Chương 60
"Cảm ơn các vị đã đến tham gia buổi tiệc ngày hôm nay..."
Điền Điềm nhìn đại minh tinh vô cùng dẻo miệng trên đài, có chút mơ hồ.
Y đưa tay đâm đâm Thiệu Huy âu phục chỉnh tề bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: "Bữa tiệc tối nay là sao?"
Thiệu Huy ngước cằm, ra hiệu với Điền Điềm: "Mừng một năm khánh thành của W&H, Chân Hân mời chúng ta tới."
"Sao lại giống như là..." Điền Điềm nhìn một vòng, bốn phía đều là champagne, hoa hồng, bánh kem, nỗ lực tìm một từ hình dung thích hợp, "Đang tiến hành hôn lễ?"
"Sao có thể là hôn lễ được." Thiệu tổng cười cười, giải thích với y, "Chỉ có điều, ngày khánh thành của W&H cũng là ngày kỉ niệm kết hôn của Chân Hân." (Editor: anh nhìn người ta rồi nhìn lại mình đi anh Huy ạ.)
——————
Chân tổng đã kết hôn, chuyện này Điền Điềm đã biết từ lâu, trước khi y và Thiệu Huy cử hành hôn lễ, y đã nhìn thấy nhẫn kết hôn trên tay Chân tổng rồi, chỉ là vị kia nhà Chân tổng y vẫn luôn chưa được nhìn thấy, chỉ thấy một Thẩm tiên sinh thường xuyên bên cạnh xưng anh em* với Chân tổng mà thôi. (*: anh em ở đây là anh trai em trai.) (Editor: có gian tình.)
Cũng chính là vị Thẩm Thần đang đứng trên bục giới thiệu kia, giọng nói trầm thấp ấm áp góp vui cho mọi người.
Thẩm tiên sinh bỏ ra mười năm, từ một diễn viên không ai biết tới, lần mò, một bước một dấu chân, đã trở thành một đại ảnh đế phái thực lực như hiện tại, cho dù Điền Điềm chưa bao giờ theo dõi mấy chuyện minh tinh, ngôi sao này cũng đã xem qua vài bộ phim của Thẩm tiên sinh.
Một ngôi sao lớn như vậy, là ảnh đế nổi tiếng cả nước, xuất hiện ở đây, làm MC cho buổi lễ cũng không tính là kỳ quái.
Đặc biệt là khi Điền Điềm nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay của đại ảnh đế Thẩm, y lại càng không cảm thấy kì quái nữa, chuyện này lại trở thành chuyện đương nhiên rồi.
Dù sao thì, chiếc nhẫn trên tay đại ảnh đế Thẩm cùng nhẫn kết hôn trên tay Chân tổng cũng giống nhau như đúc.
"Chân tổng cùng Thẩm Thần, hai người bọn họ..." Điền Điềm vẫn còn cảm thấy có chút khó tin, dù sao tính cách của hai người này cũng coi như là khác nhau một trời một vực, đại ảnh đế Thẩm vẫn luôn nói giữa hai người là tình anh em, lại bị Chân Hân ghét bỏ từ trước đến giờ, Điền Điềm thật sự không hiểu nổi, hai người kia vậy mà đã cưới nhau nhiều năm như vậy.
Thiệu Huy buồn bực cúi đầu nói với y: "Anh vẫn luôn nghĩ em đã biết hai người bọn họ là một đôi, dù sao hai người họ chưa bao giờ thấy người này mà không thấy người kia."
"Tôi sao lại..." Điền Điềm lười cãi nhau hắn, dù sao nói với hắn, hắn cũng không hiểu, chỉ bất mãn nói, "Sao anh không nói sớm cho tôi biết, tay không tới dự tiệc thật không tốt chút nào."
"Em không cần chuẩn bị quà làm gì." Thiệu Huy cười cười, "Hôm nay chỉ là tụ họp bạn bè mà thôi."
Điền Điềm nhìn khách mời ngồi đầy phòng, không tin cái mà Thiệu tổng gọi là tụ họp bạn bè, lại không nghĩ rằng sau khi ảnh đế Thẩm xuống đài mới cho những người cấp cao trong công ty lên, mà y và Thiệu Huy lại bị ảnh đế Thẩm đến tự mình đưa đi.
"Thiệu tổng, trợ lý Điền, bên này." Thẩm Thần vừa khách khí lại nhiệt tình bắt chuyện với họ, "Chân tổng nhà tôi đang chờ các cậu ở bên kia kìa." (Editor: hmmmmm, ai công ai thụ đây?)
Bọn họ cùng đi qua, mới nhìn thấy mặt của Chân Hân lại trực tiếp bị đẩy lên xe.
"Chúng ta đi đâu vậy?" Điền Điềm ngày càng không hiểu nổi, tối nay tới đây để làm gì vậy.
Thiệu Huy không nói lời nào, lại cười vỗ vỗ vai y.
Ảnh đế Thẩm ngược lại rất đắc ý, vừa lái xe vừa trả lời: "Đi tổ chức tiệc sinh nhật cho mấy đứa con bảo bối của Chân tổng nhà tôi."
Điền Điềm không tìm được chút manh mối nào——
Cái gì gọi là mấy đứa con bảo bối?
Nhìn bộ dáng y đầu óc mơ hồ, Chân tổng luôn lạnh nhạt cũng không nhịn được cười, giải thích: "Chính là những tác phẩm do tôi thiết kế, tôi mới mở một cuộc triển lãm tư nhân, Thiệu Huy không nói gì với cậu sao?"
Điền Điềm trừng Thiệu Huy một cái, lại bị người ta nắm tay.
Y còn muốn nói gì đó, lại bị chiếc nhẫn trên tay Thiệu Huy làm cho đứng hình một lát, y im lặng trở lại.
Y thật sự muốn biết, trong triển lãm của Chân Hân, có câu chuyện của【TS 】hay không.
Điền Điềm nhìn đại minh tinh vô cùng dẻo miệng trên đài, có chút mơ hồ.
Y đưa tay đâm đâm Thiệu Huy âu phục chỉnh tề bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: "Bữa tiệc tối nay là sao?"
Thiệu Huy ngước cằm, ra hiệu với Điền Điềm: "Mừng một năm khánh thành của W&H, Chân Hân mời chúng ta tới."
"Sao lại giống như là..." Điền Điềm nhìn một vòng, bốn phía đều là champagne, hoa hồng, bánh kem, nỗ lực tìm một từ hình dung thích hợp, "Đang tiến hành hôn lễ?"
"Sao có thể là hôn lễ được." Thiệu tổng cười cười, giải thích với y, "Chỉ có điều, ngày khánh thành của W&H cũng là ngày kỉ niệm kết hôn của Chân Hân." (Editor: anh nhìn người ta rồi nhìn lại mình đi anh Huy ạ.)
——————
Chân tổng đã kết hôn, chuyện này Điền Điềm đã biết từ lâu, trước khi y và Thiệu Huy cử hành hôn lễ, y đã nhìn thấy nhẫn kết hôn trên tay Chân tổng rồi, chỉ là vị kia nhà Chân tổng y vẫn luôn chưa được nhìn thấy, chỉ thấy một Thẩm tiên sinh thường xuyên bên cạnh xưng anh em* với Chân tổng mà thôi. (*: anh em ở đây là anh trai em trai.) (Editor: có gian tình.)
Cũng chính là vị Thẩm Thần đang đứng trên bục giới thiệu kia, giọng nói trầm thấp ấm áp góp vui cho mọi người.
Thẩm tiên sinh bỏ ra mười năm, từ một diễn viên không ai biết tới, lần mò, một bước một dấu chân, đã trở thành một đại ảnh đế phái thực lực như hiện tại, cho dù Điền Điềm chưa bao giờ theo dõi mấy chuyện minh tinh, ngôi sao này cũng đã xem qua vài bộ phim của Thẩm tiên sinh.
Một ngôi sao lớn như vậy, là ảnh đế nổi tiếng cả nước, xuất hiện ở đây, làm MC cho buổi lễ cũng không tính là kỳ quái.
Đặc biệt là khi Điền Điềm nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay của đại ảnh đế Thẩm, y lại càng không cảm thấy kì quái nữa, chuyện này lại trở thành chuyện đương nhiên rồi.
Dù sao thì, chiếc nhẫn trên tay đại ảnh đế Thẩm cùng nhẫn kết hôn trên tay Chân tổng cũng giống nhau như đúc.
"Chân tổng cùng Thẩm Thần, hai người bọn họ..." Điền Điềm vẫn còn cảm thấy có chút khó tin, dù sao tính cách của hai người này cũng coi như là khác nhau một trời một vực, đại ảnh đế Thẩm vẫn luôn nói giữa hai người là tình anh em, lại bị Chân Hân ghét bỏ từ trước đến giờ, Điền Điềm thật sự không hiểu nổi, hai người kia vậy mà đã cưới nhau nhiều năm như vậy.
Thiệu Huy buồn bực cúi đầu nói với y: "Anh vẫn luôn nghĩ em đã biết hai người bọn họ là một đôi, dù sao hai người họ chưa bao giờ thấy người này mà không thấy người kia."
"Tôi sao lại..." Điền Điềm lười cãi nhau hắn, dù sao nói với hắn, hắn cũng không hiểu, chỉ bất mãn nói, "Sao anh không nói sớm cho tôi biết, tay không tới dự tiệc thật không tốt chút nào."
"Em không cần chuẩn bị quà làm gì." Thiệu Huy cười cười, "Hôm nay chỉ là tụ họp bạn bè mà thôi."
Điền Điềm nhìn khách mời ngồi đầy phòng, không tin cái mà Thiệu tổng gọi là tụ họp bạn bè, lại không nghĩ rằng sau khi ảnh đế Thẩm xuống đài mới cho những người cấp cao trong công ty lên, mà y và Thiệu Huy lại bị ảnh đế Thẩm đến tự mình đưa đi.
"Thiệu tổng, trợ lý Điền, bên này." Thẩm Thần vừa khách khí lại nhiệt tình bắt chuyện với họ, "Chân tổng nhà tôi đang chờ các cậu ở bên kia kìa." (Editor: hmmmmm, ai công ai thụ đây?)
Bọn họ cùng đi qua, mới nhìn thấy mặt của Chân Hân lại trực tiếp bị đẩy lên xe.
"Chúng ta đi đâu vậy?" Điền Điềm ngày càng không hiểu nổi, tối nay tới đây để làm gì vậy.
Thiệu Huy không nói lời nào, lại cười vỗ vỗ vai y.
Ảnh đế Thẩm ngược lại rất đắc ý, vừa lái xe vừa trả lời: "Đi tổ chức tiệc sinh nhật cho mấy đứa con bảo bối của Chân tổng nhà tôi."
Điền Điềm không tìm được chút manh mối nào——
Cái gì gọi là mấy đứa con bảo bối?
Nhìn bộ dáng y đầu óc mơ hồ, Chân tổng luôn lạnh nhạt cũng không nhịn được cười, giải thích: "Chính là những tác phẩm do tôi thiết kế, tôi mới mở một cuộc triển lãm tư nhân, Thiệu Huy không nói gì với cậu sao?"
Điền Điềm trừng Thiệu Huy một cái, lại bị người ta nắm tay.
Y còn muốn nói gì đó, lại bị chiếc nhẫn trên tay Thiệu Huy làm cho đứng hình một lát, y im lặng trở lại.
Y thật sự muốn biết, trong triển lãm của Chân Hân, có câu chuyện của【TS 】hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất