Người Chơi Số 4

Chương 30: Hội Nghị Năm Người (Bốn) 2

Trước Sau
Thế Giới dường như không biết điểm đặc biệt của năng lực của Lục Minh, năng lực Cộng linh thậm chí còn có thể giao tiếp với một số Vật phẩm dị thường.

Tóm lại, thấy Lục Minh không quan tâm đến tác động tiêu cực của vật phẩm dị thường, Thế Giới cũng không nói gì thêm.

“Những nhiệm vụ liên quan đến phó bản.”

“Nhiệm vụ chính tuyến và Nhiệm vụ chi nhánh. Nhiệm vụ chính tuyến thì thôi không nói nữa, hầu hết nhiệm vụ chính tuyến của các phó bản đều là sinh tồn trong phó bản mười lăm ngày, phần thưởng cũng giống nhau.”

“Còn nhiệm vụ chi nhánh thì căn cứ theo độ khó của các phó bản mà có mức ban thưởng khác nhau.”

“Sau đó là phá giải thế giới quan.”

“Phá giải thế giới quan trên 50%, có thể nhận được phần thưởng phá giải thế giới quan, 1000 điểm kinh nghiệm, 1000 điểm du hí tệ. Đây là phần thưởng một lần, chỉ người đầu tiên phá giải thế giới quan của phó bản mới nhận được. Người sau cho dù có phá giải 100% cũng không nhận được phần thưởng này nữa.”

“Cuối cùng, là phần thưởng công phá phó bản hoàn mỹ.”

"Về tình hình cụ thể của khía cạnh này, chúng tôi cũng không có thông tin chi tiết, phương thức qua cửa của Lãnh Chủ khá dị thường, thế nên phần thưởng nhận được cũng dị thường. Tôi chỉ có thể nói, muốn nâng cao cường độ linh hồn thì công phá phó bản hoàn mỹ là điều rất quan trọng.”

Thế Giới dường như nhìn ra Lục Minh cần cường độ linh hồn.

Biểu cảm của Lục Minh cũng không có gì bất thường.

Hai người lại nói thêm một chút những chuyện liên quan đến màn hình thông tin cá nhân, Thương thành...

Sau đó, hội nghị giải tán, sau khi đạt được ý định hợp tác ngắn hạn với Thế Giới, hay nói cách khác là cục An ninh, Lục Minh rời đi.

Còn Cao Nghĩa Thịnh, thì trở thành nhân viên liên lạc chuyên dụng của Lục Minh.

Đây cũng là lý do tại sao bây giờ Lục Minh ngồi trên xe của Cao Nghĩa Thịnh.

"Đi chỗ nào?"



Trên mặt Cao Nghĩa Thịnh lộ rõ vẻ vui mừng vì được thăng chức, anh ta hỏi như vậy, Lục Minh trầm ngâm, rồi đưa ra câu trả lời.

"Thành phố Diêm Hồ."

Đó là cửa vào của phó bản Quỷ trấn!

Thành phố Diêm Hồ, một thành phố lớn của Đế quốc. Tuy dân số không đông, nhưng kinh tế vẫn rất phát triển.

Lục Minh thực ra không hề xa lạ với thành phố này.

Đế quốc. Siêu cường quốc duy nhất của thế giới hiện nay. Kinh tế phát triển, có nhiều người giàu, ân oán cá nhân cũng rất nhiều, thêm cả việc thể chế chính trị khác biệt với Liên Bang - Chính phủ của bọn họ không có năng lực quản lý nội bộ.

Nói chung, nơi này được xem là một trong những địa điểm mà sát thủ thường đến, cũng là nơi có thế giới ngầm tương đối phát triển. Thậm chí, ở nơi này, Lục Minh còn có một nhà an toàn riêng thuộc về chính mình.

Cũng bởi vậy.

"Cần Cục An ninh chúng tôi sắp xếp chỗ ở không?"

Cao Nghĩa Thịnh đi cùng Lục Minh, vừa xuống máy bay liền hỏi như vậy, nhưng Lục Minh chỉ vừa sờ đầu của Hi Vọng vừa trả lời: "Không cần."

Câu trả lời này cũng không nằm ngoài dự đoán của Cao Nghĩa Thịnh. Anh ta lẩm bẩm nói: "Được thôi, tôi đã sớm chuẩn bị tâm lý việc cậu bỏ mặc tôi rồi..."

Cái ngữ khí như oán phụ này của cậu rốt cuộc là muốn ầm ĩ đến mức nào?

Hi Vọng thay Lục Minh "Gâu gâu" hai tiếng, như là đang phàn nàn, có thể là thấy được sự xem thường trong mắt Hi Vọng, Cao Nghĩa Thịnh cười gượng một tiếng, lại nói:

"Vậy chúng ta giữ liên lạc, phó bản Quỷ Trấn này có độ khó không nhỏ, bên cục An ninh có tình hình gì, cũng có thể kịp thời thông báo cho cậu."

Lời này của Cao Nghĩa Thịnh cũng không phải giả. Từ hội nghị 5 người, Lục Minh đã nhìn ra độ khó của phó bản Quỷ Trấn này, e rằng không thể so sánh với Vĩnh tịch băng nguyên, mà cục An ninh cho dù không có tình báo trong phó bản Quỷ Trấn, làm một số việc nhỏ cũng có thể cung cấp trợ giúp không nhỏ cho Lục Minh.

Nghĩ một hồi, Lục Minh nói:



"Như vậy đi, cậu cũng không cần đi nữa, cứ đi theo tôi, làm người trao đổi giữa tôi và cục An ninh."

Cao Nghĩa Thịnh hơi sững sờ, nhưng rất nhanh, mặt của anh ta liền lộ ra nụ cười tươi như hoa.

"Được."

Lời mời đồng hành của Lục Minh không nghi ngờ gì là một bước tiến của cục An ninh!

Bởi vì điều này đồng nghĩa với việc người chơi số 4: Tử Thần, đã giảm phòng bị với cục An ninh.

Điều này rất quan trọng. Bất kể là đối với Cao Nghĩa Thịnh, cục An ninh, hay là đối với thế giới.

...

"Nơi này không thay đổi gì."

Ngồi trên xe của cục An ninh, Cao Nghĩa Thịnh đảm nhiệm tài xế, xe đang hướng tới khu vực thượng lưu. Nhìn thấy phong cảnh lướt qua ngoài cửa xe, Lục Minh lên tiếng như vậy, mà Cao Nghĩa Thịnh cũng lập tức tiếp lời.

"Thực ra thành phố Diêm Hồ bây giờ đã dần chuyển đổi sang hướng thành phố du lịch, thành phố rất nhiều năm đều không có thay đổi gì lớn, năng lực và sự sẵn sàng về cơ sở hạ tầng của Đế quốc cũng không thể so sánh được với ở trong nước."

Cao Nghĩa Thịnh nói liên miên, trong giọng điệu mang nhiều cảm giác trung thành với Liên bang, nhưng Lục Minh lại không có cảm xúc như vậy, chỉ hỏi: "Vậy cục An ninh, thế lực ở đây như thế nào?"

"Đài phát thanh, cảnh sát, cục Thuế, thậm chí các vị trí trong quân đội. Cậu chỉ cần cho chúng tôi biết cậu muốn những giấy tờ nào. Giao ngay trong ngày, cậu cũng có thể kiểm tra hồ sơ."

Lục Minh gật đầu, đối với năng lượng của cục An ninh lại có nhận thức mới."

Ngay khi xe dừng lại trước cổng một khu chung cư nào đó, Cao Nghĩa Thịnh và Lục Minh cùng nhau xuống xe, chẳng mấy chốc đã đến trước một biệt thự riêng biệt.

Lục Minh lấy ra chìa khóa từ bên trong khe hở của sàn nhà, mở cửa sau đó mang theo Hi Vọng dẫn đầu đi vào. Cao Nghĩa Thịnh cũng theo sau tiến vào. Kết quả là, khung cảnh trong phòng vừa đơn giản lại đầy bụi bặm liền lọt vào trong tầm mắt của Cao Nghĩa Thịnh.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau