Người Hầu Nhỏ Ngày Ngày Tìm Cách Chạy Trốn

Chương 37

Trước
Wattpad: Chim_derr

Ngôi nhà vốn đã chật hẹp giờ bị nhét cứng cả tá Alpha cao to vạm vỡ, An bị mùi pheromone xa lạ hung tới chóng mặt buồn nôn.

Nhìn được nét khó chịu trên mặt An, Phelan vội phủi tay đuổi người.

Lúc này chỉ còn lại ba người mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, Sea, An và Phelan.

"Khụ khụ, hay là tôi ra ngoài trước để hai người nói chuyện." Cái không khí quái lạ làm Sea chẳng muốn ở đó thêm giây nào, ánh mắt của tên Hầu tước kia đúng là dọa người mà.

Đợi Sea đóng cửa nhà, Phelan nhìn cái bụng hơi gồ sau vạt áo rộng, ho khan hai tiếng: "Em ăn cơm chưa?"

"..."

"Chưa." Phelan vừa nhích lại, An vội lấy tay che bụng lùi về sau "Chúng tôi chuẩn bị ăn." Nói xong bụng còn kêu lên hai tiếng chứng minh.

An thật sự quẫn bách. Phelan tìm đến được đây chắc chắn đã biết được tất cả.

"Ta rất ghét Omega. Đặc biệt là Sigma."

"Vì sao em không nói cho ta viết, em là Sigma, còn có... đứa bé nữa..." Phelan vì sợ An chạy mà nắm lấy tay cậu, nhận ra sự kháng nghị từ An, hắn khó khăn nói "Ta thật sự không phải muốn nhốt em, cũng không phải muốn tước đi quyền tự do của em. Chỉ là cuộc nội chiến quá mức nghiêm trọng, nếu bọn họ biết được em, họ sẽ bắt cóc hay thậm chí làm nhiều điều tồi tệ hơn. Ta vốn muốn giải quyết mọi chuyện cho rõ ràng rồi mới nói cho em biết, không nghĩ lại tạo ra hiểu lầm lớn như vậy."

Lời An nói với Leon hiển nhiên đều được truyền hết lại cho Phelan, hắn nghe xong không khỏi choáng váng hoảng hồn.

Thật sự không phải như vậy.

"Thật?" An nghi ngờ.

Bụng đột nhiên bị đá một cái làm An không khỏi kêu lên.



Phelan đứng bật dậy ôm chầm lấy An, tay lại lúng túng không biết để vào đâu.

Hắn cật lực giải bày "Là thật, ta không dám nói dối. Ta đối với em là thật lòng, lại sợ em còn nhỏ lại còn là Alpha sẽ không chịu tin tưởng mà kết hôn. Muốn có chút chiến tích gì đó để xứng với em, rốt cuộc sự tình lại thành ra thế này. Là lỗi của ta, em đừng khóc."

Hắn càng nói, nước mắt An càng lăn dài.

Cậu đột nhiên thấy mình thật đần độn, nếu chịu hỏi thẳng thì cũng không tạo ra hiểu lầm lớn thế này.

Cảm xúc yếu mềm từ đâu làm An không kìm được nước mắt, tự nghĩ lại thấy mình không xứng với Phelan, rồi im lặng sụt sùi.

Phelan một tay lau nước mắt một tay xoa lưng cậu, thấp giọng dỗ ngọt "Ngoan, đừng khóc nữa. Là ta sai, khóc nhiều sẽ đau mắt."

Lời chất vấn, cơn tức giận trước khi tới đây của Phelan đã tan thành mây khói.

An không bị gì là tốt rồi.

Đợi An bình tĩnh, Phelan hôn hôn trán cậu, thỏ thẻ "Theo ta về nhé? Nếu không làm lễ cưới, vài hôm nữa ta sẽ bị bắt, thậm chí là bị tống vào ngục."

Luật Dellingr mới sửa đổi đã thêm nhiều điều lệ, đề cao bảo hộ quyền con người. Tính đúng ngày An mang thai, còn thiếu hai ngày nữa mới đủ tuổi, nếu không kết hôn và thực hiện các nghĩa vụ đối với đứa trẻ, thì cha – là Phelan, phải ngồi tù.

"Nhưng công tước sẽ chấp thuận? Tôi chỉ là một dân đen, trước đó còn là người hầu của ngài. Có mang thai đi chăng nữa cũng không xứng với ngài." Nói xong còn hít mũi một cái. Cả người cậu thì gầy mà bụng lại to, gương mặt còn non nớt của tuổi mới lớn, trông đáng thương hề hề.

Phelan bật cười "Ông ấy mừng còn không kịp. Vả lại hiện giờ tôi là người đứng đầu Walter, lại có anh trai ở bên ủng hộ, ai có thể dị nghị. An, em theo tôi về nhé?"

"Nhưng...".

||||| Truyện đề cử: Bà Xã Ngang Ngược, Cuối Cùng Cũng Tìm Được Em! |||||

"Nghĩ cho kỹ. Không phải vì đứa bé hay danh dự của tôi, quyết định phải từ ở trái tim em..." hắn vỗ nhẹ lên ngực trái cậu "... em cảm nhận như thế nào đối với tôi?" cầm tay của An đặt lên tim mình.



An có thể cảm nhận dễ dàng tiếng đập kịch liệt nơi ngực trái Phelan, mạnh mẽ và đầy thổn thức.

Khoang mũi cậu chua xót thế nào? Không ai rõ. Cổ họng cậu nghẹn đắng thế nào? Phelan cũng chẳng hay. Duy có đôi mắt ửng đỏ cùng đôi môi mềm mại rụt rè đặt lên môi hắn, đã cho Phelan câu trả lời.

Bên ngoài, tán cây xào xạc tiếng gió ban trưa. Cái chói chang nóng bỏng cũng không bằng sôi sục trong trái tim đôi trẻ, đang nồng cháy như muốn thiêu rụi khắp mạch máu của quả tim.

Tôi đã bắt được em rồi!

HOÀN THÀNH

___

Mến chào các độc giả thân yêu!

Cuối cùng thì "Người Hầu Nhỏ Ngày Ngày Tìm Cách Chạy Trốn" cũng đi đến chặn đường cuối cùng. Hạc rất rất chân thành cảm kích những người bạn, người đồng hành đã kiên nhẫn bên cạnh Hạc đến những "giây cuối cùng".

Chính sự yêu thương của các bạn đã tiếp thêm động lực cho Hạc trên hành trình xây dựng đứa con tinh thần đầu tiên này.

Đặc biệt chân thành cảm ơn bạn @MaiQuyn8 đã bỏ thời gian sửa lỗi chính tả giúp Hạc.

Phiên ngoại Hạc sẽ được cập nhật sau nhé.

Sắp tới Hạc cũng sẽ cho ra mắt đứa con thứ hai mang tên "Khi Mà Em Đỗ Tú Tài", nếu yêu thích Hạc cũng như hứng thú với "thằng Hai" thì mọi người hãy chờ đón "em ấy" nhé. Hạc sẽ thông báo lịch đăng chính thức qua tường wattpad Chim_derr và facebook cá nhân.

Sau tất cả, bất cứ từ ngữ nào, dù có hoa mỹ đến đâu cũng không tốt đẹp bằng hai từ "cảm ơn".

Trân trọng,

cảm ơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước