Chương 60
CHƯƠNG 60
Sáng sớm ngày hôm sau, Công Tôn liền vọt vào phòng Tiểu Tứ Tử xem con hắn. Tối hôm qua hắn cùng Triệu Phổ thẩm vấn phạm nhân đến đêm khuya, chạy đến viện Tiểu Tứ Tử thì thấy đèn trong phòng đã tắt.
Công Tôn không nỡ đánh thức Tiểu Tứ Tử, liền chọt cửa sổ nhìn vào bên trong đến nửa ngày, thấy thật là ngủ mà không làm gì khác, mới thoáng nhẹ nhàng thở ra, xoay người trở về phòng.
“Tiểu Lương Tử là người một nhà a.” Triệu Phổ có hơi bất đắc dĩ nói với Công Tôn, “Ngươi như thế nào mà cứ đề phòng như có người ăn cướp vậy a?”
Công Tôn bĩu môi, “Người một nhà thì sao. Bất quá con thỏ cùng con lang ngủ cùng một giường không phải là biện pháp, ta xem xét Tiểu Lương Tử gần đây nhìn Tiểu Tứ Tử mà tròng mắt đều phát sáng. Bảo bối nhà ta còn nhỏ a, ta thật vất vả mới nuôi lớn được. Tiểu Lương Tử dám cắn nó một ngụm, lão tử liền giết hắn!”
Triệu Phổ dở khóc dở cười, ngoài miệng bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại đang cười nói — nói không chừng đã muốn ăn rồi đi.
Công Tôn cả đêm lăn qua lăn lại không ngủ được, cách vài giờ liền chạy ra đứng trước phòng Tiểu Tứ Tử nhìn một cái, nghe một chút động tĩnh, Triệu Phổ lắc đầu a lắc đầu.
“Tiểu Tứ Tử!” Công Tôn vọt vào trong phòng, chạy đến ngồi xuống giường, đẩy đẩy Tiểu Tứ Tử còn đang mơ màng nằm trong chăn.
“Ân?” Tiểu Tứ Tử thực buồn ngủ thực buồn ngủ a, mơ mơ màng màng mở mắt nhìn nhìn Công Tôn, ở trong chăn cọ cọ, “Phụ thân…”
Công Tôn liếc mắt nhìn, chỉ thấy bên trong chăn của Tiểu Tứ Tử căng phồng một đống lớn, tâm nói Tiểu Lương Tử còn chưa chịu tỉnh sao? Liền lật một bên chăn, bên trong có một đống bạch hồ hồ. Công Tôn hoảng sợ, tập trung nhìn vào mới phát hiện, nguyên lai là Thạch Đầu a.
“Muốn chết, ngươi như thế nào cùng Thạch Đầu ngủ chung?” Công Tôn nâng tay ở trên cái mông nộn nộn của Thạch Đầu vỗ một chút, Thạch Đầu vén mí mắt lên nhìn nhìn Công Tôn, ngáp một cái, ủi ủi thắt lưng, nằm úp sấp ngủ tiếp.
“Phụ thân, ngươi sờ sờ, màu sắc lông mao của Thạch Đầu sao kì lạ vậy a?” Tiểu Tứ Tử dịch dịch người lại gần cái bụng xù lông của Thạch Đầu mà cọ cọ, “Tắm xong đặc biệt sáng.”
“Đó là bởi vì Thạch Đầu vẫn còn là tiểu mẫu trảo li nên mới có thể sáng như vậy.” Công Tôn chọn chọn mi, “Chờ nó ngày nào đó bị lão công trảo li răng rắc thì không còn bóng loáng như vậy đâu.”
“Cáp?” Tiểu Tứ Tử chớp mắt mấy cái, hỏi, “Cái gì răng rắc nha?”
Ánh mắt Công Tôn nheo lại, “Chính là hôn nhẹ, Thạch Đầu nếu cùng lão công trảo li của nó hôn nhẹ, sau đó sẽ sinh ra tiểu trảo li, lông mao sẽ trở nên cứng hơn.”
“Thật sự?” Tiểu Tứ Tử lắp bắp kinh hãi, vội vàng sờ sờ tóc mình, cảm thấy vẫn mềm mềm, liền nhẹ nhàng thở ra, nhưng là động tác này đã để cho Công Tôn thu được. Công Tôn nháy mắt mặt trắng xanh, rống lớn một tiếng, “Tiểu Tứ Tử!”
Tiểu Tứ Tử hoảng sợ, vội lui vào trong chăn, trốn sau lưng Thạch Đầu, “Phụ thân hảo hung nha.”
“Ngươi tại sao vừa rồi lại sờ tóc?” Công Tôn vươn tay ra bắt lấy Tiểu Tứ Tử.
“Nha…” Tiểu Tứ Tử dùng chăn đem Thạch Đầu cùng chính mình bao lại, Thạch Đầu ở bên trong giúp hắn đè lại góc chăn, Công Tôn kéo tay kéo chân, chỗ nào cũng hữu lực, kéo nửa ngày cũng không kéo được, hỏa lớn hơn nữa, rống, “Thạch Đầu, ngươi đi ra cho ta!”
Thạch Đầu quay đầu nhìn Tiểu Tứ Tử, bị Tiểu Tứ Tử ôm lấy cổ, “Thạch Đầu, có phúc cùng hưởng a, không cho ngươi đi!”
Thạch Đầu còn thực nghiêm túc chi chi hai tiếng, gật đầu a gật đầu, tư thế kia như là nói — ân, Tiểu Tứ Tử, chúng ta có nạn cùng chịu.
Công Tôn thấy Thạch Đầu không được, liền hô một tiếng, “Thạch Đầu, tại trù phòng có món thập cẩm sên ngươi thích nhất kìa.”
“Chi!” Thạch Đầu nghe xong giật mình một cái, vui mừng sung sướng kêu lên, từ trong chăn chui ra, phi phi hướng về nhà bếp.
“Bổn Thạch Đầu, không nói nghĩa khí!” Tiểu Tứ Tử còn lại một mình trong chăn mắng, Thạch Đầu đã sớm không thấy bóng dáng.
Công Tôn hầm hầm hừ hừ ngồi xuống bên cạnh, trừng mắt Tiểu Tứ Tử, Tiểu Tứ Tử ủy ủy khuất khuất trốn qua một bên, dùng chăn đem chính mình gói kĩ lại, rụt rè nói, “Phụ thân, ngươi còn chưa ăn điểm tâm nha?”
“Tiểu Tứ Tử! Ngươi như vậy bất hiếu, dám lừa phụ thân!” Công Tôn nổi giận đùng đùng nói.
“Ta mới không có.” Tiểu Tứ Tử ủy khuất a ủy khuất nói, “Ai lừa phụ thân?!”
“Không có?” Công Tôn hung hăng trừng hắn, “Ngươi vừa rồi tại sao lại sờ tóc? Ngươi nói cho ta biết, ngươi có cùng Tiểu Lương Tử hôn nhẹ hay không?”
Tiểu Tứ Tử chui ở trong chăn nghĩ tới nghĩ lui, vì Tiêu Lương bình sinh lần đầu tiên nói dối Công Tôn, “Không có…”
“Vậy ngươi vừa rồi sờ tóc làm gì?” Công Tôn giận dữ, “Ngươi lừa phụ thân?!”
“Ta không có.” Tiểu Tứ Tử ủy khuất ôm gối đầu, trong lòng thấy khó quá, nếu để cho phụ thân biết, khẳng định sẽ mắng Tiểu Lương Tử…… Không biết phụ thân vì cái gì lại không cho hắn cùng Tiểu Lương Tử hôn nhẹ.
Lúc này, Thanh Ảnh bọn họ đã sớm đi thông tri Tiêu Lương cùng Triệu Phổ.
Tiêu Lương là người thứ nhất vọt trở về, liền thấy Tiểu Tứ Tử trốn trong chăn, Công Tôn hừ hừ như là muốn đánh đòn hắn, vội vàng tiến lên ngăn lại, che ở trước mặt Tiểu Tứ Tử, đối Công Tôn nói, “Tiên sinh, chuyện này cùng Cẩn nhi không quan hệ.”
Công Tôn vốn đang sinh khí, thấy Tiêu Lương đến đây lại càng sinh khí, cả giận nói, “Hai ngươi dám kẻ xướng người họa a!”
Tiểu Tứ Tử trốn được ở trong lòng Tiêu Lương, mếu miệng nhìn Công Tôn. Công Tôn liền cảm thấy mình giống như ác bà bà chia rẽ uyên ương, tâm nói ta sai chỗ nào đâu! Con ta mới có mười sáu tuổi, ta không cho người khác đụng tới hắn thì có chỗ nào sai a?!
“Tiên sinh yên tâm, trước khi Cẩn nhi lớn lên, ta sẽ không xằng bậy, hết thảy đều để cho Cẩn nhi nguyện ý.” Tiêu Lương đối Công Tôn nói, “Ta sẽ rất đúng mực. Mặt khác, ta đối với Cẩn nhi là thật tâm.”
Công Tôn đứng ở trước giường muốn mắng cũng mắng cũng không được, muốn nói cũng nói không xong, nhìn thấy vẻ mặt đáng thương hề hề của Tiểu Tứ Tử, thật giống như chính hắn cứng rắn chia rẽ nó cùng Tiêu Lương. Công Tôn không được tự nhiên trừng mắt liếc hai người một cái, xoay người bước đi.
Vừa ra khỏi cửa phòng thì liền thấy bản mặt đi xem náo nhiệt của Triệu Phổ.
“Thân ái?” Triệu Phổ thấy Công Tôn thở phì phì đi ra, liền bước tới gọi hắn, Công Tôn đang sinh khí không biết xả đâu, nhấc chân hung hăng đạp Triệu Phổ một cước.
“Ai nha…” Triệu Phổ bị trúng một cước, còn chưa hiểu tại sao, thì Công Tôn đã bỏ chạy.
Triệu Phổ xoay mặt nhìn vào trong phòng, liền thấy Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương vẻ mặt lo lắng nhìn ra ngoài, liền trừng mắt nhìn hai người, ý tứ kia như là nói, tiểu hài tử không hiểu chuyện! Phụ thân ngươi nuông chiều ngươi như vậy! Theo sau, bỏ chạy đuổi theo Công Tôn.
“Tiểu Lương Tử, phụ thân sinh khí.” Tiểu Tứ Tử ngồi trong chăn ôm gối đầu nói, “Phụ thân tại sao lại không cho chúng ta hôn nhẹ nha?”
Tiêu Lương đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Tứ Tử, “Cẩn nhi, tiên sinh là muốn chờ cho ngươi lớn lên.”
“Bởi vì ta còn nhỏ tuổi sao?” Tiểu Tứ Tử khó hiểu hỏi, “Tuổi còn nhỏ thì không thể hôn nhẹ sao? Nói sao ta cũng mười sáu tuổi, cũng không nhỏ a, mười sáu tuổi đều có thể thành thân.”
“Cũng không phải không thể.” Tiêu Lương cười cười, “Tiên sinh là vì thương ngươi, cho nên mới vì ngươi mà suy nghĩ nhiều chuyện. Tỷ như nói hắn sẽ lo lắng, ngươi lần đầu tiên làm nếu ta không cẩn thận sẽ làm ngươi bị thương. Hay là ta về sau sẽ thay lòng đổi dạ. Hoặc là đến khi ngươi trưởng thành rồi mới phát hiện là không thích ta, lại hoặc là……”
“Mới sẽ không đâu.” Tiểu Tứ Tử lắc đầu nói, “Ta dù lớn, đều là thích Tiểu Lương Tử nhất! Tiểu Lương Tử ngươi thì sao?”
Tiêu Lương nở nụ cười, bước lại hôn lên trán Tiểu Tứ Tử một cái, “Ta đương nhiên sẽ không thay đổi, ta cũng vẫn thích ngươi nhất.”
“Ân…” Tiểu Tứ Tử nâng quai hàm nghĩ nghĩ, “Ở đây khổ sở cũng không phải cách, chúng ta nghĩ biện pháp để làm phụ thân cao hứng đi!” Nói xong, liền nhảy xuống giường, mặc xong quần áo, vừa đi ra ngoài vừa nói, “Còn có, ta muốn đi bắt Thạch Đầu tiểu bại hoại không nghĩa khí kia, đánh mông nó!”
Ở một nơi khác, Công Tôn một bụng khí chạy về phòng, ngẫm lại chuyện của Tiểu Tứ Tử, đúng là càng nghĩ càng đau lòng, xem bộ dáng hắn đi, đáng thương hề hề, chính mình cũng không phải muốn chia rẽ hắn cùng Tiểu Lương Tử. Nhưng dù sao Tiểu Tứ Tử hắn vẫn còn nhỏ, vạn nhất Tiểu Lương Tử không phân biệt được nặng nhẹ, lần đầu tiên lộng hắn bị thương. Hay vạn nhất Tiểu Lương Tử sau này thay lòng đổi dạ, hoặc Tiểu Tứ Tử trưởng thành rồi mới phát hiện chính nó lại không thích Tiểu Lương Tử, hay là……
“Thân ái.” Triệu Phổ phe phẩy đầu đi vào, “Ngươi đừng nghĩ nhiều quá.”
Công Tôn liếc mắt xem thường hắn, “Ngươi sao biết ta suy nghĩ cái gì?”
“Khắp thiên hạ trừ bỏ tiểu ngốc Tiểu Tứ Tử ra, có ai mà không biết ngươi suy nghĩ cái gì a!” Triệu Phổ dở khóc dở cười nói, “Đúng rồi, lúc ta vừa đi ra, nhìn thấy Tiểu Tứ Tử còn ngồi xuống mà khóc đi, hỏi Tiêu Lương tại sao không cho bọn chúng hai người cùng một chỗ.”
Công Tôn sửng sốt, hắn nào biết Triệu Phổ thêm mắm thêm muối đâu, còn tưởng là sự thật, liền nói, “Ta chưa nói là không cho bọn nó cùng một chỗ a…… Ta chỉ là, Tiêu Lương không có việc gì liền cùng Tiểu Tứ Tử thân cận, hai đứa tuổi còn trẻ, vạn nhất một ngày nào đó sát súng phát hỏa……”
“Sát súng phát hỏa thì làm sao?” Triệu Phổ chọn chọn mi, “Nhiều lắm thì nhân sinh thêm chút lạc thú.”
Công Tôn tức giận tới mặt mũi trắng bệch, trừng Triệu Phổ, “Đều là do ngươi dạy, thượng bất chính hạ tắc loạn, hai thầy trò ngươi đều là sắc phôi. Ngươi cũng không ngẫm lại, Tiểu Tứ Tử mới có bao nhiêu a!”
“Ngươi nói thế này là oan uổng Tiểu Lương Tử a.” Triệu Phổ vui tươi hớn hở nói, “Hắn nếu có một nửa sắc tâm cùng sắc đảm của ta thôi, Tiểu Tứ Tử đã sớm bị bắt rồi!”
“Ngươi!” Công Tôn khí ngập quá đầu, chạy nhanh tiến lại cùng Triệu Phổ liều mạng, Triệu Phổ cũng theo hắn nháo, ôm hắn chiếm tiện nghi.
Hung hăng đá Triệu Phổ một chút, Công Tôn mới cảm thấy hết giận một ít, bất quá ngẫm lại cũng đúng, tội gì đâu…… Tiểu Tứ Tử nếu thực thích, thì cứ theo nó đi, bất quá Tiểu Lương Tử nếu về sau dám đối với Tiểu Tứ Tử không tốt…… Ân, nhất định sẽ hoạn!
Lúc gần đến giờ cơm trưa, Tiểu Tứ Tử cầm một cái khay xám xịt chạy đến trước cửa phòng Công Tôn.
“Tiểu Tứ Tử ngươi làm sao vậy?!” Công Tôn kinh hãi, nhìn Tiểu Tứ Tử một thân đen khói.
“Cẩn nhi nói muốn làm canh gà cho tiên sinh, nên ở phòng bếp làm từ buổi sáng mà làm tới giờ.” Tiêu Lương ở cửa thay Tiểu Tứ Tử nói chuyện.
Công Tôn kì thật khí đã sớm tiêu, còn đang tính toán như thế nào mà đi thân cận cùng Tiểu Tứ Tử a, vạn nhất tiểu ngốc tử về sau không để ý tới hắn nữa, kia hắn sống thế nào a.
“Phụ thân……” Tiểu Tứ Tử ngọt ngào kêu một tiếng, Công Tôn tâm đã sớm run lên, bất quá vẫn phải bày ra bộ dáng uy nghiêm của phụ thân, liếc mắt nhìn hắn một cái, “Làm sao?”
Tiểu Tứ Tử bưng canh gà lên, nói, “Phụ thân, ngươi đừng sinh khí với Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử nha.”
Cơn giận này của Công Tôn, vốn vì thấy canh gà mà Tiểu Tứ Tử đưa tới cho hắn mà tiêu tan, hắn đã muốn thích từ đỉnh đầu thích đến bàn chân, sớm đã không còn giận Tiểu Tứ Tử. Nhưng là vật nhỏ này hở một chút là nói tới Tiểu Lương Tử, nương a, không cần tới vài năm nữa thì nó liền hướng về Tiểu Lương Tử còn hơn chính mình a! Không đúng…… Nói không chừng hiện tại còn muốn hơn hắn rồi đi!
“Phụ thân.” Tiểu Tứ Tử thấy Công Tôn không lên tiếng, liền quyết định ra đòn sát thủ, đem canh đặt lên bàn, đi lại gần, ở trên quai hàm Công Tôn mà hôn một cái, nói, “Tiểu Tứ Tử thích nhất là phụ thân.”
Công Tôn nháy mắt bị đánh trúng điểm yếu, trên mặt nở nụ cười, đem Tiểu Tứ Tử ôm vào trong lòng mà sờ sờ đầu, giảng giải, “Phụ thân cũng không phải là không muốn cho ngươi cùng Tiểu Lương Tử một chỗ, chính là ngươi còn nhỏ, làm việc còn chưa biết đúng mực, không thể dễ dàng cùng người khác hôn nhẹ a.”
“Ân.” Tiểu Tứ Tử thấy Công Tôn rốt cuộc cùng cười rồi, cũng yên tâm, cùng Công Tôn ngồi uống canh gà.
Ăn cơm trưa xong, mọi người tụ tập lại thương lượng vụ án, tối hôm qua thẩm vấn lão quản gia kia khai thác được không ít thông tin. Gã tuy rằng mạnh miệng, nhưng vẫn không thể chịu nổi bọn người Triệu Phổ bức cung, cuối cùng cũng phải nói ra. Này hết thảy đều là ý muốn của thượng thư đại nhân, còn Liễu Nga, cũng là do gã bắt đi, gã đã phái người bí mật đưa Liễu Nga về phủ thượng thư, hiện tại phỏng chừng cũng đã gần tới nơi.
“Nha, không xong!” Tiểu Tứ Tử kinh hãi, “Nếu như bị đưa trở về, nói không chừng Liễu Nga liền gặp nguy hiểm!”
“Ta muốn đi cứu khuê nữ ta a!” Lưu Mặc Hải vội vàng đứng lên, lại bị bọn người Long Thiên Lý chặn lại.
Triệu Phổ nghĩ nghĩ, liền phân phó Thanh Ảnh Xích Ảnh, “Hai ngươi mau đuổi theo, cần phải đem Liễu Nga cứu trở về, tốt nhất là thượng thư công tử cũng đưa tới!”
“Dạ!” Thanh Ảnh Xích Ảnh thấy việc không nên chậm trễ, lập tức lấy ngựa gấp rút đuổi theo.
Triệu Phổ lấy bút viết một phong thư, giao cho Hắc Ảnh, để cho hắn suốt đêm đưa vào hoàng cung.
“Ngươi muốn hoàng đế xem xét thượng thư sao?” Công Tôn hỏi.
Triệu Phổ cười cười gật đầu, “Ta đem chuyện này nói đại khái một chút, thuận tiện…… Để cho hoàng thượng phái Hứa Diệu đến đây, điều hắn rời khỏi kinh thành, như vậy thì Thanh Ảnh với Xích Ảnh mới dễ dàng hành sự, mà hoàng thượng cũng dễ điều tra hơn. Mặt khác, để hắn đến đây, Lưu Mặc Hải cũng ở đây, đến đó gặp mặt đối chất! Biết được đến tột cùng hắn có mục đích gì, còn có người nào khác đồng lõa không.”
Tất cả mọi người cảm thấy chủ ý này rất được, vì thế liền phân công nhau giải tán mà chuẩn bị.
Tiểu Tứ Tử chạy ngược vào viện, mọi người khó hiểu sao hắn lại gấp gáp như vậy, chỉ thấy hắn đang đuổi theo Thạch Đầu vào trong viện, “Thạch Đầu, xem ngươi chạy chỗ nào!”
Thạch Đầu đương nhiên biết buổi sáng chính nó không nói nghĩa khí mà bỏ lại Tiểu Tứ Tử chạy đi đã khiến hắn sinh khí, nhưng là không nghĩ tới Tiểu Tứ Tử thù dai như vậy a. Cái gì mà đại nhân không chấp tiểu nhân đâu, chính nó cũng không phải người, hơn nữa nó cũng mới có sáu tuổi!
“Ta hôm nay nhất định phải giáo huấn ngươi!” Tiểu Tứ Tử chạy nhanh lại chỗ Thạch Đầu mà nhéo đuôi nó, còn hung hăng đánh mông. Thạch Đầu sợ tới mức chạy tán loạn xung quanh, Tiểu Tứ Tử trong sân truy nó, cuối cùng Thạch Đầu không có biện pháp, chuẩn bị đào hố chuồn đi, lại bị Tiêu Lương cùng Tiểu Tứ Tử kéo ra, Tiểu Tứ Tử khoát tay, “Vừa lúc! Lại cho ngươi tắm rửa một chút!”
“Chi chi chi…” Thạch Đầu kêu lên thảm thiết.
Cuối cùng, Thạch Đầu đáng thương bị Tiểu Tứ Tử đè lại tắm sạch một lần, mà ngồi bên cạnh ngư ông đắc lợi Tiêu Lương cũng tranh thủ tắm chung với Tiểu Tứ Tử. Có Công Tôn cho phép, hai người càng thêm thân mật. Bị tẩy sạch sẽ nằm trước thảm lông dê Thạch Đầu nghe hai người nói nhỏ thân mật…… Hai người này, không chịu dứt đi a.
Mà Công Tôn, vẫn như trước tựa vào Triệu Phổ hắt xì một cái. Đăng bởi: admin
Sáng sớm ngày hôm sau, Công Tôn liền vọt vào phòng Tiểu Tứ Tử xem con hắn. Tối hôm qua hắn cùng Triệu Phổ thẩm vấn phạm nhân đến đêm khuya, chạy đến viện Tiểu Tứ Tử thì thấy đèn trong phòng đã tắt.
Công Tôn không nỡ đánh thức Tiểu Tứ Tử, liền chọt cửa sổ nhìn vào bên trong đến nửa ngày, thấy thật là ngủ mà không làm gì khác, mới thoáng nhẹ nhàng thở ra, xoay người trở về phòng.
“Tiểu Lương Tử là người một nhà a.” Triệu Phổ có hơi bất đắc dĩ nói với Công Tôn, “Ngươi như thế nào mà cứ đề phòng như có người ăn cướp vậy a?”
Công Tôn bĩu môi, “Người một nhà thì sao. Bất quá con thỏ cùng con lang ngủ cùng một giường không phải là biện pháp, ta xem xét Tiểu Lương Tử gần đây nhìn Tiểu Tứ Tử mà tròng mắt đều phát sáng. Bảo bối nhà ta còn nhỏ a, ta thật vất vả mới nuôi lớn được. Tiểu Lương Tử dám cắn nó một ngụm, lão tử liền giết hắn!”
Triệu Phổ dở khóc dở cười, ngoài miệng bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại đang cười nói — nói không chừng đã muốn ăn rồi đi.
Công Tôn cả đêm lăn qua lăn lại không ngủ được, cách vài giờ liền chạy ra đứng trước phòng Tiểu Tứ Tử nhìn một cái, nghe một chút động tĩnh, Triệu Phổ lắc đầu a lắc đầu.
“Tiểu Tứ Tử!” Công Tôn vọt vào trong phòng, chạy đến ngồi xuống giường, đẩy đẩy Tiểu Tứ Tử còn đang mơ màng nằm trong chăn.
“Ân?” Tiểu Tứ Tử thực buồn ngủ thực buồn ngủ a, mơ mơ màng màng mở mắt nhìn nhìn Công Tôn, ở trong chăn cọ cọ, “Phụ thân…”
Công Tôn liếc mắt nhìn, chỉ thấy bên trong chăn của Tiểu Tứ Tử căng phồng một đống lớn, tâm nói Tiểu Lương Tử còn chưa chịu tỉnh sao? Liền lật một bên chăn, bên trong có một đống bạch hồ hồ. Công Tôn hoảng sợ, tập trung nhìn vào mới phát hiện, nguyên lai là Thạch Đầu a.
“Muốn chết, ngươi như thế nào cùng Thạch Đầu ngủ chung?” Công Tôn nâng tay ở trên cái mông nộn nộn của Thạch Đầu vỗ một chút, Thạch Đầu vén mí mắt lên nhìn nhìn Công Tôn, ngáp một cái, ủi ủi thắt lưng, nằm úp sấp ngủ tiếp.
“Phụ thân, ngươi sờ sờ, màu sắc lông mao của Thạch Đầu sao kì lạ vậy a?” Tiểu Tứ Tử dịch dịch người lại gần cái bụng xù lông của Thạch Đầu mà cọ cọ, “Tắm xong đặc biệt sáng.”
“Đó là bởi vì Thạch Đầu vẫn còn là tiểu mẫu trảo li nên mới có thể sáng như vậy.” Công Tôn chọn chọn mi, “Chờ nó ngày nào đó bị lão công trảo li răng rắc thì không còn bóng loáng như vậy đâu.”
“Cáp?” Tiểu Tứ Tử chớp mắt mấy cái, hỏi, “Cái gì răng rắc nha?”
Ánh mắt Công Tôn nheo lại, “Chính là hôn nhẹ, Thạch Đầu nếu cùng lão công trảo li của nó hôn nhẹ, sau đó sẽ sinh ra tiểu trảo li, lông mao sẽ trở nên cứng hơn.”
“Thật sự?” Tiểu Tứ Tử lắp bắp kinh hãi, vội vàng sờ sờ tóc mình, cảm thấy vẫn mềm mềm, liền nhẹ nhàng thở ra, nhưng là động tác này đã để cho Công Tôn thu được. Công Tôn nháy mắt mặt trắng xanh, rống lớn một tiếng, “Tiểu Tứ Tử!”
Tiểu Tứ Tử hoảng sợ, vội lui vào trong chăn, trốn sau lưng Thạch Đầu, “Phụ thân hảo hung nha.”
“Ngươi tại sao vừa rồi lại sờ tóc?” Công Tôn vươn tay ra bắt lấy Tiểu Tứ Tử.
“Nha…” Tiểu Tứ Tử dùng chăn đem Thạch Đầu cùng chính mình bao lại, Thạch Đầu ở bên trong giúp hắn đè lại góc chăn, Công Tôn kéo tay kéo chân, chỗ nào cũng hữu lực, kéo nửa ngày cũng không kéo được, hỏa lớn hơn nữa, rống, “Thạch Đầu, ngươi đi ra cho ta!”
Thạch Đầu quay đầu nhìn Tiểu Tứ Tử, bị Tiểu Tứ Tử ôm lấy cổ, “Thạch Đầu, có phúc cùng hưởng a, không cho ngươi đi!”
Thạch Đầu còn thực nghiêm túc chi chi hai tiếng, gật đầu a gật đầu, tư thế kia như là nói — ân, Tiểu Tứ Tử, chúng ta có nạn cùng chịu.
Công Tôn thấy Thạch Đầu không được, liền hô một tiếng, “Thạch Đầu, tại trù phòng có món thập cẩm sên ngươi thích nhất kìa.”
“Chi!” Thạch Đầu nghe xong giật mình một cái, vui mừng sung sướng kêu lên, từ trong chăn chui ra, phi phi hướng về nhà bếp.
“Bổn Thạch Đầu, không nói nghĩa khí!” Tiểu Tứ Tử còn lại một mình trong chăn mắng, Thạch Đầu đã sớm không thấy bóng dáng.
Công Tôn hầm hầm hừ hừ ngồi xuống bên cạnh, trừng mắt Tiểu Tứ Tử, Tiểu Tứ Tử ủy ủy khuất khuất trốn qua một bên, dùng chăn đem chính mình gói kĩ lại, rụt rè nói, “Phụ thân, ngươi còn chưa ăn điểm tâm nha?”
“Tiểu Tứ Tử! Ngươi như vậy bất hiếu, dám lừa phụ thân!” Công Tôn nổi giận đùng đùng nói.
“Ta mới không có.” Tiểu Tứ Tử ủy khuất a ủy khuất nói, “Ai lừa phụ thân?!”
“Không có?” Công Tôn hung hăng trừng hắn, “Ngươi vừa rồi tại sao lại sờ tóc? Ngươi nói cho ta biết, ngươi có cùng Tiểu Lương Tử hôn nhẹ hay không?”
Tiểu Tứ Tử chui ở trong chăn nghĩ tới nghĩ lui, vì Tiêu Lương bình sinh lần đầu tiên nói dối Công Tôn, “Không có…”
“Vậy ngươi vừa rồi sờ tóc làm gì?” Công Tôn giận dữ, “Ngươi lừa phụ thân?!”
“Ta không có.” Tiểu Tứ Tử ủy khuất ôm gối đầu, trong lòng thấy khó quá, nếu để cho phụ thân biết, khẳng định sẽ mắng Tiểu Lương Tử…… Không biết phụ thân vì cái gì lại không cho hắn cùng Tiểu Lương Tử hôn nhẹ.
Lúc này, Thanh Ảnh bọn họ đã sớm đi thông tri Tiêu Lương cùng Triệu Phổ.
Tiêu Lương là người thứ nhất vọt trở về, liền thấy Tiểu Tứ Tử trốn trong chăn, Công Tôn hừ hừ như là muốn đánh đòn hắn, vội vàng tiến lên ngăn lại, che ở trước mặt Tiểu Tứ Tử, đối Công Tôn nói, “Tiên sinh, chuyện này cùng Cẩn nhi không quan hệ.”
Công Tôn vốn đang sinh khí, thấy Tiêu Lương đến đây lại càng sinh khí, cả giận nói, “Hai ngươi dám kẻ xướng người họa a!”
Tiểu Tứ Tử trốn được ở trong lòng Tiêu Lương, mếu miệng nhìn Công Tôn. Công Tôn liền cảm thấy mình giống như ác bà bà chia rẽ uyên ương, tâm nói ta sai chỗ nào đâu! Con ta mới có mười sáu tuổi, ta không cho người khác đụng tới hắn thì có chỗ nào sai a?!
“Tiên sinh yên tâm, trước khi Cẩn nhi lớn lên, ta sẽ không xằng bậy, hết thảy đều để cho Cẩn nhi nguyện ý.” Tiêu Lương đối Công Tôn nói, “Ta sẽ rất đúng mực. Mặt khác, ta đối với Cẩn nhi là thật tâm.”
Công Tôn đứng ở trước giường muốn mắng cũng mắng cũng không được, muốn nói cũng nói không xong, nhìn thấy vẻ mặt đáng thương hề hề của Tiểu Tứ Tử, thật giống như chính hắn cứng rắn chia rẽ nó cùng Tiêu Lương. Công Tôn không được tự nhiên trừng mắt liếc hai người một cái, xoay người bước đi.
Vừa ra khỏi cửa phòng thì liền thấy bản mặt đi xem náo nhiệt của Triệu Phổ.
“Thân ái?” Triệu Phổ thấy Công Tôn thở phì phì đi ra, liền bước tới gọi hắn, Công Tôn đang sinh khí không biết xả đâu, nhấc chân hung hăng đạp Triệu Phổ một cước.
“Ai nha…” Triệu Phổ bị trúng một cước, còn chưa hiểu tại sao, thì Công Tôn đã bỏ chạy.
Triệu Phổ xoay mặt nhìn vào trong phòng, liền thấy Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương vẻ mặt lo lắng nhìn ra ngoài, liền trừng mắt nhìn hai người, ý tứ kia như là nói, tiểu hài tử không hiểu chuyện! Phụ thân ngươi nuông chiều ngươi như vậy! Theo sau, bỏ chạy đuổi theo Công Tôn.
“Tiểu Lương Tử, phụ thân sinh khí.” Tiểu Tứ Tử ngồi trong chăn ôm gối đầu nói, “Phụ thân tại sao lại không cho chúng ta hôn nhẹ nha?”
Tiêu Lương đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Tứ Tử, “Cẩn nhi, tiên sinh là muốn chờ cho ngươi lớn lên.”
“Bởi vì ta còn nhỏ tuổi sao?” Tiểu Tứ Tử khó hiểu hỏi, “Tuổi còn nhỏ thì không thể hôn nhẹ sao? Nói sao ta cũng mười sáu tuổi, cũng không nhỏ a, mười sáu tuổi đều có thể thành thân.”
“Cũng không phải không thể.” Tiêu Lương cười cười, “Tiên sinh là vì thương ngươi, cho nên mới vì ngươi mà suy nghĩ nhiều chuyện. Tỷ như nói hắn sẽ lo lắng, ngươi lần đầu tiên làm nếu ta không cẩn thận sẽ làm ngươi bị thương. Hay là ta về sau sẽ thay lòng đổi dạ. Hoặc là đến khi ngươi trưởng thành rồi mới phát hiện là không thích ta, lại hoặc là……”
“Mới sẽ không đâu.” Tiểu Tứ Tử lắc đầu nói, “Ta dù lớn, đều là thích Tiểu Lương Tử nhất! Tiểu Lương Tử ngươi thì sao?”
Tiêu Lương nở nụ cười, bước lại hôn lên trán Tiểu Tứ Tử một cái, “Ta đương nhiên sẽ không thay đổi, ta cũng vẫn thích ngươi nhất.”
“Ân…” Tiểu Tứ Tử nâng quai hàm nghĩ nghĩ, “Ở đây khổ sở cũng không phải cách, chúng ta nghĩ biện pháp để làm phụ thân cao hứng đi!” Nói xong, liền nhảy xuống giường, mặc xong quần áo, vừa đi ra ngoài vừa nói, “Còn có, ta muốn đi bắt Thạch Đầu tiểu bại hoại không nghĩa khí kia, đánh mông nó!”
Ở một nơi khác, Công Tôn một bụng khí chạy về phòng, ngẫm lại chuyện của Tiểu Tứ Tử, đúng là càng nghĩ càng đau lòng, xem bộ dáng hắn đi, đáng thương hề hề, chính mình cũng không phải muốn chia rẽ hắn cùng Tiểu Lương Tử. Nhưng dù sao Tiểu Tứ Tử hắn vẫn còn nhỏ, vạn nhất Tiểu Lương Tử không phân biệt được nặng nhẹ, lần đầu tiên lộng hắn bị thương. Hay vạn nhất Tiểu Lương Tử sau này thay lòng đổi dạ, hoặc Tiểu Tứ Tử trưởng thành rồi mới phát hiện chính nó lại không thích Tiểu Lương Tử, hay là……
“Thân ái.” Triệu Phổ phe phẩy đầu đi vào, “Ngươi đừng nghĩ nhiều quá.”
Công Tôn liếc mắt xem thường hắn, “Ngươi sao biết ta suy nghĩ cái gì?”
“Khắp thiên hạ trừ bỏ tiểu ngốc Tiểu Tứ Tử ra, có ai mà không biết ngươi suy nghĩ cái gì a!” Triệu Phổ dở khóc dở cười nói, “Đúng rồi, lúc ta vừa đi ra, nhìn thấy Tiểu Tứ Tử còn ngồi xuống mà khóc đi, hỏi Tiêu Lương tại sao không cho bọn chúng hai người cùng một chỗ.”
Công Tôn sửng sốt, hắn nào biết Triệu Phổ thêm mắm thêm muối đâu, còn tưởng là sự thật, liền nói, “Ta chưa nói là không cho bọn nó cùng một chỗ a…… Ta chỉ là, Tiêu Lương không có việc gì liền cùng Tiểu Tứ Tử thân cận, hai đứa tuổi còn trẻ, vạn nhất một ngày nào đó sát súng phát hỏa……”
“Sát súng phát hỏa thì làm sao?” Triệu Phổ chọn chọn mi, “Nhiều lắm thì nhân sinh thêm chút lạc thú.”
Công Tôn tức giận tới mặt mũi trắng bệch, trừng Triệu Phổ, “Đều là do ngươi dạy, thượng bất chính hạ tắc loạn, hai thầy trò ngươi đều là sắc phôi. Ngươi cũng không ngẫm lại, Tiểu Tứ Tử mới có bao nhiêu a!”
“Ngươi nói thế này là oan uổng Tiểu Lương Tử a.” Triệu Phổ vui tươi hớn hở nói, “Hắn nếu có một nửa sắc tâm cùng sắc đảm của ta thôi, Tiểu Tứ Tử đã sớm bị bắt rồi!”
“Ngươi!” Công Tôn khí ngập quá đầu, chạy nhanh tiến lại cùng Triệu Phổ liều mạng, Triệu Phổ cũng theo hắn nháo, ôm hắn chiếm tiện nghi.
Hung hăng đá Triệu Phổ một chút, Công Tôn mới cảm thấy hết giận một ít, bất quá ngẫm lại cũng đúng, tội gì đâu…… Tiểu Tứ Tử nếu thực thích, thì cứ theo nó đi, bất quá Tiểu Lương Tử nếu về sau dám đối với Tiểu Tứ Tử không tốt…… Ân, nhất định sẽ hoạn!
Lúc gần đến giờ cơm trưa, Tiểu Tứ Tử cầm một cái khay xám xịt chạy đến trước cửa phòng Công Tôn.
“Tiểu Tứ Tử ngươi làm sao vậy?!” Công Tôn kinh hãi, nhìn Tiểu Tứ Tử một thân đen khói.
“Cẩn nhi nói muốn làm canh gà cho tiên sinh, nên ở phòng bếp làm từ buổi sáng mà làm tới giờ.” Tiêu Lương ở cửa thay Tiểu Tứ Tử nói chuyện.
Công Tôn kì thật khí đã sớm tiêu, còn đang tính toán như thế nào mà đi thân cận cùng Tiểu Tứ Tử a, vạn nhất tiểu ngốc tử về sau không để ý tới hắn nữa, kia hắn sống thế nào a.
“Phụ thân……” Tiểu Tứ Tử ngọt ngào kêu một tiếng, Công Tôn tâm đã sớm run lên, bất quá vẫn phải bày ra bộ dáng uy nghiêm của phụ thân, liếc mắt nhìn hắn một cái, “Làm sao?”
Tiểu Tứ Tử bưng canh gà lên, nói, “Phụ thân, ngươi đừng sinh khí với Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử nha.”
Cơn giận này của Công Tôn, vốn vì thấy canh gà mà Tiểu Tứ Tử đưa tới cho hắn mà tiêu tan, hắn đã muốn thích từ đỉnh đầu thích đến bàn chân, sớm đã không còn giận Tiểu Tứ Tử. Nhưng là vật nhỏ này hở một chút là nói tới Tiểu Lương Tử, nương a, không cần tới vài năm nữa thì nó liền hướng về Tiểu Lương Tử còn hơn chính mình a! Không đúng…… Nói không chừng hiện tại còn muốn hơn hắn rồi đi!
“Phụ thân.” Tiểu Tứ Tử thấy Công Tôn không lên tiếng, liền quyết định ra đòn sát thủ, đem canh đặt lên bàn, đi lại gần, ở trên quai hàm Công Tôn mà hôn một cái, nói, “Tiểu Tứ Tử thích nhất là phụ thân.”
Công Tôn nháy mắt bị đánh trúng điểm yếu, trên mặt nở nụ cười, đem Tiểu Tứ Tử ôm vào trong lòng mà sờ sờ đầu, giảng giải, “Phụ thân cũng không phải là không muốn cho ngươi cùng Tiểu Lương Tử một chỗ, chính là ngươi còn nhỏ, làm việc còn chưa biết đúng mực, không thể dễ dàng cùng người khác hôn nhẹ a.”
“Ân.” Tiểu Tứ Tử thấy Công Tôn rốt cuộc cùng cười rồi, cũng yên tâm, cùng Công Tôn ngồi uống canh gà.
Ăn cơm trưa xong, mọi người tụ tập lại thương lượng vụ án, tối hôm qua thẩm vấn lão quản gia kia khai thác được không ít thông tin. Gã tuy rằng mạnh miệng, nhưng vẫn không thể chịu nổi bọn người Triệu Phổ bức cung, cuối cùng cũng phải nói ra. Này hết thảy đều là ý muốn của thượng thư đại nhân, còn Liễu Nga, cũng là do gã bắt đi, gã đã phái người bí mật đưa Liễu Nga về phủ thượng thư, hiện tại phỏng chừng cũng đã gần tới nơi.
“Nha, không xong!” Tiểu Tứ Tử kinh hãi, “Nếu như bị đưa trở về, nói không chừng Liễu Nga liền gặp nguy hiểm!”
“Ta muốn đi cứu khuê nữ ta a!” Lưu Mặc Hải vội vàng đứng lên, lại bị bọn người Long Thiên Lý chặn lại.
Triệu Phổ nghĩ nghĩ, liền phân phó Thanh Ảnh Xích Ảnh, “Hai ngươi mau đuổi theo, cần phải đem Liễu Nga cứu trở về, tốt nhất là thượng thư công tử cũng đưa tới!”
“Dạ!” Thanh Ảnh Xích Ảnh thấy việc không nên chậm trễ, lập tức lấy ngựa gấp rút đuổi theo.
Triệu Phổ lấy bút viết một phong thư, giao cho Hắc Ảnh, để cho hắn suốt đêm đưa vào hoàng cung.
“Ngươi muốn hoàng đế xem xét thượng thư sao?” Công Tôn hỏi.
Triệu Phổ cười cười gật đầu, “Ta đem chuyện này nói đại khái một chút, thuận tiện…… Để cho hoàng thượng phái Hứa Diệu đến đây, điều hắn rời khỏi kinh thành, như vậy thì Thanh Ảnh với Xích Ảnh mới dễ dàng hành sự, mà hoàng thượng cũng dễ điều tra hơn. Mặt khác, để hắn đến đây, Lưu Mặc Hải cũng ở đây, đến đó gặp mặt đối chất! Biết được đến tột cùng hắn có mục đích gì, còn có người nào khác đồng lõa không.”
Tất cả mọi người cảm thấy chủ ý này rất được, vì thế liền phân công nhau giải tán mà chuẩn bị.
Tiểu Tứ Tử chạy ngược vào viện, mọi người khó hiểu sao hắn lại gấp gáp như vậy, chỉ thấy hắn đang đuổi theo Thạch Đầu vào trong viện, “Thạch Đầu, xem ngươi chạy chỗ nào!”
Thạch Đầu đương nhiên biết buổi sáng chính nó không nói nghĩa khí mà bỏ lại Tiểu Tứ Tử chạy đi đã khiến hắn sinh khí, nhưng là không nghĩ tới Tiểu Tứ Tử thù dai như vậy a. Cái gì mà đại nhân không chấp tiểu nhân đâu, chính nó cũng không phải người, hơn nữa nó cũng mới có sáu tuổi!
“Ta hôm nay nhất định phải giáo huấn ngươi!” Tiểu Tứ Tử chạy nhanh lại chỗ Thạch Đầu mà nhéo đuôi nó, còn hung hăng đánh mông. Thạch Đầu sợ tới mức chạy tán loạn xung quanh, Tiểu Tứ Tử trong sân truy nó, cuối cùng Thạch Đầu không có biện pháp, chuẩn bị đào hố chuồn đi, lại bị Tiêu Lương cùng Tiểu Tứ Tử kéo ra, Tiểu Tứ Tử khoát tay, “Vừa lúc! Lại cho ngươi tắm rửa một chút!”
“Chi chi chi…” Thạch Đầu kêu lên thảm thiết.
Cuối cùng, Thạch Đầu đáng thương bị Tiểu Tứ Tử đè lại tắm sạch một lần, mà ngồi bên cạnh ngư ông đắc lợi Tiêu Lương cũng tranh thủ tắm chung với Tiểu Tứ Tử. Có Công Tôn cho phép, hai người càng thêm thân mật. Bị tẩy sạch sẽ nằm trước thảm lông dê Thạch Đầu nghe hai người nói nhỏ thân mật…… Hai người này, không chịu dứt đi a.
Mà Công Tôn, vẫn như trước tựa vào Triệu Phổ hắt xì một cái. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất