Ngươi Không Thương Ta Ta Ngoại Tình

Chương 15

Trước Sau
“Vương gia về rồi, vương gia trở về rồi!” Cả vương phủ loạn thành một đám, người hầu cùng nha hoàn vỡ thành một đoàn.

Ta vui vẻ xuống kiệu, lại thấy trước cửa vương phủ treo đèn lồng màu trắng, ngay cả trên người người hầu nha hoàn cũng đều mặc áo tang trắng, không khỏi cảm thấy một chậu nước lạnh giội từ đầu xuống chân, cũng chẳng vui vẻ nổi nữa: “Đây là ai treo? Đều coi ta chết rồi sao? Toàn bộ bỏ xuống cho ta! Còn có quần áo kia, toàn bộ cởi ra cho ta, đổi hết thành đèn lồng đỏ, y phục đỏ!”

“Vâng vâng!” Đám người hầu nha hoàn vâng vâng dạ dạ hiểu rõ, trong con mắt có sợ hãi, phỏng chừng là vì thấy “Người chết” là ta bỗng nhiên xông ra.

Trở lại căn phòng đã lâu, ta duỗi thắt lưng, đem trọng lượng toàn thân đặt ở trên người Tư Đồ Dật: “Ép buộc cả buổi tối, thực mệt!”

Hắn đem ta nhẹ nhàng đặt lên giường, khẽ giọng nói: “Ngủ đi.” Chính mình cũng cởi giày lên giường.

Mệt nhọc mãnh liệt xông tới, ta lập tức rơi vào trong ngủ mơ.

“Dật Dật, ngươi mặc y phục này thực quái!” Ta xem cẩm phục trên người Tư Đồ Dật nhịn không được bật cười, tóc ngắn của hắn phối với trường bào nhìn thế nào cũng thấy quái dị.

Hắn liếc ta một cái, thản nhiên nói: “Ta không phải vì ngươi sao, ngươi còn cười ta.”

“Được rồi, được rồi, ta sai rồi, lát nữa gặp các hoàng huynh của ta ngươi không cần để ý đến bọn hắn, bọn hắn mười phần mười là đám biến... Biến cái gì nhỉ?” Ta khổ não nghĩ ra từ mới.

“Là biến thái!” Hắn tiếp lời.

“Đúng, chính là biến thái!”

Đẩy mở cửa Tường Long Các, một phòng nam nhân toàn bộ vây tới: “Tiểu thập thất...”

Chẳng qua đối tượng bọn hắn vây quanh không phải ta, mà là Tư Đồ Dật: “Nhìn thật không tệ, chính là đầu tóc kỳ quái chút.” Một đôi một đôi vuốt sói vươn tới chỗ hắn.

“Này này này, hắn là của ta, các ngươi tránh ra cho ta!” Ta vỗ bay mấy cặp vuốt sói, thuận tiện cho mỗi người một cái bạch nhãn.

Tư Đồ Dật đứng ở trong đoàn người nhưng thật ra tương đương trấn định, đối bọn hắn xem nhẹ, một khuôn mặt ung dung thoải mái.

Tư Đồ Tịch ngồi ở tận cùng bên trong quát to: “Được rồi, các ngươi, đều ngồi về chỗ.”Ta lặng lẽ nói bên tai Tư Đồ Dật: “Bọn hắn tất cả đều là phi tử của các hoàng huynh ta, ngồi ở trên ghế mới là các hoàng huynh của ta.”

Tư Đồ Dật quét mắt, thản nhiên nói: “Hình như rất biến thái.”

Ta có chút xấu hổ, đại hoàng huynh hơi chút bình thường, nếu chân hắn không giẫm lên ghế sẽ càng bình thường hơn, nhị hoàng huynh đang cho chim ăn, dùng đầu lưỡi mình bón, tam hoàng huynh đang chơi đàn tranh, dùng đũa chơi, tứ hoàng huynh trang phục đến lộng lẫy, phấn trên mặt còn dày hơn bức tường, còn đang soi gương dặm phấn, ngũ hoàng huynh đang cùng lục hoàng huynh đánh cờ vây, chẳng qua hai bên đều cầm quân trắng, trên bàn cờ toàn một mảnh trắng toát, thất hoàng huynh đang xem sách, chỉ là xem từ sau ra trước...

“Đến, ngồi ở đây.” Cái bàn cuối cùng là của ta.

Ngồi vào chỗ mình xong, đại hoàng huynh nhẹ khụ một tiếng: “Tiểu thập thất, ngươi có phải là nên giải thích cho chúng ta một chút vì cái gì ngươi mất tích hay không?”



“Ta bỏ nhà theo trai.”

Thập nhị hoàng huynh lập tức đứng lên: “Ta thắng, các ngươi thua rồi, đưa tiền đưa tiền.” Hắn cười hì hì nhận lấy một đĩnh một đĩnh bạc.

Quả nhiên, ta biết ngay bọn hắn lại lấy ta ra cá cược, lần sau ta nhất định phải bắt bọn hắn chia ta nửa tiền thắng cược.

Đại hoàng huynh nhìn về phía Tư Đồ Dật: “Ngươi là Tư Đồ Dật phải không?”

“Ừ.” Tư Đồ Dật nhàn nhạt đáp một tiếng.

“Ngươi muốn bao nhiêu sính lễ?”

“Cái gì?” Tư Đồ Dật khó hiểu nhìn ta.

Ta lôi kéo tay áo hắn, nhỏ tiếng nói: “Ngươi nói muốn 10 vạn lượng hoàng kim, 20 vạn lượng bạch ngân, còn có 100 người hầu.”

Hắn cất cao giọng nói: “10 vạn lượng hoàng kim, 20 vạn lượng bạch ngân, 100 người hầu.”

Đại hoàng huynh gật gật đầu:”Được, ta đã chọn ngày lành rồi, ngày mốt là ngày tốt hoàng đạo, liền ngày mốt đi.”

Ta mừng rỡ, lập tức nói: “Cám ơn đại hoàng huynh.” Thuận tay nắm lên quả lê trên bàn ném tới: “Đây là tạ lễ.”

“Ngươi có phải là nên cho ta biết xảy ra chuyện gì hay không?” Tư Đồ Dật khả năng nghe hiểu, lập tức liếc về phía ta.

Ta cười gượng nói: “Hắc hắc, ngày mốt chúng ta cử hành nghi thức thành hôn.”

Ta biết Tư Đồ Dật trăm điều không muốn bị người xưng là Vương phi, thế nhưng đây là quy củ tổ tiên truyền xuống, các hoàng tử chỉ có cưới chứ không có gả, đây coi như là bảo trì uy nghiêm hoàng tộc.

“Đến nha, Dật Dật, trùm cái này.” Ta vừa dỗ vừa lừa muốn hắn trùm lên khăn trùm đỏ.

Hắn khinh thường ném khăn sang một bên: “Đó là thứ nữ nhân mới dùng, ta không cần!” Hắn nhìn phục sức cùng trang phục giống nhau như đúc của chúng ta: “Như vậy được rồi, không cần trùm.”

... Ta vẻ mặt cầu xin nói: “Như vậy không phù hợp quy củ.”

Hắn uy hiếp nói: “Ngươi nếu nhất định cho ta trùm, ta đây sẽ không đi ra ngoài.”

... Ta cắn răng: “Được rồi!” Xem như ngươi lợi hại!



Giờ lành vừa đến, chúng ta dắt tay đi vào sảnh hỉ, đang ngồi phía trên chính là phụ hoàng đã thoái vị cùng phụ hậu của ta, ngồi hai bên là 16 vị hoàng huynh của ta, các đại thần một cái cũng không đến, bởi vì ta không mời bọn họ.

Mặc dù bọn hắn kinh ngạc Tư Đồ Dật không trùm khăn đỏ, nhưng cũng không nói gì, ta nhìn ra được phụ hoàng và phụ hậu rất hài lòng Tư Đồ Dật, bởi vì hai người bọn hắn đều cười đến sắp lệch miệng.

Chỗ chúng ta bái đường rất đơn giản, chỉ cần dâng một nén hương hướng thiên địa là được.Dâng hương xong hôn lễ nghiêm túc nhất thời trở nên ồn ào: “Tiểu thập thất, chúc mừng ngươi.”

“Chúc mừng ngươi, thập thất đệ.”

Lời chúc mừng không ngừng truyền tới, trong lòng ta cao hứng, nhưng trên khuôn mặt càng cao hứng hơn: “Ha ha ha ha.”

Một tiếng sát phong cảnh vang lên: “Ta cá tiểu thập thất sáng sớm ngày mai không rời được giường.”

Là thập hoàng huynh, ta căm giận trừng hắn một cái.

Đại hoàng huynh cũng giống ta, cũng trừng hắn một cái: “Ngươi sao có thể làm vậy, sao có thể cá như thế?”

“Đại hoàng huynh, vẫn là ngươi tốt với ta!” Ta cảm động suýt nữa thì lệ nóng doanh tròng.

Ai biết đại hoàng huynh lại nói: “Ta cá một ngày đêm ngày mai không rời giường được!”

“Ta cũng cá, ta cũng cá...” Mười mấy người ồn ào mà lên, rối rít móc ra bạc đặt cược.

Thiết! Huynh đệ gì chứ, thực sự là quá đáng!

Ngọn nến đỏ hồng nhỏ xuống nước mắt đỏ hân hoan, ta hưng phấn ngồi ở trên giường, mặc dù đã sớm qua cái kia, nhưng hôm nay dù sao cũng là đêm động phòng hoa chúc chính thức, trong lòng vẫn có chút khẩn trương.

Hắn khẽ nói: “Ngủ đi.” Cẩm y màu đỏ trên người đã cởi xuống.

“Ừ.” Trên khuôn mặt ta hồng hồng, có chút xấu hổ, hai bàn tay chậm rãi vươn tới thay hắn cởi y phục trên người hắn.

Hắn luôn luôn thích ngủ khỏa thân, khi y phục toàn bộ rơi xuống đất, ta đã nhào lên người hắn, nước bọt suýt thì chảy ròng: “Dật Dật, động phòng động phòng.” (Vũ: Ta cảm giác có cái đuôi sói đang vẫy vẫy ~)

Hắn kéo mở móng sói của ta, nhíu mày: “Ngươi hiện có thai trong người, trong 2 tháng tốt nhất không nên sinh hoạt vợ chồng, nếu không sẽ sinh non.”

“A? Không phải đâu?” Ta xem cái bụng bằng phẳng của mình, uể oải nói: “Hẳn là không sao đâu, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc mà.” Ô ô ô...

“Vì bảo bảo, vẫn an phận chút đi!” Hắn ôm ta vào lòng, ôn nhu nói: “Ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi.”

Bảo bảo, ta hận ngươi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau