Chương 57: Dám bắt nạt vợ con của tôi ? Cậu tới số rồi con trai ạ!
Việc Tiểu Bao Bao cùng Mầm Cây xuất hiện ở công ty đã trở nên thân thuộc, mọi người ở trong công ty cũng rất quý hai cha con bọn họ. Bao Bao và Mầm Cây bây giờ chỉ cần đi đến văn phòng nào cũng sẽ có người sẵn sàng cùng chơi với hai cha con.
Bao Bao cũng nhận ra người trong công ty không xấu xa, cho nên cậu đã không còn sợ sệt bọn họ. Thỉnh thoảng được Tạ Tĩnh Khang mua cho một túi kẹo thật lớn, bản thân cậu cũng sẽ mang chia cho nhân viên cùng ăn.
Cuộc sống của Tiểu Bao Bao và Mầm Cây từ ngày có Tạ Tĩnh Khang thì trở nên vui tươi hơn hẳn.
" Bao Bao, hôm qua em nói muốn ăn buffet có đúng không ?"
Tạ Tĩnh Khang đóng tập hồ sơ lại, nhìn đồng hồ. Bây giờ cũng đã sáu giờ tối, cũng đã đến lúc tan làm. Hắn nhanh chóng Tiểu Bao Bao muốn ăn gì.
Bao Bao ôm Mầm Cây đang ngủ gục trong lòng, gật đầu thành thật đáp.
" Hôm qua Bao Bao xem phim, thấy rằng ăn buffet sẽ được ăn thật nhiều. Cho nên muốn thử xem"
Hôm qua cậu cùng Mầm Cây xem phim, trong tivi nam chính dẫn nữ chính đi vào một nhà hàng. Bọn họ ăn rất nhiều thứ, đã thế còn không bị nhà hàng đuổi đi. Cho nên trong lòng thật sự có chút ngưỡng mộ.
Tạ Tĩnh Khang cầm áo khoác lên, tiến đến chỗ cậu. Bế đi bé con đang nằm trong lòng cậu rồi nói.
" Được rồi ! Vậy chúng ta về nhà thay đồ rồi cùng đi ăn."
Tiểu Bao Bao giúp Tạ Tĩnh Khang mặc áo khoác, bọn họ thong thả bước ra khỏi công ty. Vừa đi vừa nói chuyện.
" Hôm nay Mầm Cây ở trường có lẽ chơi rất vui, em nhìn xem từ lúc đi học về đến bây giờ vẫn còn ngủ rất say"
Tiểu Bao Bao gãi đầu, thành thật đáp.
" Mầm Cây ngoan lắm, cô giáo nói con trai lúc nào cũng cùng Tiểu Nam Nam chơi đến khóc"
Khóe môi của Tĩnh Khang giật giật, trong lòng thầm nghĩ.
" Cục cưng, em có nghe thấy câu nói của em đầy lời ám muội không ? Cũng may Mầm Cây là trẻ con. Nếu không sẽ gây ra hiểu lầm mất"
Nhưng hắn không trách Bao Bao, cậu rất ngốc. Cũng không thể nói đầy đủ ý của mình được, cho nên chuyện này hắn không để ý.
Ba người bọn họ như một gia đình nhỏ. Êm đềm và hạnh phúc.
Từ công ty về đến nhà Tĩnh Khang cũng khoảng mười lăm phút. Nhóc con Mầm Cây được Bao Bao đánh thức dậy, hai cha con cùng nhau tắm rửa.
Bé con nghe tin hôm nay được ra ngoài ăn, phấn kích đến độ nói nhiều hơn mọi khi.
Nhắc đến chuyện nhà Tạ Tĩnh Khang thì tạm nói chuyện ngoài lề một chút.
Hiện tại, Bao Bao cùng Mầm Cây đang sống chung dưới một mái nhà của Tạ Tĩnh Khang.
Chuyện chẳng là từ ngày cùng họ Huỳnh kia nói chuyện, Tạ Tĩnh Khang đã không nói nhiều lời. Trực tiếp cho người đến dọn cái " ổ nhỏ" của Tiểu Bao Bao sang nhà mình. Còn hứa rằng sẽ bảo vệ hai cha con bọn họ thật tốt.
Tiểu Bao Bao cũng cảm nhận được sự nguy hiểm dạo gần đây, cho nên suy nghĩ một hồi. Lại thấy Mầm Cây một mực muốn về nhà Khang Khang ở cho nên cũng gật đầu đồng ý.
Đúng tám giờ tối, bọn họ xuất hiện tại một nhà hàng sang trọng mang phong cách Châu Âu.
Hôm nay nhà hàng này đãi khách theo phong cách buffet, thức ăn ở đây cũng rất ngon, mặc dù giá vé không rẻ nhưng đối với Tạ Tĩnh Khang lại không là vấn đề gì.
Hôm nay Tiểu Bao Bao cùng Mầm Cây mặc đồ đôi, vốn dĩ cục cưng nhỏ đã đáng yêu. Cục cưng lớn mang theo dáng vẻ ngây thơ ngơ ngác khiến hai người thu hút được rất nhiều người.
Tạ Tĩnh Khang đưa bọn họ đến trước sảnh nhà hàng, sau đó nói.
" Hai người ở đây đợi anh, anh mua vé rồi chúng ta vào"
" Ưm...Bao Bao đợi Khang Khang"
Tiểu Bao Bao gật đầu đồng ý đợi, nào ngờ Mầm Cây đã nhanh chóng dùng đôi chân ngắn của mình chạy theo Tạ Tĩnh Khang.
" Mầm Cây cũng muốn đi mua vé"
Thế là hết cách, một lớn một nhỏ đành để Bao Bao đứng ở đó chờ một mình.
Nào ngờ, lúc Tạ Tĩnh Khang vừa đi thì một nhóm công tử không quá hai mươi lăm tuổi xuất hiện. Trong đó có một tên dáng vẻ không chững chạc, áo mặc hở hai cúc áo, trên tay đeo đầy loại nhẫn cá tính, quần jean rách gối. Vừa nhìn vào đã biết đây là loại công tử ăn chơi.
Vị công tử vừa đi đến sảnh nhà hàng thì bị vẻ mặt ngây ngô của Bao Bao thu hút.
Hai má của cậu phúng phính, mắt to ngơ ngác ngoan ngoãn đứng im như đang chờ ai. Nhìn cậu như búp bê vậy.
Vị công tử kia không kìm lòng được đi nhanh hơn một một chút,bạn bè của hắn hỏi.
" Trương Đại Đại. Cậu đi đâu vậy ?"
Y nháy mắt với đám bạn nói.
" Tớ phát hiện được con mồi ngon"
Dứt lời, Đại Đại tiến đến gần Bao Bao. Khoác tay cậu, còn tinh nghịch nháy mắt nói.
" Em trai! Đi một mình sao ? Có muốn cùng anh ăn cơm không ? "
Tiểu Bao Bao vừa thấy người lạ liền co rụt người lại, sợ hãi nói.
" Không thích..."
" Chà! Em trai, ngại ngùng gì. Đi theo anh đi, em muốn gì anh cũng chiều em"
Từ phía xa xa, Mầm Cây thấy ba ba của mình bị một thanh niên lạ ôm ấp khoác vai. Cậu kéo kéo góc áo của Tĩnh Khang nói.
" Chú Khang, có yêu quái muốn bắt ba ba đi"
Tạ Tĩnh Khang vừa nghe vậy lập tức quay đầu lại, sau khi thấy cảnh tượng trước mắt. Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.
" Dám ăn hiếp vợ con của ông à ? Thằng đó chắc chắn muốn bị xẻo d*i"
Bao Bao cũng nhận ra người trong công ty không xấu xa, cho nên cậu đã không còn sợ sệt bọn họ. Thỉnh thoảng được Tạ Tĩnh Khang mua cho một túi kẹo thật lớn, bản thân cậu cũng sẽ mang chia cho nhân viên cùng ăn.
Cuộc sống của Tiểu Bao Bao và Mầm Cây từ ngày có Tạ Tĩnh Khang thì trở nên vui tươi hơn hẳn.
" Bao Bao, hôm qua em nói muốn ăn buffet có đúng không ?"
Tạ Tĩnh Khang đóng tập hồ sơ lại, nhìn đồng hồ. Bây giờ cũng đã sáu giờ tối, cũng đã đến lúc tan làm. Hắn nhanh chóng Tiểu Bao Bao muốn ăn gì.
Bao Bao ôm Mầm Cây đang ngủ gục trong lòng, gật đầu thành thật đáp.
" Hôm qua Bao Bao xem phim, thấy rằng ăn buffet sẽ được ăn thật nhiều. Cho nên muốn thử xem"
Hôm qua cậu cùng Mầm Cây xem phim, trong tivi nam chính dẫn nữ chính đi vào một nhà hàng. Bọn họ ăn rất nhiều thứ, đã thế còn không bị nhà hàng đuổi đi. Cho nên trong lòng thật sự có chút ngưỡng mộ.
Tạ Tĩnh Khang cầm áo khoác lên, tiến đến chỗ cậu. Bế đi bé con đang nằm trong lòng cậu rồi nói.
" Được rồi ! Vậy chúng ta về nhà thay đồ rồi cùng đi ăn."
Tiểu Bao Bao giúp Tạ Tĩnh Khang mặc áo khoác, bọn họ thong thả bước ra khỏi công ty. Vừa đi vừa nói chuyện.
" Hôm nay Mầm Cây ở trường có lẽ chơi rất vui, em nhìn xem từ lúc đi học về đến bây giờ vẫn còn ngủ rất say"
Tiểu Bao Bao gãi đầu, thành thật đáp.
" Mầm Cây ngoan lắm, cô giáo nói con trai lúc nào cũng cùng Tiểu Nam Nam chơi đến khóc"
Khóe môi của Tĩnh Khang giật giật, trong lòng thầm nghĩ.
" Cục cưng, em có nghe thấy câu nói của em đầy lời ám muội không ? Cũng may Mầm Cây là trẻ con. Nếu không sẽ gây ra hiểu lầm mất"
Nhưng hắn không trách Bao Bao, cậu rất ngốc. Cũng không thể nói đầy đủ ý của mình được, cho nên chuyện này hắn không để ý.
Ba người bọn họ như một gia đình nhỏ. Êm đềm và hạnh phúc.
Từ công ty về đến nhà Tĩnh Khang cũng khoảng mười lăm phút. Nhóc con Mầm Cây được Bao Bao đánh thức dậy, hai cha con cùng nhau tắm rửa.
Bé con nghe tin hôm nay được ra ngoài ăn, phấn kích đến độ nói nhiều hơn mọi khi.
Nhắc đến chuyện nhà Tạ Tĩnh Khang thì tạm nói chuyện ngoài lề một chút.
Hiện tại, Bao Bao cùng Mầm Cây đang sống chung dưới một mái nhà của Tạ Tĩnh Khang.
Chuyện chẳng là từ ngày cùng họ Huỳnh kia nói chuyện, Tạ Tĩnh Khang đã không nói nhiều lời. Trực tiếp cho người đến dọn cái " ổ nhỏ" của Tiểu Bao Bao sang nhà mình. Còn hứa rằng sẽ bảo vệ hai cha con bọn họ thật tốt.
Tiểu Bao Bao cũng cảm nhận được sự nguy hiểm dạo gần đây, cho nên suy nghĩ một hồi. Lại thấy Mầm Cây một mực muốn về nhà Khang Khang ở cho nên cũng gật đầu đồng ý.
Đúng tám giờ tối, bọn họ xuất hiện tại một nhà hàng sang trọng mang phong cách Châu Âu.
Hôm nay nhà hàng này đãi khách theo phong cách buffet, thức ăn ở đây cũng rất ngon, mặc dù giá vé không rẻ nhưng đối với Tạ Tĩnh Khang lại không là vấn đề gì.
Hôm nay Tiểu Bao Bao cùng Mầm Cây mặc đồ đôi, vốn dĩ cục cưng nhỏ đã đáng yêu. Cục cưng lớn mang theo dáng vẻ ngây thơ ngơ ngác khiến hai người thu hút được rất nhiều người.
Tạ Tĩnh Khang đưa bọn họ đến trước sảnh nhà hàng, sau đó nói.
" Hai người ở đây đợi anh, anh mua vé rồi chúng ta vào"
" Ưm...Bao Bao đợi Khang Khang"
Tiểu Bao Bao gật đầu đồng ý đợi, nào ngờ Mầm Cây đã nhanh chóng dùng đôi chân ngắn của mình chạy theo Tạ Tĩnh Khang.
" Mầm Cây cũng muốn đi mua vé"
Thế là hết cách, một lớn một nhỏ đành để Bao Bao đứng ở đó chờ một mình.
Nào ngờ, lúc Tạ Tĩnh Khang vừa đi thì một nhóm công tử không quá hai mươi lăm tuổi xuất hiện. Trong đó có một tên dáng vẻ không chững chạc, áo mặc hở hai cúc áo, trên tay đeo đầy loại nhẫn cá tính, quần jean rách gối. Vừa nhìn vào đã biết đây là loại công tử ăn chơi.
Vị công tử vừa đi đến sảnh nhà hàng thì bị vẻ mặt ngây ngô của Bao Bao thu hút.
Hai má của cậu phúng phính, mắt to ngơ ngác ngoan ngoãn đứng im như đang chờ ai. Nhìn cậu như búp bê vậy.
Vị công tử kia không kìm lòng được đi nhanh hơn một một chút,bạn bè của hắn hỏi.
" Trương Đại Đại. Cậu đi đâu vậy ?"
Y nháy mắt với đám bạn nói.
" Tớ phát hiện được con mồi ngon"
Dứt lời, Đại Đại tiến đến gần Bao Bao. Khoác tay cậu, còn tinh nghịch nháy mắt nói.
" Em trai! Đi một mình sao ? Có muốn cùng anh ăn cơm không ? "
Tiểu Bao Bao vừa thấy người lạ liền co rụt người lại, sợ hãi nói.
" Không thích..."
" Chà! Em trai, ngại ngùng gì. Đi theo anh đi, em muốn gì anh cũng chiều em"
Từ phía xa xa, Mầm Cây thấy ba ba của mình bị một thanh niên lạ ôm ấp khoác vai. Cậu kéo kéo góc áo của Tĩnh Khang nói.
" Chú Khang, có yêu quái muốn bắt ba ba đi"
Tạ Tĩnh Khang vừa nghe vậy lập tức quay đầu lại, sau khi thấy cảnh tượng trước mắt. Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.
" Dám ăn hiếp vợ con của ông à ? Thằng đó chắc chắn muốn bị xẻo d*i"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất