Người Chơi Bình Thường X Đệ Tứ Thiên Tai
Chương 21:
Về thể chất, chuyên gia cận chiến vượt trội. Khi hai đồng đội cố gắng ngăn anh ta quay lại, anh ta đã chạy được vài mét.
Chuyên viên đàm phán chửi thề, sợ rằng đồng đội thiếu đầu óc này sẽ bị Bạch Lôi tiêu diệt trong giây lát... Không, không còn cả tro, vội vàng đứng dậy đuổi theo.
Gan và nhãn cầu không phải là thực phẩm.
Sau khi nướng trong 30 giây, Thẩm Thời Tự xác nhận điều này.
Có lẽ chúng dùng để chế tạo một số loại thuốc hoặc trang trí đặc biệt.
Không sao, tất cả đều nhét vào ba lô của để bụi bặm thôi!
Vừa đóng giao diện ba lô và định đứng dậy, Thẩm Thời Tự thoáng thấy một mục tiêu có thể tương tác đang lao về phía cô, tay cô vô thức chạm vào chuôi đao.
Ồ, là tên màu xanh, vậy thì không sao.
Thẩm Thời Tự lại đặt tay xuống.
NPC chạy đến còn cách cô vài bước thì dừng lại, nở một nụ cười thân thiện.
Thẩm Thời Tự cũng nhìn anh ta nhưng không cười.
Trong tình huống này, gặp NPC sẽ có mấy trường hợp:
A. Trực tiếp đưa ra một số nhiệm vụ cầu cứu khiến người chơi đau đầu và dễ bị kẹt;
B. Đưa ra một số nhiệm vụ cầu cứu khiến người chơi đau đầu và dễ bị kẹt, xong rồi nói với người chơi "Tôi là phản diện, không cho cô thù lao của nhiệm vụ mà còn muốn đánh cô, he he";
C. Cốt truyện chính, đây là đồng đội có thể gia nhập đội ngũ hoặc NPC chức năng, tùy thuộc vào loại trò chơi, cũng có thể là đối tượng có thể chinh phục.
"Xin chào?" NPC phát ra giọng nói thân thiện.
Thẩm Thời Tự: "."
NPC: "…"
NPC này nói một câu lại dừng vài giây, chẳng lẽ khoang trò chơi thực tế ảo chơi game offline cũng bị giật?
"Tôi tên là Trác Tiếu Hải." NPC thân thiện chỉ vào mình, thăm dò hỏi: "Cô... cô có tên không?"
Thẩm Thời Tự nghĩ rằng nếu cô không trả lời, nhiệm vụ này e là rất khó phát ra.
Cô gật đầu: "Thẩm Thời Tự."
Vừa dứt lời, một NPC gầy gò khác cũng từ phía sau bước tới, nhưng anh ta là tên màu vàng.
Thẩm Thời Tự chỉ liếc một cái rồi rút đao ra cầm trong tay.
Nhỡ tên vàng này đột nhiên chuyển sang đỏ đánh người thì sao? Con người vẫn phải đề phòng mọi tình huống.
Dường như hai NPC bị động tác của cô làm giật mình, tên gầy gò vội vàng trấn an: "Chúng tôi không có bất kỳ thù địch nào với cô, thậm chí không mang theo vũ khí."
"Thật đó thật đó." NPC thân thiện cũng gật đầu lia lịa: "Tôi đến đây là muốn hỏi cô, có thể giúp chúng tôi một việc không? Tôi biết bây giờ cô vẫn chưa..."
Thẩm Thời Tự ngắt lời NPC bằng cách mở bảng nhiệm vụ, bên trong đã xuất hiện một nhiệm vụ mới: [Đường hàng không tinh tế].
Ừm, có vẻ là tình huống thứ ba. Sau khi đánh Boss ở Tân Thủ Thôn xong, đương nhiên người chơi muốn rời khỏi nên người chế tác sắp xếp nhiệm vụ mới kích hoạt tự động ở đây, làm nhiệm vụ hướng dẫn rồi mở điểm truyền tống đến bản đồ khác, thiết kế rất hợp lý.
Thẩm Thời Tự đóng menu: "Có thể."
NPC thân thiện: "... Tin chúng tôi, nhưng tôi có thể lấy danh nghĩa cá nhân... Ủa? Có thể sao?"
NPC gầy gò trợn tròn mắt: "Chỉ vậy là có thể sao?!"
"Đi đâu?" Thẩm Thời Tự xoay đao một vòng rồi thu lại, động tác rất đẹp mắt, cảm ơn thiết kế game.
NPC thân thiện có biểu cảm phức tạp: "Cô cũng dễ bị lừa quá. Nhỡ tôi dẫn cô đến viện nghiên cứu, bảo cô giúp đỡ lấy một trăm ống máu thì sao?"
Nghĩ đến bệnh viện di động trong ba lô, Thẩm Thời Tự tự tin nói: "Có thể."
Đến mức này thì dù không phải là cốt truyện chính cũng là nhiệm vụ phụ dài hạn, sau lưng chắc chắn có một con Boss lớn. Còn có thể mở bản đồ mới trong viện nghiên cứu, thuận tay lấy thêm... À không, thăm dò đạo cụ. Viện nghiên cứu, nghe thôi đã biết có nhiều món đồ công nghệ cao mới rồi.
Chuyên viên đàm phán chửi thề, sợ rằng đồng đội thiếu đầu óc này sẽ bị Bạch Lôi tiêu diệt trong giây lát... Không, không còn cả tro, vội vàng đứng dậy đuổi theo.
Gan và nhãn cầu không phải là thực phẩm.
Sau khi nướng trong 30 giây, Thẩm Thời Tự xác nhận điều này.
Có lẽ chúng dùng để chế tạo một số loại thuốc hoặc trang trí đặc biệt.
Không sao, tất cả đều nhét vào ba lô của để bụi bặm thôi!
Vừa đóng giao diện ba lô và định đứng dậy, Thẩm Thời Tự thoáng thấy một mục tiêu có thể tương tác đang lao về phía cô, tay cô vô thức chạm vào chuôi đao.
Ồ, là tên màu xanh, vậy thì không sao.
Thẩm Thời Tự lại đặt tay xuống.
NPC chạy đến còn cách cô vài bước thì dừng lại, nở một nụ cười thân thiện.
Thẩm Thời Tự cũng nhìn anh ta nhưng không cười.
Trong tình huống này, gặp NPC sẽ có mấy trường hợp:
A. Trực tiếp đưa ra một số nhiệm vụ cầu cứu khiến người chơi đau đầu và dễ bị kẹt;
B. Đưa ra một số nhiệm vụ cầu cứu khiến người chơi đau đầu và dễ bị kẹt, xong rồi nói với người chơi "Tôi là phản diện, không cho cô thù lao của nhiệm vụ mà còn muốn đánh cô, he he";
C. Cốt truyện chính, đây là đồng đội có thể gia nhập đội ngũ hoặc NPC chức năng, tùy thuộc vào loại trò chơi, cũng có thể là đối tượng có thể chinh phục.
"Xin chào?" NPC phát ra giọng nói thân thiện.
Thẩm Thời Tự: "."
NPC: "…"
NPC này nói một câu lại dừng vài giây, chẳng lẽ khoang trò chơi thực tế ảo chơi game offline cũng bị giật?
"Tôi tên là Trác Tiếu Hải." NPC thân thiện chỉ vào mình, thăm dò hỏi: "Cô... cô có tên không?"
Thẩm Thời Tự nghĩ rằng nếu cô không trả lời, nhiệm vụ này e là rất khó phát ra.
Cô gật đầu: "Thẩm Thời Tự."
Vừa dứt lời, một NPC gầy gò khác cũng từ phía sau bước tới, nhưng anh ta là tên màu vàng.
Thẩm Thời Tự chỉ liếc một cái rồi rút đao ra cầm trong tay.
Nhỡ tên vàng này đột nhiên chuyển sang đỏ đánh người thì sao? Con người vẫn phải đề phòng mọi tình huống.
Dường như hai NPC bị động tác của cô làm giật mình, tên gầy gò vội vàng trấn an: "Chúng tôi không có bất kỳ thù địch nào với cô, thậm chí không mang theo vũ khí."
"Thật đó thật đó." NPC thân thiện cũng gật đầu lia lịa: "Tôi đến đây là muốn hỏi cô, có thể giúp chúng tôi một việc không? Tôi biết bây giờ cô vẫn chưa..."
Thẩm Thời Tự ngắt lời NPC bằng cách mở bảng nhiệm vụ, bên trong đã xuất hiện một nhiệm vụ mới: [Đường hàng không tinh tế].
Ừm, có vẻ là tình huống thứ ba. Sau khi đánh Boss ở Tân Thủ Thôn xong, đương nhiên người chơi muốn rời khỏi nên người chế tác sắp xếp nhiệm vụ mới kích hoạt tự động ở đây, làm nhiệm vụ hướng dẫn rồi mở điểm truyền tống đến bản đồ khác, thiết kế rất hợp lý.
Thẩm Thời Tự đóng menu: "Có thể."
NPC thân thiện: "... Tin chúng tôi, nhưng tôi có thể lấy danh nghĩa cá nhân... Ủa? Có thể sao?"
NPC gầy gò trợn tròn mắt: "Chỉ vậy là có thể sao?!"
"Đi đâu?" Thẩm Thời Tự xoay đao một vòng rồi thu lại, động tác rất đẹp mắt, cảm ơn thiết kế game.
NPC thân thiện có biểu cảm phức tạp: "Cô cũng dễ bị lừa quá. Nhỡ tôi dẫn cô đến viện nghiên cứu, bảo cô giúp đỡ lấy một trăm ống máu thì sao?"
Nghĩ đến bệnh viện di động trong ba lô, Thẩm Thời Tự tự tin nói: "Có thể."
Đến mức này thì dù không phải là cốt truyện chính cũng là nhiệm vụ phụ dài hạn, sau lưng chắc chắn có một con Boss lớn. Còn có thể mở bản đồ mới trong viện nghiên cứu, thuận tay lấy thêm... À không, thăm dò đạo cụ. Viện nghiên cứu, nghe thôi đã biết có nhiều món đồ công nghệ cao mới rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất