Ngày 32

Chương 5

Trước Sau
ngày 32, hồi V

Nếu Dịch A Lam cũng là một "geek" hoặc hacker, không chừng y còn có thể chơi trốn tìm trên Internet với tên Joker thần bí ấy. Nhưng bây giờ điều y quan tâm hơn cả là tình hình ở nước ngoài.

A: Cậu đang ở đâu, có phải bên đó cũng xảy ra chuyện không?

Joker có vẻ thất vọng trước cách nói chuyện chán ngắt của Dịch A Lam. Hắn đáp: Ở đâu cũng vậy thôi. Lúc xảy ra chuyện thì Tây Bán cầu là ban ngày, giờ mọi người điên điên khùng khùng hết rồi. Đâu sướng bằng các cậu, mọi chuyện xảy ra trong lúc đang ngủ chứ. Tôi dám thề, một nửa số người còn sống chắc chắn có vấn đề tâm lý nếu họ tận mắt chứng kiến tận thế ập đến.

A: Vậy cậu thấy rõ chuyện gì đang xảy ra à?

Joker: Nếu thấy rõ thì làm gì tới một nửa số người điên điên khùng khùng. Không thấy gì mới đáng sợ đấy, nhóc con à. Cơ mà tôi thích ID của cậu, A."

Châu Yến An những theo dõi cuộc đối thoại của hai người. Anh nhận xét: "Hắn "tỉnh" thật nhỉ."

Dịch A Lam gật đầu: "Trông hắn không có gì gọi là lo lắng. Chẳng biết có phải vừa đi qua giai đoạn khủng hoảng ban đầu không nữa."

Dịch A Lam hỏi Joker lần nữa: Thời gian mạng của cậu thế nào?

Joker: Tôi đã bảo ở đâu cũng thế. Không phân biệt Đông Tây Nam Bắc, ở đâu có Internet thì ở đó là 5 giờ chiều ngày 32 tháng 5. Bây giờ bên tôi đã khuya lắm rồi, mà mẹ nó cái máy tính lại báo tôi biết vẫn là buổi chiều. Buồn cười nhỉ, Tiểu A?

A: Cậu có thể xâm nhập vào NTP server (1) của mấy quốc gia khác rồi sửa lại thời gian, được không?

(1) NTP server: Máy chủ NTP hay máy chủ thời gian là các thuật ngữ cùng mô tả một khái niệm: một thiết bị được sử dụng để nhận biết yêu cầu đồng bộ thời gian và phân phối tín hiệu thông tin thời gian.

Joker: Ơ hay, tại sao tôi phải sửa? Như vậy không vui à?

Joker: Tôi đang xây dựng một kênh dữ liệu cho cậu đây. Chào mừng nhóc đến với ngày 32.

Đang nhíu mày tự hỏi, Dịch A Lam bỗng nhận được đường dẫn liên kết từ Joker.

Y nhấp vào đấy, và rồi một cộng đồng giao lưu sôi nổi lập tức hiện ra. Có thể thấy đây chỉ là một công trình tạm thời: thiết kế UI (2) đơn giản, với màu sắc chủ đạo là xanh lam và trắng; dòng chữ "Ngày 32" được viết trên cùng bằng chữ Hán. Cộng đồng này tích hợp một chương trình chuyển ngữ thông minh có thể trình bày ngôn ngữ địa phương theo địa chỉ IP của khách truy cập và phiên dịch bài đăng của người dùng khác sang ngôn ngữ tương ứng. Khách truy cập cũng có thể lựa chọn thay đổi ngôn ngữ theo cách thủ công sau khi đăng ký tài khoản.

(2) UI: là viết tắt của từ User Interface có nghĩa là giao diện người dùng. Hiểu một cách đơn giản nhất thì UI bao gồm tất cả những gì người dùng có thể nhìn thấy như: màu sắc web, bố cục sắp xếp như thế nào, web/app sử dụng fonts chữ gì...

Khu trung tâm cộng đồng là điểm giao lưu thế giới, người dùng cũng có thể chọn khu vực giao lưu quốc gia riêng ở thanh chức năng bên trái. Tuy nhiên nhìn tình hình hoạt động, mọi người e là vẫn thích trò chuyện tại khu trung tâm. Dù sao cũng đang tận thế, quốc tịch chẳng còn là điều trọng yếu.

Tựu trung, chính Joker là người đã xây dựng một nền tảng cho phép những kẻ tồn tại trên khắp thế giới giao tiếp với nhau mà không có rào cản.

Dịch A Lam lật lại các bài đăng trước đây trong khu trung tâm, đa phần trong số đó là ảnh và video về mọi người trên thế giới được đăng bởi các quốc gia thuộc Tây Bán cầu.

Biến cố xảy ra khi hầu hết rơi vào ban ngày: Cả nước căng tràn sức sống, hoạt động sản xuất mạnh mẽ, đường phố đầy xe cộ và khách bộ hành. Có thể tưởng tượng được sẽ xảy ra tình huống thê thảm như thế nào khi con người đột ngột biến mất: Nhân viên trong cao ốc văn phòng hay học sinh-sinh viên tại trường học lại là những kẻ may mắn nhất, ngoài việc chịu ảnh hưởng tâm lý từ sự biến mất trong nháy mắt của lãnh đạo đồng nghiệp thì ít nhất, họ cũng không lâm vào tình huống đe dọa đến tính mạng. Trái lại ở những nơi khác, xe cộ mất kiểm soát đâm vào nhau gây tắc nghẽn hàng loạt; nhà máy đang hoạt động bỗng dưng đình trệ; xưởng hóa chất rò rỉ nguyên liệu; các ngành sản xuất có yếu tố nặng nhọc, độc hại và nguy hiểm phát sinh nhiều vụ tai nạn, đa phần là cháy nổ... Ở những môi trường này, số ít người bị bỏ lại phía sau có lẽ chưa kịp nhận ra tình huống hiện tại đã bỏ mạng bởi tai nạn xe cộ, hỏa hoạn, vật liệu rơi từ trường học, hay thậm chí đã bị ăn mòn bởi chất độc hại từ máy móc nhà xưởng.

Chính vì vậy, đâu đó trong những bức ảnh kia vẫn có cảnh tượng đẫm máu rờn rợn. Nhóm người biến mất không đại diện cho cái chết, mà chính những cái xác ấy mới là cái chết thực sự. Và điều này cũng gián tiếp khẳng định, rằng tự động hóa hay trí năng hóa được tin dùng trong thời đại ngày nay vẫn tồn tại quá nhiều khiếm khuyết, kém xa so với trí tuệ linh hoạt của con người. Không có loài người, máy móc chỉ là một mớ hỗn độn.

Dịch A Lam thắt lòng, đóng bài đăng và trở lại Bích Thủy Giang Đinh. Y giải thích cho họ những gì đã xảy ra trong Cộng đồng Giao lưu Thế giới Ngày 32, rồi chia sẻ đường dẫn liên kết.

Trong cộng đồng.



Một người nào đấy đến từ Tây Bán cầu đã gửi tin nhắn đầy vẻ hoan hỉ: Hoan nghênh Hoa Quốc đến với Ngày 32! Cuối cùng các cậu cũng tỉnh rồi!

Cư dân mạng Hoa Quốc ở Bích Thủy Giang Đinh như chim về tổ, ríu ra ríu rít bàn tán xôn xao.

Châu Yến An im lặng quan sát, đoạn hỏi Dịch A Lam: "Cậu có cách nào tìm ra có bao nhiêu người trong đó không?"

Dịch A Lam đáp: "Tôi chỉ có thể ước tính đại khái số người đang hoạt động. Muốn có dữ liệu chính xác, tôi phải xâm nhập vào server."

"Thế thôi." Châu Yến An bảo. "Tôi thấy Joker không đơn giản. Cậu tạm thời đừng manh động."

Dịch A Lam cười: "Tôi lại nghĩ hắn rất muốn tôi làm vậy đấy."

Nhưng sau khi cân nhắc kỹ càng, Dịch A Lam vẫn quyết làm theo lời khuyên của Châu Yến An. Dưới tình huống chưa biết Joker là ai, y không cần cũng không nhất thiết phải thăm dò hắn, tránh cho tiết lộ quá nhiều thông tin về bản thân.

Đồng hồ máy tính hiển thị năm giờ, song tuồng như bóng đêm nghiệt ngã đã nuốt chửng lấy bầu trời kia. Thời gian thực tế ắt hẳn phải là bảy giờ rưỡi tối. Từ cửa sổ bệnh viện trông ra ngoài, có thể thấy ngọn đèn ven đường đã bật sáng. Chẳng qua thứ ánh sáng leo lắt này không là gì so với muôn ngọn đèn rực rỡ ngày trước. Mỏng manh và yếu ớt, nó khiến cho đêm đầu hạ nom như buổi tối mùa đông. Và những tòa nhà chọc trời ngày nào, giờ đây lại hệt như nhánh cây khô rụng lá đang chết dần chết mòn trong cơn tĩnh mịch của màn đêm.

Đứa trẻ sơ sinh lên cơn quấy khóc, người mẹ rệu rã bèn lật đật ngồi dậy ôm còn vào lòng. Cô vừa cho con bú, vừa ngậm ngùi rơi nước mắt.

Dịch A Lam bỗng nhớ đến người chú mình đã gặp ban sáng. Y muốn liên lạc với chú nhưng, điện thoại lại không ai trả lời. Chẳng còn cách nào khác, Dịch A Lam đành gửi tin nhắn bảo chú rằng nếu có thời gian hãy đến bệnh viện hội họp. Thực ra y không thân với người chú này, tuy mẹ chưa bao giờ dứt khoát nhưng y biết bà không muốn mình tiếp xúc quá nhiều với dòng nội. Họ hàng bên đó cũng biết ý mẹ, ít khi đến quấy rầy trừ những dịp đặc biệt. Chỉ là giờ đây, chú đã trở thành người thân duy nhất của y.

Nghĩ tới đây, Dịch A Lam thấy lòng mình đau âm ỉ. Y không chấp nhận cái chết của mẹ nên chưa từng hiểu thấu nỗi đau khắc khoải khi mất đi người thân, song nghĩ về thế giới trống rỗng này, nghĩ về những bộ quần áo vương vãi trên đất và nghĩ về việc từ nay không thể nghe thấy giọng nói trìu mến của mẹ qua điện thoại, y bỗng có cảm giác hẫng hụt đến khôn cùng.

Châu Yến An lại đi chuẩn bị bữa tối. Trong căn tin bệnh viện không còn rau sạch, chỉ dư lại mấy nắm rau xanh cùng mầm tỏi. May mà trong tủ lạnh vẫn còn ít thịt, thậm chí cũng có vài con bồ câu già thích hợp làm món canh cho sản phụ.

"Sáng mai tôi lái xe đến trang trại ngoại ô thành phố mang ít rau về." Châu Yến An bưng hai đĩa thịt rán. "Còn nhiều đồ đông lạnh và mì ăn liền, nhưng chưa đến thời điểm quan trọng thì chúng ta không cần phải ăn những thứ đó."

Nhìn món thịt lợn xào mầm tỏi cùng canh cải thịt bằm đạm bạc mà đẹp mắt, tâm trạng chán chường của Dịch A Lam mới dịu đi đôi chút. Ăn chừng hai đũa, y lại cảm thán rằng gặp được Châu Yến An có lẽ là may mắn lớn nhất trong ngày tận thế. Anh vừa dư sức lên chiến trường, vừa có thể đứng bếp; thái độ còn những nhẹ nhàng đến vậy. Y thậm chí còn cho rằng người mẹ có thể điềm tĩnh uống bát canh bồ câu vào lúc này, âu cũng vì sự hiện diện của Châu Yến An mang đến cho cô cảm giác an toàn.

Trong cộng đồng Ngày 32.

Thông tin chớp nhoáng, mọi người đều ùa vào bày tỏ ý kiến về ngày tận thế; đồng thời cũng có những thành viên mới trong khu vực đã được Joker tìm kiếm và mời gia nhập.

Dịch A Lam thoạt đầu ước tính, rằng có ít nhất một ngàn người dùng trong Ngày 32.

Ai đó đã lên tiếng đề nghị: Nhân lúc cơ sở hạ tầng chưa sụp đổ hoàn toàn và Internet vẫn có thể sử dụng, những người rải rác từ khắp mọi miền trên thế giới hẳn nên nhanh chóng tập hợp và cùng nhau vượt qua khó khăn. Dẫu cả khi kỹ năng sinh tồn cao đến thế nào chăng nữa vẫn nên có ít nhất một người bầu bạn về mặt tinh thần, nếu không sẽ thật thảm hại khi dành phần còn lại của quãng đời sống cô độc trong cả thành thị rộng lớn.

Sự việc này đã dấy lên biết bao làn sóng phẫn nộ từ nhiều người dân ở Tây Bán cầu. Hầu hết đường sá của họ đều lâm vào tình trạng tắc nghẽn bởi tai nạn giao thông, chỉ có thể di chuyển dựa vào xe đạp và xe máy. Hiển nhiên họ biết máy bay là lựa chọn tối ưu nhất, nhưng đó là trường hợp khi và chỉ khi phi công còn sống. Bên cạnh đó, đây cũng là một mối kinh doanh sinh lời có thể phát triển toàn cầu. Chẳng qua sự thật rất đỗi phũ phàng, rằng đồng tiền đã hết sạch giá trị ngay tại kỷ nguyên này.

Chỉ tiếc rằng công nghệ bay không người lái chưa đủ chín muồi để có thể tự động hóa hoàn toàn, chứ không những chiếc máy bay có người lái đắt tiền nhất giờ sẽ trở thành thứ vô chủ mà họ có thể dùng tùy thích.

Cũng có cá nhân hy vọng đổi thời gian mạng cho chính xác. Giờ trên điện thoại luôn mâu thuẫn với sắc trời bên ngoài, cảm giác ấy rất khó tả.

Joker vốn luôn bàng quan, chẳng biết hắn đang mày mò thứ gì mà bấy giờ lại ngạo nghễ cất cái giọng hách dịch: Ai muốn sửa thì cứ việc. Chứ tôi là đách làm nhé.

Dịch A Lam không giỏi hack như Joker, song bây giờ máy chủ thời gian và giao thức mạng thời gian không có ai giám sát. Nó hệt như một căn phòng trống với ổ khóa sắt, chỉ cần được cung cấp đủ thời gian và băng thông (3), y vẫn có thể bẻ khóa dưới hình thức bạo lực nhất để tiến hành sửa đổi dữ liệu trong server.



(3) Băng thông: hay còn gọi là Bandwidth được sử dụng để truyền tải những dữ liệu có sẵn trong 1 giây. Cũng có thể hiểu đây là tốc độ truyền dữ liệu của một đường truyền.

Dịch A Lam bèn hỏi ý kiến của Châu Yến An.

Châu Yến An trầm ngâm, "Mặc dù tôi thấy không nhất thiết phải sửa (thời gian), nhưng nó xảy ra cùng lúc với sự biến mất của con người. Có lẽ chúng ta có thể tìm thấy manh mối nào đó từ việc này, vậy nên cá nhân tôi cho rằng cứ tạm thời giữ nguyên tình trạng hiện tại. Ngày mai tôi đến cửa hàng lấy mấy cái đồng hồ đúng giờ, thời gian sai lệch ắt không ảnh hưởng nhiều đến sinh hoạt của chúng ta đâu."

Dịch A Lam gật đầu.

Nhưng trên thực tế, rất có khả năng y không tán đồng mà cũng lực bất tòng tâm. Bởi vì tên Joker kia đang muốn khiêu khích một lần nữa: Hiện tại hắn đã tiếp quản từ xa hầu hết các máy chủ quan trọng; nếu y muốn sửa đổi thời gian, vậy trước tiên phải đột phá hàng rào của hắn.

Mặc kệ Joker là thần thánh phương nào, mặc kệ hắn tốt hay xấu, nhưng quả thật hắn đã dùng Internet nhằm cứu vãn trạng thái tinh thần của rất nhiều người. Joker thậm chí còn trấn an bọn họ, rằng hắn đang cố gắng tìm hiểu vệ tinh nào trên thế giới có chức năng nối mạng. Giả sử thiếu năng lượng khiến nguồn Internet mặt đất bị tê liệt, thì Internet vệ tinh (4) là thứ bảo chứng cuối cùng cho việc liên lạc của họ. Điều này đã mang lại cho kha khá người một khoảng thời gian yên bình ngắn ngủi. Suy cho cùng, một tận thế với nguồn cung dồi dào không đáng sợ bằng nỗi cô độc suốt đời.

(4) Internet vệ tinh: hoạt động tương tự như truyền hình vệ tinh và dựa trên sự kết hợp của tín hiệu được định tuyến qua vệ tinh ở quỹ đạo Trái đất và một đĩa thu nhận tín hiệu đó.

Dịch A Lam phát hiện ảnh đại diện của Joker trong cộng đồng Ngày 32 là quân Phăng-teo màu (5) của Xì tố. Hóa ra Joker không phải "tên hề", mà là vị vua tối cao trong lãnh địa này.

Và hiện tại, không thể không thừa nhận rằng Joker là "quân chủ bài" của Internet.

(5) Quân Phăng-teo (hay lá Joker): Ở đây tác giả ví "quân chủ bài" trong Poker ý chỉ lá Phăng-teo, chứ không phải quân Át (A) thường thấy. Thực ra, lá Joker không hẳn là một quân bài chính thức, tùy theo cách chơi mà nó có tầm quan trọng khác nhau. Nôm na, lá Joker là một quân bài tự do. Ở Đức, Mỹ lá bài này rất phổ biến, thậm chí còn là lá bài chủ cao nhất, được phép đại diện cho nhiều lá bài khác nhau. Trung Quốc thì gọi lá "Joker màu" là "Đại vương" (大王) tượng trưng cho mặt trời, còn "Joker đen" là "Tiểu vương" (小王) tượng trưng cho mặt trăng. Tựu trung, không có một quy luật chơi bài nào áp dụng lên Joker cả. Có thể trong một vài biến thể Poker, lá Phăng-teo bị hạn chế sức mạnh; nhưng trong vài dạng khác, "Joker" có thể dùng để biến một tứ quý thành ngũ quý (Ngũ quý được xem là mạnh nhất, hơn cả Royal flush - sảnh năm con bắt đầu từ Át).

Dịch A Lam đăng xuất khỏi cộng đồng Ngày 32.

Y xối một gáo nước lạnh.

Nguồn cung cấp nước nóng của bệnh viện sử dụng hệ thống nước nóng năng lượng không khí, được điều khiển tập trung với tôn chỉ tiết kiệm năng lượng và thân thiện môi trường. Nay thiết bị tiêu thụ quá nhiều điện, Châu Yến An đành buộc lòng ngắt cầu dao; tạm thời dùng ấm điện đun nước nóng cho mẹ và bé, còn hai gã đàn ông to xác như họ thì "có sao dùng vậy". Ngày mai hoặc ngày kia, Châu Yến An nhất định có thể tìm ra cách giải quyết tốt hơn.

Hai chiếc giường di động đặt ngay cửa hành lang, Dịch A Lam và Châu Yến An sẽ qua đêm ở đây một hôm. Vị trí này chẳng những tránh được tị hiềm của người mẹ mà còn có thể trông nom hai mẹ con bất cứ lúc nào.

Người mẹ ắt hẳn không thể chăm sóc đứa bé một mình khi đứa nhỏ lên cơn quấy khóc về đêm, vì thế Dịch A Lam và Châu Yến An đều thay phiên vào trong giúp đỡ - việc này cũng đồng nghĩa họ chẳng thể một đêm ngon giấc.

Hành lang bệnh viện vừa dài vừa sâu, ánh trăng bàng bạc rọi vào từ khung cửa chỉ có thể chiếu sáng một góc.

Dịch A Lam nằm trên giường bệnh, nhìn vệt sáng cuối hành lang đang thay hình đổi dạng theo vầng trăng ngoài cửa mà ngủ thiếp đi. Y đinh ninh rằng mình chỉ chợp mắt một lát rồi sẽ tỉnh lại, hoặc có lẽ sẽ bị đánh thức bởi tiếng khóc của đứa bé. Nhưng không, y đã chìm vào giấc ngủ sâu trong khoảng thời gian rất dài.

Dịch A Lam choàng tỉnh.

Nhưng đây chẳng phải là tiếng khóc trong dự đoán của y.



(minh họa: tokyo2soul)

Đây là tiếng ồn xen lẫn nhiều âm thanh khác nhau. Không quá chói tai, nó là tiếng bánh xe lăn trên đường cái, tiếng người tản bộ chào nhau, tiếng cười rôm rả của học sinh nô đùa và tiếng chó sủa oang oang... Đây là âm thanh của một thành phố khi thức dậy, là âm thanh vang vọng tràn trề nhựa sống mà chẳng thứ gì có thể che chắn.

Dịch A Lam mở to mắt, trông thấy tấm rèm cửa màu vàng nhạt lâu đời của mình được bao phủ bởi ánh ban mai chan hòa trong buổi sáng hừng đông.

Hết chương 005

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau