Nghe Lén Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Một Nhà Bạo Quân Đều Hoang Mang.
Chương 11:
Edit : Yreny Hồ
Trương ma ma nhíu nhíu mày, trong cung đều toàn là người mượn gió bẻ măng, thấy Hoàng Thượng không đến tẩm cung của nương nương, liền bắt đầu phân biệt đối xử.
Cũng có thể là ý của Hiền Phi nương nương.
"Hoa Nhị, ngươi lui xuống trước nghỉ ngơi đi!"
Lệ Phi nhìn đến khuôn mặt đang dần sưng lên của nàng, ôn nhu nói.
Hoa Nhị lui ra ngoài, Trương ma ma há miệng hỏi thăm: "Nương nương, phải làm sao mới ổn đây?"
Lệ Phi ngoắc ngoắc môi, nàng nếu là nén giận, những người này sẽ cảm thấy nàng dễ bị khi dễ.
Chính nàng chịu ủy khuất liên không sao nhưng nữ nhi bảo bối của nàng thì không thể.
"Ma ma, ngươi đi mời Hoàng Thượng tới, liền nói bản cung muốn cùng hắn tới thương lượng tiểu công chúa tiệc đầy tháng phải làm sao."
Ngu Y Lạc ngậm tay nhỏ, trong lòng nhảy cẫng.
【 Mỹ Nhân mẫu thân đây là vùng lên rồi? Khẳng định là đau lòng ta mới như vậy, quả nhiên là trên đời chỉ có ma ma là tốt nhất ! 】
Lệ Phi nghe được thanh âm, đem Ngu Y Lạc ôm đến, sờ sờ đầu của nàng.
"Lạc Nhi yên tâm, mẫu thân sẽ không để cho con chịu ủy khuất."
Trước kia liền chỉ có nàng một người, nàng cảm thấy không quan trọng, đóng chặt cửa cung trôi qua cuộc sống của mình liền tốt, hiện tại nàng có Lạc Nhi, Hoàng Thượng đối Lạc Nhi lại rất không giống, những người khác chắc chắn sẽ không để nàng trôi qua một cách thanh tịnh.
Trương ma ma xuyên qua con đường cung đạo thật dài đi đến Ngự Thư Phòng, đối với thị vệ giữ ở cửa nói rõ ý đồ đến, mời bọn họ đi vào bẩm báo.
Một người trong đó gật đầu, quay người đi vào bẩm báo.
"Hoàng thượng, ma ma trong cung của Lệ Phi nương nương cầu kiến."
Hoàng Thượng cầm trên tay sổ gấp hướng trên bàn quăng lên, tay khoác lên lan can của ghế, nhíu mày hỏi.
"Có chuyện gì?"
Lệ Phi là người không tranh không đoạt, phi tử khác còn sẽ thỉnh thoảng đến Ngự Thư Phòng đưa canh đưa điểm tâm.
Nàng đây là lần đầu tiên chủ động để người tới cầu kiến hắn.
"Muốn cùng ngài thương lượng tiệc đầy tháng của tiểu công chúa."
Hoàng Thượng gật gật đầu, " Biết, đợi lát nữa trẫm sẽ qua."
Tào công công nghe vậy xoay người đi cầm một kiện y phục dày đưa tới cho Hoàng Thượng mặc vào.
Trong lòng có chút khó hiểu.
Hoàng Thượng thật đúng là kỳ quái, trước đó hận không thể đem tiểu công chúa buộc ở trên người, nửa tháng này lại không chịu đi gặp tiểu công chúa, thế nhưng là đồ vật lại đưa đến không sót ngày nào.
Thật sự là nghĩ không ra Hoàng thượng đang suy nghĩ cái gì.
"Đi thôi, đi Lệ Phi tẩm cung."
Hoàng Thượng mặc vào y phục, đi ra ngoài cửa.
Trên đường nghe được tiếng nói của một đám cung nữ thái giám nói chuyện.
"Các ngươi biết không ? Trước đó cảm thấy tiểu công chúa rất được sủng ái, kết quả mới mấy ngày, lại không còn được sủng ái nữa, Hoàng Thượng đã lâu lắm rồi không có đi xem nàng."
"Một cái công chúa mà thôi, sớm đã đoán trước, hoàng tử đều chưa có ai có thể một mực được Hoàng Thượng coi trọng."
"Trước đó còn ao ước ở tại tẩm cung của Lệ Phi nương nương làm người hầu hạ, hiện tại có chút may mắn mình không có đi, nghe nói hôm nay bên này cung nữ của nàng bị....."
"Chuyện của chủ tử là cho phép các ngươi có thể đàm tiếu sao?" Tào công công há miệng quát lớn mấy cái cung nữ thái giám, đánh gãy lời nói của bọn hắn.
Mấy người nghe được thanh âm, quay đầu lại nhìn thấy Hoàng Thượng cùng Tào công công, vội vàng quỳ gối xuống đất hành lễ, bản thân bị dọa đến hồn phách kém chút không còn.
Hoàng Thượng nhàn nhạt liếc mấy người :
"Tào công công, chiếu theo quy củ xử lý."
Đi đến cửa tẩm cung của Lệ phi, Hoàng Thượng cởi lấy ngoại bào, dùng ánh mắt ngăn lại cung nữ đang muốn đi vào thông báo, nhấc chân lên đi vào.
Lệ Phi đang chọc Ngu Y Lạc, nghe được Trương ma ma âm thanh hành lễ, nâng con ngươi lên nhìn sang, cười đứng dậy.
"Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng."
Hoàng Thượng tiến lên dìu nàng đứng dậy ngồi vào gỗ tròn trước bàn, nằm ở trên giường Ngu Y Lạc tiếng lòng liền bắt đầu ghé vào lỗ tai hắn nổ tung.
【 A a a, ngươi là cái đại móng heo, thả tay của Mỹ Nhân mẫu thân ra, làm sao còn một mực nắm lấy như vậy, đúng là không biết xấu hổ. 】
Lệ Phi vô ý thức muốn đem tay thu hồi, Hoàng Thượng lại chăm chú nắm chặt, mục đích đúng là nghĩ khí đến tiểu gia hỏa.
"Hoàng thượng, thần thiếp đi đem Lạc Nhi ôm tới."
Tránh ra khỏi cái nắm tay, Lệ Phi xoay người đi ôm lấy tiểu gia hỏa trên giường, phân phó Trương ma ma đi pha trà.
Hoàng Thượng dò xét một vòng trong tẩm cung của Lệ Phi, trừ ma ma thiếp thân, còn lại đều không thấy được những người khác.
Nhớ tới lúc cung nữ thái giám nghị luận, không khỏi hỏi ra âm thanh.
"Lệ Phi, cung nữ hầu hạ bên người nàng đâu ?"
Đoạn thời gian trước xử trí Phù Dung, lúc đầu nói cho Lệ Phi đưa người tới, lại bị Lệ Phi cự tuyệt.
Lệ Phi liễm liễm mắt: " Nàng ấy có chút không thoải mái, nên đã để nàng ấy đi nghỉ ngơi rồi."
【Nàng ấy bị người ta đánh nên đi dưỡng thương rồi. Bây giờ hậu cung là Hiền Phi chưởng quản, ta nhưng không tin chuyện này cùng Hiền Phi không có quan hệ. 】
Đặng Phong hiện đang là thống lĩnh cấm vệ quân, hắn sợ đụng vào Hiền phi sẽ rút dây động rừng khiến cho bọn họ bí quá hóa liều ra tay với hắn.
Trương ma ma pha trà xong liền tới cấp cho hai người rót trà, liền nghe được Lệ Phi phân phó.
" Hiện giờ có chút lạnh, ma ma, ngươi đi đem than đốt lên đi."
Ma ma hiểu ý, xoay người đi đem than củi đốt lên.
"Thần thiếp thân thể yếu ớt, Lạc Nhi còn nhỏ, tẩm cung bên cạnh lại chính là ao hoa sen, gió hàn tương đối nặng, Hoàng Thượng thứ lỗi." Lệ Phi nâng chung trà lên nhẹ nhàng uống một hớp.
Hoàng Thượng biết hài tử cùng nữ tử mới sinh sản qua người đều sợ lạnh, cũng không nói gì, đưa tay nâng chung trà lên, liền cảm giác được một trận khói đặc tràn ngập ra, tẩm cung nháy mắt khói mù lượn lờ.
"Khụ khụ ——" Trương ma ma ho khan đứng người lên.
"Đây là loại than gì ? " Hoàng Thượng trầm giọng phân phó: "Tranh thủ thời gian dập đi, miễn cho Lạc Lạc hít phải."
Đừng nói đến tiểu hài tử, hắn một người lớn còn đều kém chút nữa bị sặc chết.
Chờ đem than dập đi về sau, trong tẩm cung sương mù cũng dần dần tiêu tán.
"Trong cung không có than sao, làm sao dùng loại than kém như vậy ?"
Loại này than củi xem qua chính là hạ phẩm, dân chúng tầm thường cũng đều ngại đốt lên khiến người bị sặc.
Ngu Y Lạc trừng lên mí mắt.
【 Trong cung đương nhiên sẽ không có chuyện không có than, này khẳng định là Hiền Phi cố ý khó xử mẫu thân, đem cái than loại này để nhục mạ chứ sao. Nếu là không có nàng thụ ý, Phủ Nội Vụ người nào dám đánh thiếp thân cung nữ của mẫu thân chứ. 】
"Có thể là còn chưa có bắt đầu mùa đông, để người bên cạnh đi lĩnh, bên Phủ Nội Vụ liền đưa cho đem về."
Lệ Phi ngừng lại chốc lát, tiếp tục nói:
"Thần thiếp trước đó dùng chính là than còn còn dư lại của năm ngoái, ngược lại là quên mất đi năm nay còn chưa có bắt đầu mùa đông."
Hoàng Thượng sắc mặt càng ngày càng khó coi, Hiền Phi mới tiếp quản hậu cung liền không kịp chờ đợi đã bắt đầu động chân động tay.
Có than hay không có than hắn so với ai khác đều rõ ràng, những cái này chẳng qua là qua loa tắc trách lấy cớ với Lệ phi, muốn làm khó nàng thôi.
"Tào công công, đi phủ Nội Vụ đem tổng quản kêu đến, còn có ai là người đưa than này cho người trong tẩm cung của Lệ phi, cùng nhau gọi đến cho trẫm."
Mục đích đã đạt được, Lệ Phi khóe miệng nhẹ giương lên.
"Nàng yên tâm, trẫm cũng muốn nhìn xem xem là ai lại lớn gan tới như vậy ."
Hoàng Thượng trấn an Lệ Phi, ôm lên Ngu Y Lạc, nhéo nhéo thịt đô đô trên mặt của nàng mới cảm giác bớt giận một chút.
" Đúng rồi, Lạc Lạc tiệc đầy tháng trẫm sẽ để cho người đi làm, lo liệu long trọng chút."
Những người này không phải đều nói tiểu công chúa thất sủng sao, hắn liền càng muốn làm long trọng, cho tiểu gia hỏa tăng thể diện, Lệ phi lại là người mền yếu ai cũng dẫm đạp được, càng phải củng cố địa vị hơn.
Tào công công làm việc hiểu suất phải nói là rất tốt, lúc đi vào đi theo phía sau là hai tên thái giám.
Một cái tuổi hơi lớn một chút, một cái lại trông nhỏ tuổi hơn.
"Hoàng thượng, người đã mang tới."
Trương ma ma nhíu nhíu mày, trong cung đều toàn là người mượn gió bẻ măng, thấy Hoàng Thượng không đến tẩm cung của nương nương, liền bắt đầu phân biệt đối xử.
Cũng có thể là ý của Hiền Phi nương nương.
"Hoa Nhị, ngươi lui xuống trước nghỉ ngơi đi!"
Lệ Phi nhìn đến khuôn mặt đang dần sưng lên của nàng, ôn nhu nói.
Hoa Nhị lui ra ngoài, Trương ma ma há miệng hỏi thăm: "Nương nương, phải làm sao mới ổn đây?"
Lệ Phi ngoắc ngoắc môi, nàng nếu là nén giận, những người này sẽ cảm thấy nàng dễ bị khi dễ.
Chính nàng chịu ủy khuất liên không sao nhưng nữ nhi bảo bối của nàng thì không thể.
"Ma ma, ngươi đi mời Hoàng Thượng tới, liền nói bản cung muốn cùng hắn tới thương lượng tiểu công chúa tiệc đầy tháng phải làm sao."
Ngu Y Lạc ngậm tay nhỏ, trong lòng nhảy cẫng.
【 Mỹ Nhân mẫu thân đây là vùng lên rồi? Khẳng định là đau lòng ta mới như vậy, quả nhiên là trên đời chỉ có ma ma là tốt nhất ! 】
Lệ Phi nghe được thanh âm, đem Ngu Y Lạc ôm đến, sờ sờ đầu của nàng.
"Lạc Nhi yên tâm, mẫu thân sẽ không để cho con chịu ủy khuất."
Trước kia liền chỉ có nàng một người, nàng cảm thấy không quan trọng, đóng chặt cửa cung trôi qua cuộc sống của mình liền tốt, hiện tại nàng có Lạc Nhi, Hoàng Thượng đối Lạc Nhi lại rất không giống, những người khác chắc chắn sẽ không để nàng trôi qua một cách thanh tịnh.
Trương ma ma xuyên qua con đường cung đạo thật dài đi đến Ngự Thư Phòng, đối với thị vệ giữ ở cửa nói rõ ý đồ đến, mời bọn họ đi vào bẩm báo.
Một người trong đó gật đầu, quay người đi vào bẩm báo.
"Hoàng thượng, ma ma trong cung của Lệ Phi nương nương cầu kiến."
Hoàng Thượng cầm trên tay sổ gấp hướng trên bàn quăng lên, tay khoác lên lan can của ghế, nhíu mày hỏi.
"Có chuyện gì?"
Lệ Phi là người không tranh không đoạt, phi tử khác còn sẽ thỉnh thoảng đến Ngự Thư Phòng đưa canh đưa điểm tâm.
Nàng đây là lần đầu tiên chủ động để người tới cầu kiến hắn.
"Muốn cùng ngài thương lượng tiệc đầy tháng của tiểu công chúa."
Hoàng Thượng gật gật đầu, " Biết, đợi lát nữa trẫm sẽ qua."
Tào công công nghe vậy xoay người đi cầm một kiện y phục dày đưa tới cho Hoàng Thượng mặc vào.
Trong lòng có chút khó hiểu.
Hoàng Thượng thật đúng là kỳ quái, trước đó hận không thể đem tiểu công chúa buộc ở trên người, nửa tháng này lại không chịu đi gặp tiểu công chúa, thế nhưng là đồ vật lại đưa đến không sót ngày nào.
Thật sự là nghĩ không ra Hoàng thượng đang suy nghĩ cái gì.
"Đi thôi, đi Lệ Phi tẩm cung."
Hoàng Thượng mặc vào y phục, đi ra ngoài cửa.
Trên đường nghe được tiếng nói của một đám cung nữ thái giám nói chuyện.
"Các ngươi biết không ? Trước đó cảm thấy tiểu công chúa rất được sủng ái, kết quả mới mấy ngày, lại không còn được sủng ái nữa, Hoàng Thượng đã lâu lắm rồi không có đi xem nàng."
"Một cái công chúa mà thôi, sớm đã đoán trước, hoàng tử đều chưa có ai có thể một mực được Hoàng Thượng coi trọng."
"Trước đó còn ao ước ở tại tẩm cung của Lệ Phi nương nương làm người hầu hạ, hiện tại có chút may mắn mình không có đi, nghe nói hôm nay bên này cung nữ của nàng bị....."
"Chuyện của chủ tử là cho phép các ngươi có thể đàm tiếu sao?" Tào công công há miệng quát lớn mấy cái cung nữ thái giám, đánh gãy lời nói của bọn hắn.
Mấy người nghe được thanh âm, quay đầu lại nhìn thấy Hoàng Thượng cùng Tào công công, vội vàng quỳ gối xuống đất hành lễ, bản thân bị dọa đến hồn phách kém chút không còn.
Hoàng Thượng nhàn nhạt liếc mấy người :
"Tào công công, chiếu theo quy củ xử lý."
Đi đến cửa tẩm cung của Lệ phi, Hoàng Thượng cởi lấy ngoại bào, dùng ánh mắt ngăn lại cung nữ đang muốn đi vào thông báo, nhấc chân lên đi vào.
Lệ Phi đang chọc Ngu Y Lạc, nghe được Trương ma ma âm thanh hành lễ, nâng con ngươi lên nhìn sang, cười đứng dậy.
"Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng."
Hoàng Thượng tiến lên dìu nàng đứng dậy ngồi vào gỗ tròn trước bàn, nằm ở trên giường Ngu Y Lạc tiếng lòng liền bắt đầu ghé vào lỗ tai hắn nổ tung.
【 A a a, ngươi là cái đại móng heo, thả tay của Mỹ Nhân mẫu thân ra, làm sao còn một mực nắm lấy như vậy, đúng là không biết xấu hổ. 】
Lệ Phi vô ý thức muốn đem tay thu hồi, Hoàng Thượng lại chăm chú nắm chặt, mục đích đúng là nghĩ khí đến tiểu gia hỏa.
"Hoàng thượng, thần thiếp đi đem Lạc Nhi ôm tới."
Tránh ra khỏi cái nắm tay, Lệ Phi xoay người đi ôm lấy tiểu gia hỏa trên giường, phân phó Trương ma ma đi pha trà.
Hoàng Thượng dò xét một vòng trong tẩm cung của Lệ Phi, trừ ma ma thiếp thân, còn lại đều không thấy được những người khác.
Nhớ tới lúc cung nữ thái giám nghị luận, không khỏi hỏi ra âm thanh.
"Lệ Phi, cung nữ hầu hạ bên người nàng đâu ?"
Đoạn thời gian trước xử trí Phù Dung, lúc đầu nói cho Lệ Phi đưa người tới, lại bị Lệ Phi cự tuyệt.
Lệ Phi liễm liễm mắt: " Nàng ấy có chút không thoải mái, nên đã để nàng ấy đi nghỉ ngơi rồi."
【Nàng ấy bị người ta đánh nên đi dưỡng thương rồi. Bây giờ hậu cung là Hiền Phi chưởng quản, ta nhưng không tin chuyện này cùng Hiền Phi không có quan hệ. 】
Đặng Phong hiện đang là thống lĩnh cấm vệ quân, hắn sợ đụng vào Hiền phi sẽ rút dây động rừng khiến cho bọn họ bí quá hóa liều ra tay với hắn.
Trương ma ma pha trà xong liền tới cấp cho hai người rót trà, liền nghe được Lệ Phi phân phó.
" Hiện giờ có chút lạnh, ma ma, ngươi đi đem than đốt lên đi."
Ma ma hiểu ý, xoay người đi đem than củi đốt lên.
"Thần thiếp thân thể yếu ớt, Lạc Nhi còn nhỏ, tẩm cung bên cạnh lại chính là ao hoa sen, gió hàn tương đối nặng, Hoàng Thượng thứ lỗi." Lệ Phi nâng chung trà lên nhẹ nhàng uống một hớp.
Hoàng Thượng biết hài tử cùng nữ tử mới sinh sản qua người đều sợ lạnh, cũng không nói gì, đưa tay nâng chung trà lên, liền cảm giác được một trận khói đặc tràn ngập ra, tẩm cung nháy mắt khói mù lượn lờ.
"Khụ khụ ——" Trương ma ma ho khan đứng người lên.
"Đây là loại than gì ? " Hoàng Thượng trầm giọng phân phó: "Tranh thủ thời gian dập đi, miễn cho Lạc Lạc hít phải."
Đừng nói đến tiểu hài tử, hắn một người lớn còn đều kém chút nữa bị sặc chết.
Chờ đem than dập đi về sau, trong tẩm cung sương mù cũng dần dần tiêu tán.
"Trong cung không có than sao, làm sao dùng loại than kém như vậy ?"
Loại này than củi xem qua chính là hạ phẩm, dân chúng tầm thường cũng đều ngại đốt lên khiến người bị sặc.
Ngu Y Lạc trừng lên mí mắt.
【 Trong cung đương nhiên sẽ không có chuyện không có than, này khẳng định là Hiền Phi cố ý khó xử mẫu thân, đem cái than loại này để nhục mạ chứ sao. Nếu là không có nàng thụ ý, Phủ Nội Vụ người nào dám đánh thiếp thân cung nữ của mẫu thân chứ. 】
"Có thể là còn chưa có bắt đầu mùa đông, để người bên cạnh đi lĩnh, bên Phủ Nội Vụ liền đưa cho đem về."
Lệ Phi ngừng lại chốc lát, tiếp tục nói:
"Thần thiếp trước đó dùng chính là than còn còn dư lại của năm ngoái, ngược lại là quên mất đi năm nay còn chưa có bắt đầu mùa đông."
Hoàng Thượng sắc mặt càng ngày càng khó coi, Hiền Phi mới tiếp quản hậu cung liền không kịp chờ đợi đã bắt đầu động chân động tay.
Có than hay không có than hắn so với ai khác đều rõ ràng, những cái này chẳng qua là qua loa tắc trách lấy cớ với Lệ phi, muốn làm khó nàng thôi.
"Tào công công, đi phủ Nội Vụ đem tổng quản kêu đến, còn có ai là người đưa than này cho người trong tẩm cung của Lệ phi, cùng nhau gọi đến cho trẫm."
Mục đích đã đạt được, Lệ Phi khóe miệng nhẹ giương lên.
"Nàng yên tâm, trẫm cũng muốn nhìn xem xem là ai lại lớn gan tới như vậy ."
Hoàng Thượng trấn an Lệ Phi, ôm lên Ngu Y Lạc, nhéo nhéo thịt đô đô trên mặt của nàng mới cảm giác bớt giận một chút.
" Đúng rồi, Lạc Lạc tiệc đầy tháng trẫm sẽ để cho người đi làm, lo liệu long trọng chút."
Những người này không phải đều nói tiểu công chúa thất sủng sao, hắn liền càng muốn làm long trọng, cho tiểu gia hỏa tăng thể diện, Lệ phi lại là người mền yếu ai cũng dẫm đạp được, càng phải củng cố địa vị hơn.
Tào công công làm việc hiểu suất phải nói là rất tốt, lúc đi vào đi theo phía sau là hai tên thái giám.
Một cái tuổi hơi lớn một chút, một cái lại trông nhỏ tuổi hơn.
"Hoàng thượng, người đã mang tới."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất