Người Tình Hắc Bang Của Anh Chàng Bán Cá

Chương 4

Trước Sau
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

“Nghiệt duyên” của Hoàng Huyền và Mại Vu, thật ra bắt đầu từ 7 năm trước.

Bảy năm trước, Mại Vu 18 tuổi, Hoàng Huyền nhỏ hơn anh hai tuổi, nhưng vì Hoàng Huyền đi học sớm, nên vào năm học cấp ba đầu tiền hắn và Mại Vu là bạn học. Hai người cùng học cao trung, vừa khéo lại ngồi sát cạnh nhau, cũng không biết vì sao, mỗi lần rút thăm đổi vị trí thì hai người bọn họ luôn trùng hợp rút được thăm ngồi cạnh nhau.

Khi đó ai cũng có thể nhìn ra Mại Vu vô cùng yêu mến Hoàng Huyền, vì từ kể từ lần đầu tiên Mại Vu gặp mặt Hoàng Huyền thì anh đã cảm thấy Hoàng Huyền đẹp trai đến không không chịu nổi, cá tính cũng lạnh lùng vô cùng. Thật ra khi đó không chỉ mình Mại Vu bị Hoàng Huyền say đắm vây quanh, chẳng qua trình độ liều chết và da mặt dày của Mại Vu hơn người khác. Cho dù anh tỏ tình bị Hoàng Huyền lạnh mặt từ chối hơn 100 lần, nhưng ngày nào cũng quấn quít bên cạnh Hoàng Huyền. Đối với tên Mại Vu này, Hoàng Huyền ngoại trừ cảm thấy anh khó dây dưa ra, ngược lại cũng cảm thấy vô cùng đáng yêu, nhưng cũng chẳng có ấn tượng gì, vì sở trường đặc biệt của Hoàng Huyền là “Không coi ai ra gì.” Bởi vậy học cao trung, ấn tượng của Hoàng Huyền về Mại Vu, vẻn vẹn chỉ dừng lại ở: Là người nhiệt tình như chú chó nhỏ, mà thôi.

Sáu năm trước Hoàng Huyền thi đậu đại học, bắt đầu cuộc sống đại học của hắn, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới bạn học Mại Vu này thành tích không tốt lại vì hắn mà dày công khổ luyện thi được vào trường này, họ lại bắt đầu sống chung cuộc sống đại học.

Đại học năm nhất, Mại Vu càng quấn Hoàng Huyền nhiều hơn, Hoàng Huyền đi đến đâu thì anh cũng đi đến đó, hàng ngày còn không từ bỏ khổ cực đón hắn đến trường rồi đưa hắn về nhà. Hoàng Huyền cũng không sợ người khác làm phiền nên để anh đi theo, vì hắn không cảm thấy ghét, trái lại còn thấy thú vị.

Vì Mại Vu rất nghe lời Hoàng Huyền, nên Hoàng Huyền thường gọi anh đi làm mấy việc, ví dụ như: Giúp hắn làm báo cáo, tra tài liệu, tóm lại tất cả những chuyện lớn nhỏ trong học tập. Thật ra những chuyện kia hắn tự mình ra tay có thể còn nhanh hơn người khác gấp bội lại còn đầy đủ không thiếu chi tiết nào, nhưng hết lần này tới lần khác hắn thích nhìn động tác chậm chạp của Mại Vu, bộ dạng tiểu bạch ngu ngốc bận rộn sứt đầu mẻ trán vì bài tập của hắn. Có lẽ thừa số ác ma trong người Hoàng Huyền bắt đầu gây chuyện, đáng tiếc trong lòng Mại Vu ngu ngốc lại thấy vô cùng ngọt ngào, tự nguyện chịu Hoàng Huyền bắt nạt.

Kết quả cuối cùng, Hoàng Huyền không phụ chút tâm tư vất vả này của Mại Vu, dần dần Hoàng Huyền phát hiện từ không có ấn tượng gì với Mại Vu đến còn rất thích Mại Vu. Đến khi phát hiện ra hắn không bắt nạt Mại Vu thì cả ngày không thoải mái, đến khi phát hiện một ngày không làm Mại Vu nước mắt rơi đầy mặt thì cả ngày mất hứng, đến khi hắn phát hiện thì thật ra mình đã rất thích Mại Vu rồi.

Thượng Đế phù hộ, năm hai đại học năm đó, cuối cùng Mại Vu cũng tỏ tình thành công, mặc dù lúc ấy anh còn tưởng Hoàng Huyền nói cho qua chuyện với anh, “Được, chúng ta lui tới thôi.” Sau đó thế giới kết thúc, nước biển chảy ngược, nhưng trong lòng vẫn tung tăng như chim sẻ, ngay cả người cũng rất vui vẻ muốn bay lên cao.



Sau khi ba Mại Vu biết chuyện này thì chỉ thẳng vào Mại Vu nói anh là một thằng ngốc, ngay cả người bắt nạt mình cũng yêu, sao mình lại nuôi một đứa thích ngược đãi như thế, nói vậy chứ sau đó cũng không nói gì thêm, dù sao ông cũng lười quản; còn ba mẹ Hoàng Huyền thì sao? Cũng không kém, bọn họ chỉ xem con trai nhất thời hứng thú mà thôi, cũng không nhúng tay xen vào việc của người khác.

Khi đó Mại Vu cũng chỉ thầm nghĩ, dù sao Hoàng Huyền cũng chỉ chơi đùa thôi, anh chỉ cần ở cùng Hoàng Huyền một khoảng thời gian ngắn là anh đã vui lắm rồi. Nhưng chẳng ai nghĩ tới, Hoàng Huyền vô cùng đặc biệt dốc lòng cho đoạn tình cảm này, sau khi hắn và Mại Vu qua lại vẫn rất cố gắng, bất hiếu muốn giành lấy sự nghiệp của ba hắn. Hắn muốn có năng lực để có thể nuôi sống Mại Vu, mặc dù ba hắn biết ý đồ của hắn, cũng muốn trở mặt cắt đứt quan hệ ba con không mấy hòa thuận với hắn, đáng tiếc năm Hoàng Huyền học đại học năm bốn, bệnh tim của ông ta sớm phát đối mặt với diêm vương, bại dưới tay của Hoàng Huyền.

Thế là sau khi tốt nghiệp đại học, Hoàng Huyền buông tha cơ hội thi thành nghiên cứu sinh, dốc lòng củng cố sự nghiệp hắc bang của hắn, thuận tiện mua một ngôi nhà mới cho Mại Vu, người lúc này đã kế thừa buôn bán sạp cá nhỏ của ba anh.

Mãi cho tới hôm nay, một người thích ngược, một ngược thích chịu đựng, Mại Vu vẫn qua lại với Hoàng Huyền, hàng ngày chịu đựng khổ cực bị hắn bắt nạt.

Ừm, quay lại hiện tại chính là một ví dụ, hai tay Mại Vu bị cột trên giường ưm a a bị khi dễ, Hoàng Huyền thì đứng bên cạnh cười không chịu thỏa hiệp.

Thuốc kích thích trên người Mại Vu đang phát tác mạnh, lửa dục trong cơ thể cuộn lên hừng hực khiến anh không nhịn được dịch người chạm vào mền tơ lụa lạnh buốt, làm lạnh phân thân chờ phát tiết dục vọng, đồng thời đứng thẳng tắp của anh. Truyện của diễn đàn LEQUYDON

Mại Vu rơi nước mắt, anh có thể thề, thật sự không phải anh cuồng ngược đãi, cũng không thích bị Hoàng Huyền bắt nạt như bây giờ, Hoàng Huyền mà khi anh mới quen tuyệt đối không thích bắt nạt anh hàng ngày như bây giờ, anh rất nhớ Hoàng Huyền lúc đó!

Nhưng Mại Vu hoàn toàn không muốn nghĩ về nó, vì anh chán ghét Hoàng Huyền bắt nạt anh nhưng lại rất yêu Hoàng Huyền ác độc hàng ngày quấn quít lấy anh, loại hành vi này vốn đầy mâu thuẫn, mới dần dần khiến Hoàng Huyền có thói quen ngày nào không bắt nạt anh thì không thể sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau