Người Chơi Bình Thường X Đệ Tứ Thiên Tai

Chương 27:

Trước Sau
Thẩm Thời Tự suy nghĩ một lúc, sử dụng vũ trụ dẫn lực lên một mảnh vụn không gian gần mình nhất.

Mảnh vụn không gian lập tức bay tới bên cạnh cô nhưng khối lượng lớn như vậy cũng không mang lại lực đẩy phản ứng nào đáng kể, có vẻ như trò chơi đã làm rất nhiều để đảm bảo an toàn cho người chơi trong trường hợp này.

Trước khi máu giảm hết, Thẩm Thời Tự đã lưu lại game.

Lần này cô tìm một bình oxy đeo lên lưng rồi lại cạy cửa khoang thoát hiểm và nhảy vào không gian.

Hạm trưởng: ?!?!?!

Thẩm Thời Tự bình tĩnh mở bình oxy, sử dụng như một balô phản lực để tiến lên, ban đầu không biết cách sử dụng, quay vài vòng trong không gian.

Nhưng sau khi quen, Thẩm Thời Tự cảm thấy rất thú vị, thậm chí đôi khi còn tóm lấy một mảnh vụn để thay đổi hướng.

Có vẻ như có một bộ phim cũng sử dụng bình oxy như vậy.

Thẩm Thời Tự xoay một vòng trong không gian, dùng bình oxy chỉ còn 5% mới thỏa mãn quay về.

Đáng tiếc là khi dùng hết 5% oxy, Thẩm Thời Tự phát hiện phi thuyền vẫn còn một khoảng cách xa.

Thẩm Thời Tự: "."



Đúng vậy, mặc dù lúc nãy từ cửa khoang đến vị trí này chỉ dùng 5% nhưng phi thuyền vẫn di chuyển nên nếu quay lại thì 5% là không đủ.

Thị lực của người chơi rất tốt, Thẩm Thời Tự có thể thấy một vài NPC đang tụ tập gần cửa khoang thoát hiểm đã đóng, còn ra hiệu gì đó với cô.

Không có hộp thoại nên không thể hiểu được trong tình huống này, làm sao người chơi có thể hiểu được những động tác chiến thuật chuyên nghiệp này chứ?

NPC đã tặng dây chuyền cho cô đang bắt đầu mặc đồ phi hành vũ trụ.

Thẩm Thời Tự: "…" Đúng vậy, tại sao không mặc luôn một bộ đồ phi hành vũ trụ trước khi ra ngoài nhỉ?

Nhưng làm vậy thì không vui.

Thẩm Thời Tự vứt bình oxy đã hết và lưu lại game.

Lần này cô thỏa mãn tò mò và chơi vui vẻ, đi thẳng qua cửa khoang thoát hiểm mà không nhìn lại.

Phó hạm trưởng không xa lắm không thể kìm nổi thở phào nhẹ nhõm, lại có chút nghi hoặc: Tại sao mình lại nhẹ nhõm?

Dường như trên phi thuyền không còn gì để khám phá.



Thẩm Thời Tự đi một vòng và quay lại khoang lái, cô lấy bức ảnh ra đặt trước mặt hạm trưởng, cố gắng mở nhiệm vụ mới.

Hạm trưởng: "Ừm, cô đã vào phòng của tôi sao? Đây là con gái tôi, cha của con bé đã hy sinh vài năm trước, khi tôi không ở nhà, con bé luôn sống cùng bà ngoại."

Thẩm Thời Tự: "."

Gương mặt hạm trưởng nở một nụ cười nhẹ nhàng: "Ngày mai là sinh nhật sáu tuổi của con bé, con bé đã gọi cho tôi ba ngày liền, nhắc tôi nhớ về để cùng con bé mừng sinh nhật."

Thẩm Thời Tự: "."

Hạm trưởng nhẹ nhàng vuốt bức ảnh cô bé cười ngây thơ và nói: "Tôi đã hứa sẽ đưa con bé đi công viên giải trí chơi nhưng công việc bận rộn luôn không thể thực hiện được, nhưng cuối cùng ngày mai cũng sắp xếp được kỳ nghỉ."

Nghe nửa ngày, Thẩm Thời Tự không kìm nổi nói: "Đang cộng dồn buff đó à!" Phải cộng dồn bao nhiêu tầng mới thỏa mãn?

Các NPC nghi hoặc nhìn cô, rõ ràng không hiểu câu cảm thán này.

Thẩm Thời Tự mở thanh nhiệm vụ, quả nhiên có nhiệm vụ phụ mới: [Mẹ và con gái].

Lướt qua chi tiết nhiệm vụ, Thẩm Thời Tự đóng hệ thống lại.

Dù sao cũng rất đơn giản, chỉ cần để người mẹ này an toàn về nhà đưa con gái đi công viên giải trí mừng sinh nhật là xong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau