Ngốc Tướng

Chương 8: Ăn thịt thỏ con

Trước Sau
Edit: Miee (OnhaMiee)

Beta: Phở

Hehe, video dành tặng cho mấy bạn nhà mình nha

Nhớ đeo tai nghe, bật max volume và cảm nhận nhé ????????????

_________________

Vân Khương ôm đầu hắn nhẹ nhàng an ủi cuối cùng đành nói sự thật làm hắn không lo lắng nữa. Diêu Nguyên Trạm gật gật đầu, thu nước mắt tò mò:

"Làm chuyện thoải mái, vậy sao mẫu thân lại khóc?". Sợ Vân Khương nghe không hiểu, nhanh chóng bổ sung.

"Mỗi lần hai chúng ta hôn nhau không phải rất thoải mái sao, thậm chí đôi lúc nương tử còn quấn lấy ta, chỉ khi ta dùng sức quá mức nương tử mới đánh thôi."

Tên ngốc nói chuyện phòng the ngữ khí ngây thơ đến tận cùng, bị Vân Khương đánh tay cũng nhịn không được nuốt ngụm nước miếng.

Trong đầu nhớ lại khoảnh khắc nương tử vừa đau vừa hung dữ với hắn, quần áo cởi ra một nửa làm lộ bộ ngực trắng sữa bị hắn xoa đến phát đau.

Diêu Nguyên Trạm nhớ thời điểm trước khi đi nương tử nói rằng muốn dạy hắn làm chuyện thoải mái, thế nhưng trở về lòng mãi canh cánh lo lắng chuyện của mẫu thân, không màng đến việc kia nữa. Bây giờ được khai sáng, có chút hưng phấn ôm Vân Khương hỏi xem y muốn làm gì.

Hắn về muộn Vân Khương đã tắm rửa xong từ sớm, mặc nội y ngồi trên giường.

Hiện tại Diêu Nguyên Trạm vùi trước ngực y cọ cọ, chịu không nổi hừ nhẹ một tiếng, hai hạt đậu nhỏ trước ngực hứng tình dựng thẳng lên cạ vào miệng hắn.

Vân Khương cắn môi cởi tiết y (*áo lót) đẩy đầu kẻ ngốc cho hắn dễ dàng xem rõ hơn, Diêu Nguyên Trạm nhìn thịt vú trắng nõn như tuyết đến ngẩn người.

Bộ ngực be bé vì trải qua thời gian dài xoa bóp dần dần phồng lên đường cung nhỏ, núm ti phấn nộn run rẩy đứng ở phía trên. Nếu như người không biết sự tình thế nào thì có lẽ tưởng rằng Vân Khương đã mang thai đang cho con bú.

Diêu Nguyên Trạm nhất thời nhịn không được đưa tay lên véo, nương tử từng nói sờ núm vú hồng phấn kia sẽ rất thoải mái.

Bất chợt bị xoa bóp Vân Khương khiến run rẩy, vật dưới thân càng không biết xấu hổ trào dâm dịch ướt át, cố gắng kìm chế sự ngượng ngùng tiếp tục dạy Diêu Nguyên Trạm:

"Nơi này, nơi này lấy tay xoa nó... có thể dùng miệng liếm."

"Đúng rồi làm giống như vậy, ừm..."

Diêu Nguyên Trạm ngoan ngoãn ngậm mút, khoang miệng ấm áp bọc lấy hạt đậu đỏ đem cả quầng vú đều ăn trọn, một tay khác bận bịu xoa nắn nhũ thịt bên phải, tập trung nghe nương tử chỉ điểm từng li từng tí:

"Đầu lưỡi, đầu lưỡi quấn quanh núm vú xoay tròn không cần dùng sức mút, lúc trước tướng công cắn đau quá..."

Nào biết bú vú cũng có nhiều cách đến thế, hắn chỉ cần ngửi mùi vị ngọt ngào trên người y cũng không cầm được mà cương cứng cọ xát trên đùi Vân Khương.

Chơi chán chê hắn mới nhả ra núm vú bị mút hồng kiều diễm, bắt đầu cau mày làm nũng với nương tử kê kê của ta đau.

Vân Khương bị ngậm đến sung sướng, mở đôi mắt ướt át xem kẻ ngốc đang ôm y mặc sức cọ, đáng thương hề hề giống như cún lớn trong trạng thái phát tình. Thắt lưng cong cong, dương v*t nóng rực cứng rắn cạ lên bắp đùi trơn mượt, thỉnh thoảng dùng lực quá đà nên trượt ra.

Y thấy Diêu Nguyên Trạm nghẹn đến nổi vầng trán lấm tấm vài hạt mồ hôi, cắn răng hạ quyết tâm.

"Tướng công giúp ta cởi quần áo."

Vừa dứt lời còn thuận tay cởi thắt lưng Diêu Nguyên Trạm móc đại dương v*t, đầu ngón đặt trên lỗ sáo xoa xoa.

Kẻ ngốc xoa vú y đã rất thuần thục, nhưng thời khắc này ngay cả cởi đai lưng như thế nào cũng làm không xong, vụng về đĩnh chim lớn gấp đến độ sắp khóc.

Bản thân đang muốn cọ Vân Khương mới nhớ tới lời nương tử nói muốn giúp y cởi quần áo, không dám tự tiện hành động, càng gấp càng loạn, ngẩng đầu đỏ mắt nhìn y năn nỉ:

"Nương tử giúp ta."



Trong lòng Vân Khương còn khẩn trương, thế nhưng nhìn bộ dạng đáng thương của Diêu Nguyên Trạm lại không nỡ buông lời mắng hắn, dứt khoát chỉ định nói:

"Tướng công che mắt lại, ta chưa đồng ý thì tuyệt đối không được bỏ xuống!"

Nghĩ rằng phu nhân nhà mình muốn chơi trò chơi, tiếp theo Diêu Nguyên Trạm cũng không biết sẽ nhìn thấy cái gì, vội vàng ngoan ngoãn che hai mắt, đầu ngón tay khép chặt, một chút ánh sáng cũng không thể từ bất cứ khe hở nào lọt vào!

Vân Khương cắn môi tự động cởi quần áo, tách hai chân ra, lần đầu tiên trong đời nghiêm túc nhìn đồ vật phía dưới của y, một cọng lông cũng không hề có, trắng nõn dễ nhìn.

Thậm chí khi nãy bầu vú bị mút, hoa huy*t dâm đãng còn phun nước làm toàn bộ phía dưới ướt đẫm, Vân Khương nhất thời nhịn không được vươn tay xoa xoa, thắt lưng mềm nhũn cả ra.

"A..ha...Tướng công.. tướng công có thể..nhìn rồi." Nói xong nhắm mắt lại, không biết sẽ phải đối mặt với điều gì.

Chuyện Vân Khương là song nhi dĩ nhiên không có bao nhiêu người biết.

Vân lão gia gả y cho Diêu Nguyên Trạm đều có tính toán, suy cho cùng hắn không hiểu nhân sự cũng chỉ là một tên ngốc mà thôi, làm sao biết thân thể Vân Khương có thêm cái huyệt nhỏ.

Miệng Vân Khương khéo léo cộng với đầu óc linh hoạt dỗ dành tên ngốc làm chuyện kia, dù ngày nào người Diêu gia phát hiện ra nhưng Diêu tướng quân lại là chính nhân quân tử trọng lễ tiết nhất, hiển nhiên không phải là kẻ câm ăn hoàng liên, có khổ mà không nên lời * sao?

[*哑巴吃黄连-----有苦说不出了 Yết hậu ngữ (歇后语): Câm mà lại ăn hoàng liên----Khổ(đắng) mà không nói ra được].

Vân Khương biết rõ tâm tư Vân lão gia âm thầm tính toán điểm ấy, nhưng y không muốn lừa gạt Diêu Nguyên Trạm.

Tên ngốc tâm tính thuần lương, không thể khinh hắn cái gì cũng không hiểu, chính mình nói cho Diêu Nguyên Trạm biết để hắn tự tiếp nhận vẫn là điều tốt nhất.

Ngược lại Diêu Nguyên Trạm ghét bỏ y, cùng lắm thì... Cùng lắm thì trực tiếp chạy ra khỏi Vân phủ, bỏ đi nơi khác là được rồi!

"Tướng công nếu cảm thấy kỳ quái, có thể đẩy ta..ra." Vân Khương âm thầm hạ quyết tâm.

Kẻ ngốc vừa buông tay che mắt xuống lập tức nhìn chăm chú.

Việc này cũng không thể trách hắn, huống chi Diêu Nguyên Trạm lần đầu tiên nhìn phu nhân nhà hắn như vậy.

Vân Khương nhắm mắt nghiêng đầu sang một bên, vừa vặn lộ ra cần cổ xinh đẹp, làn da trắng nõn, mỗi nơi Diêu Nguyên Trạm đảo mắt tới đều nhẵn nhụi tinh tế.

Quan trọng nhất là bình thường hắn năn nỉ ra sao y cũng không bằng lòng.

Mà bây giờ mỹ nhân không vướng bụi trần đang mở rộng chân, phanh ngực lộ vú, ưỡn cặp vú hồng cùng bướm non múp míp giữa hai chân e thẹn phơi trước mặt, vô cùng thanh tú giống hệt dương v*t y, màu sắc phấn nộn như nhau.

Tóm lại tất thảy trong mắt Diêu Nguyên Trạm là cực kỳ xinh đẹp. Đầu gối của hắn nhích về phía trước một bước, nhịn không nổi chạm vào hoa huy*t giữa hai chân y, khàn giọng nói:

"Nương tử, nơi này có một đóa hoa màu hồng hồng."

Nói xong còn cảm thấy chưa đủ thể hiện sự yêu thích của bản thân, dứt khoát cúi người xuống hôn đóa ướt dầm dề một cái, lại ngây ngốc đứng thẳng người hôn lên mặt Vân Khương:

"Nương tử sao không để ý tới ta?"

Vân Khương bị hắn hôn thân thể thoáng run rẩy suýt nữa cũng kêu ra, nghe thế chậm rãi quay đầu nhìn Diêu Nguyên Trạm.

"Ta có bộ phận không giống tướng công...tướng công không cảm thấy kỳ quái sao?"

Diêu Nguyên Trạm ngắm nương tử, vô cùng nghiêm túc gật đầu lia lịa, vừa mới gật đầu dương v*t đồng thời nhấp nhô theo y như đang cúi chào Vân Khương.

"Không mà, hoa nhỏ rất xinh đẹp, xinh đẹp giống nương tử vậy."

Tảng đá nặng đè nặng trong lòng Vân Khương bấy lâu nay bỗng chốc tan thành mây khói.

Kẻ ngốc đơn thuần, bất kể tốt xấu đều nhận, đồ của người mình thích, tất cả đều trở về trong bảo rương của mình, xem bề nào cũng tốt, hận không thể mỗi ngày khen ngợi hàng trăm lần.



Vân Khương nâng mặt Diêu Nguyên Trạm hôn lên môi hắn, lưu luyến cọ xát một lát, đang muốn trò chuyện nhiều hơn hắn lại kéo tay y.

"Nương tử giúp ta sờ sờ."

Diêu Nguyên Trạm cho rằng làm chuyện thoải mái đều giống lúc trước, đều là Vân Khương dùng tay hoặc miệng giúp hắn.

Nhưng Vân Khương hiện tại không làm theo ý hắn, xoa xoa quy đầu từng bước dụ dỗ:

"Lần này ta không giúp tướng công sờ nữa, tướng công tự làm bắn ra."

Diêu Nguyên Trạm không ngờ tới bị cự tuyệt, chuẩn bị ủy khuất cầu nương tử:

"Như thế nào, làm sao mà bắn được? Tay nương tử thoải mái nhất, tự ta làm không ra..." Lòng bàn tay y mềm mại tựa như bông mới thoải mái.

Đang muốn chơi xấu thì cảm giác được tay Vân Khương nắm lấy dương v*t, thuần thục vuốt lên xuống hai cái, ưỡn mông về phía trước, tách chân sang hai bên để quy đầu chọc vào âm vật của mình, không khống chế được tiếng rên:

"Ưm... Tướng công, đến cọ tiểu hoa của ta sẽ rất thoải mái..."

Diêu Nguyên Trạm nghe lời ưỡn thắt lưng sẵn sàng đi nghiền thịt bướm.

Quả nhiên hắn đã tìm được hứng thú, bướm nhỏ của nương tử thật mềm, quy đầu chà xát hai cánh thịt sẽ bị đẩy ra, lướt qua miệng bướm ướt sũng, trực tiếp đâm lên hạt đậu nho nhỏ phía trên.

Lúc này Vân Khương run rẩy từng chút một, tiếng rên nhẹ phát ra hệt như đêm tân hôn.

" Đúng vậy, tướng công nắm kê kê đem hoa huy*t mở ra...ha....Cọ thêm,.. hạt đậu bên trên muốn cọ chút, đúng vậy... Thật sướng..."

Kẻ ngốc ở trên giường thông suốt, vật lớn rất nhanh tìm được góc độ tốt nhất để Vân Khương và hắn đều có thể thoải mái hưởng thụ, hoa huy*t xì xì, càng bị mài càng nhiều nước, dương v*t cọ qua miệng bướm thiếu tí nữa đã bị hút vào.

Mài huyệt một chốc Vân Khương liền thoải mái đến triều phun, dương v*t nhỏ nhắn phun đầy bạch trọc lên cơ bụng Diêu Nguyên Trạm, dịch nóng từ hoa huy*t trào ra tưới lên gậy th*t, Diêu Nguyên Trạm run rẩy, ánh mắt ướt sũng nhìn Vân Khương:

"Nương tử ơi, ta muốn đút vào."

"Có.. có thể... A..tướng công đem bướm nhỏ tách ra đi, sau đó chậm rãi cắm vào, thẳng lưng... A!"

Sau cao trào xương cốt Vân Khương đều mềm nhũn rã rời, lười biếng hướng dẫn Diêu Nguyên Trạm mang đao thật kiếm thật chịch y, hoa huy*t còn bận hưởng thụ dư vị cao trào vừa qua, thình lình bị đại dương v*t nhồi vào, nhịn không được thẳng lưng kêu cao một tiếng.

Khi hắn vào hoàn toàn lập tức điên cuồng chịch y, Vân Khương bị xoa mông bóp eo, hoa huy*t như bị đóng đinh trên dương v*t, mỗi một cú nắc đều chạm tới chỗ mẫn cảm nhất, khoái cảm khiến da đầu người ta tê dại.

"A..! A... Chậm một chút.... Ta chịu không nổi..."

Đôi mắt Vân Khương đỏ lên, tiếng rên rỉ mang theo nức nở mong hắn chậm chút, Diêu Nguyên Trạm tin tưởng nương tử không lừa gạt mình.

Đáng tiếc Diêu Nguyên Trạm không dừng lại được.

Vừa ẩm ướt lại vô chặt chẽ. hoa huy*t so với miệng còn thoải mái hơn bội lần, Diêu Nguyên Trạm phảng phất như bị vô số cái miệng nhỏ liếm mút, đã vậy mỗi lần rút ra đều bị thịt huyệt nhiệt tình không tha giữ lại.

Nương tử bị hắn chịch đến mơ hồ điên đảo, chỉ có thể phát ra.. ê..a..không thành câu, Diêu Nguyên Trạm vừa thao y một bên ngậm núm vú phấn hồng.

Dựa theo phương pháp Vân Khương dạy tỉ mỉ ngậm mút, một lát sau phun ra, vui vẻ ha hả nhìn Vân Khương, ngây thơ tươi cười.

"Sữa của nương tử ngọt như nước đào vậy."

____________________________

Editor: Khụ khụ, cho hỏi thịt thỏ ăn ngon không?

Diêu Nguyên Trạm: Nương tử của ta, tất nhiên là ngon rồi, ngon siêu cấp vũ trụ!!!

Vân Khương >///<

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau