Người Tình Hắc Bang Của Anh Chàng Bán Cá
Chương 8
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Duy trì căng đầy, xoay tròn, Hoàng Huyền vô cùng kiên nhẫn dùng ngón tay xinh đẹp của mình càn quấy trong hậu huyệt màu hồng mềm mại.
Mặc dù hơi phiền phức nhưng Hoàng Huyền hết sức hài lòng sự căng chặt của Mại Vu, điều này chẳng phải chứng mình hắn đi công tác hai tháng anh không vụng trộm bên ngoài. A nhưng nghĩ lại, Mại Vu cũng không có gan lớn như con trời dám hồng hạnh xuất tường!
Ngón tay cảm nhận được xúc cảm non mềm trơn bóng, ba ngón tay tách ra khoảng nhỏ cũng khá dễ dàng rồi, xem ra đã mềm. Hoàng Huyền rút ngón tay ra, lật qua người Mại Vu, kê đầu gối dưới lưng anh.
“Huyền….” Thân thể Mại Vu hơi run rẩy, không biết là hưng phấn hay sợ nữa, đôi mắt nhấp nháy liên tục.
Cảm nhận người phía dưới run rẩy, Hoàng Huyền nhíu mày đẹp, ngón tay trêu chọc tóc Mại Vu, ý xấu cười trộm. Hắn có thể chắc chắn đó là hưng phấn đến phát run, anh đáng yêu quá, từ trước tới giờ miễn dịch với thuốc kích thích cực kỳ kém.
Nhìn anh đang run giống như chú chó nhỏ chịu nhục thì Hoàng Huyền thấy vui hẳn, cho nên chuyện xử phạt này chơi rất vui!
Hoàng Huyền hôn gò má Mại Vu, từng chút từng chút một, như gió xuân thổi qua khiến trong lòng Mại Vu cuồng loạn, nhiệt độ cơ thể liên tục tăng cao, tay anh vịn vai Hoàng Huyền, tình cảm mãnh liệt khiến cả người nhiễm hồng.
Hoàng Huyền chuyển tấn công từ gò má Mại Vu xuống hai hạt hồng đỏ tươi đẹp trước ngực, dùng môi mỏng ma sát, lại còn dùng răng nhọn gặm cắn, khiến hai hạt trước ngực vừa đầy nước vưag dựng đứng lên.
Nhìn chiếc đầu được nhuộm màu bạc xinh đẹp đang tàn sát bừa bãi trước ngực, Mại Vu cảm thấy thân thể vốn chưa tắt hết tàn tro đang thiêu đốt, cảm giác ngứa ngày chạy tán loạn trong người.
“Huyền Huyền… Đừng, đừng liếm nữa, ngứa quá…. A!” Nóng ướt trước ngực xẹt qua khiến Mại Vu không hiểu vì sao tim đập nhanh, anh phát ra tiếng kêu nức nở nghẹn ngào, cuối tiếng kêu lại biến thành tiếng rên dâm đãng.
Hoàng Huyền không đáp lại, chỉ chuyên chú ăn hai hạt đậu vô cùng tươi đẹp sưng lên kia, Mại Vu không cách nào kiềm chế Hoàng Huyền, đành phải cắn răng chịu đựng cảm giác tê ngứa quái dị đó.
Hoàng Huyền liếm trái cổ Mại Vu, rồi khẽ cắn da thịt co dãn, nhiệt độ trong cơ thể mình cũng đã bốc cháy. Nghe miệng Mại Vu rên ưm ưm, cuối cùng Hoàng Huyền cũng không chịu đựng được nữa vội nâng chân Mại Vu gác lên vai, cắm nam căn đỏ rực ngẩng cao đầu vào hậu huyệt đã được bôi trơn của Mại Vu.
Chất lỏng và mềm mại siết chặt ôm trọn Hoàng Huyền, hắn cảm thấy thoải mái thở phào thỏa mãn.
“A ư!” Hậu huyệt đã được khuếch trương trước nên Mại Vu không thấy đau đớn lắm, ngược lại Hoàng Huyền cắm sâu vào trong, đâm vào trực tràng làm anh khoái cảm dữ dội tràn ngập toàn thân.
Hoàng Huyền vận động vô cùng mãnh liệt trên người Mại Vu, khiến người Mại Vu cong thành hình chữ
Duy trì căng đầy, xoay tròn, Hoàng Huyền vô cùng kiên nhẫn dùng ngón tay xinh đẹp của mình càn quấy trong hậu huyệt màu hồng mềm mại.
Mặc dù hơi phiền phức nhưng Hoàng Huyền hết sức hài lòng sự căng chặt của Mại Vu, điều này chẳng phải chứng mình hắn đi công tác hai tháng anh không vụng trộm bên ngoài. A nhưng nghĩ lại, Mại Vu cũng không có gan lớn như con trời dám hồng hạnh xuất tường!
Ngón tay cảm nhận được xúc cảm non mềm trơn bóng, ba ngón tay tách ra khoảng nhỏ cũng khá dễ dàng rồi, xem ra đã mềm. Hoàng Huyền rút ngón tay ra, lật qua người Mại Vu, kê đầu gối dưới lưng anh.
“Huyền….” Thân thể Mại Vu hơi run rẩy, không biết là hưng phấn hay sợ nữa, đôi mắt nhấp nháy liên tục.
Cảm nhận người phía dưới run rẩy, Hoàng Huyền nhíu mày đẹp, ngón tay trêu chọc tóc Mại Vu, ý xấu cười trộm. Hắn có thể chắc chắn đó là hưng phấn đến phát run, anh đáng yêu quá, từ trước tới giờ miễn dịch với thuốc kích thích cực kỳ kém.
Nhìn anh đang run giống như chú chó nhỏ chịu nhục thì Hoàng Huyền thấy vui hẳn, cho nên chuyện xử phạt này chơi rất vui!
Hoàng Huyền hôn gò má Mại Vu, từng chút từng chút một, như gió xuân thổi qua khiến trong lòng Mại Vu cuồng loạn, nhiệt độ cơ thể liên tục tăng cao, tay anh vịn vai Hoàng Huyền, tình cảm mãnh liệt khiến cả người nhiễm hồng.
Hoàng Huyền chuyển tấn công từ gò má Mại Vu xuống hai hạt hồng đỏ tươi đẹp trước ngực, dùng môi mỏng ma sát, lại còn dùng răng nhọn gặm cắn, khiến hai hạt trước ngực vừa đầy nước vưag dựng đứng lên.
Nhìn chiếc đầu được nhuộm màu bạc xinh đẹp đang tàn sát bừa bãi trước ngực, Mại Vu cảm thấy thân thể vốn chưa tắt hết tàn tro đang thiêu đốt, cảm giác ngứa ngày chạy tán loạn trong người.
“Huyền Huyền… Đừng, đừng liếm nữa, ngứa quá…. A!” Nóng ướt trước ngực xẹt qua khiến Mại Vu không hiểu vì sao tim đập nhanh, anh phát ra tiếng kêu nức nở nghẹn ngào, cuối tiếng kêu lại biến thành tiếng rên dâm đãng.
Hoàng Huyền không đáp lại, chỉ chuyên chú ăn hai hạt đậu vô cùng tươi đẹp sưng lên kia, Mại Vu không cách nào kiềm chế Hoàng Huyền, đành phải cắn răng chịu đựng cảm giác tê ngứa quái dị đó.
Hoàng Huyền liếm trái cổ Mại Vu, rồi khẽ cắn da thịt co dãn, nhiệt độ trong cơ thể mình cũng đã bốc cháy. Nghe miệng Mại Vu rên ưm ưm, cuối cùng Hoàng Huyền cũng không chịu đựng được nữa vội nâng chân Mại Vu gác lên vai, cắm nam căn đỏ rực ngẩng cao đầu vào hậu huyệt đã được bôi trơn của Mại Vu.
Chất lỏng và mềm mại siết chặt ôm trọn Hoàng Huyền, hắn cảm thấy thoải mái thở phào thỏa mãn.
“A ư!” Hậu huyệt đã được khuếch trương trước nên Mại Vu không thấy đau đớn lắm, ngược lại Hoàng Huyền cắm sâu vào trong, đâm vào trực tràng làm anh khoái cảm dữ dội tràn ngập toàn thân.
Hoàng Huyền vận động vô cùng mãnh liệt trên người Mại Vu, khiến người Mại Vu cong thành hình chữ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất