Nghe Lén Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Một Nhà Bạo Quân Đều Hoang Mang.

Chương 48:

Trước Sau
Edit : Yreny Hồ

Các nàng nào dám nói không cho tiểu công chúa, tiểu công chúa tại Hoàng Thượng trong lòng địa vị cao bao nhiêu, trong lòng các nàng vẫn là có ít hiểu biết.

Cái này Thục Phi thật đúng là âm hiểm, không chỉ có cắt xén Nguyệt Ngân của các nàng, còn uy hiếp các nàng, hiện tại lại cầm tiểu công chúa ra tới làm lá chắn, quả thực khinh người quá đáng.

"Ha ha ha." Hoàng Thượng vui vẻ cười ra tiếng, chưa từng chú ý tới mấy người ở giữa cuồn cuộn sóng ngầm.

"Tốt tốt tốt, các ái phi thật là có tâm, xem ra Thục Phi quản lý hậu cung tất cả mọi người rất hoà thuận, trẫm lòng rất an ủi a."

Giận mà không dám nói gì nhóm phi tần gạt ra một vòng cười so với khóc còn khó coi hơn.

"Đều là Hoàng Thượng anh minh."

Thục Phi hài lòng gật đầu, nụ cười rõ ràng nhìn xem các nàng.

"Đã như vậy, chư vị muội muội còn có chuyện khác sao?"

"Không có việc gì, không có việc gì, chúng ta cái này cáo lui, không quấy rầy Hoàng Thượng cùng Thục Phi tỷ tỷ nói chuyện."

Nói xong Hoàng Thượng chỉ cảm thấy trước mắt một trận gió thổi qua, nguyên bản quỳ trên mặt đất nhóm phi tần nháy mắt biến mất không còn một mảnh.

Ai cũng sợ nếu như bản thân chậm một bước Thục phi sẽ tiếp tục hố các nàng.

Vốn đang chờ lấy Nguyệt Ngân để mua đồ trang sức, kết quả lại bị Thục Phi làm thành như vậy, lại phải tiếp tục chịu đựng.

"Thục Phi, nàng đối Lạc Nhi như thế để bụng, hậu cung lại quản lý đến ngay ngắn rõ ràng, muốn cái gì? Trẫm thỏa mãn nàng."

Thục Phi ánh mắt sáng lên, còn hơi không kiên nhẫn, hỏi :

"Thần thiếp... Thật là muốn cái gì cũng được sao?"

Hoàng Thượng thanh khục một tiếng: "Trừ thị tẩm."

Thục Phi: "..........."

Nàng vốn là không nghĩ tới chuyện này, nếu không phải Hoàng Thượng có nhiều bạc, nàng mới sẽ không tiến cung, hiện tại đã leo đến Tứ Phi, Nguyệt Ngân miễn miễn cưỡng cưỡng đủ dùng, nàng cũng lười lại thị tẩm.

"Hoàng thượng, vậy ngừơi liền thưởng thần thiếp trăm lượng hoàng kim đi!"

Hoàng Thượng sảng khoái đáp ứng:"Trẫm quay đầu liền để người đưa tới cho nàng, nàng cũng nên đem cạm bẫy thu đi, tránh cho người khác muốn tới cũng tới không có được."

Sau khi tiễn Hoàng Thượng rời đi, Thục Phi vẫy gọi để Đào Diệp tới.

"Nương nương, có gì phân phó?"

"Gần đây bên ngoài chuyện gì xảy ra ? Nghe ngóng giúp bản cung một chút."

"Nương nương, nô tỳ trước đó liền nghĩ nói cho người, nhưng ngừơi để nô tỳ đừng quấy rầy."

Thục Phi nhướng nhướng mày: "Vậy ngươi bây giờ có thể nói."

Đào Diệp đem bên ngoài chuyện phát sinh đều nói một lần, lui đến một bên.

Thục Phi tay nâng cái cằm:"Hiền Phi cùng hoàng hậu đều không có, chuyện tốt bực này bản cung thế mà bỏ lỡ."



Giọng nói của nàng có chút tiếc hận, rất nhanh liền khôi phục lại, đem ý nghĩ đều đặt vào tẩm cung của Hoàng hậu cùng Hiền phi.

"Đào Diệp, cùng bản cung đi tẩm cung của Hoàng hậu còn có Hiền Phi."

Đào Diệp không hiểu: "Nương nương, chúng ta đi chỗ đó làm gì?"

Thục Phi cong môi cười một tiếng: "Hoàng hậu trong cung cùng Hiền Phi trong cung hẳn là có không ít thứ đáng giá."

Nàng nhớ kỹ Hoàng Thượng trước đó không ít cho hai người thưởng đồ vật.

Đào Diệp vẻ mặt cầu xin: "Nương nương, Hoàng Thượng cho ngài một trăm lạng vàng còn chưa đủ à?"

Trong lòng lầm bầm, đều đã cắt xén không ít Nguyệt Ngân của các nương nương khác, cũng không biết nương nương đều là tiêu ở địa phương nào lại nhanh như vậy.

"Đủ thì cũng là đủ rồi, nhưng không cần thì phí. " nàng đưa tay vỗ nhẹ Đào Diệp: "Được rồi, ngươi ở chỗ này trông coi, chờ Hoàng Thượng cho bản cung đưa hoàng kim tới ngươi liền thu, bản cung đi một lát sẽ trở lại."

Lần trước cho tiểu công chúa làm cái lễ vật kia chất lượng không tốt lắm, nàng dự định sẽ cải biến thay đổi một chút cho tiểu công chúa.

Tiểu công chúa mà nàng đang nghĩ trong lòng lúc này đang không ngừng ở trong lòng phun tào Hoàng thượng.

【 Lại tới ăn chực, đáng tiếc a, mẫu thân hôm này đều không có nấu. Ngươi liền cọ không tới rồi a. 】

Lệ Phi cũng cho là như thế, cho Hoàng Thượng rót chén trà.

"Hoàng thượng, là muốn truyền ngự thiện sao?"

Hoàng Thượng khoát tay áo: "Nghe nói Thục Phi cho Lạc Nhi đưa lễ vật, trẫm tới xem một chút."

Hắn lần này thật không phải đến ăn chực a, lại nói, cái này lớn như vậy hoàng cung, cái gì không phải là của hắn?

【 Thục Phi cũng đều cho ta đưa lễ vật, ngươi cũng không bày tỏ một chút. Chính ngươi suy nghĩ thật kỹ, đều bao lâu rồi không cho ta tặng đồ ? 】

Hoàng Thượng tự động loại bỏ tiểu gia hỏa tiếng lòng, nhìn xem Hoa Nhị đẩy ra "Xe nôi".

"Thứ này có giấu huyền cơ, Thục Phi tỷ tỷ là có tâm."

【 Cũng không biết tiệc đầy tháng lúc đó sẽ thu được bao nhiêu lễ vật a. Bạo quân có nhiều phi tử như vậy, còn có các đại thần. Mỗi người một món, mộng trở thành phú bà của ta cũng sẽ thành hiện thực a, ngẫm lại liền có chút chờ mong.】

Hoàng Thượng: "........"

Lệ Phi: "........."

Nữ nhi này chỉ định là trong mắt chỉ có tiền a.

"Lệ Phi, tiệc đầy tháng của Lạc Nhi trẫm đã giao cho Lễ bộ Thượng thư đến lo liệu, nàng có muốn mời ai không, đem danh sách cho trẫm, trẫm giúp nàng."

Lệ Phi suy tư một hồi, cười nói: "Lý thừa tướng một nhà, còn có Thái phu nhân một nhà đi, còn lại Hoàng Thượng ngài quyết định liền tốt."

Hoàng Thượng thở dài một tiếng:"Nàng nghĩ đến chu đáo, vừa đến không chỉ có thể giúp Lý Tiểu thư tăng thể diện, thứ hai cũng báo đáp Thái gia đối Thường Ma Ma nhiều năm chiếu cố."

Nói xong, nhìn về phía Tào công công.

"Hoàng thượng, nô tài sẽ ghi lại, sẽ chuyển cáo Lễ bộ Thượng thư đi làm."



【 Chậc chậc, không hổ là Tào công công, bạo quân một vểnh lên cái mông, ngươi liền biết hắn kéo cái gì phân, cái này còn gọi ngươi là gì Tào công công, trực tiếp gọi Tào phi tốt, như thế hiểu bạo quân người đi chỗ nào tìm? 】

Ngu Y Lạc nói đến vui sướng, Lệ Phi lại kém chút không thể nín cười.

Hoàng Thượng mặt thì đen lại.

Cảm giác được Hoàng Thượng sắc mặt biến hóa, không rõ ràng cho lắm Tào công công trong lòng thầm tự hỏi.

Chẳng lẽ nói sai rồi? Hoàng Thượng dường như không vui vẻ.

Nhưng mình lời này cũng không có vấn đề gì a, thật sự là gần vua như gần cọp.

Tại lúc Tào công công đang đấu tranh tâm lý, đi vào cửa một cái tiểu thái giám.

"Hoàng thượng, chỗ này có một phong thư đưa cho người." Tào công công tiếp nhận đưa cho Hoàng Thượng.

Mở ra, nhìn bút tích liếc mắt, Hoàng Thượng trong lòng hiểu rõ.

Là Phương thái sư bút tích.

Nhẫn nại tính tình xem tiếp, hóa ra là Phương thái sư bởi vì chuyện của nữ nhi mà sinh áy náy, muốn đề cử phu tử cho Thái tử.

【 Là phong thư của ai vậy a, thật là hiếu kì. 】

Hoàng Thượng đem thư đưa cho Tào công công, hỏi đưa tin tiểu thái giám.

"Người hiện tại đang ở đâu ?"

Tiểu thái giám cung kính nói : "Hồi bẩm Hoàng thượng, đang chờ ở cửa cung."

Hoàng Thượng đứng người lên: "Đem người mang tới Ngự Thư Phòng."

Nói xong, hắn nhìn về phía Lệ Phi: "Có người tiến cử phu tử cho Thái tử, trẫm đi xem một chút."

Lệ Phi hiểu ý, đem Ngu Y Lạc đưa cho hắn.

Ngu Y Lạc trong lòng hiếu kì.

【 Là ai tiến cử a ? Chẳng qua nếu là đã có người tiến cử, ắt hẳn cũng sẽ có ít tài năng. Dù có kém đến đâu chắc cũng không thể kém hơn Sở phu tử trước đó được. 】

Hoàng Thượng quét Tào công công liếc mắt, lại chậm rãi thu tầm mắt lại.

Tào công công biết, phàm là chuyện phu tử của Thái tử, Hoàng Thượng liền sẽ nhớ lại chuyện của Sở phu tử.

Hắn cúi thấp đầu giả chết, lo lắng lại bị Hoàng Thượng phái đi tẩy bô ở Cung Dũng.

"Hoàng thượng, người đã mang đến."

Ngu Y Lạc hiếu kì mở to hai mắt nhìn lại, người tới thân mang một bộ cẩm bào, tuổi ước chừng hai mươi mấy, tướng mạo tuấn mỹ, tóc đen nhánh, trường thân ngọc lập, khí chất lỗi lạc.

"Thảo Dân gặp qua Hoàng Thượng."

Hắn có chút chắp tay hành lễ, thanh âm trong sáng, bình tĩnh tự nhiên mặc cho Hoàng Thượng dò xét hắn.

【 Cái người này nhìn có chút quen mắt a..... 】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau