Chương 64: Trước đêm đen
Lúc Mạc Doãn tỉnh lại, trong phòng đã không còn Hạ Huyên. Hắn đang nằm trên giường, cảm giác được hơi ấm của một người khác vẫn còn vương vấn quanh người. Đêm qua, lời nói và hành động của Hạ Huyên đều nói lên một sự thật.
Dù ba năm đã trôi qua, dù hắn có chĩa mũi đao về phía y, dù hắn có dùng vũ lực đe dọa và ép buộc, nhưng trong lòng Hạ Huyên, hắn vẫn quan trọng như vậy đấy.
Quả là hết sức thú vị.
Ở thế giới này, hắn không hề cố ý trêu chọc ve vãn Hạ Huyên. Sau khi nhận thấy tình cảm của Hạ Huyên dành cho mình đã thay đổi tính chất, hai người cũng nhanh chóng vạch toẹt ra rồi giữ một khoảng cách nhất định với nhau.
Nhưng vẫn vô dụng.
Mạc Doãn ho nhẹ một tiếng, thầm nghĩ trong bụng, một người tự nhiên có bản chất mạnh mẽ như hắn đây có thể thu hút được nhân vật chính thì cũng đâu phải là lỗi của hắn.
Ngón chân câu lấy góc chăn, Mạc Doãn quấn chặt toàn thân kín mít rồi khụ khụ hai tiếng, vị tanh ngọt trôi qua cuống họng. Cũng may là đêm qua hắn không ho ra máu trước mặt Hạ Huyên, nếu không, với tính tình của Hạ Huyên, có lẽ y sẽ thực sự mủi lòng và nhượng bộ.
Hắn không muốn giành chiến thắng bằng cách dựa vào sự đồng cảm và nhượng bộ của nhân vật chính.
Hạ Huyên có thứ mà Hạ Huyên muốn làm, hắn cũng có thứ mình muốn làm. Đứng trên quan điểm đối lập nhau hoàn toàn giữa vai chính và phản diện, hai người phải đối đầu lẫn nhau để xem ai mạnh hơn mới chính là số phận của họ.
Sau khi nhận được tin tức, tướng lĩnh khắp nơi lần lượt đổ xô về kinh thành. Nhưng Mạc Doãn đã sớm phái người trấn thủ dọc đường, vừa dụ dỗ vừa ép buộc. Những người đó không phải Hạ Huyên, không hề kiên quyết và ngoan cố giống như y, huống chi Mạc Doãn đã thu thập được một đống nhược điểm của những vị tướng này. Chỉ cần bọn họ chịu ủng hộ nhị hoàng tử lên ngôi, hắn có thể tiếp tục nhắm mắt làm ngơ chừa cho họ một con đường sống. Nhưng nếu chọn về phe Hạ Huyên, những người tay đã trót nhúng chàm đó khó mà có kết cục tốt đẹp.
Về phần đám văn thần vô dụng và thối nát đó, nếu muốn về trướng Hạ Huyên thì cứ đi đi. Bầy cừu tập hợp lại vẫn là cừu thôi, chẳng có gì phải sợ.
Ngự lệnh xử, cấm vệ kinh thành và các tướng lĩnh đều nằm trong tay hắn, hắn không tin rằng nhân vật chính có thể một mình chống lại cả thế giới.
Dù ba năm đã trôi qua, dù hắn có chĩa mũi đao về phía y, dù hắn có dùng vũ lực đe dọa và ép buộc, nhưng trong lòng Hạ Huyên, hắn vẫn quan trọng như vậy đấy.
Quả là hết sức thú vị.
Ở thế giới này, hắn không hề cố ý trêu chọc ve vãn Hạ Huyên. Sau khi nhận thấy tình cảm của Hạ Huyên dành cho mình đã thay đổi tính chất, hai người cũng nhanh chóng vạch toẹt ra rồi giữ một khoảng cách nhất định với nhau.
Nhưng vẫn vô dụng.
Mạc Doãn ho nhẹ một tiếng, thầm nghĩ trong bụng, một người tự nhiên có bản chất mạnh mẽ như hắn đây có thể thu hút được nhân vật chính thì cũng đâu phải là lỗi của hắn.
Ngón chân câu lấy góc chăn, Mạc Doãn quấn chặt toàn thân kín mít rồi khụ khụ hai tiếng, vị tanh ngọt trôi qua cuống họng. Cũng may là đêm qua hắn không ho ra máu trước mặt Hạ Huyên, nếu không, với tính tình của Hạ Huyên, có lẽ y sẽ thực sự mủi lòng và nhượng bộ.
Hắn không muốn giành chiến thắng bằng cách dựa vào sự đồng cảm và nhượng bộ của nhân vật chính.
Hạ Huyên có thứ mà Hạ Huyên muốn làm, hắn cũng có thứ mình muốn làm. Đứng trên quan điểm đối lập nhau hoàn toàn giữa vai chính và phản diện, hai người phải đối đầu lẫn nhau để xem ai mạnh hơn mới chính là số phận của họ.
Sau khi nhận được tin tức, tướng lĩnh khắp nơi lần lượt đổ xô về kinh thành. Nhưng Mạc Doãn đã sớm phái người trấn thủ dọc đường, vừa dụ dỗ vừa ép buộc. Những người đó không phải Hạ Huyên, không hề kiên quyết và ngoan cố giống như y, huống chi Mạc Doãn đã thu thập được một đống nhược điểm của những vị tướng này. Chỉ cần bọn họ chịu ủng hộ nhị hoàng tử lên ngôi, hắn có thể tiếp tục nhắm mắt làm ngơ chừa cho họ một con đường sống. Nhưng nếu chọn về phe Hạ Huyên, những người tay đã trót nhúng chàm đó khó mà có kết cục tốt đẹp.
Về phần đám văn thần vô dụng và thối nát đó, nếu muốn về trướng Hạ Huyên thì cứ đi đi. Bầy cừu tập hợp lại vẫn là cừu thôi, chẳng có gì phải sợ.
Ngự lệnh xử, cấm vệ kinh thành và các tướng lĩnh đều nằm trong tay hắn, hắn không tin rằng nhân vật chính có thể một mình chống lại cả thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất