Chương 2: Chuyện kinh hoàng nơi biển sâu
Quái thú khổng lồ bên dưới chậm rãi bò rạp dưới bóng dáng người cá này, không nhúc nhích, trở nên vô cùng ngoan ngoãn, giống như một con chó săn trung thành giữ bên mộ chủ nhân.
Medusa nín thở, ép bản thân bình tĩnh lại, mở đèn sáng hơn trên cổ tay rồi bơi lên, ánh đèn phác họa dáng vẻ người cá này từng tấc một... dù đã đọc hầu hết tư liệu lịch sử về người cá, anh vẫn bị ngoại hình trước mắt làm ngạc nhiên đến mức quên cả thở.
Nó lẳng lặng đứng trong băng, giống như hóa thạch cổ xưa được bảo vệ trong lớp hổ phách, mái tóc xoăn màu đen trôi nổi bên trên như mây đen, che khuất nửa gương mặt, hình như từ vùng biển bên trên chìm xuống đây, không biết là chết hay sống.
Gần giống với người cá đuôi đen nào đó anh từng xem trong video tư liệu, đuôi của người cá này cũng dài hơn ba mét, nhưng nó lại là màu vàng anh chưa từng thấy trong hiện thực và cả trong video hay hình ảnh nào trong quá khứ. Vảy cá dày đặc như được điêu khắc bằng vàng ròng, hệt như đồ của nền văn minh cổ xưa trong mộ cổ Ai Cập... đẹp đẽ, lộng lẫy, có vẻ đẹp mang tính xâm lược, khiến người ta lóa mắt, nhất là vây đuôi sáu khía có quầng sáng phát ra giống như sáu cánh của Đại thiên sứ đang dang ra trong truyền thuyết, giống như ánh mặt trời chiếu rọi làm tan chảy vậy.
Nhìn lên trên, hình như nửa người trên của người cá cũng được phản chiếu bởi ánh sáng như ánh mặt trời tỏa ra từ đuôi cá, màu da lộ ra là màu đồng lạnh sẫm sau khi phơi nắng, rõ ràng nó là giống đực, thân trên lộ ra cơ bắp săn chắc ưu mỹ, nhưng dường như xương cốt vẫn chưa nở nang hoàn toàn, hình như là người cá có tuổi đời không lớn.
Sau khi chú ý đến trạng thái kỳ lạ trên ngực nó, tay cầm đèn của Medusa chợt dừng lại... trên ngực người cá có totem màu vàng sẫm kỳ lạ, nhưng điều khiến anh hoảng hốt không phải cái này mà là chỗ trái tim người cá...
Trên đó có khảm một vật lạ.
Hình như đó là một con dao vừa dài vừa con, bên trên lưỡi dao xuất vệt trắng như xương của sinh vật nào đó, có vân da nhấp nhô giống như xương rắn, xuyên qua ngực người cá.
Vết thương nghiêm trọng như vậy, người cá này... vẫn còn là vật sống sao?
Trái tim chùng xuống, Medusa không tự chủ được thò tay ra.
"Răng rắc."
Ngày khi ngón tay chạm lên mặt băng, mặt băng trước ngược người cá đột nhiên nứt ra.
Ngay lúc anh rụt tay lại theo bản năng, một vật mềm mại không rõ màu trắng tuôn ra từ vết nứt, chia thành vô số sợi tơ mảnh, quấn lấy năm ngón tay anh như vòi của sinh vật nào đó, bò lên mu bàn tay, lớp băng trước mắt bị sinh vật khủng bố này phá vỡ, vết nứt dần lan rộng rồi vỡ tan tành.
Nước lạnh băng chục nghìn năm trong sông băng Nam Cực bắn lên mặt nạ, trong lúc nhưng mảnh băng vỡ vỡ vụn, anh thấy rõ được gương mặt người cá giữa mái tóc đen ấy.
... Quả nhiên đó là một gương mặt thiếu niên, chắc tuổi tác cũng tầm con người mười sáu mười bảy tuổi, cũng giống như đuôi cá của nó, gương mặt này cũng hệt như một tác phẩm nghệ thuật cổ xưa, đường nét cực kỳ tuấn tú giống như được chạm khắc tỉ mỉ, mặt mày thế này phối với làm da màu đồng lạnh, khiến nó trông giống như người có huyết thống Ai Cập cổ đại hoặc Ba Tư cổ đại, vì bây giờ đang nhắm mắt ngủ say nên đã che đi sự sắc bén, chỉ lộ ra vè yên tĩnh và thần bí, khiến anh liên tưởng đến Pharaoh Tutankhamun thời Ai Cập cổ đại chết trẻ, nổi tiếng vì lời nguyền
Chẳng lẽ thứ quấn trên tay anh ban nãy cũng là vật nguyền rủa gì đó?
Medusa tóm lấy vật không rõ đang quấn trên tay mình ra, rút dao lặn ra cố gắng cắt đứt nó. Mấy cái xúc tua trắng không nhưng không đứt mà còn siết chặt hơn, nhiều thứ tuôn ra từ kẽ nứt hơn, kéo anh đến gần mặt bằng đã nứt hoàn toàn.
Giây sau, anh chợt đối diện với đôi mắt người cá vừa mở ra.
Con ngươi xanh lục lạnh lẽo khúc xạ ánh đèn, tỏa ra tia sáng mờ, tỏa ra dã tính khát máu, giống như đôi mắt của cá sấu nấp trong bãi lầy âm u, nhìn anh chằm chằm rồi từ từ chớp mắt...
Con ngươi hình thoi co lại thành một đường mảnh.
Không biết người cá này bị đóng băng bao lâu rồi, đột nhiên tỉnh lại.
Vả lại, lúc này... nó đang tràn ngập ý muốn tấn công.
Medusa cố sức kéo mạnh trang bị động lực sau lưng, giơ chân lên đá mạnh lên người người cá, toàn thân bắn ra sau dựa vào lực bắn dòng nước, anh liếc mắt thấy mấy xúc tua màu trắng kia đã ngưng tụ lại thành hình khuyên trên cổ tay trái rồi, tim anh trở nên nặng nề.
Chết tiệt, đó là tay thuận của anh, nếu nó hỏng rồi thì...
Mắt cá chân đột nhiên bị siết chặt!
Toàn thân anh bị kéo trong nước, anh cụp mắt nhìn.
Người cá, bắt được anh rồi.
Bàn tay có màng nắm mắt cá chân anh vừa sắc bén vừa mạnh, nó đâm xuyên qua bề mặt đồ lặn của anh hết sức dễ dàng. Nước biển lạnh băng tràn vào qua kẽ nứt, giống như chục nghìn mũi kim thép đâm vào da, cơ thể bị một luồng sức mạnh kéo xuống một cách điên cuồng, lưng anh va vào đá cứng dưới đáy biển, xương lưng đau điếng như thể vỡ vụn, anh rụt người lại cố bảo vệ sau đầu, yết hầu chưa kịp đề phòng đã bị bàn tay có màng của người cá bóp lấy!
Bóng đen đè bên trên, người cá đó cứ nhìn ăn chằm chằm, một bàn tay có màng chặn yết hầu anh, bàn tay con lại nắm bắp chân anh, đè anh bên dưới bằng tư thế gần như xâm phạm này, sức mạnh này chẳng hề giống con người mười sáu mười bảy tuổi, chẳng thua gì máy móc dùng để chiến đấu nào đó, quá đỗi khủng khiếp.
Mái tóc xoăn đen dài như mực đen che phủ cả tầm nhìn ngoài mặt nạ trong suốt, khiến anh chỉ có thể thấy đôi mắt xanh lục hẹp dài đang nhìn mình chằm chằm.
Đồng thời, cảm giác nóng rực lan ra từ chân, Medusa nhìn xuống, anh thấy trên vây đuôi màu vàng của người cá bùng lên một...
Ngọn lửa.
Ánh sáng giống như mặt trời không phải chỉ có màu sắc...
Mà thật sự là một ngọn lửa có thể bừng cháy dưới biển sâu.
Medusa nín thở, ép bản thân bình tĩnh lại, mở đèn sáng hơn trên cổ tay rồi bơi lên, ánh đèn phác họa dáng vẻ người cá này từng tấc một... dù đã đọc hầu hết tư liệu lịch sử về người cá, anh vẫn bị ngoại hình trước mắt làm ngạc nhiên đến mức quên cả thở.
Nó lẳng lặng đứng trong băng, giống như hóa thạch cổ xưa được bảo vệ trong lớp hổ phách, mái tóc xoăn màu đen trôi nổi bên trên như mây đen, che khuất nửa gương mặt, hình như từ vùng biển bên trên chìm xuống đây, không biết là chết hay sống.
Gần giống với người cá đuôi đen nào đó anh từng xem trong video tư liệu, đuôi của người cá này cũng dài hơn ba mét, nhưng nó lại là màu vàng anh chưa từng thấy trong hiện thực và cả trong video hay hình ảnh nào trong quá khứ. Vảy cá dày đặc như được điêu khắc bằng vàng ròng, hệt như đồ của nền văn minh cổ xưa trong mộ cổ Ai Cập... đẹp đẽ, lộng lẫy, có vẻ đẹp mang tính xâm lược, khiến người ta lóa mắt, nhất là vây đuôi sáu khía có quầng sáng phát ra giống như sáu cánh của Đại thiên sứ đang dang ra trong truyền thuyết, giống như ánh mặt trời chiếu rọi làm tan chảy vậy.
Nhìn lên trên, hình như nửa người trên của người cá cũng được phản chiếu bởi ánh sáng như ánh mặt trời tỏa ra từ đuôi cá, màu da lộ ra là màu đồng lạnh sẫm sau khi phơi nắng, rõ ràng nó là giống đực, thân trên lộ ra cơ bắp săn chắc ưu mỹ, nhưng dường như xương cốt vẫn chưa nở nang hoàn toàn, hình như là người cá có tuổi đời không lớn.
Sau khi chú ý đến trạng thái kỳ lạ trên ngực nó, tay cầm đèn của Medusa chợt dừng lại... trên ngực người cá có totem màu vàng sẫm kỳ lạ, nhưng điều khiến anh hoảng hốt không phải cái này mà là chỗ trái tim người cá...
Trên đó có khảm một vật lạ.
Hình như đó là một con dao vừa dài vừa con, bên trên lưỡi dao xuất vệt trắng như xương của sinh vật nào đó, có vân da nhấp nhô giống như xương rắn, xuyên qua ngực người cá.
Vết thương nghiêm trọng như vậy, người cá này... vẫn còn là vật sống sao?
Trái tim chùng xuống, Medusa không tự chủ được thò tay ra.
"Răng rắc."
Ngày khi ngón tay chạm lên mặt băng, mặt băng trước ngược người cá đột nhiên nứt ra.
Ngay lúc anh rụt tay lại theo bản năng, một vật mềm mại không rõ màu trắng tuôn ra từ vết nứt, chia thành vô số sợi tơ mảnh, quấn lấy năm ngón tay anh như vòi của sinh vật nào đó, bò lên mu bàn tay, lớp băng trước mắt bị sinh vật khủng bố này phá vỡ, vết nứt dần lan rộng rồi vỡ tan tành.
Nước lạnh băng chục nghìn năm trong sông băng Nam Cực bắn lên mặt nạ, trong lúc nhưng mảnh băng vỡ vỡ vụn, anh thấy rõ được gương mặt người cá giữa mái tóc đen ấy.
... Quả nhiên đó là một gương mặt thiếu niên, chắc tuổi tác cũng tầm con người mười sáu mười bảy tuổi, cũng giống như đuôi cá của nó, gương mặt này cũng hệt như một tác phẩm nghệ thuật cổ xưa, đường nét cực kỳ tuấn tú giống như được chạm khắc tỉ mỉ, mặt mày thế này phối với làm da màu đồng lạnh, khiến nó trông giống như người có huyết thống Ai Cập cổ đại hoặc Ba Tư cổ đại, vì bây giờ đang nhắm mắt ngủ say nên đã che đi sự sắc bén, chỉ lộ ra vè yên tĩnh và thần bí, khiến anh liên tưởng đến Pharaoh Tutankhamun thời Ai Cập cổ đại chết trẻ, nổi tiếng vì lời nguyền
Chẳng lẽ thứ quấn trên tay anh ban nãy cũng là vật nguyền rủa gì đó?
Medusa tóm lấy vật không rõ đang quấn trên tay mình ra, rút dao lặn ra cố gắng cắt đứt nó. Mấy cái xúc tua trắng không nhưng không đứt mà còn siết chặt hơn, nhiều thứ tuôn ra từ kẽ nứt hơn, kéo anh đến gần mặt bằng đã nứt hoàn toàn.
Giây sau, anh chợt đối diện với đôi mắt người cá vừa mở ra.
Con ngươi xanh lục lạnh lẽo khúc xạ ánh đèn, tỏa ra tia sáng mờ, tỏa ra dã tính khát máu, giống như đôi mắt của cá sấu nấp trong bãi lầy âm u, nhìn anh chằm chằm rồi từ từ chớp mắt...
Con ngươi hình thoi co lại thành một đường mảnh.
Không biết người cá này bị đóng băng bao lâu rồi, đột nhiên tỉnh lại.
Vả lại, lúc này... nó đang tràn ngập ý muốn tấn công.
Medusa cố sức kéo mạnh trang bị động lực sau lưng, giơ chân lên đá mạnh lên người người cá, toàn thân bắn ra sau dựa vào lực bắn dòng nước, anh liếc mắt thấy mấy xúc tua màu trắng kia đã ngưng tụ lại thành hình khuyên trên cổ tay trái rồi, tim anh trở nên nặng nề.
Chết tiệt, đó là tay thuận của anh, nếu nó hỏng rồi thì...
Mắt cá chân đột nhiên bị siết chặt!
Toàn thân anh bị kéo trong nước, anh cụp mắt nhìn.
Người cá, bắt được anh rồi.
Bàn tay có màng nắm mắt cá chân anh vừa sắc bén vừa mạnh, nó đâm xuyên qua bề mặt đồ lặn của anh hết sức dễ dàng. Nước biển lạnh băng tràn vào qua kẽ nứt, giống như chục nghìn mũi kim thép đâm vào da, cơ thể bị một luồng sức mạnh kéo xuống một cách điên cuồng, lưng anh va vào đá cứng dưới đáy biển, xương lưng đau điếng như thể vỡ vụn, anh rụt người lại cố bảo vệ sau đầu, yết hầu chưa kịp đề phòng đã bị bàn tay có màng của người cá bóp lấy!
Bóng đen đè bên trên, người cá đó cứ nhìn ăn chằm chằm, một bàn tay có màng chặn yết hầu anh, bàn tay con lại nắm bắp chân anh, đè anh bên dưới bằng tư thế gần như xâm phạm này, sức mạnh này chẳng hề giống con người mười sáu mười bảy tuổi, chẳng thua gì máy móc dùng để chiến đấu nào đó, quá đỗi khủng khiếp.
Mái tóc xoăn đen dài như mực đen che phủ cả tầm nhìn ngoài mặt nạ trong suốt, khiến anh chỉ có thể thấy đôi mắt xanh lục hẹp dài đang nhìn mình chằm chằm.
Đồng thời, cảm giác nóng rực lan ra từ chân, Medusa nhìn xuống, anh thấy trên vây đuôi màu vàng của người cá bùng lên một...
Ngọn lửa.
Ánh sáng giống như mặt trời không phải chỉ có màu sắc...
Mà thật sự là một ngọn lửa có thể bừng cháy dưới biển sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất