Chương 7: Cơ hội kết thông gia
Hạ gia là nhà giàu mới nổi ở đế đô cũng nghe ngóng biết được thông tin này. Hạ Tường là gia chủ nhà họ Hạ, năm nay đã ngoài năm mươi. Ở tuổi đấy nhưng nhìn ông ta đã già trước tuổi khá nhiều.
Hạ gia không giống những gia đình danh giá khác, Hạ gia giàu chỉ sau một đêm nhờ trúng số độc đắc. Nhờ có tiền vốn trong tay, Hạ Tường đã mở một cửa hàng kinh doanh lẩu, dần dần đã mở rộng thành một chuỗi cửa hàng. Làm ăn vài năm gần đây cũng rất khá khẩm.
Tuy không thể sánh bằng những nhà giàu khác đã vững chân tại đế đô từ lâu, nhưng cũng được xem là tốt.
Hạ phu nhân bây giờ là vợ kế của Hạ Tường, bà ta là mối tình đầu của ông ta. Sau khi người vợ đầu tiên đã cùng ông ta xây dựng sự nghiệp đã sớm qua đời vì tai nạn. Nhân cơ hội đó, vài tháng sau Hạ Tưởng đã cưới Phương Nhược về làm vợ kế.
Phương Nhược là thanh mai trúc mã của Hạ Tưởng, ngày trước bà ta chê ông ta nghèo khó nên ấp úng nói rằng cha mẹ mình đã hứa gả mình cho người đàn ông khác. Bà ta tuy không muốn nhưng làm con thì phải nghe theo sắp đặt của cha mẹ, vậy nên bà ta đã gả cho người giàu ở làng bên. Hạ Tưởng cứ nghĩ đây là sự thật nên dù đã có vợ mà bao nhiêu năm vẫn còn nhớ đến bà ta.
Sau khi Phương Nhược lấy chồng thì chỉ sinh được một đứa con gái khiến chồng bà ta không hài lòng. Sau vài năm thì ông ta đã tìm cách để ly hôn với Phương Nhược, đuổi bà ta ra khỏi nhà để lấy vợ mới.
Phương Nhược cầm số tiền đền bù nhưng đã quen tiêu tiền như nước làm sao mà có thể cam lòng. Hai người Phương Nhược và Hạ Tường đã lén lút ngoại tình sau lưng người vợ. Đến lúc khi người vợ mất thì Hạ Tường đã nhanh chóng cưới Phương Nhược về.
….
Buổi tối ngày hôm đấy khi Phương Nhược đi uống trà cùng với mấy vị phu nhân khác thì đã trở về sớm hơn mọi khi. Nói là đi uống trà nhưng thực ra là bà ta chỉ đi theo ké, chẳng mấy ai muốn nói chuyện với bà ta. Sự tình tiểu tam của bà ta khiến ai nấy đều khinh thường.
Phương Nhược rất xấu hổ nhưng vẫn mặt dày đi theo. Hôm nay bà ta về sớm vì vừa nghe được một tin tức khiến bà ta có thể đổi đời.
Hạ Tường đang xem thời sự, thấy bà ta về thuận miệng hỏi một câu.
“Về rồi đấy hả?”
Phương Nhược mau chóng ngồi cạnh ông ta, đoạt lấy cái điều khiển từ tay Hạ Tưởng, tắt luôn tivi đi.
“Sao thế?” Tự dưng vừa về không nói không rằng đã tắt tivi của ông ta.
Phương Nhược uống một ngụm nước to, thở hổn hển rồi hỏi ông ta.
“Mình có nghe nói gì về thông tin Triệu gia tìm người kết hôn không?”
“Có nghe.”
Chuyện này đã xôn xao khắp đế đô suốt cả tuần nay. Ông ta đi xã giao cũng thường xuyên nghe thấy.
Phương Nhược nóng lòng.
“Vậy mình thấy sao?”
Hạ Tưởng lắc đầu, than thở.
“Chẳng thấy sao cả. Chuyện tốt đẹp đâu có dễ dàng tìm đến như thế.”
Nếu trước đó Triệu Dịch Quân vẫn còn hoàn hảo thì làm sao có chuyện cần phải tìm người kết hôn. Giờ anh ta là người thực vật không rõ sống chết, ai lại nỡ ngả con gái mình vào để chịu khổ. Không khéo vừa gả vào hôm trước thì hôm sau anh ta đã chết, thế không phải là vừa qua cửa đã trở thành quả phụ sao.
Không phải là không có người có suy nghĩ hay cứ gả đi, cùng lắm sau khi Triệu Dịch Quân chết thì lại đón con gái về nhà. Sau đó tìm một nhà trong sạch để gả đi sau cũng được.
Nhưng trong giới thượng lưu này, danh tiếng còn quan trọng hơn tiền bạc. Nếu để người khác biết có người vì ham lợi mà hy sinh hạnh phúc của con gái thì chẳng phải khiến người ta cười vào mặt. Từ nay làm sao ngẩng mặt làm người.
Hơn nữa, người nắm phần lớn tài sản của Triệu gia là người con thứ hai chứ không phải là con trai cả. Triệu gia có hai người con trai và một người con gái.
Triệu Dịch Quân chỉ nắm giữ một ít cổ phần, còn người có thực quyền hiện tại đang là chủ tịch tập đoàn Triệu thị là Triệu Dịch Thần. Tương lai Triệu Dịch Quân không còn, Triệu Dịch Tranh gả chồng, cũng lắm thì chỉ được cho một ít tài sản. Đồng nghĩa với việc toàn bộ tập đoàn đều thuộc về Triệu Dịch Thần.
Nếu gả cho Triệu Dịch Quân thì sau này cũng chỉ có 5% cổ phần mẹ Triệu cho, bọn họ càng không cam tâm. Tuy 5% cổ phần của tập đoàn khổng lồ như Triệu thị là một con số vô cùng lớn, nhưng đứng trước món lợi lớn hơn nhiều làm sao bọn họ để vào mắt.
Con gái bọn họ càng thích hợp gả cho một người hoàn toàn khỏe mạnh như Triệu Dịch Thần chứ không phải kẻ đang kéo dài hơi tàn như Triệu Dịch Quân.
Từ gia tộc lớn đến gia tộc nhỏ không hẹn mà có cùng chung một suy nghĩ. Hạ Tưởng cũng chỉ biết thở dài tiếc nuối, cơ hội có thể kết thông gia với Triệu thị có ngay trước mắt mà không thể làm gì.
Hạ gia không giống những gia đình danh giá khác, Hạ gia giàu chỉ sau một đêm nhờ trúng số độc đắc. Nhờ có tiền vốn trong tay, Hạ Tường đã mở một cửa hàng kinh doanh lẩu, dần dần đã mở rộng thành một chuỗi cửa hàng. Làm ăn vài năm gần đây cũng rất khá khẩm.
Tuy không thể sánh bằng những nhà giàu khác đã vững chân tại đế đô từ lâu, nhưng cũng được xem là tốt.
Hạ phu nhân bây giờ là vợ kế của Hạ Tường, bà ta là mối tình đầu của ông ta. Sau khi người vợ đầu tiên đã cùng ông ta xây dựng sự nghiệp đã sớm qua đời vì tai nạn. Nhân cơ hội đó, vài tháng sau Hạ Tưởng đã cưới Phương Nhược về làm vợ kế.
Phương Nhược là thanh mai trúc mã của Hạ Tưởng, ngày trước bà ta chê ông ta nghèo khó nên ấp úng nói rằng cha mẹ mình đã hứa gả mình cho người đàn ông khác. Bà ta tuy không muốn nhưng làm con thì phải nghe theo sắp đặt của cha mẹ, vậy nên bà ta đã gả cho người giàu ở làng bên. Hạ Tưởng cứ nghĩ đây là sự thật nên dù đã có vợ mà bao nhiêu năm vẫn còn nhớ đến bà ta.
Sau khi Phương Nhược lấy chồng thì chỉ sinh được một đứa con gái khiến chồng bà ta không hài lòng. Sau vài năm thì ông ta đã tìm cách để ly hôn với Phương Nhược, đuổi bà ta ra khỏi nhà để lấy vợ mới.
Phương Nhược cầm số tiền đền bù nhưng đã quen tiêu tiền như nước làm sao mà có thể cam lòng. Hai người Phương Nhược và Hạ Tường đã lén lút ngoại tình sau lưng người vợ. Đến lúc khi người vợ mất thì Hạ Tường đã nhanh chóng cưới Phương Nhược về.
….
Buổi tối ngày hôm đấy khi Phương Nhược đi uống trà cùng với mấy vị phu nhân khác thì đã trở về sớm hơn mọi khi. Nói là đi uống trà nhưng thực ra là bà ta chỉ đi theo ké, chẳng mấy ai muốn nói chuyện với bà ta. Sự tình tiểu tam của bà ta khiến ai nấy đều khinh thường.
Phương Nhược rất xấu hổ nhưng vẫn mặt dày đi theo. Hôm nay bà ta về sớm vì vừa nghe được một tin tức khiến bà ta có thể đổi đời.
Hạ Tường đang xem thời sự, thấy bà ta về thuận miệng hỏi một câu.
“Về rồi đấy hả?”
Phương Nhược mau chóng ngồi cạnh ông ta, đoạt lấy cái điều khiển từ tay Hạ Tưởng, tắt luôn tivi đi.
“Sao thế?” Tự dưng vừa về không nói không rằng đã tắt tivi của ông ta.
Phương Nhược uống một ngụm nước to, thở hổn hển rồi hỏi ông ta.
“Mình có nghe nói gì về thông tin Triệu gia tìm người kết hôn không?”
“Có nghe.”
Chuyện này đã xôn xao khắp đế đô suốt cả tuần nay. Ông ta đi xã giao cũng thường xuyên nghe thấy.
Phương Nhược nóng lòng.
“Vậy mình thấy sao?”
Hạ Tưởng lắc đầu, than thở.
“Chẳng thấy sao cả. Chuyện tốt đẹp đâu có dễ dàng tìm đến như thế.”
Nếu trước đó Triệu Dịch Quân vẫn còn hoàn hảo thì làm sao có chuyện cần phải tìm người kết hôn. Giờ anh ta là người thực vật không rõ sống chết, ai lại nỡ ngả con gái mình vào để chịu khổ. Không khéo vừa gả vào hôm trước thì hôm sau anh ta đã chết, thế không phải là vừa qua cửa đã trở thành quả phụ sao.
Không phải là không có người có suy nghĩ hay cứ gả đi, cùng lắm sau khi Triệu Dịch Quân chết thì lại đón con gái về nhà. Sau đó tìm một nhà trong sạch để gả đi sau cũng được.
Nhưng trong giới thượng lưu này, danh tiếng còn quan trọng hơn tiền bạc. Nếu để người khác biết có người vì ham lợi mà hy sinh hạnh phúc của con gái thì chẳng phải khiến người ta cười vào mặt. Từ nay làm sao ngẩng mặt làm người.
Hơn nữa, người nắm phần lớn tài sản của Triệu gia là người con thứ hai chứ không phải là con trai cả. Triệu gia có hai người con trai và một người con gái.
Triệu Dịch Quân chỉ nắm giữ một ít cổ phần, còn người có thực quyền hiện tại đang là chủ tịch tập đoàn Triệu thị là Triệu Dịch Thần. Tương lai Triệu Dịch Quân không còn, Triệu Dịch Tranh gả chồng, cũng lắm thì chỉ được cho một ít tài sản. Đồng nghĩa với việc toàn bộ tập đoàn đều thuộc về Triệu Dịch Thần.
Nếu gả cho Triệu Dịch Quân thì sau này cũng chỉ có 5% cổ phần mẹ Triệu cho, bọn họ càng không cam tâm. Tuy 5% cổ phần của tập đoàn khổng lồ như Triệu thị là một con số vô cùng lớn, nhưng đứng trước món lợi lớn hơn nhiều làm sao bọn họ để vào mắt.
Con gái bọn họ càng thích hợp gả cho một người hoàn toàn khỏe mạnh như Triệu Dịch Thần chứ không phải kẻ đang kéo dài hơi tàn như Triệu Dịch Quân.
Từ gia tộc lớn đến gia tộc nhỏ không hẹn mà có cùng chung một suy nghĩ. Hạ Tưởng cũng chỉ biết thở dài tiếc nuối, cơ hội có thể kết thông gia với Triệu thị có ngay trước mắt mà không thể làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất