Người Chơi Số 4

Chương 36: Sức Mạnh Của Tử Thần (Ba)

Trước Sau
Nhưng điều này không phù hợp với trải nghiệm của Lục Minh.

Con nít có chấp niệm không sâu, khó có thể chuyển hóa thành U hồn, lại càng không nói đến Lệ quỷ.

Mà với một phôi thai chỉ mới hình thành được hai ba tháng, thì lại càng không cần nói tới cái gì chấp niệm —— còn chưa sinh ra đã biến thành Lệ quỷ, điều này đáng để bàn.

"Đây là dị biến do hiện tượng can thiệp gây ra sao?"

Tình huống hẳn chính là như thế.

Khí tức tỏa ra từ phó bản Quỷ trấn đã cải biến quy tắc hiện thực, do đó tạo nên Lệ quỷ đáng lẽ không nên xuất hiện ở trong thế giới hiện thực này.

"Nhưng mà việc này không sao cả."

Nói xong, Lục Minh đứng dậy.

Hắn lại nhìn về phía màn hình.

Đã thấy quỷ anh mới sinh ra bên trong màn hình đã ăn được 70% Cole, phần còn lại trộn lẫn với rác ở trên mặt đất, ngay cả quỷ anh dường như cũng không thể nuốt nổi.

*Quỷ anh: quỷ trẻ sơ sinh

Nó chui trở về trong lòng cơ thể mẹ lần nữa.

Một lớn một nhỏ, ôm nhau, đờ đẫn, nhưng không có hành động gì nữa, cũng không có dấu hiệu tiêu tán.

Lục Minh chỉ chỉ cơ thể mẹ và quỷ anh nằm ở trên giường, nhẹ giọng nói: "Cục an ninh các anh định xử lý mấy thứ này thế nào?"

Dick và Cao Nghĩa Thịnh nhìn nhau cười khổ.

"Mời chuyên gia đến xử lý, cũng chính là cậu."

Lục Minh gật gật đầu.

Mặc dù hiện tại xem ra quỷ anh này cũng không có hứng thú và ý muốn làm tổn thương những người khác.

Nhưng chỉ cần những thứ như Lệ quỷ này tồn tại, thì chính là phiền phức lớn.

Mà đây chỉ là phản ứng dây chuyền do hiện tượng can thiệp gây ra—— điều này đủ để thấy được, sự khó khăn của phó bản Quỷ trấn, chỉ sợ cao hơn Vĩnh tịch băng nguyên rất nhiều.

Nhưng.

Điều này rất tốt!

Giờ khắc này trong lòng Lục Minh giống như nổi lên gợn sóng.

Những cảm xúc không tên đột nhiên xuất hiện, chiếm giữ trái tim.

Đây không phải là diễn.

Mà chính là những dao động cảm xúc thật sự của hắn.

Tên của nó là: tham lam!

Vì thế.

Hắn nhấc chân, bước về phía cửa.

Cao Nghĩa Thịnh và Dick muốn đuổi theo, nhưng mà mới vừa đi được hai bước, Cao Nghĩa Thịnh đã kéo Dick lại.

Trên mặt anh ta toát mồ hôi lạnh, mím chặt môi, Dick nhìn theo tầm mắt của Cao Nghĩa Thịnh.

Nơi đó.



Dưới chân Lục Minh.

Cái bóng đen kịt nhúc nhích, như thể có thứ gì đó thức tỉnh từ trong cái bóng của Lục Minh.

. . . . . .

Không người nào dám đi cùng Lục Minh.

Ngay cả Hi Vọng cũng không ngoại lệ.

Con chó Golden cuộn mình lại, nhìn cái bóng dưới chân Lục Minh, hai chân run lên.

Mà Lục Minh, giống như cũng cố tình quên đi Hi Vọng.

Hai mắt hắn hơi đỏ, xác định rõ mục tiêu, Lục Minh mở cửa lớn, đi xuống lầu.

Sau đó. . . . . .

Hắn càng chạy càng nhanh, càng lúc càng gấp gáp!

Khóe miệng dường như có một nụ cười đang chậm rãi nở rộ.

Mãi đến khi Lục Minh đi ra hành lang.

Hắn không thể kìm nén được nữa.

Chiếc áo thun bình thường giống như biến thành đôi cánh.

Lục Minh chạy như điên, chạy thẳng đến căn phòng dưới lầu nơi quỷ anh đang ở.

Nhìn cửa sổ có ánh đèn mờ mờ, Lục Minh thậm chí không muốn lãng phí quá nhiều thời gian đi đường, thân thể hắn mạnh mẽ nhảy lên cửa sổ, bám lấy chỗ nhô ra của tòa nhà, giống như một con khỉ, trực tiếp lao thẳng vào trong nhà Cole!

Cole ở tại lầu ba.

Độ cao này đối với một người trưởng thành có thân thủ mạnh mẽ mà nói, cũng không phải là vấn đề gì lớn, cho nên càng không thể làm khó được Lục Minh!

"Ầm" một tiếng.

Cửa sổ bị Lục Minh dùng sức đập vỡ.

Một mùi tanh hôi từ bên trong cửa sổ bay ra, phả vào mặt Lục Minh.

Cùng với đó, còn có cơ thể mẹ và quỷ anh đang nằm ở trên giường.

Có thể là nghe được tiếng động, cơ thể mẹ và quỷ anh đồng loạt nhìn về phía Lục Minh, sáu con mắt nhìn nhau, bốn con tối đen, hai con đỏ.

Nụ cười của Lục Minh càng sâu thêm.

Nhìn quỷ anh nằm ở trong lòng cơ thể mẹ, Lục Minh dịu dàng, nhẹ nhàng nói.

"Hi, nhóc con, lần đầu gặp mặt."

"Nhóc không để bụng nếu chúng tôi ăn nhóc chứ?"

. . . . . .

Ánh trăng mờ ảo chiếu xuống.

Dừng ở giữa khu nhà ổ chuột này, rồi lại bị che khuất bởi những tòa nhà cao hơn.

Điều này làm cho ánh sáng ở nơi đây có chút u ám.

Bên trong khung cảnh u ám này.



Đàn ông, phụ nữ, đứa nhỏ đối diện nhau, vết máu của Cole tô điểm ở giữa ba người.

"Nhóc không để bụng nếu chúng tôi ăn nhóc chứ?"

Lục Minh dùng nụ cười và sự dịu dàng, nói ra những lời này.

Giây tiếp theo, cái bóng phía sau đột nhiên nhúc nhích!

Giống như dòng nước, lại giống như ánh sáng.

Cái bóng bị kéo dài ra, rồi từ từ co lại, cuối cùng ngưng tụ bên cạnh Lục Minh, giống như một chất lỏng sền sệt.

Rồi sau đó, chất lỏng nhanh chóng ngưng tụ.

Cho đến khi. . . . . .

Tụ hợp thành một cái bóng tối đen hình người không nhìn rõ mặt, đứng bên cạnh Lục Minh!

Mà hành động này dường như cũng kích thích đến quỷ anh trong lòng cơ thể mẹ.

"Á á á á á!!"

Một tiếng kêu bén nhọn chói tai vang lên trong phòng, chấn động lòng người!

Dây rốn trên cơ thể mẹ đột nhiên co lại!

Bóng dáng quỷ anh bay lên, lao nhanh về phía Lục Minh.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.

Ảnh Tử bên cạnh Lục Minh đột nhiên duỗi hai tay ra, mười lưỡi dao sắc bén như dao mổ do bóng tối ngưng tụ thành nhô ra!

Nó cũng lao tới, hung ác đâm thẳng vào quỷ anh!

Mọi thứ trong phòng đều hiện ra trên màn hình giám sát.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Cao Nghĩa Thịnh và Dick.

Hai con Lệ quỷ đâm sầm vào nhau.

Đây là cuộc chiến không thuộc về thế giới loài người.

Nó thô bạo, dữ dội và trực tiếp!

Răng của quỷ anh giống như thần binh.

Ngón tay của Ảnh Tử là vũ khí sắc bén!

Không cần bất kỳ thứ gì hoa mỹ

Cuộc va chạm giữa Lệ quỷ và Lệ quỷ chính là sự bùng nổ của bản năng thú tính!

Quỷ anh cắn vào vai của Ảnh Tử, tạo ra một đám sương đen lớn.

Lưỡi dao của Ảnh Tử đâm mạnh vào lồng ngực của quỷ anh, ngay lập tức xé quỷ anh thành hai nửa.

Quỷ anh bị xé nát, những mảnh vụn bay lên rồi lại kết hợp lại, nhìn thì không có gì thay đổi, nhưng màu đen trên người nó đã mờ đi một chút.

Xét về tình trạng vết thương, dường như Ảnh Tử mạnh hơn quỷ anh.

Huống chi.

Ảnh Tử còn có Lục Minh!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau