thất thần, suýt chút nữa là lên sai xe, may mắn đã bị Tương Du Tây Qua một phen túm xuống dưới.

Tương Du Tây Qua lôi kéo Tống Tử Kỳ suýt chút nữa đã ngồi sai xe, trừng mắt nhìn cậu một cái: “Rốt cuộc là cậu đang suy nghĩ vớ vẩn cái gì, xém chút nữa là lên sai xe rồi, nếu cậu thật sự lên sai xe tôi coi cậu về kiểu gì.”

Tống Tử Kỳ lắc lắc đầu, thở một hơi thật dài: “Tôi đang nghĩ, hỏi thế gian, tình là chi, mà khiến lứa đôi sống chết nguyện thề ……”

Tương Du Tây Qua đập một phát lên trán cậu: “Nói cứ như cậu thất tình á!”

Tống Tử Kỳ ủy ủy khuất khuất nói: “Tôi cảm thấy hình như tôi thất tình rồi……”

Tương Du Tây Qua trợn trắng mắt: “Đầu tiên, cậu phải có một người bạn trai.”

Ngay giữa hồng tâm, Tống Tử Kỳ che ngực lại ngã xuống.

…… Cậu ngay cả bạn trai cũng không có, thì lấy đâu ra bị vứt bỏ?

Bởi vì không có hứng chơi đùa, ngay ngày hôm sau Tống Tử Kỳ liền đi về.

Thời điểm Tống Tử Kỳ trở lại ký túc xá, thì trong ký túc xá chỉ còn mình Tề Lượng, hơn nữa hình như còn chuẩn bị ra cửa.

Tống Tử Kỳ ngồi nửa ngày trên xe mệt đến muốn biến thành chó. Thời điểm tiến vào cửa ký túc xá còn mệt đến mức nằm trên mặt đất không muốn đi lên.

Tề Lượng vẻ mặt đạm nhiên dùng mũi chân đá đá cậu: “Về giường của mày mà nằm đi, đừng có nằm ở cửa chắn đường.”

Tống Tử Kỳ mệt đến mức ngay cả một ngón tay cũng nâng không nỗi, chậm rầm rì nói một tiếng: “Tao cũng mệt thành chó rồi, mày không thể có một chút tình bạn cùng phòng sao?…… Mày đi đâu á? Lúc về tiện thể mang cơm dùm tao đi.”

Tề Lượng nói: “Z đại.”

Tống Tử Kỳ lập tức trừng lớn mắt: “Mày đi Z đại làm gì?”

Sắc mặt Tề Lượng lập tức có điểm không được tự nhiên. Một lát sau, cậu mới mở miệng chậm rãi nói: “Tháng sau bên Z đại có lễ hội văn nghệ…… Trần Lãng nói ban của hắn có tiết mục, hôm nay luyện tập, cho nên muốn tao đến xem.”

Tống Tử Kỳ gật gật đầu: “Thì ra là như vậy …… Từ từ, quan hệ của mày với Trần Lãng tốt lên từ khi nào thế?!”

Tề Lượng ho nhẹ một tiếng: “Bọn tao vốn là CP trên mạng mà, vẫn luôn tốt còn gì.”

Tống Tử Kỳ vẻ mặt hoài nghi nhìn Tề Lượng, qua một phút đồng hồ, mới bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề: “Từ từ…… Lễ hội văn nghệ, ai là người chủ trì? Lương Bá Nhã sao?”

Khuôn mặt Tề Lượng đầy vẻ “Việc này không phải là đương nhiên sao” nhìn cậu: “Hắn là người chủ trì phát thanh chuyên nghiệp nhất của Z đại, ngay cả lễ khánh thành trường mình cũng phải tìm hắn đến làm ngoại viện, không tìm hắn thì tìm ai?”

Tống Tử Kỳ hơi hơi sửng sốt, sau đó bỗng nhiên nghĩ đến, thì ra ngày hôm qua Lương Bá Nhã đi vội vàng như vậy, là bởi vì có việc gấp sao, chứ không phải là tùy tiện tìm cớ có lệ lừa Tương Du Tây Qua?!

Tâm tình Tống Tử Kỳ trong nháy mắt như mặt hướng ra biển, xuân về hoa nở.

▪︎ Mặt hướng ra biển, xuân về hoa nở là một bài thơ trữ tình được viết bởi Haizi vào năm 1989. Nếu bạn nào muốn tìm hiểu sâu hơn thì tìm link này nhé:https://baike.baidu.com/item/%E9%9D%A2%E6%9C%9D%E5%A4%A7%E6%B5%B7%2C%E6%98%A5%E6%9A%96%E8%8A%B1%E5%BC%80/273

“Từ từ, tao đi với mày! Tao cũng muốn đi tao cũng muốn đi!”

Tống Tử Kỳ ngay lập tức đầy máu sống lại, nhảy dựng lên.

“…… Mày không phải là mệt muốn biến thành chó rồi sao?”

Tề Lượng nhướng mày.

“Đã đầy máu rồi! Đi đi đi!”

Tống Tử Kỳ gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy nam thần, liền vội vàng kéo  Tề Lượng chạy ra bên ngoài.

Khi hai người tiến vào sân vận động của Z đại, Tống Tử Kỳ liền lập tức bị đám người đông kín mít trong sân vận động làm cho hoảng sợ.

“Buổi diễn tập văn nghệ Z đại có gì đẹp lắm sao? Mà có nhiều người như vậy?”

Tống Tử Kỳ vừa mới nhẹ giọng thầm thì, thì đã bị đã bị người bên cạnh nghe được, người nọ vừa ngẩng đầu lên đánh giá diện mạo của Tống Tử Kỳ một cái, thì hai mắt liền lập tức sáng bừng, xích lại gần: “Cậu không biết chuyện này sao, cậu không phát hiện người ở đây vây xem đa số đều là con gái à, các cô ấy đều là vì một người mà tới.”

Tống Tử Kỳ vừa ngẩng đầu lên nhìn, liền phát hiện đó là một em gái đeo kính, thoạt nhìn vô cùng hoạt bát.

Em gái kia hướng Tống Tử Kỳ nở một nụ cười hào phóng: “Bao gồm cả tôi, cũng là vì soái ca kia mà tới, soái ca ở trên đài, người chủ trì phát thanh chuyên nghiệp nhất của trường chúng tôi, không chỉ lớn lên đẹp trai, mà năng lực cũng là tài giỏi nhất.”

Tống Tử Kỳ vừa nhìn lên đài là thấy, quả nhiên là thấy được thân ảnh đã hấp dẫn hết mọi tình cảm của cậu.

Nghe em gái kia nói, ngực Tống Tử Kỳ nóng lên, có điểm tự hào nho nhỏ.

“Đương nhiên, cũng có một ít nam sinh là vì mỹ nữ mà tới, nhìn xem, chính là đại mỹ nữ đứng bên cạnh soái ca kia. Cô ấy chính là hệ hoa của ngành chủ trì, lớn lên đặc biệt xinh đẹp, vừa mỹ lại vừa có khí chất,” trong giọng em gái kia mang theo hâm mộ, cô quay đầu nhìn Tống Tử Kỳ một cái, nhìn Tống Tử Kỳ chớp chớp mắt, “Các cậu cũng tới vì cô ấy đi?”

Tống Tử Kỳ ho nhẹ một tiếng: “…… Không phải.”

…… Cậu là vì trai đẹp mà tới.

------------------------

Mike-kun: tức thật chứ, hôm nay tui lên kiếm truyện mới, lại phát hiện bìa của tui bị trùng với người khác mất rồi. Mé!! Tui đổi hết 4, 5 cái bìa rồi đó, nếu lần này mà còn không được đi ????.

-9/8/2020- Hoàn chương 57.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau