Chương 38: Sa lầy
Trung - Việt: Linh Thần
- --
"Trả lời tôi." Celuecus nhìn anh chăm chú, dường như giọng điệu đã biến thành hỏi ép.
Medusa cau mày, chưa kịp trả lời đã nghe sau lưng truyền đến tiếng khóa cửa kim loại bị mở ra.
Sợi dây trên cổ chợt bị siết chặt, toàn thân anh bị kéo ra sau, va mạnh vào tường, lúc liếc mắt sang thấy một đôi chân đã bị họng súng chĩa vào trán rồi, anh bị túm lên, Celuecus gầm lên một tiếng, đuôi cá bừng lửa cố sức vùng lên, băng sương trên người rơi xuống, hắn cố gắng nhúc nhích cơ thể vẫn lạnh cứng, nhưng bị dây trói kiềm chặt, cổ nổi gân xanh. Lúc bị kéo ra cửa, một vật hình ống lớn xuyên qua khe cửa, "phụt" một tiếng thổi sương trắng lạnh băng vào trong.
Trái tim Medusa hoảng hốt, cửa đóng sầm lại trước mắt anh.
"Các ngươi làm vậy hắn sẽ chết..."
Dây trói siết lại chặn tiếng quát của anh, cơ thể bị kéo mạnh ngã lên sàn, bức xạ sinh vật xuyên qua cột sống, hệt như chùy thép đâm vào xương tủy, Medusa co giật, dưới sườn bị đá một cái, cả người anh gần như bay lên, va vào tường, đau đến mức cuộn tròn lại theo bản năng, lồng ngực lại nặng nề, bị một bàn chân đeo boots đen giẫm lên. Anh ho khụ khụ, ngước mắt lên.
Một người đàn ông cao lớn trọc đầu, có hình xăm trên trán nhìn xuống anh, khóe môi 'treo' nụ cười hung ác, liếm hàm răng không hoàn chỉnh cười: "Còn nhớ tôi không, Thượng úy Medusa... ồ không, bây giờ phải gọi là Đại úy Medusa."
"Anh không nói với tôi, anh biết cậu ta, Dagon." Giọng nói kìm chế của Hillier vang lên bên cạnh.
Medusa lau máu bên khóe môi, mỉa mai: "Thì ra là người quen cũ à? Tôi nói mà, sao lại ra tay nặng thế này."
Thật không may, anh rơi vào tay tù binh trước đó của mình... Tên này xuất thân từ một nơi tập họp người sống sót từng có quy mô không nhỏ, từng có chợ đen trên biển gọi là "Cộng hòa Người Lái Đò", anh đã từng theo lệnh của Niga moi vị trí chỗ đóng quân của bọn họ từ miệng gã, vì vậy mà nhổ mười cái răng của gã, còn tự tay giết anh em của gã trước mặt gã, thật sự là ra tay rất hung ác.
Đây là một sai lầm. Nhưng sai lầm lớn hơn là anh không thể nhổ cỏ tận gốc giết luôn gã, còn để gã trốn thoát. Medusa ngẩng đầu lên, khóe môi rướm máu, nhe răng cười với gã: "Nói thử xem, mày định chơi chết tao thế nào nào? Hay mày tốn nhiều công sức như vậy bắt tao lại, ngoài trả thù ra vẫn còn dự định khác?"
"Đương nhiên là có." Dagon lại nhấc chân đá anh va vào tường, xen vào trong đám quân phản loạn đang hóng chuyện: "Nhưng dự tính kia không ảnh hưởng đến việc để bọn tao thưởng thức hương vị của Hoa Hồng Đế quốc Saint Buren."
Đột nhiên xung quanh ồn ào, có người cười ồ lên.
Medusa vịn sườn đau nhói run rẩy, ngước đôi mắt đỏ au lên nhìn đám người đang cười kia. Đám người nọ bị ánh mắt anh dọa cho nít bặt.
"Chúng mày sợ cái gì? Sợ ác quỷ Niga kia hay nó?" Dagon cười to: "Không dám hái sợ hoa hồng có gai à? Chúng mày có khí phách không vậy? Còn là quân phản loạn nữa!"
Có người cười to, không ai nghĩ chàng trai tóc bạch kim đang nằm dưới đất, quần áo xốc xếch, trên cổ gắn dây trói không quyến rũ, trên làn da trắng trẻo của anh ửng đỏ, cổ áp mở rộng, vết đỏ chi chít trên cổ như ẩn như hiện, khóe mắt ửng đỏ gợi cảm vô cùng.
Có người to gan, đưa tay nắm cằm anh: "Thật xinh đẹp, bảo sao ác quỷ Niga kia..."
"Đủ rồi!" Hillier khẽ quát, rảo bước đến cạnh anh, quỳ một gối, ôm người bạn thân ngày trước lên: "Dagon, là tôi giúp đỡ anh bắt cậu ta và người cá, nể mặt tôi, đừng chơi trò nhàm chán thế này."
"Đến bước này rồi, không phải trong lòng cậu vẫn hướng về tình nhân của ác ma đấy chứ, lãnh đạo quân phản loạn thân yêu của tôi?" Mặt mày Dagon sa sầm: "Cậu bảo mấy anh em đi cùng cậu nghĩ thế nào đây?"
"Đừng lãng phí thời gian chơi trò ly gián nữa... không cần thiết." Medusa thở hổn hển, cười nói: "Hillier hận tao chết đi đường, nhưng trên người tao vẫn còn một quả thận của cậu ấy, giẫm hỏng rồi thì không đáng. Dagon, chi bằng mày nói dự định của mày trước rồi hẳn giày vò tao, nếu không đến lúc đó tao hôn mê hoặc chết thì e rằng sẽ làm lỡ việc lớn của mày đấy."
"Medusa." Dagon nắm cằm anh, ép anh ngước mặt lên: "Hay tao nên gọi mày là... Medice? Mày là con trai của giáo sư Vincent, đúng không?"
Con ngươi Medusa co lại.
"Thầy của cha mẹ mày, chính là ngôi sao sáng trong giới sinh vật học Davinci, để lại tư liệu nghiên cứu và bào tử người cá lại cho bọn họ, nó đâu rồi?"
Sau nỗi ngạc nhiên ngắn ngủi, Medusa bình tĩnh lại. giả vờ không còn ý nghĩa gì nữa, rõ ràng Dagon biết lai lịch của anh rồi, ắt đã điều tra vô cùng kỹ càng chuyện mấy năm này. Nhưng chắc bọn họ không điều tra, cũng vì nó mà phòng nghiên cứu của cha mẹ anh bị hủy trong một đêm, vì sao anh lại chuyển đến Saint Buren và gia nhập hạm đội của Niga. Hơn phân nửa bọn họ chỉ điều tra được tin tức từ lâu lắc rằng "sở nghiên cứu viễn dương Liên minh Thiên Châu bị sóng thần phá hủy, vợ chồng Vincent chết hết, hai đưa con trai mất tích".
"Không sai, đúng là mấy dữ liệu đó đều trong tay tao, tao có thể cùng cấp cho các người để làm giao dịch, nhưng bào tử người cá đã bị mất khi phòng thí nghiệm của cha mẹ tao bị hủy rồi." Medusa nhìn về phía phòng cách ly của Celuecus: "Nên tao nhắc nhở chúng mày, nếu không xử lý băng trên người người cá, rất có thể hắn sẽ chết, đến lúc đó đừng mong lấy được bào tử ngươi cá, có thể đây là người cá cuối cùng tồn tại trên thế giới này, chúng mày sẽ mất hết. Nếu không có tư liệu thì tụi mày có thể làm gì?"
Rõ ràng mặt Dagon cứng đờ, nhìn về phía cửa, dặn dò thanh niên đồ trắng bên cạnh: "Mau đi xem tình hình của người cá."
Medusa nhìn theo người nọ, cậu ta mặc đồng phục viện y học Đế quốc. Rõ ràng đó chính là nội gián bọn họ sắp xếp trong viện y học. Đáng tiếc, nhiệt huyết của Hillier bị lợi dụng hoàn toàn rồi.
"Khoan đã." Thanh niên áo trắng kia đi qua lại bị Dagon đè vai, hất cằm về phía Medusa, gã nhếch miệng cười xấu xa: "Quà gặp mặt tôi bảo cậu chuẩn bị cho Đại uy Medusa đâu rồi?"
Nội gián kia gật đầu, rút một kim tiêm trong túi ra, đi đến chỗ Medusa, Hillier lạnh lùng hỏi: "Các người muốn làm gì?"
"Dù sao cũng không chơi chết nó." Dagon ra lệnh, nhìn Hillier, ánh mắt khiêu khích lẫn khinh thường: "Chẳng phải người căm ghét trợ thủ và tình nhân của ác quỷ nhất là cậu sao Hillier? Chứng minh cho những anh em vào sinh ra tử với cậu xem đi, chứng minh cho những người bạn chiến đấu trong đội cảm tử chết bởi ác ma xem rằng cậu không phải kẻ yếu đuối như đàn bà, cũng không bị sắc đẹp của nó mê hoặc, dao động trong lòng."
"Anh nói bậy bạ gì vậy, tôi không có dao động!" Hillier gào lên phản bác. Dagon ra lệnh: "Đưa thuốc cho cậu ta. Đã không dao động vậy thì để cậu ta tự ra tay."
Medusa vịn sườn, nhìn sang anh ta. Hillier chuyển tầm mắt, nhìn kim tiêm nội gián kia đưa sang, rồi lại nhìn xung quanh, dường như tìm ký ức nào đó, hạ quyết tâm, ánh mắt âm u và kiên định, cầm lấy kim tiêm, kéo cổ áo Medusa, hung hăng đâm vào bên cổ anh!
Chất lỏng lạnh băng chảy vào mạch máu, Medusa giật mình, cảm thấy cơn choáng váng ập đến, cùng lúc đó một cơn nóng khó tả dần lan ra trong máu anh. Cảm giác kỳ lạ này anh đã từng trải nghiệm vào mấy tiếng trước rồi.
"Biết đây là gì không?" Dagon cười hung ác: "Là thứ viện y học Đế quốc chúng mày chế tạo ra đấy, chuyên cung cấp quý tộc chơi, thuốc kích dục."
Medusa đột nhiên trừng to mắt.
"Từ lúc bị mày nhổ răng trong phòng hành hình là tao đã muốn làm thế này rồi... Dáng vẻ thế này mà cứ cầm mấy dụng cụ hành hình trong phòng đấy thì lãng phí quá, nên dạng chân bị đàn ông đè xuống hung hăng làm, chơi đến mức kêu không nổi mới đúng."
Xung quanh cười ồ lên.
Medusa cuộn tròn cơ thể. Cơ nóng hừng hực trong cơ thể, mạnh hơn trước đó nhiều, máu trong người nóng lên nhanh chóng như nước sôi, mồ hôi túa ra từ từng lỗ chân lông, toàn thân anh rã rời, run rẩy, làn da trắng nõn lộ ra dưới cổ áo đỏ ửng khiến người ta thấy mà đau lòng, anh siết mười ngón tay lại thành nắm đấm, móng tay đâm vào lòng bàn tay.
Hillier nhìn người trong lòng, toàn thân cứng đờ.
"Để tôi nếm thử trước hay ném nó cho bọn họ chơi đây?" Dagon từ từ đến gần: "Hay là, cậu làm cậu ta đây, Hillier?"
...
Mấy cái dòng đầu trọc mà phản diện này thường chết thảm lắm. Tôi coi mòi là chương sau cá chóa được ăn rồi đó, chắc không hụt nữa đâu.:>
- --
"Trả lời tôi." Celuecus nhìn anh chăm chú, dường như giọng điệu đã biến thành hỏi ép.
Medusa cau mày, chưa kịp trả lời đã nghe sau lưng truyền đến tiếng khóa cửa kim loại bị mở ra.
Sợi dây trên cổ chợt bị siết chặt, toàn thân anh bị kéo ra sau, va mạnh vào tường, lúc liếc mắt sang thấy một đôi chân đã bị họng súng chĩa vào trán rồi, anh bị túm lên, Celuecus gầm lên một tiếng, đuôi cá bừng lửa cố sức vùng lên, băng sương trên người rơi xuống, hắn cố gắng nhúc nhích cơ thể vẫn lạnh cứng, nhưng bị dây trói kiềm chặt, cổ nổi gân xanh. Lúc bị kéo ra cửa, một vật hình ống lớn xuyên qua khe cửa, "phụt" một tiếng thổi sương trắng lạnh băng vào trong.
Trái tim Medusa hoảng hốt, cửa đóng sầm lại trước mắt anh.
"Các ngươi làm vậy hắn sẽ chết..."
Dây trói siết lại chặn tiếng quát của anh, cơ thể bị kéo mạnh ngã lên sàn, bức xạ sinh vật xuyên qua cột sống, hệt như chùy thép đâm vào xương tủy, Medusa co giật, dưới sườn bị đá một cái, cả người anh gần như bay lên, va vào tường, đau đến mức cuộn tròn lại theo bản năng, lồng ngực lại nặng nề, bị một bàn chân đeo boots đen giẫm lên. Anh ho khụ khụ, ngước mắt lên.
Một người đàn ông cao lớn trọc đầu, có hình xăm trên trán nhìn xuống anh, khóe môi 'treo' nụ cười hung ác, liếm hàm răng không hoàn chỉnh cười: "Còn nhớ tôi không, Thượng úy Medusa... ồ không, bây giờ phải gọi là Đại úy Medusa."
"Anh không nói với tôi, anh biết cậu ta, Dagon." Giọng nói kìm chế của Hillier vang lên bên cạnh.
Medusa lau máu bên khóe môi, mỉa mai: "Thì ra là người quen cũ à? Tôi nói mà, sao lại ra tay nặng thế này."
Thật không may, anh rơi vào tay tù binh trước đó của mình... Tên này xuất thân từ một nơi tập họp người sống sót từng có quy mô không nhỏ, từng có chợ đen trên biển gọi là "Cộng hòa Người Lái Đò", anh đã từng theo lệnh của Niga moi vị trí chỗ đóng quân của bọn họ từ miệng gã, vì vậy mà nhổ mười cái răng của gã, còn tự tay giết anh em của gã trước mặt gã, thật sự là ra tay rất hung ác.
Đây là một sai lầm. Nhưng sai lầm lớn hơn là anh không thể nhổ cỏ tận gốc giết luôn gã, còn để gã trốn thoát. Medusa ngẩng đầu lên, khóe môi rướm máu, nhe răng cười với gã: "Nói thử xem, mày định chơi chết tao thế nào nào? Hay mày tốn nhiều công sức như vậy bắt tao lại, ngoài trả thù ra vẫn còn dự định khác?"
"Đương nhiên là có." Dagon lại nhấc chân đá anh va vào tường, xen vào trong đám quân phản loạn đang hóng chuyện: "Nhưng dự tính kia không ảnh hưởng đến việc để bọn tao thưởng thức hương vị của Hoa Hồng Đế quốc Saint Buren."
Đột nhiên xung quanh ồn ào, có người cười ồ lên.
Medusa vịn sườn đau nhói run rẩy, ngước đôi mắt đỏ au lên nhìn đám người đang cười kia. Đám người nọ bị ánh mắt anh dọa cho nít bặt.
"Chúng mày sợ cái gì? Sợ ác quỷ Niga kia hay nó?" Dagon cười to: "Không dám hái sợ hoa hồng có gai à? Chúng mày có khí phách không vậy? Còn là quân phản loạn nữa!"
Có người cười to, không ai nghĩ chàng trai tóc bạch kim đang nằm dưới đất, quần áo xốc xếch, trên cổ gắn dây trói không quyến rũ, trên làn da trắng trẻo của anh ửng đỏ, cổ áp mở rộng, vết đỏ chi chít trên cổ như ẩn như hiện, khóe mắt ửng đỏ gợi cảm vô cùng.
Có người to gan, đưa tay nắm cằm anh: "Thật xinh đẹp, bảo sao ác quỷ Niga kia..."
"Đủ rồi!" Hillier khẽ quát, rảo bước đến cạnh anh, quỳ một gối, ôm người bạn thân ngày trước lên: "Dagon, là tôi giúp đỡ anh bắt cậu ta và người cá, nể mặt tôi, đừng chơi trò nhàm chán thế này."
"Đến bước này rồi, không phải trong lòng cậu vẫn hướng về tình nhân của ác ma đấy chứ, lãnh đạo quân phản loạn thân yêu của tôi?" Mặt mày Dagon sa sầm: "Cậu bảo mấy anh em đi cùng cậu nghĩ thế nào đây?"
"Đừng lãng phí thời gian chơi trò ly gián nữa... không cần thiết." Medusa thở hổn hển, cười nói: "Hillier hận tao chết đi đường, nhưng trên người tao vẫn còn một quả thận của cậu ấy, giẫm hỏng rồi thì không đáng. Dagon, chi bằng mày nói dự định của mày trước rồi hẳn giày vò tao, nếu không đến lúc đó tao hôn mê hoặc chết thì e rằng sẽ làm lỡ việc lớn của mày đấy."
"Medusa." Dagon nắm cằm anh, ép anh ngước mặt lên: "Hay tao nên gọi mày là... Medice? Mày là con trai của giáo sư Vincent, đúng không?"
Con ngươi Medusa co lại.
"Thầy của cha mẹ mày, chính là ngôi sao sáng trong giới sinh vật học Davinci, để lại tư liệu nghiên cứu và bào tử người cá lại cho bọn họ, nó đâu rồi?"
Sau nỗi ngạc nhiên ngắn ngủi, Medusa bình tĩnh lại. giả vờ không còn ý nghĩa gì nữa, rõ ràng Dagon biết lai lịch của anh rồi, ắt đã điều tra vô cùng kỹ càng chuyện mấy năm này. Nhưng chắc bọn họ không điều tra, cũng vì nó mà phòng nghiên cứu của cha mẹ anh bị hủy trong một đêm, vì sao anh lại chuyển đến Saint Buren và gia nhập hạm đội của Niga. Hơn phân nửa bọn họ chỉ điều tra được tin tức từ lâu lắc rằng "sở nghiên cứu viễn dương Liên minh Thiên Châu bị sóng thần phá hủy, vợ chồng Vincent chết hết, hai đưa con trai mất tích".
"Không sai, đúng là mấy dữ liệu đó đều trong tay tao, tao có thể cùng cấp cho các người để làm giao dịch, nhưng bào tử người cá đã bị mất khi phòng thí nghiệm của cha mẹ tao bị hủy rồi." Medusa nhìn về phía phòng cách ly của Celuecus: "Nên tao nhắc nhở chúng mày, nếu không xử lý băng trên người người cá, rất có thể hắn sẽ chết, đến lúc đó đừng mong lấy được bào tử ngươi cá, có thể đây là người cá cuối cùng tồn tại trên thế giới này, chúng mày sẽ mất hết. Nếu không có tư liệu thì tụi mày có thể làm gì?"
Rõ ràng mặt Dagon cứng đờ, nhìn về phía cửa, dặn dò thanh niên đồ trắng bên cạnh: "Mau đi xem tình hình của người cá."
Medusa nhìn theo người nọ, cậu ta mặc đồng phục viện y học Đế quốc. Rõ ràng đó chính là nội gián bọn họ sắp xếp trong viện y học. Đáng tiếc, nhiệt huyết của Hillier bị lợi dụng hoàn toàn rồi.
"Khoan đã." Thanh niên áo trắng kia đi qua lại bị Dagon đè vai, hất cằm về phía Medusa, gã nhếch miệng cười xấu xa: "Quà gặp mặt tôi bảo cậu chuẩn bị cho Đại uy Medusa đâu rồi?"
Nội gián kia gật đầu, rút một kim tiêm trong túi ra, đi đến chỗ Medusa, Hillier lạnh lùng hỏi: "Các người muốn làm gì?"
"Dù sao cũng không chơi chết nó." Dagon ra lệnh, nhìn Hillier, ánh mắt khiêu khích lẫn khinh thường: "Chẳng phải người căm ghét trợ thủ và tình nhân của ác quỷ nhất là cậu sao Hillier? Chứng minh cho những anh em vào sinh ra tử với cậu xem đi, chứng minh cho những người bạn chiến đấu trong đội cảm tử chết bởi ác ma xem rằng cậu không phải kẻ yếu đuối như đàn bà, cũng không bị sắc đẹp của nó mê hoặc, dao động trong lòng."
"Anh nói bậy bạ gì vậy, tôi không có dao động!" Hillier gào lên phản bác. Dagon ra lệnh: "Đưa thuốc cho cậu ta. Đã không dao động vậy thì để cậu ta tự ra tay."
Medusa vịn sườn, nhìn sang anh ta. Hillier chuyển tầm mắt, nhìn kim tiêm nội gián kia đưa sang, rồi lại nhìn xung quanh, dường như tìm ký ức nào đó, hạ quyết tâm, ánh mắt âm u và kiên định, cầm lấy kim tiêm, kéo cổ áo Medusa, hung hăng đâm vào bên cổ anh!
Chất lỏng lạnh băng chảy vào mạch máu, Medusa giật mình, cảm thấy cơn choáng váng ập đến, cùng lúc đó một cơn nóng khó tả dần lan ra trong máu anh. Cảm giác kỳ lạ này anh đã từng trải nghiệm vào mấy tiếng trước rồi.
"Biết đây là gì không?" Dagon cười hung ác: "Là thứ viện y học Đế quốc chúng mày chế tạo ra đấy, chuyên cung cấp quý tộc chơi, thuốc kích dục."
Medusa đột nhiên trừng to mắt.
"Từ lúc bị mày nhổ răng trong phòng hành hình là tao đã muốn làm thế này rồi... Dáng vẻ thế này mà cứ cầm mấy dụng cụ hành hình trong phòng đấy thì lãng phí quá, nên dạng chân bị đàn ông đè xuống hung hăng làm, chơi đến mức kêu không nổi mới đúng."
Xung quanh cười ồ lên.
Medusa cuộn tròn cơ thể. Cơ nóng hừng hực trong cơ thể, mạnh hơn trước đó nhiều, máu trong người nóng lên nhanh chóng như nước sôi, mồ hôi túa ra từ từng lỗ chân lông, toàn thân anh rã rời, run rẩy, làn da trắng nõn lộ ra dưới cổ áo đỏ ửng khiến người ta thấy mà đau lòng, anh siết mười ngón tay lại thành nắm đấm, móng tay đâm vào lòng bàn tay.
Hillier nhìn người trong lòng, toàn thân cứng đờ.
"Để tôi nếm thử trước hay ném nó cho bọn họ chơi đây?" Dagon từ từ đến gần: "Hay là, cậu làm cậu ta đây, Hillier?"
...
Mấy cái dòng đầu trọc mà phản diện này thường chết thảm lắm. Tôi coi mòi là chương sau cá chóa được ăn rồi đó, chắc không hụt nữa đâu.:>
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất