Chương 55: 57: AI CHO PHÉP
Tên Danmei: Nằm xuống! Cướp Đây!
Tác Giả: Phong Cuồng Phán Quan.
Chuyển Ngữ: Phượng Khuynh Yên.
Edit: Phượng Khuynh Yên.
Beta: Meo Meo.
Chương 55: Ai Cho Phép!?
"Ta tưởng rằng em chỉ hứng thú với đàn ông." Cô Độc Hiên Hàn nhìn chằm chằm thiếu niên một cách nghiêm túc.
Thiếu niên nhiều lần muốn làm tình với y, vì lẽ đó y nghĩ thiếu niên chỉ thích đàn ông, mặc dù cậu chưa hề nói thích y, nhưng không đến nỗi thích đàn bà. Hôm nay, nhìn hành vi thiếu niên khăng khăng yêu cầu các nàng, y không nhịn được dò hỏi hẳn hỏi vấn đề này, hình như ngay từ đầu chính mình nghĩ sai rồi.
"Ta không có hứng thú với đàn ông." Thiếu niên nhíu nhíu mày thành thật trả lời.
"... Nếu em không có hứng thú với đàn ông, vì sao em một mực muốn làm tình với ta." Ban đầu, vừa nhìn bề ngoài Cô Độc Hiên Hàn, sẽ thấy y vô cùng lạnh lùng thuộc kiểu núi băng di động điển hình, trên thực tế y quả thực là kiểu người như vậy, nhưng mà những thứ như đồ ăn và con người Cô Độc Hiên Hàn đã nhận định, y luôn cực kỳ cố chấp.
Bây giờ ngoại trừ luyện võ, thứ duy nhất khiến y cố chấp chính là người thiếu niên trước mắt...
"Bởi vì anh mạnh." Dường như thiếu niên cho rằng Cô Độc Hiên Hàn hỏi một vấn đề ngốc nghếch.
"Bởi vì ta mạnh, cho nên em muốn làm tình với ta? Vậy nếu như người mạnh hơn ta xuất hiện..." Cô Độc Hiên Hàn kéo rất dài âm cuối, phảng phất mùi nguy hiểm.
Đáng tiếc thiếu niên chẳng phát hiện ra.
"Vậy ta đây tìm người đàn ông khác." Tỏ vẻ chuyện đương nhiên, trên mặt Mộc Phàm không có chút do dự nào, thậm chí lời này nói cũng gọn gàng nhanh chóng, một chút đều không nghĩ ngợi.
Mặc dù trong lòng Cô Độc Hiên Hàn hoặc nhiều hoặc ít có suy đoán, khoảnh khắc thiếu niên nói ra y vẫn cảm thấy ngực đau nhói. Cô Độc Hiên Hàn biết trước đây thiếu niên làm tình với y không phải bởi vì thích y, hiện tại nghe thấy nguyên nhân này, lại nhìn thiếu niên trước mắt đơn thuần không hiểu chuyện, Cô Độc Hiên Hàn thế mà bỗng dưng tức giận.
Một luồng lửa giận chặn nghẹn ở lồng ngực không cách nào thoát ra...
"Tại sao em cứ nhất quyết tìm người mạnh hơn em." Lời nói Cô Độc Hiên Hàn gần như nghiến ra từ kẽ răng, nhiệt độ xung quanh giảm xuống mấy độ.
"Bởi vì đây là nhiệm vụ, ta phải tìm người mạnh nhất thế giới này, sau đó làm tình và sinh con." Vẻ mặt nghiêm túc, thiếu niên thốt ra một câu khiến người ta khó mà tin tưởng.
Cô Độc Hiên Hàn tiêu hóa nội dung trong miệng thiếu niên, dẫu khiếp sợ, thế nhưng y rõ ràng một chuyện... Thiếu niên chẳng nói dối đâu, cậu đương nhiên không thể nói dối.
"Ý em là... Em có thể sinh con?" Đây là chuyện Cô Độc Hiên Hàn tò mò nhất, y chỉ nghe đàn bà sinh con, chưa bao giờ nghe đàn ông có thể sinh con. Trong lòng Cô Độc Hiên Hàn hết sức kinh ngạc, mà trên mặt luôn luôn duy trì không cảm xúc.
"Có thể."
"Sinh con như thế nào?"
"... Ta chưa từng sinh con, ta tạm thời không biết sinh con như thế nào, dù sao sau này ta tự nhiên có thể sinh được." Mộc Phàm nhìn bụng mình chằm chằm, tất nhiên từ chỗ đó ra tới.
Cô Độc Hiên Hàn thuận theo tầm mắt Mộc Phàm chăm chú nhìn bụng cậu, đáy lòng nảy sinh một ý nghĩ mơ hồ. Bắt đầu suy nghĩ lung tung, hình ảnh y và thiếu niên bế con hiện diện trong đầu. Cậu nói cậu có thể sinh con, như vậy có nghĩa hai người họ sẽ có những đứa con mang dòng máu chính mình. Đột nhiên Cô Độc Hiên Hàn cảm thấy trong lòng dâng lên một làn cảm xúc vô cùng phức tạp.
"Thật sự có thể sinh con?" Cô Độc Hiên Hàn tò mò nhìn chằm chằm bụng của Mộc Phàm.
"Đúng! Ta nói dối anh làm gì!" Thiếu niên có vẻ rất bất mãn trước câu hỏi của Cô Độc Hiên Hàn.
"Vậy..." Cô Độc Hiên Hàn ngẩng đầu nhìn thiếu niên, ánh mắt hiện lên một tia phức tạp: "Chúng ta làm đi."
"Anh đồng ý!?" Thiếu niên cười tươi không hề ngượng ngùng, cậu nghĩ y mãi kéo dài thời gian, không nghĩ tới người đàn ông lại đồng ý nhanh như vậy, cậu vốn cho rằng cậu và y sẽ đưa đưa đẩy đẩy chín trận nữa.
"Đồng ý." Cô Độc Hiên Hàn sẵn sàng từ bỏ biện pháp tác chiến lâu dài rồi, đặc biệt tại thời điểm hiện tại biết thiếu niên sẽ đi tìm người khác bất cứ lúc nào, y tuyệt đối không ngồi yên chờ chết. Y phải chủ động nghĩ biện pháp.
Huống chi, sự thật là y rất thích thiếu niên, chỉ cần nghĩ đến việc thiếu niên có thể vì y sinh ra đứa bé thuộc về hai người họ, ngực liền căng tràn...
"Nếu anh đồng ý, thì sẽ rất dễ xử lý."
Dứt lời, thiếu niên đương nhiên không kiềm chế được, trực tiếp áp đảo Cô Độc Hiên Hàn.
"..." Động tác của thiếu niên rất nhanh, hoàn toàn không cho Cô Độc Hiên Hàn cơ hội lấy lại tinh thần. Trông như không thể chờ đợi thêm nữa, phải hoàn thành nhiệm vụ bằng bất cứ mọi giá, Cô Độc Hiên Hàn bỗng chốc cảm thấy quyết định của mình có vẻ sai lầm rồi.
"Rầm!"
"Cọt kẹt, cọt kẹt!"
Âm thanh vang lên từ cửa sổ, Mộc Phàm và Cô Độc Hiên Hàn đang chiến đấu hăng hái quay đầu nhìn.
Chỉ thấy Điện Thiên Ảnh xách về rất nhiều đồ ăn, một chân đặt trên bệ cửa sổ, một chân vẫn còn bên ngoài, sắc mặt hắn xanh mét lườm lườm hai người họ, trong phòng không có ai khác ngoại trừ Mộc Phàm và Cô Độc Hiên Hàn, hình ảnh mờ ám này thật khó để khiến người ta không nghĩ ngợi lung tung...
"Không có sự cho phép của ta, hai người đang làm gì vậy!!" Điện Thiên Ảnh giận dữ, hắn chỉ là đi ra ngoài mua thứ gì đó để ăn, ¹đôi cẩu nam nam dính lấy nhau làm tình!!
¹Đôi cẩu nam nam: Hai kẻ ngoại tình.
"..."
"..."
Điện Thiên Ảnh ném đồ ăn trong tay xuống đất: "Biết vậy cha không mua đồ ăn cho con!" Hoàn toàn là trạng thái phát điên.
Thiếu niên nhìn chằm chằm đồ ăn rơi trên mặt đất, lại nhìn Cô Độc Hiên Hàn bị cậu đè phía dưới, hồi lâu không lên tiếng, rốt cuộc buông hai tay nắm chặt ra, quyết tâm từ bỏ nhiệm vụ, không mảy may toàn thân trần truồng, đi đến gần Điện Thiên Ảnh.
Đặt mông ngồi dưới đất, bắt đầu ăn đồ Điện Thiên Ảnh mua về...
"..."
"..."
Cô Độc Hiên Hàn nhìn về phía thiếu niên, phát hiện đối phương vô cùng tập trung ăn, cho dù là một ánh mắt cũng lười cho y.
Tác Giả: Phong Cuồng Phán Quan.
Chuyển Ngữ: Phượng Khuynh Yên.
Edit: Phượng Khuynh Yên.
Beta: Meo Meo.
Chương 55: Ai Cho Phép!?
"Ta tưởng rằng em chỉ hứng thú với đàn ông." Cô Độc Hiên Hàn nhìn chằm chằm thiếu niên một cách nghiêm túc.
Thiếu niên nhiều lần muốn làm tình với y, vì lẽ đó y nghĩ thiếu niên chỉ thích đàn ông, mặc dù cậu chưa hề nói thích y, nhưng không đến nỗi thích đàn bà. Hôm nay, nhìn hành vi thiếu niên khăng khăng yêu cầu các nàng, y không nhịn được dò hỏi hẳn hỏi vấn đề này, hình như ngay từ đầu chính mình nghĩ sai rồi.
"Ta không có hứng thú với đàn ông." Thiếu niên nhíu nhíu mày thành thật trả lời.
"... Nếu em không có hứng thú với đàn ông, vì sao em một mực muốn làm tình với ta." Ban đầu, vừa nhìn bề ngoài Cô Độc Hiên Hàn, sẽ thấy y vô cùng lạnh lùng thuộc kiểu núi băng di động điển hình, trên thực tế y quả thực là kiểu người như vậy, nhưng mà những thứ như đồ ăn và con người Cô Độc Hiên Hàn đã nhận định, y luôn cực kỳ cố chấp.
Bây giờ ngoại trừ luyện võ, thứ duy nhất khiến y cố chấp chính là người thiếu niên trước mắt...
"Bởi vì anh mạnh." Dường như thiếu niên cho rằng Cô Độc Hiên Hàn hỏi một vấn đề ngốc nghếch.
"Bởi vì ta mạnh, cho nên em muốn làm tình với ta? Vậy nếu như người mạnh hơn ta xuất hiện..." Cô Độc Hiên Hàn kéo rất dài âm cuối, phảng phất mùi nguy hiểm.
Đáng tiếc thiếu niên chẳng phát hiện ra.
"Vậy ta đây tìm người đàn ông khác." Tỏ vẻ chuyện đương nhiên, trên mặt Mộc Phàm không có chút do dự nào, thậm chí lời này nói cũng gọn gàng nhanh chóng, một chút đều không nghĩ ngợi.
Mặc dù trong lòng Cô Độc Hiên Hàn hoặc nhiều hoặc ít có suy đoán, khoảnh khắc thiếu niên nói ra y vẫn cảm thấy ngực đau nhói. Cô Độc Hiên Hàn biết trước đây thiếu niên làm tình với y không phải bởi vì thích y, hiện tại nghe thấy nguyên nhân này, lại nhìn thiếu niên trước mắt đơn thuần không hiểu chuyện, Cô Độc Hiên Hàn thế mà bỗng dưng tức giận.
Một luồng lửa giận chặn nghẹn ở lồng ngực không cách nào thoát ra...
"Tại sao em cứ nhất quyết tìm người mạnh hơn em." Lời nói Cô Độc Hiên Hàn gần như nghiến ra từ kẽ răng, nhiệt độ xung quanh giảm xuống mấy độ.
"Bởi vì đây là nhiệm vụ, ta phải tìm người mạnh nhất thế giới này, sau đó làm tình và sinh con." Vẻ mặt nghiêm túc, thiếu niên thốt ra một câu khiến người ta khó mà tin tưởng.
Cô Độc Hiên Hàn tiêu hóa nội dung trong miệng thiếu niên, dẫu khiếp sợ, thế nhưng y rõ ràng một chuyện... Thiếu niên chẳng nói dối đâu, cậu đương nhiên không thể nói dối.
"Ý em là... Em có thể sinh con?" Đây là chuyện Cô Độc Hiên Hàn tò mò nhất, y chỉ nghe đàn bà sinh con, chưa bao giờ nghe đàn ông có thể sinh con. Trong lòng Cô Độc Hiên Hàn hết sức kinh ngạc, mà trên mặt luôn luôn duy trì không cảm xúc.
"Có thể."
"Sinh con như thế nào?"
"... Ta chưa từng sinh con, ta tạm thời không biết sinh con như thế nào, dù sao sau này ta tự nhiên có thể sinh được." Mộc Phàm nhìn bụng mình chằm chằm, tất nhiên từ chỗ đó ra tới.
Cô Độc Hiên Hàn thuận theo tầm mắt Mộc Phàm chăm chú nhìn bụng cậu, đáy lòng nảy sinh một ý nghĩ mơ hồ. Bắt đầu suy nghĩ lung tung, hình ảnh y và thiếu niên bế con hiện diện trong đầu. Cậu nói cậu có thể sinh con, như vậy có nghĩa hai người họ sẽ có những đứa con mang dòng máu chính mình. Đột nhiên Cô Độc Hiên Hàn cảm thấy trong lòng dâng lên một làn cảm xúc vô cùng phức tạp.
"Thật sự có thể sinh con?" Cô Độc Hiên Hàn tò mò nhìn chằm chằm bụng của Mộc Phàm.
"Đúng! Ta nói dối anh làm gì!" Thiếu niên có vẻ rất bất mãn trước câu hỏi của Cô Độc Hiên Hàn.
"Vậy..." Cô Độc Hiên Hàn ngẩng đầu nhìn thiếu niên, ánh mắt hiện lên một tia phức tạp: "Chúng ta làm đi."
"Anh đồng ý!?" Thiếu niên cười tươi không hề ngượng ngùng, cậu nghĩ y mãi kéo dài thời gian, không nghĩ tới người đàn ông lại đồng ý nhanh như vậy, cậu vốn cho rằng cậu và y sẽ đưa đưa đẩy đẩy chín trận nữa.
"Đồng ý." Cô Độc Hiên Hàn sẵn sàng từ bỏ biện pháp tác chiến lâu dài rồi, đặc biệt tại thời điểm hiện tại biết thiếu niên sẽ đi tìm người khác bất cứ lúc nào, y tuyệt đối không ngồi yên chờ chết. Y phải chủ động nghĩ biện pháp.
Huống chi, sự thật là y rất thích thiếu niên, chỉ cần nghĩ đến việc thiếu niên có thể vì y sinh ra đứa bé thuộc về hai người họ, ngực liền căng tràn...
"Nếu anh đồng ý, thì sẽ rất dễ xử lý."
Dứt lời, thiếu niên đương nhiên không kiềm chế được, trực tiếp áp đảo Cô Độc Hiên Hàn.
"..." Động tác của thiếu niên rất nhanh, hoàn toàn không cho Cô Độc Hiên Hàn cơ hội lấy lại tinh thần. Trông như không thể chờ đợi thêm nữa, phải hoàn thành nhiệm vụ bằng bất cứ mọi giá, Cô Độc Hiên Hàn bỗng chốc cảm thấy quyết định của mình có vẻ sai lầm rồi.
"Rầm!"
"Cọt kẹt, cọt kẹt!"
Âm thanh vang lên từ cửa sổ, Mộc Phàm và Cô Độc Hiên Hàn đang chiến đấu hăng hái quay đầu nhìn.
Chỉ thấy Điện Thiên Ảnh xách về rất nhiều đồ ăn, một chân đặt trên bệ cửa sổ, một chân vẫn còn bên ngoài, sắc mặt hắn xanh mét lườm lườm hai người họ, trong phòng không có ai khác ngoại trừ Mộc Phàm và Cô Độc Hiên Hàn, hình ảnh mờ ám này thật khó để khiến người ta không nghĩ ngợi lung tung...
"Không có sự cho phép của ta, hai người đang làm gì vậy!!" Điện Thiên Ảnh giận dữ, hắn chỉ là đi ra ngoài mua thứ gì đó để ăn, ¹đôi cẩu nam nam dính lấy nhau làm tình!!
¹Đôi cẩu nam nam: Hai kẻ ngoại tình.
"..."
"..."
Điện Thiên Ảnh ném đồ ăn trong tay xuống đất: "Biết vậy cha không mua đồ ăn cho con!" Hoàn toàn là trạng thái phát điên.
Thiếu niên nhìn chằm chằm đồ ăn rơi trên mặt đất, lại nhìn Cô Độc Hiên Hàn bị cậu đè phía dưới, hồi lâu không lên tiếng, rốt cuộc buông hai tay nắm chặt ra, quyết tâm từ bỏ nhiệm vụ, không mảy may toàn thân trần truồng, đi đến gần Điện Thiên Ảnh.
Đặt mông ngồi dưới đất, bắt đầu ăn đồ Điện Thiên Ảnh mua về...
"..."
"..."
Cô Độc Hiên Hàn nhìn về phía thiếu niên, phát hiện đối phương vô cùng tập trung ăn, cho dù là một ánh mắt cũng lười cho y.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất