Người Lùn Trong Tương Lai

Chương 5: Quặng hồng tích biến dị

Trước Sau
Sau khi no no mà ngủ một giấc, Georgia thu hồi vẻ mềm yếu, bắt đầu tính làm sao để báo ân cùng bồi thường đá ma pháp cho người ta.

Cậu vừa mới đến cái nơi xa lạ này chưa bao lâu, cho nên ngôn ngữ không thông, cái gì cũng đều không hiểu, báo ân tạm thời không có khả năng thực hiện, nhưng chuyện bồi thường đá ma pháp lại cần thiết phải nhanh làm.

Ngày hôm qua cậu sốt ruột muốn liên hệ với cha mẹ, xúc động đem đá ma pháp hệ mộc cao cấp dùng hết hoàn toàn, tuy rằng người thu lưu hắn không có truy cứu, nhưng trong lòng cậu lại cảm thấy rất ngượng ngùng cùng áy náy.

Kia chính là đá ma pháp hệ mộc cao cấp đó nha, ngay cả trên tay cha mình cũng không có đến mấy khối.

Nghĩ vậy cậu lại nhớ đến ngày hôm qua Bạch Mao Quái cho cậu một viên đá ma pháp hệ thổ, thật quý trọng mà sờ sờ, cảm thụ ma lực hệ mộc được ngưng tụ nồng đậm bên trong, gương mặt hơi hơi phiếm hồng.

Bình thường đá ma pháp hệ thổ có hôi màu nâu, phẩm chất càng cao nhan sắc càng thuần tịnh, khối đá có màu đen xinh đẹp đến như vậy, quả thực chính là đá ma pháp hệ thổ hệ cực phẩm!

Nhưng cái tên Bạch Mao Quái kia vì cái gì lại đem cho cậu? Rõ ràng ngữ khí cùng biểu tình đều thực hung hăng, nhưng hành vi lại luôn là mâu thuẫn mang theo ý tốt, Bạch Mao Quái rốt cuộc chuẩn bị làm cái gì?

Suy nghĩ mơ hồ một hồi, cậu hoàn hồn, sau đó đem huy chương tạo hình đá ma pháp hệ thổ lấy ra, thì nó đã biến thành từng mảnh đá nhỏ, lưu luyến không rời mà sờ sờ, chôn trong chậu hoa tại góc phòng.

Đá ma pháp hệ thổ là thực vật dinh dưỡng nhất trong thiên nhiên, khối đá ma pháp cao cấp này tuy rằng đã tiêu hao ma lực nhưng được ma lực uẩn dưỡng bản thân cục đá bản đối thực vật cũng là rất có bổ ích, ném đi thì rất đáng tiếc.

Chôn xong, cậu sờ sờ cây thực vật không biết tên, đại bộ phận lá cây đều có chút héo, nghĩ nghĩ, lại thêm ma lực hệ mộc tu bổ cho rễ cây, thấy thực vật xa lạ tươi xanh hơn một ít, mới thỏa mãn mà nhấp môi cười.

Làm xong, cậu ngồi trở lại mép giường, tay lục lọi trong túi trữ vật bắt đầu tìm kiếm vật gì đó có thể dùng để bồi thường đá ma pháp hệ mộc cao cấp.

Cậu thật sự rất nghèo, trong túi trữ vật trừ bỏ một ít công cụ, cũng chỉ thừa có một đống lớn thư tịch mà cha để lại cho cậu cùng các loại đồ chơi mẹ làm cho và Tinh thạch được xem là tiền tệ thông dụng ở đại lục ma pháp mà thôi, cậu tuy rằng tích cóp một ít, nhưng để bồi thường đá ma pháp khẳng định là không đủ, hơn nữa cũng không biết nơi này có thu tinh thạch không, lỡ như không thu, cậu liền trở thành một đứa nghèo không một xu dính túi.

Càng tìm càng ủ rũ, cậu liền bắt đầu suy nghĩ có nên lập tức đi ra ngoài tìm việc làm công kiếm tiền hay không, sau đó một khối đá màu đỏ thẫm xuất hiện.

Hả?

Cậu chớp chớp mắt, đem ý niệm chuyển tới túi trữ vật, hậu tri hậu giác nhớ tới lúc đang lẩn trốn trong động, cậu còn đào một đống lớn khoáng thạch rồi đặt trong túi trữ.

Thứ này...... Chắc đáng giá đi.

Đám người xấu mặc áo quần phòng chỉ đào ra mấy khối sắc xích hồng trên mặt đất liền rất coi trọng, đá vụn cũng đều không buông tha, toàn bộ góp nhặt lên, có thể thấy được cục đá màu đỏ kỳ quái này rất quan trọng. Khối đá màu đỏ thẫm tuy rằng xuất hiện dưới nền đất, nhưng rõ ràng cũng có màu đỏ giống mấy khối khoáng vật trên mặt đất khả năng còn muốn tốt hơn, cho nên hẳn là cũng thực đáng giá.

Dùng cái này bồi thường đá ma pháp không biết Bạch Mao Quái có thu không......

Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh người khổng lồ kim loại màu xám không chút nào để ý tới loạn thạch mà phá hết, cảm xúc kích động có hơi giảm, lỗ tai run lên.

Đám người xấu mặc áo quần phòng hộ xem nó như bảo bối, vậy mà đoàn người Bạch Mao Quái nói đánh liền đánh, có thể thấy được đối phương không quá để ý đến những khoáng thạch đó. Hơn nữa vừa ra tay chính là đá ma pháp cao cấp, không nhất định sẽ xem trọng đá của cậu, cậu cũng không biết cục đá này có bao nhiêu giá trị, nó còn làm người sinh ra cảm giác không thoải mái nữa.

Cúi đầu mắt trừng to nhìn lòng bàn tay hồi lâu, cậu rối rắm một lúc lâu, cuối cùng banh mặt (๑•̀ㅂ•́)و quyết định --

Trước tiên lấy một khối đá nhỏ đem cho đoàn người Bạch Mao Quái rồi xem thử phản ứng của họ! Nếu đối phương nguyện ý thu vậy thì cục đá này thực đáng giá, cậu liền đem tất cả đá mà mình sở hữu trên người đều cho bọn họ hết, sau đó dẫn bọn họ đến loạn thạch đào số đá dư còn lại coi như là báo ân! Nếu không muốn (๑•﹏•) cậu liền nghĩ cách nỗ lực kiếm tiền mua khối đá hệ mộc cao cấp khác bồi thường cho bọn họ vậy! sự tình báo ân về sau lại tính toán!

Kỳ thật trong lòng cậu còn có chút hy vọng xa vời, chính là cái hắc động dẫn cậu đến đây không biết có thật là do ma pháp sư tà ác nào đó khắc ma pháp trận cổ xưa vào loạn thạch trong đất hay không, liệu còn có khả năng lại xuất hiện lần nữa, đem cậu trở về quê nhà.

Huyết mạch lôi kéo thất bại, cậu biết chỉ còn sót lại hy vọng cuối cùng, cậu muốn đi thử thời vận.

Có mục tiêu, cậu lập tức lên tinh thần, chờ ăn cơm trưa xong, Trang Vũ tới tìm cậu, phía trước câu nệ căng chặt, không chút nào bủn xỉn mà cho đối phương một nụ cười rạng rỡ.

Trang Vũ đỡ tường bịt mũi tử, mặt đỏ hồng.

Thiệt, thiệt là đáng yêu mà ( ≧Д≦)

Nụ cười thật là sáng lạn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn có chút phiếm đỏ xinh đẹp, tóc khi ngủ xoã tung tự nhiên, lỗ tai không tự giác run rẩy...... Ôi, đứa nhỏ này sao lại đáng yêu đến thế, muốn trói lại đem về xoa xoa! (ʃƪ˘ﻬ˘)

Georgia bị cô ấy nhìn đến nổi da gà, nghi hoặc mà khoa tay múa chân -- làm sao vậy?

Khoa tay múa chân xong lại có chút lo lắng, vị nữ sĩ xinh đẹp này sao mặt lại hồng như vậy, là sinh bệnh sao? Ngôn ngữ không thông thật sự làm người ta cảm thấy thực bối rối, cậu muốn biểu đạt sự quan tâm cùng thiện ý đều không có cách.

Nhìn ra sự lo lắng trong mắt cậu, tâm Trang Vũ càng thêm mềm mại, vội diệu dàng lộ ra nụ cười tươi trấn an, đứng thẳng mình lắc đầu trả lời:

"Không có gì, đi thôi, tôi tìm cho cậu một người thầy dạy ngôn ngữ thông dụng, dẫn cậu đi học."

Georgia nghe không hiểu lời cô ấy nói, nhưng thấy rõ ràng ý bảo chính mình đi theo, ngoan ngoãn gật gật đầu, cất bước đuổi theo, do dự một chút, trực tiếp móc ra một khối đá màu đỏ thẫm nhỏ bằng ngón cái đưa tới trước mặt cô ấy.

Người Lùn đều không hiểu lắm cách nói uyển chuyển chính là rất thẳng tính, lúc này thấy người tới rồi, cậu tự nhiên liền lập tức muốn biểu đạt ra mục đích của mình.

"Hm? Cậu chuẩn bị quà cho tôi sao? Cảm ơn."



Trang Vũ bị cậu nhìn tâm đều phiêu lên (~ ̄³ ̄)~ ôn nhu dò hỏi rồi xem thử đồ vật trong tay cậu, đồng thời vươn tay nhận lấy.

Georgia lập tức đem cục đá màu đỏ thẫm đưa tới tay cô ấy, ánh mắt mang theo sự chờ mong nhìn cô -- ân nhân sẽ có phản ứng gì? Cục đá này rốt cuộc có đáng giá hay không? Có đủ bồi thường đá ma pháp cùng báo ân? Chủ yếu chính là, cục đá này có thể hay không đổi lấy cơ hội cho cậu đi đến loạn thạch một chuyến?

Một cảm giác nóng rực làm người ta thấy không thoải mái từ lòng bàn tay truyền tới, hai mắt Trang Vũ đăm đăm nhìn cục đá màu đỏ thẩm trong lòng bàn tay, nụ cười đình trệ, cứng đờ hai giây, sau đó không chút do dự đem cục đá ném ra ngoài, từ trong túi móc ra một quản thuốc chích, che lại đầu muốn hỏng mất thét chói tai:

"A a a a, quặng Hồng Tích biến dị a a a a! Phóng xạ a a a a! tinh thần lực của tôi!"

Cục đá đập xuống mặt đất phát ra một tiếng vang thanh thúy, Georgia sửng sốt, kinh ngạc mà nhìn Trang Vũ đang muốn hỏng mất thét chói tai lên, khom lưng nhặt cục đá màu đỏ lên, muốn tới gần lại không dám, thập phần vô thố.

Cậu, cậu có phải hay không lại gặp rắc rối?

Trang Vũ không ngờ cậu lại đem khối quặng Hồng Tích Biến Dị nhặt lên, một hơi vận lên không được thiếu chút nữa sặc chết chính mình, sốt ruột muốn cậu vứt bỏ cục đá, ấn vang nút cảnh báo trong túi, hướng tới bàn điều khiển bên kia thất thanh quát:

"Đem hành lang khu E1 phong bế! Phái tiểu đội đến rửa sạch phóng xạ lại đây! Còn có áo quần phòng hộ! Mang hai bộ lại đây! Mau!"

Âm thanh cảnh báo vang lên, khiến trong lòng Georgia càng thêm hốt hoảng, cẫu lùi vào một góc rụt rụt người lại, càng thêm vô thố.

Nửa giờ sau, Phàm Hướng Nam nghe tin chạy đến xách tới một gian cách ly, khối quặng Hồng Tích được bao lại đưa vào gian cách ly.

"Thứ này cậu là từ đâu có được?."

Phàm Hướng Nam vẻ mặt nghiêm túc mà dò hỏi.

Georgia ngửa đầu nhìn hắn, biểu tình bởi vì vô thố cùng áy náy mà căng chặt, nhấp môi lắc lắc đầu, không nói gì.

Trang Vũ đã bình tĩnh lại một phen đẩy Phàm Hướng Nam ra, trợn mắt trắng nhìn cậu:

"Hỏi cái gì mà hỏi, đứa nhỏ nghe không hiểu đâu, chính cậu ấy cho tôi cục đá này, anh nhìn biểu hiện của cậu ấy xem hẳn là cũng không biết đây là quặng Hồng Tích Biến Dị đại biểu cho cái gì, anh đừng dọa cậu ấy."

Phàm Hướng Nam cũng nhớ tới việc ngôn ngữ không thông, có chút đau đầu xoa xoa cái trán:

"Hiện tại nên làm cái gì bây giờ, trưởng quan đang mở họp, một hồi sẽ đến đây, tính nhẫn nại của hắn không tốt."

Nghĩ đến mặt Diêm Vương của trưởng quan nhà mình Trang Vũ kéo kéo khóe miệng, nhìn Georgia ngồi trước bàn rũ đầu không có tinh thần, thở dài một hơi, móc ra máy điện tử ngồi xuống đối diện Georgia hào phóng phất tay:

"Tôi tới hỏi! Ngôn ngữ có thể không thông, nhưng vẽ ra thì hiểu chứ gì! Tôi vẽ phim hoạt họa thật sự không tồi!"

Phàm Hướng Nam:

"...... Vậy cô cố lên."

Trước mắt thử xem, cũng chỉ có thể làm cách này mà thôi.

Lại là nửa giờ qua đi, Chử Dung mang khuôn mặt đông lạnh đi đến phòng cách ly, tầm mắt đảo qua Georgia đang vùi đầu trước bàn vẽ tranh, đi nhanh tiến lên, cầm lấy quặng Hồng Tích được bao lại trên bàn nhìn nhìn, bất mãn hỏi:

"Các người đang cái làm gì? Cùng đứa nhỏ chơi vẽ tranh?"

Phàm Hướng Nam vừa định giải thích, đã bị ngữ khí cổ quái của Trang Vũ đánh gãy:

"Trưởng quan, anh nhìn cái này xem."

Một bảng điện tử bổn đưa tới, Chử Dung tiếp nhận, bị phong cách ấu trĩ đập vào mắt, giữa trán nhảy nhảy, thanh âm lạnh tám độ: . Tìm truyện hay tại ~ TRUМt ruyen. o rg ~

"Các người muốn trở về lại huấn luyện chút hả?"

"Không phải, ngài nhìn kỹ xem, đó là bé cưng vẽ đấy, cậu ấy đang giải thích lai lịch của quặng Hồng Tích biến dị này cho chúng ta. Bởi vì ngôn ngữ không thông, cho nên tôi nghĩ ra cách này để câu thông, cũng không phải hồ nháo gì......"

Trang Vũ căng da đầu giải thích, trong lòng kịch liệt khán nghị không muốn lại nữa trở về huấn luyện nữa đâu ¯_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯ -- cô một chút cũng không muốn nghĩ tới loại ác mộng này!

Chử Dung lại đặt trọng điểm ở một chỗ khác, híp mắt lặp lại:

"Bé cưng?"

Trang Vũ sửng sốt, gật gật đầu, nhìn Georgia sau khi vẽ xong bức tranh vẫn đang thành thành thật thật ngồi ở một bên vẻ mặt như chờ đợi phán quyết, thẹn thùng trả lời:

"Đúng vậy, tôi không biết tên của cậu ấy, liền, liền gọi như vậy".

Thật sự rất thích hợp đó nha.

Bị bọn họ nhìn da đầu Georgia không tự giác căng chặt, nhớ tới vài thứ mà chính mình vẽ, giơ tay sờ lên túi trữ vật, trong lòng thập phần thấp thỏm. Những người này là người tốt, nhưng túi trữ vật là bí mật nhỏ của hắn nhất định không được để lộ, cho nên thời điểm mới vẽ tranh hắn có hơi hẹp hòi một tí, vứt tất cả đồ nhặt được tại hố động lưu lại trong không gian trữ vật, che lấp một chút đồ vật, hy vọng bọn họ sẽ không phát hiện sơ hở.



Thấy cậu lại bắt đầu làm ra tư thế tự bảo hộ Chử Dung nhíu mày, duỗi tay xoa mái tóc trên trán cậu, cưỡng bách cậu ngẩng đầu, lãnh ngạnh nói:

"Sợ cái gì, nơi này không ai sẽ khi dễ cậu."

Georgia che lại cái trán, trợn mắt giận nhìn (ʘ言ʘ╬)-- người này vì cái gì luôn buộc cậu lấy cây búa ra phang người vậy. Đầu của dũng sĩ Người Lùn không thể tùy tiện sờ!

"Không Tiền đồ."

Chử Dung không hề nhìn cậu, tùy tay ném quặng Hồng Tích Biến Dị lên trên bàn, cúi đầu xem bảng điện tử.

Vẽ cũng không dài, hình ảnh trang đầu chính là một nhân vật có cái tai nhọn tránh ở trong một cái động, ngoài động có một tên béo giương nanh múa vuốt muốn tiến vào, sau đó nhân vật tai nhọn chạy trốn, không cẩn thận đào ra một cục đá, lộ ra mặt sau khúc chiết địa đạo.

Nhân vật tai nhọn đi vào địa đạo né tránh mập mạp, thuận tay lượm nhặt một ít đá vụn màu đỏ trên mặt đất, sau đó chạy dọc theo địa đạo may mắn thoát đi ra ngoài. Tới mặt đất nhân vật tai nhọn đụng phải mấy người kim loại người khổng lồ, cứu lên chiếu cố thích đáng, vì báo đáp người kim loại khổng lồ, nhân vật tai nhọn đưa ra cục đá mình nhặt được.

Vừa xem liền hiểu ngay cốt truyện, Georgia có năng lực kể chuyện xưa thập phần ưu tú.

Chử Dung nghiêng đầu, biểu tình khó lường đánh giá Georgia, đột nhiên cong cong môi, tiến lên đem hắn xách lên, phân phó Phàm Hướng Nam nói:

"Chuẩn bị một tiểu đội, mang đồ phòng hộ cùng áo quần phòng hộ tốt đến, chúng ta đi đào quặng."

"Đào quặng?"

Phàm Hướng Nam ngây ngẩn cả người.

"Đúng vậy."

Chử đại gia tâm tình thực tốt gật gật đầu, có thể kiên nhẫn mà giải thích nói:

"Đám Hạng Gia kia mắt cao hơn đầu, tìm cơ giáp sư chế tạo năm cơ giáp cứ như vậy đưa đến trước mặt chúng ta, năm đó đối sử châm chọc mỉa mai Chử gia, nếu không đào sạch, thì sẽ làm họ thất vọng mất. Tôi không chỉ muốn đem quặng đào ra, còn muốn đặt trước mặt bọn chúng làm bọn chúng tức chết."

Phàm Hướng Nam: "......" Đều qua bao nhiêu năm trước, không ngờ trưởng quan còn nhớ. (─.─||

"Cậu có ý kiến?"

Không lập tức được đáp lại, Chử đại gia khó chịu.

"Không có, tôi đây đi sắp xếp ngay."

Phàm Hướng Nam thức thời bảo trì trầm mặc, lấy ra máy truyền tin bắt đầu tuyên bố mệnh lệnh.

Mà Georgia bị Chử Dung xách ở trong tay nhạy bén ý thức được cái gì đó, thập phần thành thật không có giãy giụa, tâm tình có chút kích động -- Bạch Mao Quái xem xong trang hắn vẽ lúc sau lập tức làm ra bộ dáng muốn ra cửa, là muốn đi loạn thạch sao? bọn họ có mang theo mình không?

Trang Vũ luôn chú ý tới hắn tự nhiên cũng nghĩ đến điểm này, uyển chuyển nhắc nhở nói:

"Trưởng quan, tinh thần lực bé cưng bị hao tổn nghiêm trọng, không thích hợp lại đi tìm quặng chịu thêm cảm nhiễm."

Chử Dung nghe vậy nữa chân vừa bước ra cửa liền thu trở về, cúi đầu nhìn Georgia vẫn luôn ngoan ngoãn.

Georgia ngửa đầu nhìn hắn, đầu tiên là kỳ quái nhìn hắn tại sao đột nhiên dừng lại? sau đó ở chú ý tới tầm mắt của Chử đại gia toàn dừng trên người mình, đột nhiên nhanh trí hiểu rõ cái gì, không chút nghĩ ngợi liền duỗi tay bíu chặt cánh tay hắn, chân cũng quắn lên luôn, khuôn mặt ngỏ đầy căng thẳng.

Không! Vì về nhà, cậu quyết không thể bị ném xuống!

__________________________________

Cắm vào thẻ kẹp sách

Tác giả có lời muốn nói:

Cảm ơn StillIce cùng đêm dài đem thệ địa lôi! Ái các ngươi moah moah =3=

PS: Đổi mới thời gian là mỗi đêm 8 giờ, mặt khác thời gian toàn bộ là bắt trùng! Moah moah =3=

Lại PS: (⊙v⊙) tóm được hạ trùng

__________________________________

Hôm nay t bị mệt " ⊚ ͟ʖ ⊚ " tự dưng 3h thức rồi ói tới sáng, mình mẩy nhức vãi lình ấy (-_-メ).

Cảm ơn @1312lala nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau