Chương 23: “ ngủ ngon “
Hà Trang đi đi lại lại khắp nhà, cô giận giữ vì gọi cho Mạc Thần không bắt máy cứ nghĩ đến việc anh và cô ta bên nhau cùng ở Biệt thự cô lại lộn ruột hết cả lên.Tại sao không nghe máy chứ, điên mất thôi. A!Hà Trang được coi là hình mẫu lý tưởng cho giới trẻ đối lập với Dung Ân mà dân mạng thường lôi hai người ra so sánh. Đời tư của cả hai đối lập nhau không kém. Cô được coi là “ Chị gái quốc dân “, với công việc của một MC nhà đài nổi tiếng, xinh đẹp, tài giỏi cô luôn là chủ đề gây bàn tán với mọi người.
Ở công sở cô luôn được các đồng nghiệp nam để ý. Cô luôn xây dựng hình tượng cô gái trẻ trung, đời tư trong sạch, tốt bụng nhưng ai đâu biết Hà Trang là người có dã tâm ghê gớm như nào.
Dung Ân, Hà Trang và Trần Phương cùng học chung lớp cấp 3 chỉ có 3 người họ biết mọi chuyện của nhau, quá khứ của nhau.<code>Đồng hồ trên tường đã chỉ 23h đêm thế mà Hà Trang vẫn cố gắng gọi cho bằng được Mạc Thần quả là điên rồ. Cô gọi đến một số lạ không lưu tên, đầu dây bên kia đã trả lời. </code>Alo!11 giờ đêm là thời điểm mọi người đã chìm vào giấc, người đầu dây bên kia nghe giọng như cũng đã vào được giấc một lúc lâu.Ai vậy?Ngủ ngon quá nhỉ, cô dậy ngay cho tôi!Hà Trang như có chỗ xả giận, ức chế từ lúc nãy nên cứ mắng té tát cô ta. Cô gái cũng tỉnh táo mà ngồi bật dậy dúi dúi mắt nhưng len lén nhìn mấy người đang ngủ bên cạnh. Giọng đầy lên lútCó chuyện gì sao?Nghĩa vụ của cô là gì mà còn hỏi thừa thãi như vậy. Mạc Thần đâu?Cậu chủ chưa về.Cô ta chính là người làm ở Biệt thự Hoàng Hoa được Hà Trang giới thiệu vào đây làm và cũng là tai mắt cho cô ta. Hà Trang khó hiểu sao anh giờ này còn đi đâu thì bên kia đã thông báo với cô tin vui.Cô Trang, Dung Ân đã rời khỏi biệt thự có một người đàn ông đến đón cô ta. Có vẻ cậu chủ cũng biết và đồng ý cho cô ta đi.Hà Trang nghe xong liền giãn cơ mặt ra, nhếch môi hài lòng và ngồi xuống sofa đầy thảnh thơi. May quá cô còn tưởng Thần và cô ta đang bên cạnh nhau.Tiếp tục để ý giúp tôi, à ngày mai gặp nhau tôi vừa đi công tác về có tí quà.Vâng vâng mai gặp cô nhé!Tắt máy xong, cô gái bĩu môi nhìn chiếc điện thoại lầm bầm.Hãm quá giờ này mà còn chưa ngủ thiếu hơi đàn ông đến thế cơ, con gái suốt ngày hỏi anh ta ở đâu, anh ta ở với ai. Ôi bị bệnh thần kinh là cái chắc. Thôi ngủ tiếp.Hà Trang nghe được tin Dung Ân rời khỏi biệt thự thì vui mừng và không gọi cho Mạc Thần nữa nhưng ai đâu thể ngờ Mạc Thần đã đứng ngoài cổng nhà của Phong Vũ từ lúc nào. Hắn đứng tựa vào thành xe mà không nói gì. Những ngôi nhà xung quanh đã tắt đèn dần nhưng hắn vẫn đứng đó không có ý định sẽ vào bấm chuông.
Mạc Thần mặc kệ chiếc điện thoại đổ chuông, 20 cuộc gọi nhỡ và những tin nhắn của Hà Trang. Hắn lại hút thuốc và ánh mắt xa xăm của hắn nghĩ lại thì Dung Ân chưa bao giờ gọi cho anh “ anh ở đâu, anh làm gì, tại sao anh không về…” nhưng khi cô đối diện trước mặt anh ánh mắt cô nói lên tất cả. Anh nhận ra ánh mắt đó của cô, ánh mắt trong đó có anh nhưng anh lại sợ đối diện trước nó. Vậy giờ thì sao khi cô rời đi anh lại thành ra như vậy!
Mạc Thần quyết định gọi cho Dung Ân, anh nghĩ cô sẽ không bắt máy có thể cô đã xóa số anh hoặc đã chặn nhưng cô lại bắt máy. Anh bối rối trong giây lát bên kia im lặng anh nói đúng hai câu:Ngủ ngon!Dung Ân im lặng, im lặng để nghe anh nói và rồi cô ngạc nhiên vì hai từ đó. Cô vội tắt máy, nằm xuống giường và khóc thút thít, tại sao anh lại nói câu đó! Tại sao xa nhau rồi nhưng cô cứ cảm giác họ càng cần nhau và không thể thiếu nhau. Cô đã quyết định sẽ rời khỏi anh sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa. Anh chúc cô ngủ ngon nhưng cô biết mỗi đêm anh không thể ngủ ngon giấc vì ác mộng ám ảnh anh.
Dung Ân không dám khóc to cô bịt miệng lại để không cho tiếng nấc của mình được phát ra.
Ở công sở cô luôn được các đồng nghiệp nam để ý. Cô luôn xây dựng hình tượng cô gái trẻ trung, đời tư trong sạch, tốt bụng nhưng ai đâu biết Hà Trang là người có dã tâm ghê gớm như nào.
Dung Ân, Hà Trang và Trần Phương cùng học chung lớp cấp 3 chỉ có 3 người họ biết mọi chuyện của nhau, quá khứ của nhau.<code>Đồng hồ trên tường đã chỉ 23h đêm thế mà Hà Trang vẫn cố gắng gọi cho bằng được Mạc Thần quả là điên rồ. Cô gọi đến một số lạ không lưu tên, đầu dây bên kia đã trả lời. </code>Alo!11 giờ đêm là thời điểm mọi người đã chìm vào giấc, người đầu dây bên kia nghe giọng như cũng đã vào được giấc một lúc lâu.Ai vậy?Ngủ ngon quá nhỉ, cô dậy ngay cho tôi!Hà Trang như có chỗ xả giận, ức chế từ lúc nãy nên cứ mắng té tát cô ta. Cô gái cũng tỉnh táo mà ngồi bật dậy dúi dúi mắt nhưng len lén nhìn mấy người đang ngủ bên cạnh. Giọng đầy lên lútCó chuyện gì sao?Nghĩa vụ của cô là gì mà còn hỏi thừa thãi như vậy. Mạc Thần đâu?Cậu chủ chưa về.Cô ta chính là người làm ở Biệt thự Hoàng Hoa được Hà Trang giới thiệu vào đây làm và cũng là tai mắt cho cô ta. Hà Trang khó hiểu sao anh giờ này còn đi đâu thì bên kia đã thông báo với cô tin vui.Cô Trang, Dung Ân đã rời khỏi biệt thự có một người đàn ông đến đón cô ta. Có vẻ cậu chủ cũng biết và đồng ý cho cô ta đi.Hà Trang nghe xong liền giãn cơ mặt ra, nhếch môi hài lòng và ngồi xuống sofa đầy thảnh thơi. May quá cô còn tưởng Thần và cô ta đang bên cạnh nhau.Tiếp tục để ý giúp tôi, à ngày mai gặp nhau tôi vừa đi công tác về có tí quà.Vâng vâng mai gặp cô nhé!Tắt máy xong, cô gái bĩu môi nhìn chiếc điện thoại lầm bầm.Hãm quá giờ này mà còn chưa ngủ thiếu hơi đàn ông đến thế cơ, con gái suốt ngày hỏi anh ta ở đâu, anh ta ở với ai. Ôi bị bệnh thần kinh là cái chắc. Thôi ngủ tiếp.Hà Trang nghe được tin Dung Ân rời khỏi biệt thự thì vui mừng và không gọi cho Mạc Thần nữa nhưng ai đâu thể ngờ Mạc Thần đã đứng ngoài cổng nhà của Phong Vũ từ lúc nào. Hắn đứng tựa vào thành xe mà không nói gì. Những ngôi nhà xung quanh đã tắt đèn dần nhưng hắn vẫn đứng đó không có ý định sẽ vào bấm chuông.
Mạc Thần mặc kệ chiếc điện thoại đổ chuông, 20 cuộc gọi nhỡ và những tin nhắn của Hà Trang. Hắn lại hút thuốc và ánh mắt xa xăm của hắn nghĩ lại thì Dung Ân chưa bao giờ gọi cho anh “ anh ở đâu, anh làm gì, tại sao anh không về…” nhưng khi cô đối diện trước mặt anh ánh mắt cô nói lên tất cả. Anh nhận ra ánh mắt đó của cô, ánh mắt trong đó có anh nhưng anh lại sợ đối diện trước nó. Vậy giờ thì sao khi cô rời đi anh lại thành ra như vậy!
Mạc Thần quyết định gọi cho Dung Ân, anh nghĩ cô sẽ không bắt máy có thể cô đã xóa số anh hoặc đã chặn nhưng cô lại bắt máy. Anh bối rối trong giây lát bên kia im lặng anh nói đúng hai câu:Ngủ ngon!Dung Ân im lặng, im lặng để nghe anh nói và rồi cô ngạc nhiên vì hai từ đó. Cô vội tắt máy, nằm xuống giường và khóc thút thít, tại sao anh lại nói câu đó! Tại sao xa nhau rồi nhưng cô cứ cảm giác họ càng cần nhau và không thể thiếu nhau. Cô đã quyết định sẽ rời khỏi anh sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa. Anh chúc cô ngủ ngon nhưng cô biết mỗi đêm anh không thể ngủ ngon giấc vì ác mộng ám ảnh anh.
Dung Ân không dám khóc to cô bịt miệng lại để không cho tiếng nấc của mình được phát ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất