Nếu Người Ở Đây

Chương 54: Con riêng

Trước Sau
Đinh Húc liên lạc với Phương Xuyên, khởi kiện gã giáo viên kia.

Y bàn bạc kỹ lưỡng với Phương Xuyên về chuyện của gã, Phương Xuyên nghe y muốn đứng ra làm chứng, cau mày nói: “Điều này có thể sẽ gây ảnh hưởng đến cậu một chút.” ney vi dieu. wordpress. com / ney vi dieu. wordpress. com

Tiêu Lương Văn nói thẳng: “Vậy thì tố cáo nặc danh, không phải nhắc đến tên anh ấy.”

Phương Xuyên gật đầu, nói: “Cái này thì có thể, để cho nội bộ trường học biết là được rồi, tôi lại gửi đến Bộ giáo dục thêm một văn kiện tố giác, tình tiết sự việc này ghê tởm, cộng thêm người nhà Đinh Húc cũng ở đây, không khó xử lý lắm.” Sau lần trước Đinh Húc tìm hắn, hắn liền tìm hiểu tình huống gia đình y, ngoài ý muốn lại phát hiện hóa ra đây là một cậu ấm. ney vi dieu. wordpress. com / ney vi dieu. wordpress. com

Chỉ có điều là nhìn không giống được nuôi trong bình mật lắm, nghĩ đến mấy chuyện Đinh Húc ủy thác hắn ta điều tra đó, Phương Xuyên cũng có chút thổn thức.

Đối với loại người cặn bã khoác tấm da thầy giáo hắn ta cũng cực kỳ căm ghét, sau khi nhận vụ này thì bắt tay ngay vào chuẩn bị. Phương Xuyên bây giờ vẫn làm ở văn phòng luật sư của người khác, nhưng Đinh Húc lại đặc biệt coi trọng hắn, mà Tiêu Lương Văn cũng thân thêm mấy phần với hắn ta, chí ít cũng không thấy khục khặc  nữa.

Hiệu suất làm việc của Phương Xuyên cao lại có thêm ít thủ đoạn trong tay, lần này không chỉ là chuyện riêng mình Đinh Húc nữa, còn moi ra việc mấy năm nay gã đó gieo họa cho không ít học sinh, có một số người bị hại lo sợ gã kia trả thù không dám đứng ra, nhưng cũng khá hận gã, dưới sự sắp xếp của Phương Xuyên họ đã cùng viết ra danh tính thật, liên kết lại tố giác gã giáo viên kia. ney vi dieu. wordpress. com / ney vi dieu. wordpress. com /

Sự việc này náo loạn rất lớn, còn câu không ít cánh báo chí, Phương Xuyên áp chế truyền thông không đưa ra tên thật Đinh Húc, nhưng mà chuyện như vậy ít nhiều gì luôn giống như đường bao tin tức vậy, có người biết việc rồi rò rỉ ra một vài tin tức bóng gió.

Ngược lại lần này Phó Đông Ly lại xuất đầu lộ diện, gia đình hắn tìm luật sư, sau khi Đinh Húc tố cáo gã giáo viên kia thì đội luật sư sau lưng hắn cũng hợp tác một lần với Phương Xuyên, phát đơn kiện thêm lần nữa. ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home 

Trong mấy ngày ngắn ngủi, gã giáo viên đó cũng không có cách nào nán lại trường, mắt thấy đến cả ngành giáo dục cũng chẳng thể trà trộn vào nữa, bị  nhà trường đuổi đi rất nhanh. Chờ đợi gã ta đích thị là một bộ còng tay khác, còn cả bản án tai ương tù giam ba năm, trong bộ luật tuy không có quy định rõ về việc ra tay với người cùng giới, nhưng chứng cứ rành rành, người bị hại lại đa phần là trẻ vị thành niên, vẫn khiến gã phải chịu phạt theo chế tài. ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home

Cùng lúc đó, trường học còn gửi một lời thanh minh trịnh trọng, một là trước tiên xin lỗi vì không không bảo vệ tốt học sinh, một nữa chính là đưa ra một số biện pháp ứng đối, ngược lại xem ra rất chân thành. ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home

Lần này Phương Xuyên cũng khiến đoàn thể đối phương coi trọng, dẫu chỉ là một luật sư thực tập nhưng đã bị mời đến mấy lần, Phương Xuyên híp mắt từ chối, giải thích với đối phương: “Tôi còn phải ở nhà chuẩn bị thi nữa, hơn nữa bé con ở nhà còn nhỏ tuổi, dễ bệnh, phải có người chăm sóc, quả thực không có thời gian rảnh, thật sự xin lỗi vậy.”

Đối phương thấy ý hắn không ở đây, mặc dù có phần tiếc nuối nhưng cũng không tiếp tục mời nữa. ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home 

Phương Xuyên cảm thấy vụ án lần này không chỉ thay đổi cái nhìn của người ngoài, mà còn làm thành kiến của Tiêu Lương Văn đối với hắn ta vơi đi. Ngay cả lúc bọn họ cùng đến tiệm của Lưu Tử Quân, Phương Xuyên ôm Đồng Đồng thì Tiêu Lương Văn cũng chỉ liếc mắt, không còn theo thói thường đưa tay đòi cô bé đi nữa.

Phương Xuyên có chút được thương mà sợ, nhưng lại nhanh chóng hớn ha hớn hở ôm cô bé muốn bước đến bên cạnh Lưu Tử Quân, dáng người Lưu Tử Quân cao, hắn ta đứng bên cạnh cũng chỉ cao hơn cô một chút chút, mang vẻ cười ngượng ngùng giống như một anh thư sinh văn nhược, “Tử Quân à, hôm nay tôi học một bộ hệ thống quản lý mới, tôi nói em nghe nhé, phương diện tài nguyên nhân lực cực hữu dụng với em đó…”

Lưu Tử Quân bận bịu ấn máy tính nhập hàng, nghe hắn nói vậy cũng không ngẩng lên nói: “Không cần đâu, cái tiệm này chỉ ba năm người, không cần dùng đến đa hệ thống hay bất hệ thống đâu.” ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home 

Phương Xuyên không đồng tình nói: “Ôi, đừng nói như vậy chứ, chờ sau này em giỏi giang nói không chừng có thể quản lý cả một công ty lớn, nhất định là có lợi.” Hắn vắt óc tìm mưu dùng gấp đôi thời gian để kể cho Lưu Tử Quân nghe tiết tài nguyên nhân lực hôm qua hắn dự thính, ôm cô bé đi kè kè sau lưng Lưu Tử Quân. ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home 

Tiêu Lương Văn đến chắn hắn lại, né người nói chuyện với Lưu Tử Quân: “Em muốn một phần canh bồ câu.” ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home 

Lưu Tử Quân chỉ chỉ bếp sau, cười nói: “Đã chuẩn bị xong sớm cho cậu rồi, đi lấy đi. Vết thương của Đinh Húc có khá hơn chút nào không?”

Tiêu Lương Văn nói: “Tốt hơn nhiều rồi.” Hắn nhìn Lưu Tử Quân lại nói: “Đổi bộ quần áo đi, bộ này khom người lộ sạch.”



Hắn nói xong đến ngay bếp sau, Lưu Tử Quân theo bản năng hơi che ngực, ngược lại sắc mặt Phương Xuyên đang ẵm cô bé bên cạnh nhất thời đỏ rực, ấp úng nói muốn dẫn Đồng Đồng đi làm sách luyện tập, ôm bé phóng lẹ.

Tiêu Lương Văn lấy canh bồ câu quay lại, thuận tiên cũng xách Phương Xuyên theo tới.

Hắn quả thực không yên tâm để tên này ở một mình với Lưu Tử Quân quá lâu, tên tiểu bạch kiểm này nhìn thì người vật vô hại, nhưng cũng có lúc âm hiểm ghê gớm, lại theo đuổi Lưu Tử Quân ba năm không tha, chết cũng không đi, da mặt cũng quá dày.

Sau khi Tiêu Lương Văn về trước là múc canh cho Đinh Húc, tay Đinh Húc cắt chỉ thì vết thương khép miệng rất nhanh, y muốn tự cầm chiếc muỗng, lại bị Tiêu Lương Văn né nhanh đi, giữ chắc muỗng giơ đến bên miệng y.

Ngay trước mặt người khác Đinh Húc không được tự nhiên, nhưng cũng không lay chuyển được Tiêu Lương Văn, chỉ có thể cúi đầu uống canh.

Tiêu Lương Văn đút một bát canh, hài lòng, mấy ngày nay vết thương của Đinh Húc vẫn luôn là hắn đích thân chăm sóc. Tay Đinh Húc bất tiện, từ ăn cơm mặc quần áo đến tắm đều là hắn lo liệu, đương nhiên là quang minh chính đại nhìn, sờ. Chẳng qua là không thể tiến thêm một bước, móng vuốt Đinh Húc không thể so với Tiểu Hổ yếu ớt ở nhà, rất sắc bén. ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home  

Phương Xuyên uể oải, vừa sửa sang tài liệu mang tới, vừa báo cáo với Đinh Húc, “…Tù ba năm, lao dịch ở nhà tù phía tây thành phố, lần này nhà họ Phó xuất lực nhiều, gã này trước đây cũng đắc tội không ít người, có mấy gia trưởng không tiện ra tay ngoài sáng, bây giờ xử xong, trong tối cũng muốn trả thù, gã này quá khiến người ta căm ghét.”

Phương Xuyên nói tới chỗ này, chóp mũi giần giật, nói: “Đây là canh chị Tử Quân tự mình hầm ở nhà bếp ha? Thơm quá đi, làm ngon hơn so với đầu bếp nhiều, Tiểu Tiêu cậu mang đến nhiều vậy mà, cũng múc cho tôi một bát với!”

Tiêu Lương Văn nhìn Đinh Húc ăn xong hết rồi, liền đến bếp cầm một bát cho Phương Xuyên, lại nghe hắn ta hớn ha hớn hở nhắc đến cửa tiệm của Lưu Tử Quân, Tiêu Lương Văn lập tức cắt lời hắn: “Muốn ăn thịt bồ câu không?” ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home 

Phương Xuyên gật gật đầu, hưng phấn nói: “Có có, hơn hai miếng nhé. Ôi, cũng không biết đến khi nào mới được ăn nữa, chị Tử Quân dạo này quá bận rộn, bên cạnh lại có mấy tiệm ăn mở thêm cạnh tranh việc làm ăn này cũng…”

Tiêu Lương Văn giơ cái muôi cắt lời hắn ta lần nữa, nói: “Ăn gan không?”

Phương Xuyên có chút khó hiểu, nhưng mà vẫn gật đầu: “Đều được, tôi không kén ăn.”

Tiêu Lương Văn im lặng múc cho Phương Xuyên đầy một bát thịt, đặt bên cạnh tay hắn ta.

Phương Xuyên cũng thôi nói, bình thường Tiêu Lương Văn sẽ không như vậy, hắn ta nơm nớp lo sợ bưng bát ăn thịt, ăn đến chẳng biết ngon, luôn cảm thấy nói sai một câu là Tiêu Lương Văn có thể choảng hắn liền, có điều rốt cuộc lại chẳng biết câu nào mới là kíp mìn. ney vi dieu. wordpress. com / Ney’s Home 

Đinh Húc hay lo nghĩ, giải quyết chuyện gã giáo viên đó, nhưng vẫn còn chuyện nhà nén trong lòng. Y hỏi Phương Xuyên: “Lần trước phiền anh tra những chuyện kia, có manh mối không?” Ney’s Home Ney’s Home Ney’s Home / Ney’s Home

Y nói chuyện giản lược, Phương Xuyên cũng đáp rất lờ mờ, nói: “Có chút manh mối, nhưng mà còn cần một chút thời gian, cậu… Kết quả giám định còn phải chờ chừng mười ngày nữa. Trước mắt chỉ có thể biết là, vị nữ đồng nghiệp có scandal với cha cậu đó, con của cô ta, là cha cậu.”

Da đầu Đinh Húc tê dại, chợt nhớ tới lúc ăn Tết thấy dáng vẻ cô ta và đứa bé kia, khi đó ông Đinh dường như đối với đám cô ta cũng không khách khí, đuổi cả cha và đám người đó ra ngoài. Người ông nội vẫn luôn ôn hòa với người khác, tại sao chỉ riêng với người đàn bà và con ả là không khách khí?Ney’s home / Ney’s Home / Ney’s Home

Có lẽ ngay từ đầu ông nội đã biết chuyện này, ít nhất thì cũng biết sớm hơn so với y và mẹ một chút. Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home /

Đinh Húc thở dài, trong lòng y đã biết câu trả lời. Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home /



Y gắng gượng tinh thần trò chuyện mấy câu với Phương Xuyên, thế nhưng Phương Xuyên cũng nhận ra tinh thần y có hơi mệt mỏi, thức thời đứng dậy cáo từ. Tiêu Lương Văn chủ động tiễn Phương Xuyên ra ngoài, Phương Xuyên có chút giật mình, cười nói: “Không cần khách khí như vậy, thật sự…” Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home /

Tiêu Lương Văn trở tay đóng cửa lại, đẩy Phương Xuyên một cái, lôi cánh tay hắn ta đến góc tường, nói nhỏ: “Đừng nói Đinh Húc biết tình hình kinh doanh tiệm cơm của chị Tử Quân.” Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home /

“Tình hình kinh doanh cái gì?” Phương Xuyên cũng có hơi sửng sốt. Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / 

Tiêu Lương Văn dừng một chút, nói: “Trước kia có một khoản tiền, Đinh Húc bảo tôi cầm đi hùn vốn với chị Tử Quân mướn tiệm.” Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home /

Phương Xuyên nhếch mi nói: “Cậu lấy tiền ở đâu?” Không đợi hắn trả lời đã mặt đầy đau lòng ôm đầu ngay, “Cậu lại làm những chuyện đó hả? Tử Quân nhắc nhiều lần để cậu tém tém lại, tiền tới nhanh, cũng nguy hiểm đúng không…” Ney’s home / Ney’s home /

Tiêu Lương Văn đấm cho hắn ta một cú không nặng không nhẹ, có hơi mất kiên nhẫn nói: “Gọi bằng chị, chị ấy lớn hơn anh, Tử Quân là cho anh gọi đó hả?” Ney’s home /

Phương Xuyên nói: “Lớn hơn có mấy tháng mà thôi! Chuyện của tôi và cô ấy không cần cậu lo…” ney vi dieu. wordpress. com / ney vi dieu. wordpress. com

Tiêu Lương Văn híp mắt nói: “Anh lặp lại lần nữa thử chút xem?”

Phương Xuyên có chút run run, nhưng vẫn kiên trì nói: “Tôi, tôi muốn làm ba ba Đồng Đồng!”

Tiêu Lương Văn liền nhắm đầu gối hắn ta đạp một cú, Phương Xuyên la “Áu” to tướng một tiếng, ôm đầu gối nhảy lò cò mấy cái, hắn ta là thư sinh trói gà không chặt làm sao mà so với cái vị kiêu binh[1] này được, đau đến thiếu điều rơi nước mắt, thế nhưng còn kiên trì nghẹn ngào nói: “Tôi chỉ thích có con gái thôi, tôi cứ muốn để Đồng Đồng gọi tôi là ba ba đó…” Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home /

[1] Kiêu Binh: Binh lính ở trong quân ngũ lâu năm, có kinh nghiệm có kỹ năng nhưng tính tình hơi xấu.

“Anh thích thì tự sinh đi.” Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home /

Phương Xuyên đỏ mặt lên, ấp a ấp úng hồi lâu mới nói: “Nhưng mà tôi còn thích Tử Quân nha. Tôi có thể chơi cùng Đồng Đồng, có thể dạy con bé học, sức khỏe Đồng Đồng không tốt lắm, thường xuyên bị bệnh, tôi có thể chăm sóc hai người họ.” Ney’s home /

Tiêu Lương Văn giơ nắm đấm về phía hắn, nói: “Đừng để tôi biết anh đùa ong giỡn hoa gì, lần trước chị Tử Quân nói không có ý gì với anh, anh mau núp xa ra cho tôi chút, đừng tới gần chị ấy. Nếu để tôi biết anh làm chuyện gì không hay, thì liệu hồn đấy.”

Phương Xuyên phân vân một chút, tóm lại vẫn không dám lấy cứng đọ cứng với Tiêu Lương Văn, chỉ lầm bầm: “Cậu chưa từng thích một người, nào biết những thứ này, cậu không hiểu…” Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home / Ney’s home /

Tiêu Lương Văn nheo mắt, hắn ta lập tức rụt cơ thể về trạng thái đề phòng, hiển nhiên là sợ phần tử bạo lực này. Lần này Tiêu Lương Văn không động thủ nữa, chỉ từ trên cao nhìn xuống hắn, trong mắt mang chút thương hại và xem thường, “Anh chắc chưa từng được người ta thích ha?” ney vi dieu. wordpress. com / ney vi dieu. wordpress. com

Phương Xuyên sửng sốt một chút, nói: “Cái gì?”

Tiêu Lương Văn khoanh hai tay đứng đó, khóe miệng lộ ra nụ cười giễu cợt y hệt Phan Phong, “À.”

Phương Xuyên: “…”

Há há há!!! Mù mắt chó titan chưa =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau