Chương 25
Editor Rua Rabu
Nhóc gấu bắc cực, vốn dĩ tưởng rằng sau khi lên bờ sẽ phải đói bụng một thời gian nhưng không ngờ lại là ăn no căng diều, không biết Otis còn muốn ăn trong bao lâu bèn ngồi ở bên cạnh nghiêm túc vệ sinh cá nhân, liếm móng vuốt cùng miệng.
Đây là bí quyết khiến bộ lông của cậu vẫn luôn trắng tinh, sạch sẽ.
Nghĩ đến đây, Kiều Thất Tịch nhúc nhích mông rời đi mặt đất, đi tìm được một khối đá không có bùn đất rồi mới ngồi xuống.
Lớp đất ở gần bãi biển tựa hồ là từ đá núi lửa hỗn hợp cùng với cát, hiện ra màu xám nâu. Trên người những chú gấu bắc cực khác đều là bẩn thỉu, xám xịt, cũng là bị lây dính bởi nền đất cát mà ra. Thật ra cũng không có ảnh hưởng gì đến sức khỏe, chỉ là nhìn không vừa mắt thôi.
Kiều Thất Tịch thích đẹp, cậu không cho phép chính mình cũng biến thành một con gấu bắc cực mặt xám mày tro như vậy.
Mà hậu quả của việc cậu cẩn thận giữ gìn sạch sẽ đó chính là trở thành nhóc con trắng tinh anh tuấn nhất trên vùng bãi biển này. Trong những bức ảnh hàng không được gửi về, những con gấu khác đều là mặt xám mày tro, chỉ có hai đứa vừa mới lên bờ, Kiều Thất Tịch cùng Otis, là vừa trắng vừa béo, gây chú ý vô cùng.
Mọi người bắt đầu cược xem qua bao nhiêu ngày nữa thì hai đứa sẽ trở nên lôi thôi giống những con gấu bắc cực khác.
Nếu là Kiều Thất Tịch biết vụ đánh cược này, cậu hẳn là sẽ cười nhẹ một tiếng: Mấy người vẫn là chưa hiểu rõ tui. Cho dù trải qua bao nhiêu ngày, cậu đều sẽ không cho phép chính mình biến thành một con gấu xám.
Đồng lý, Otis ở cùng với cậu cũng không được cho phép.
Trải qua quan sát, Otis so với những con gấu bắc cực khác vẫn là ưa sạch sẽ hơn một chút, mỗi lần ăn xong đồ ăn đều sẽ cẩn thận rửa sạch bộ lông trên người một vòng, để tránh lưu lại mùi hôi.
Hơn nữa, Otis thích xuống biển bơi lội, trải qua nước biển làm sạch, bộ lông trên người luôn rất là sạch sẽ. Sau khi lên bờ được phơi dưới ánh mặt trời, lông tóc xõa tung tràn ngập mùi nắng, một chút cũng không có mùi hôi khó ngửi của thú hoang.
Mà có chút gấu bắc cực trên người sợi lông đều thắt, vừa thấy liền biết là rất lâu không tắm rửa, cách thật xa còn có thể ngửi được mùi thối của đối phương.
Khả năng đây là sự khác nhau giữa gấu và gấu đi.
* * *
Gặp được một núi thịt lớn như vậy cũng không dễ dàng, vì thế Otis ăn rất nhiều, thẳng đến khi ăn không vô mới từ bỏ, sau đó ngậm lấy thùng nhỏ của Kiều Thất Tịch, bỏ vào vài miếng thịt rồi cùng cậu rời đi bờ biển.
Đi vào sâu trong bãi cỏ nghỉ ngơi.
Điều này không có nghĩa là bọn họ từ bỏ núi thịt bên bờ biển kia, hoàn toàn tương phản, bọn họ sẽ ở gần đó trong thời gian dài.
Cỏ đầu hè mọc lên xanh mơn mởn, thấp thoáng một ít nụ hoa màu tím. Nhóc hùng ăn no rồi, bước đi lười biếng, khi thì cúi đầu ngửi ngửi nụ hoa sắp nở, khi thì bị hấp dẫn bởi một ít côn trùng nhỏ, nhìn liền cảm thấy vô tư lự.
Người che chở cho cậu, chàng gấu lớn, vững vàng đi ở phía trước dẫn đường, mà cảnh tượng này cũng tương tự xảy ra với gấu mẹ và gấu con mới vào bờ.
Đại đa số gấu mẹ đều mang theo 2~3 gấu con. Cuộc sống của chúng thường cực khổ hơn gấu đực, cần thiết luôn luôn tìm kiếm nguồn thức ăn.
Con gấu mẹ và hai đứa con của nó có đủ may mắn khi vừa lên bờ đã đụng phải xác cá voi mắc cạn. Điều này đối với chúng nó quả thật là kinh hỉ. Cho dù có khả năng gặp phải sự công kích từ những con gấu bắc cực khác nhưng cô gấu này vẫn mạo hiểm tính mạng mang theo tụi nhỏ đi qua kiếm chác một chút thịt.
Dưới tình huống có đồ ăn đầy đủ, gấu bắc cực đực sẽ làm coi như không thấy gấu con, điều này giúp gấu con tránh được một kiếp.
Hai cu cậu đi theo bên cạnh mẹ, ăn thịt thối được mẹ cắn đưa cho, rốt cuộc hiếm hoi có được một lần ăn no nê.
Bọn họ không giống loại con một cơm tới há mồm như Kiều Thất Tịch, gặp được thịt liền sẽ không cần mẹ thúc dục, tự giác có bao nhiêu là ăn bấy nhiêu, mãi cho đến khi bụng căng tròn như trái bóng mới dừng lại.
Kiều Thất Tịch: Không phải.. Tất yếu khen người khác đạp người mình như vậy sao?
Ba vị may mắn kia cũng không định ở lại vùng phụ cận, bãi cỏ khô mát nơi sườn dốc kia là một lựa chọn không tồi. Từ chỗ này có thể thấy được động tĩnh bên bờ biển, cũng có thể tránh khỏi xung đột với những con gấu bắc cực đực khác.
Gấu mẹ sau bữa ăn no khó gặp đã tìm một cái hòn đá để kê cằm đi ngủ. Dù sao mấy ngày nay vẫn luôn đi tìm đồ ăn mệt muốn chết, hiện tại cuối cùng cũng có thể an nhàn ngủ một giấc rồi.
Gió nhẹ đầu hè thổi qua vô cùng thoải mái, đây có lẽ là thời gian thả lỏng nhất của nó trong mấy ngày qua.
Những chú gấu con đáng yêu tại bên cạnh hoạt bát chơi đùa, thảm cỏ cùng những khóm hoa cơ hồ bao phủ thân hình thấp bé của chúng nó.
Kiều Thất Tịch ở khu vực cao hơn của sườn dốc, mở to mắt tròn vo rình coi một nhà ba người ở phía dưới.
Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, cậu muốn sờ hai nhóc gấu con kia.
Đáng yêu quá đi.
Trên đời sao lại có thứ đáng yêu như gấu bắc cực con nhỉ? Đáng yêu chết rồi.
Úi, bọn họ lăn thành một cục bông.
Mình cũng có thể --
Kiều Thất Tịch, một nhóc gấu miễn cưỡng xem như là vị thành niên, trong lòng cũng ngo ngoe rục rịch ý đồ muốn cùng các chú gấu con lăn lộn làm xiếc chồng người (gấu)..
Nhưng phụ huynh nhà cậu sẽ không cho phép, phụ huynh nhà gấu con cũng sẽ không cho phép, bởi vậy chỉ có thể từ bỏ, hu hu.
Gấu con ăn no năng lượng tràn đầu, bọn họ không chỉ cắn xé, lăn lộn với nhau mà còn cảm thấy hứng thú với những "món đồ chơi" ở xung quanh.
Ví dụ như một cành cây khô cũng để chúng nó gặm cắn vui đùa phấn khởi.
Thật quá đáng, loại trò chơi ngươi cướp ta đoạt chỉ dành cho hai gấu trở lên mà thôi.
Kiều Thất Tịch chỉ có một mình, cậu khều bé Vàng của mình, có chút chán muốn chết.
Giữa gấu bắc cực với nhau vì sao không có mối quan hệ giống như các bà mẹ cùng một khu sinh sống vậy?
Hỏi hay đấy, bởi vì gấu bắc cực con là đối tượng thường bị công kích bởi gấu bắc cực thành niên.
Cho dù gấu mẹ nhìn qua ngủ rất thoải mái nhưng chỉ cần có bất cứ con gấu xa lạ nào tới gần, nó sẽ lập tức mang hai đứa con rời đi nơi khác.
Tìm một nơi có tầm nhìn tốt hơn để có thể an tâm ngủ nốt.
Kiều Thất Tịch cũng là đối tượng dễ bị công kích nhưng vì có Otis ở bên cạnh, không có con gấu nào không có mắt dám quấy rầy.
Vì thế hai người không cần giống gấu bắc cực cái phải tùy thời thay đổi nơi nghỉ ngơi.
Gấu mẹ sau khi bị đám gấu đực độc thân khắp nơi di chuyển lung tung quấy rầy, mang theo con mình dời đến một gò đất đá núi.
Kiều Thất Tịch nhìn về phía kia vài lần, cảm thấy vị trí đó cũng rất tốt, hy vọng đám gấu con có thể ngủ ngon.
Sau đó chính cậu cũng có chút buồn ngủ.
Nhóc gấu bắc cực, chỉ còn một năm là có thể tự mình sinh hoạt, đưa đầu chôn vào lồng ngực gấu bắc cực lớn, thân mật ủi ủi, ý đồ tìm được vị trí thoải mái.
Otis bị ủi híp lại đôi mắt xinh xẻo, nghiêng đầu thu vuốt, ôm lấy nhóc gấu lăn lộn trên bãi cỏ, một chân giơ lên thật cao.
Đây là cách nghỉ ngơi mỗi khi rảnh rỗi của gấu bắc cực, lăn trên mặt cỏ or mặt tuyết, sẽ mang lại niềm vui sướng cho chúng. Bởi vì mặt đất gồ ghề sẽ mát xa làn da, đặc biệt vị trí xung quanh cổ cọ ở trên mặt đất rất thoải mái.
Kiều Thất Tịch nằm trên bụng Otis, tùy theo Otis trái phải lắc lư cọ xát mà lung lay sắp rớt.
Đệt..
Nhóc gấu đang cố gắng ổn định thân hình bỗng có trong nháy mắt toàn bộ đầu óc đều là gạch men.
Cậu cảm thấy bản thân chắc chắn là vì bị lắc hư đầu óc, nếu không thì làm sao sẽ đối với tình cảnh thuần khiết như vậy hiểu sai?
Dù sao thì Kiều Thất Tịch cảm thấy, mối quan hệ giữa mình và Otis tuyệt đối là mối quan hệ thuần khiết và trong sáng nhất thế giới.
Vì thế Kiều Thất Tịch không hề có chút áp lực nào, vẫn tiếp tục ôm chặt cổ Otis, dính sát vào Otis.
Otis thoải mái chà xát xong liền nằm nghiêng ôm lấy nhóc hùng của mình, thè lưỡi hồng nhạt liếm quanh vùng mắt nhóc gấu. Đây là khu vực yếu ớt dễ bị nhiễm khuẩn, chỉ cần giữ vệ sinh sạch sẽ khô ráo mới có thể phòng ngừa sinh bệnh. Nếu vùng mắt không sạch sẽ sẽ đưa tới một ít côn trùng, như là ruồi bọ gì đó. Vào mùa hè còn sẽ lo lắng có bọ chét bám vào lông sinh sôi nảy nở.
Otis thông thường sẽ cẩn thận bới lông trên người Kiều Thất Tịch, dùng mũi dò ngửi một lần, mặc kệ là bọ chét hay con côn trùng nào, đều khó có thể tránh được khứu giác bén nhạy của nó.
"..."
Kiều Thất Tịch rất sợ nhột. Mỗi lần Otis muốn bới lông ở các ngóc ngách, cậu đều kẹp chặt tay chân không cho nó kiểm tra.
Nhột lắm!
Mà hành động này của cậu lại làm Otis thật khó hiểu. Dù sao thì không có con gấu bắc cực nào lại biết nhột.
Nếu là chuyện khác, Otis có lẽ sẽ thỏa hiệp, nhưng chuyện này nó cực kỳ cố chấp, nhất định phải kiểm tra toàn thân một lần nó mới yên tâm.
Tất cả các vùng da yếu ớt, đều phải cẩn thận kiểm tra.
Giai đoạn này là lúc Kiều Thất Tịch cảm thấy xấu hổ nhất, không gì sánh bằng. Bởi vì Otis lúc kiểm tra sẽ thuận tiện liếm một chút bộ phận nào đó không thể miêu tả của cậu.
Tỷ như chú chim nhỏ.
Cậu cũng đã từng kháng nghị rồi, tỏ vẻ việc này có thể để cậu tự làm, thật sự. Nhưng vô dụng.
Sự chiếu cố của Otis vô cùng bá đạo, căn bản không cho Kiều Thất Tịch con đường kháng nghị. Trước sự chăm sóc chu đáo hết mực của Otis, Kiều Thất Tịch thường xuyên cảm thấy bản thân như là trở thành vật sở hữu của đối phương.
Sau đó quen rồi thì chỉ có thể làm bộ mình là một con gấu.. bông, bốn chân chỉa thẳng lên trời, giả chết mặc liếm.
Dù sao thì tự mình liếm, cũng cũng cũng.. cũng có chút không làm được.
Đương nhiên, cậu sẽ không đi liếm chỗ nào đó của Otis, đây là đường biên ngang cuối cùng.
May mà Otis cũng không có ý muốn cậu hỗ trợ. Những việc này nó tự mình làm vẫn rất tốt.
Một việc Kiều Thất Tịch vui lòng vì Otis làm chính là gãi ngứa, ở những nơi Otis không với tới được. Ví dụ như cằm và lưng trên, vào lúc nằm nghỉ giúp đỡ một tí, sẽ nhận lại báo đáp vô cùng thân mật.
Chứng minh Otis mười phần yêu thích tâm ý của cậu.
Kiều Thất Tịch sau khi được kiểm tra một lượt toàn thân liền bị Otis ôm vào trong ngực, yên bình đi vào giấc ngủ. Vào mùa hè bọn họ sẽ duy trì thời gian ngủ càng lâu để giảm bớt tiêu hao năng lượng cơ thể.
Trong lúc gấu bắc cực ngủ say, tầng mây u ám dần dần tản đi, lộ ra ánh nắng ban mai dịu dàng rải xuống bãi cỏ bên sườn núi, làm cho bờ biển trông rực rỡ hẳn lên.
Nhóc gấu không muốn bị nắng hắt vào mắt, giơ móng vuốt che lại, chỉ lộ ra một chiếc mũi đen đen để hô hấp.
Một giấc ngủ thoải mái sẽ giúp giảm bớt cảm giác sợ hãi đối với mùa hè của đám gấu bắc cực.
Những người thông qua máy bay không người lái nhìn được hình ảnh này cũng sung sướng cùng với những chú gấu hưởng thụ giây phút yên bình hiếm hoi.
Trên đồi cỏ hai gia đình gấu đều tựa hồ trải qua thật ấm áp và hạnh phúc, mà những cậu gấu đực mặt xám mày tro vừa nhìn liền có chút một lời khó nói hết.
Chúng nó vì đống đồ ăn mà tụ tập, không muốn rời đi, nhưng khu vực bãi biển cũng chỉ có chừng đó, đối phương ngẫu nhiên duỗi cái chân hoặc cái đầu lại đây liền sẽ dẫn đến một trận xung đột không thể tránh khỏi.
Ôm nhau ngủ gì đó là không có khả năng xảy ra, gấu bắc cực đực thành niên không xứng!
Hơn nữa, chúng nó mỗi con đều vừa thúi lại bẩn.
Ôm một cái?
Gấu bắc cực đực điển hình: Ta thấy ngươi mới cần ôm ấy.
Chính vì thế mà Kiều Thất Tịch gặp được Otis, một chú gấu bắc cực khác với những con khác cả về khí chất, tính tình lẫn nhan sắc, là một điều vô cùng may mắn.
Nếu Otis cũng lôi thôi lếch thếch giống những con gấu mập ở bên bờ biển kia, Kiều Thất Tịch mới sẽ không chủ động đến gần..
Một lúc lâu sau, đám gấu đực độc thân táo bạo bị mặt trời phơi nắng dần an tĩnh lại, chìm vào giấc ngủ.
Trên bãi biển ngoại trừ âm thanh sóng vỗ ra, bốn bề yên ắng.
Quãng thời gian nhóm gấu bắc cực nghỉ ngơi không nhanh không chậm trôi đi, lần này Kiều Thất Tịch ngủ được rất ngon.
Tại trong trí nhớ của cậu, lúc bản thân bắt đầu lim lim đi vào giấc ngủ, những con gấu đó còn đang đánh nhau, hiện tại cậu đã tỉnh, bọn chúng vẫn còn đang đánh nhau. Chúng nó không cần ngủ sao?
Kiều Thất Tịch mơ mơ màng màng hướng bờ biển nhìn qua, ấy chà, hình như lại có thêm một vài con.
Hèn gì vẫn chưa đánh nhau xong, vẫn chưa rống xong "Mày nhìn giề!"
Nhìn lại gia đình gấu bên gò đá, gấu mẹ nhìn qua không cường tráng lắm cũng đang quan sát động tĩnh bên bờ biển.
Trông khá khẩn trương.
Trước đó gấu đực tương đối ít, gấu mẹ còn dám mang theo gấu con đi qua ăn cá voi, hiện tại lại nhiều thêm vài con, nó hẳn là rất phân vân.
Chịu đói hay mạo hiểm đi qua kiếm ăn, đây là một vẫn đề nan giải.
Ngay cả Kiều Thất Tịch đều nhìn ra sự do dự của gấu mẹ, vậy mà hai chú gấu con mới tỉnh ngủ chỉ ngồi ở trên tảng đá lúc lắc đầu rồi tiếp tục nô đùa, lẫn nhau nhào lên gặm cắn đối phương.
Kiều Thất Tịch có chút lo lắng bọn chúng sẽ từ trên tảng đá lăn xuống, phải nói là để ý đến chúng còn nhiều hơn cả gấu mẹ.
Otis từ phía sau tới gần nhóc gấu, tựa hồ muốn biết là thứ gì hấp dẫn lực chú ý của cậu.
Sau đó nó cũng thấy được một nhà ba người trên gò đá, nhưng cũng không khiến nó cảm thấy hứng thú.
Thay vào đó, nó càng nguyện ý đem lực chú ý của bản thân đặt lên Kiều Thất Tịch.
Gương mặt chăm chú bị liếm một chút, ra là Otis, tỉnh rồi à.
Nhóc gấu bắc cực thấp giọng kêu lên vài tiếng, đây là phương pháp giao lưu đặc thù giữa cậu và Otis, những gấu bắc cực khác sẽ không kêu như vậy.
Đối với Otis, loại âm thanh này tương đương với làm nũng hoặc là đói bụng.
Otis nghĩ nghĩ, lập tức đi ngậm thùng nhỏ đặt ở gần đó lại đây, cho dù là đồ ăn hay đồ chơi đều ở chỗ này, tùy ý nhóc gấu tự mình lựa chọn.
Kiều Thất Tịch trầm mặc nhìn bé Vàng:.
Ài, cậu mới không phải muốn chơi hay ăn được chưa, chỉ là đơn giản chào nhau một tiếng thôi.
Buổi trưa vui vẻ, đại loại vậy.
Dù sao cũng không biết hiện tại là buổi sáng hay buổi tối.
Mặt trời chói chang như vậy thì cứ tính là giữa trưa đi.
Nhóc gấu bắc cực, vốn dĩ tưởng rằng sau khi lên bờ sẽ phải đói bụng một thời gian nhưng không ngờ lại là ăn no căng diều, không biết Otis còn muốn ăn trong bao lâu bèn ngồi ở bên cạnh nghiêm túc vệ sinh cá nhân, liếm móng vuốt cùng miệng.
Đây là bí quyết khiến bộ lông của cậu vẫn luôn trắng tinh, sạch sẽ.
Nghĩ đến đây, Kiều Thất Tịch nhúc nhích mông rời đi mặt đất, đi tìm được một khối đá không có bùn đất rồi mới ngồi xuống.
Lớp đất ở gần bãi biển tựa hồ là từ đá núi lửa hỗn hợp cùng với cát, hiện ra màu xám nâu. Trên người những chú gấu bắc cực khác đều là bẩn thỉu, xám xịt, cũng là bị lây dính bởi nền đất cát mà ra. Thật ra cũng không có ảnh hưởng gì đến sức khỏe, chỉ là nhìn không vừa mắt thôi.
Kiều Thất Tịch thích đẹp, cậu không cho phép chính mình cũng biến thành một con gấu bắc cực mặt xám mày tro như vậy.
Mà hậu quả của việc cậu cẩn thận giữ gìn sạch sẽ đó chính là trở thành nhóc con trắng tinh anh tuấn nhất trên vùng bãi biển này. Trong những bức ảnh hàng không được gửi về, những con gấu khác đều là mặt xám mày tro, chỉ có hai đứa vừa mới lên bờ, Kiều Thất Tịch cùng Otis, là vừa trắng vừa béo, gây chú ý vô cùng.
Mọi người bắt đầu cược xem qua bao nhiêu ngày nữa thì hai đứa sẽ trở nên lôi thôi giống những con gấu bắc cực khác.
Nếu là Kiều Thất Tịch biết vụ đánh cược này, cậu hẳn là sẽ cười nhẹ một tiếng: Mấy người vẫn là chưa hiểu rõ tui. Cho dù trải qua bao nhiêu ngày, cậu đều sẽ không cho phép chính mình biến thành một con gấu xám.
Đồng lý, Otis ở cùng với cậu cũng không được cho phép.
Trải qua quan sát, Otis so với những con gấu bắc cực khác vẫn là ưa sạch sẽ hơn một chút, mỗi lần ăn xong đồ ăn đều sẽ cẩn thận rửa sạch bộ lông trên người một vòng, để tránh lưu lại mùi hôi.
Hơn nữa, Otis thích xuống biển bơi lội, trải qua nước biển làm sạch, bộ lông trên người luôn rất là sạch sẽ. Sau khi lên bờ được phơi dưới ánh mặt trời, lông tóc xõa tung tràn ngập mùi nắng, một chút cũng không có mùi hôi khó ngửi của thú hoang.
Mà có chút gấu bắc cực trên người sợi lông đều thắt, vừa thấy liền biết là rất lâu không tắm rửa, cách thật xa còn có thể ngửi được mùi thối của đối phương.
Khả năng đây là sự khác nhau giữa gấu và gấu đi.
* * *
Gặp được một núi thịt lớn như vậy cũng không dễ dàng, vì thế Otis ăn rất nhiều, thẳng đến khi ăn không vô mới từ bỏ, sau đó ngậm lấy thùng nhỏ của Kiều Thất Tịch, bỏ vào vài miếng thịt rồi cùng cậu rời đi bờ biển.
Đi vào sâu trong bãi cỏ nghỉ ngơi.
Điều này không có nghĩa là bọn họ từ bỏ núi thịt bên bờ biển kia, hoàn toàn tương phản, bọn họ sẽ ở gần đó trong thời gian dài.
Cỏ đầu hè mọc lên xanh mơn mởn, thấp thoáng một ít nụ hoa màu tím. Nhóc hùng ăn no rồi, bước đi lười biếng, khi thì cúi đầu ngửi ngửi nụ hoa sắp nở, khi thì bị hấp dẫn bởi một ít côn trùng nhỏ, nhìn liền cảm thấy vô tư lự.
Người che chở cho cậu, chàng gấu lớn, vững vàng đi ở phía trước dẫn đường, mà cảnh tượng này cũng tương tự xảy ra với gấu mẹ và gấu con mới vào bờ.
Đại đa số gấu mẹ đều mang theo 2~3 gấu con. Cuộc sống của chúng thường cực khổ hơn gấu đực, cần thiết luôn luôn tìm kiếm nguồn thức ăn.
Con gấu mẹ và hai đứa con của nó có đủ may mắn khi vừa lên bờ đã đụng phải xác cá voi mắc cạn. Điều này đối với chúng nó quả thật là kinh hỉ. Cho dù có khả năng gặp phải sự công kích từ những con gấu bắc cực khác nhưng cô gấu này vẫn mạo hiểm tính mạng mang theo tụi nhỏ đi qua kiếm chác một chút thịt.
Dưới tình huống có đồ ăn đầy đủ, gấu bắc cực đực sẽ làm coi như không thấy gấu con, điều này giúp gấu con tránh được một kiếp.
Hai cu cậu đi theo bên cạnh mẹ, ăn thịt thối được mẹ cắn đưa cho, rốt cuộc hiếm hoi có được một lần ăn no nê.
Bọn họ không giống loại con một cơm tới há mồm như Kiều Thất Tịch, gặp được thịt liền sẽ không cần mẹ thúc dục, tự giác có bao nhiêu là ăn bấy nhiêu, mãi cho đến khi bụng căng tròn như trái bóng mới dừng lại.
Kiều Thất Tịch: Không phải.. Tất yếu khen người khác đạp người mình như vậy sao?
Ba vị may mắn kia cũng không định ở lại vùng phụ cận, bãi cỏ khô mát nơi sườn dốc kia là một lựa chọn không tồi. Từ chỗ này có thể thấy được động tĩnh bên bờ biển, cũng có thể tránh khỏi xung đột với những con gấu bắc cực đực khác.
Gấu mẹ sau bữa ăn no khó gặp đã tìm một cái hòn đá để kê cằm đi ngủ. Dù sao mấy ngày nay vẫn luôn đi tìm đồ ăn mệt muốn chết, hiện tại cuối cùng cũng có thể an nhàn ngủ một giấc rồi.
Gió nhẹ đầu hè thổi qua vô cùng thoải mái, đây có lẽ là thời gian thả lỏng nhất của nó trong mấy ngày qua.
Những chú gấu con đáng yêu tại bên cạnh hoạt bát chơi đùa, thảm cỏ cùng những khóm hoa cơ hồ bao phủ thân hình thấp bé của chúng nó.
Kiều Thất Tịch ở khu vực cao hơn của sườn dốc, mở to mắt tròn vo rình coi một nhà ba người ở phía dưới.
Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, cậu muốn sờ hai nhóc gấu con kia.
Đáng yêu quá đi.
Trên đời sao lại có thứ đáng yêu như gấu bắc cực con nhỉ? Đáng yêu chết rồi.
Úi, bọn họ lăn thành một cục bông.
Mình cũng có thể --
Kiều Thất Tịch, một nhóc gấu miễn cưỡng xem như là vị thành niên, trong lòng cũng ngo ngoe rục rịch ý đồ muốn cùng các chú gấu con lăn lộn làm xiếc chồng người (gấu)..
Nhưng phụ huynh nhà cậu sẽ không cho phép, phụ huynh nhà gấu con cũng sẽ không cho phép, bởi vậy chỉ có thể từ bỏ, hu hu.
Gấu con ăn no năng lượng tràn đầu, bọn họ không chỉ cắn xé, lăn lộn với nhau mà còn cảm thấy hứng thú với những "món đồ chơi" ở xung quanh.
Ví dụ như một cành cây khô cũng để chúng nó gặm cắn vui đùa phấn khởi.
Thật quá đáng, loại trò chơi ngươi cướp ta đoạt chỉ dành cho hai gấu trở lên mà thôi.
Kiều Thất Tịch chỉ có một mình, cậu khều bé Vàng của mình, có chút chán muốn chết.
Giữa gấu bắc cực với nhau vì sao không có mối quan hệ giống như các bà mẹ cùng một khu sinh sống vậy?
Hỏi hay đấy, bởi vì gấu bắc cực con là đối tượng thường bị công kích bởi gấu bắc cực thành niên.
Cho dù gấu mẹ nhìn qua ngủ rất thoải mái nhưng chỉ cần có bất cứ con gấu xa lạ nào tới gần, nó sẽ lập tức mang hai đứa con rời đi nơi khác.
Tìm một nơi có tầm nhìn tốt hơn để có thể an tâm ngủ nốt.
Kiều Thất Tịch cũng là đối tượng dễ bị công kích nhưng vì có Otis ở bên cạnh, không có con gấu nào không có mắt dám quấy rầy.
Vì thế hai người không cần giống gấu bắc cực cái phải tùy thời thay đổi nơi nghỉ ngơi.
Gấu mẹ sau khi bị đám gấu đực độc thân khắp nơi di chuyển lung tung quấy rầy, mang theo con mình dời đến một gò đất đá núi.
Kiều Thất Tịch nhìn về phía kia vài lần, cảm thấy vị trí đó cũng rất tốt, hy vọng đám gấu con có thể ngủ ngon.
Sau đó chính cậu cũng có chút buồn ngủ.
Nhóc gấu bắc cực, chỉ còn một năm là có thể tự mình sinh hoạt, đưa đầu chôn vào lồng ngực gấu bắc cực lớn, thân mật ủi ủi, ý đồ tìm được vị trí thoải mái.
Otis bị ủi híp lại đôi mắt xinh xẻo, nghiêng đầu thu vuốt, ôm lấy nhóc gấu lăn lộn trên bãi cỏ, một chân giơ lên thật cao.
Đây là cách nghỉ ngơi mỗi khi rảnh rỗi của gấu bắc cực, lăn trên mặt cỏ or mặt tuyết, sẽ mang lại niềm vui sướng cho chúng. Bởi vì mặt đất gồ ghề sẽ mát xa làn da, đặc biệt vị trí xung quanh cổ cọ ở trên mặt đất rất thoải mái.
Kiều Thất Tịch nằm trên bụng Otis, tùy theo Otis trái phải lắc lư cọ xát mà lung lay sắp rớt.
Đệt..
Nhóc gấu đang cố gắng ổn định thân hình bỗng có trong nháy mắt toàn bộ đầu óc đều là gạch men.
Cậu cảm thấy bản thân chắc chắn là vì bị lắc hư đầu óc, nếu không thì làm sao sẽ đối với tình cảnh thuần khiết như vậy hiểu sai?
Dù sao thì Kiều Thất Tịch cảm thấy, mối quan hệ giữa mình và Otis tuyệt đối là mối quan hệ thuần khiết và trong sáng nhất thế giới.
Vì thế Kiều Thất Tịch không hề có chút áp lực nào, vẫn tiếp tục ôm chặt cổ Otis, dính sát vào Otis.
Otis thoải mái chà xát xong liền nằm nghiêng ôm lấy nhóc hùng của mình, thè lưỡi hồng nhạt liếm quanh vùng mắt nhóc gấu. Đây là khu vực yếu ớt dễ bị nhiễm khuẩn, chỉ cần giữ vệ sinh sạch sẽ khô ráo mới có thể phòng ngừa sinh bệnh. Nếu vùng mắt không sạch sẽ sẽ đưa tới một ít côn trùng, như là ruồi bọ gì đó. Vào mùa hè còn sẽ lo lắng có bọ chét bám vào lông sinh sôi nảy nở.
Otis thông thường sẽ cẩn thận bới lông trên người Kiều Thất Tịch, dùng mũi dò ngửi một lần, mặc kệ là bọ chét hay con côn trùng nào, đều khó có thể tránh được khứu giác bén nhạy của nó.
"..."
Kiều Thất Tịch rất sợ nhột. Mỗi lần Otis muốn bới lông ở các ngóc ngách, cậu đều kẹp chặt tay chân không cho nó kiểm tra.
Nhột lắm!
Mà hành động này của cậu lại làm Otis thật khó hiểu. Dù sao thì không có con gấu bắc cực nào lại biết nhột.
Nếu là chuyện khác, Otis có lẽ sẽ thỏa hiệp, nhưng chuyện này nó cực kỳ cố chấp, nhất định phải kiểm tra toàn thân một lần nó mới yên tâm.
Tất cả các vùng da yếu ớt, đều phải cẩn thận kiểm tra.
Giai đoạn này là lúc Kiều Thất Tịch cảm thấy xấu hổ nhất, không gì sánh bằng. Bởi vì Otis lúc kiểm tra sẽ thuận tiện liếm một chút bộ phận nào đó không thể miêu tả của cậu.
Tỷ như chú chim nhỏ.
Cậu cũng đã từng kháng nghị rồi, tỏ vẻ việc này có thể để cậu tự làm, thật sự. Nhưng vô dụng.
Sự chiếu cố của Otis vô cùng bá đạo, căn bản không cho Kiều Thất Tịch con đường kháng nghị. Trước sự chăm sóc chu đáo hết mực của Otis, Kiều Thất Tịch thường xuyên cảm thấy bản thân như là trở thành vật sở hữu của đối phương.
Sau đó quen rồi thì chỉ có thể làm bộ mình là một con gấu.. bông, bốn chân chỉa thẳng lên trời, giả chết mặc liếm.
Dù sao thì tự mình liếm, cũng cũng cũng.. cũng có chút không làm được.
Đương nhiên, cậu sẽ không đi liếm chỗ nào đó của Otis, đây là đường biên ngang cuối cùng.
May mà Otis cũng không có ý muốn cậu hỗ trợ. Những việc này nó tự mình làm vẫn rất tốt.
Một việc Kiều Thất Tịch vui lòng vì Otis làm chính là gãi ngứa, ở những nơi Otis không với tới được. Ví dụ như cằm và lưng trên, vào lúc nằm nghỉ giúp đỡ một tí, sẽ nhận lại báo đáp vô cùng thân mật.
Chứng minh Otis mười phần yêu thích tâm ý của cậu.
Kiều Thất Tịch sau khi được kiểm tra một lượt toàn thân liền bị Otis ôm vào trong ngực, yên bình đi vào giấc ngủ. Vào mùa hè bọn họ sẽ duy trì thời gian ngủ càng lâu để giảm bớt tiêu hao năng lượng cơ thể.
Trong lúc gấu bắc cực ngủ say, tầng mây u ám dần dần tản đi, lộ ra ánh nắng ban mai dịu dàng rải xuống bãi cỏ bên sườn núi, làm cho bờ biển trông rực rỡ hẳn lên.
Nhóc gấu không muốn bị nắng hắt vào mắt, giơ móng vuốt che lại, chỉ lộ ra một chiếc mũi đen đen để hô hấp.
Một giấc ngủ thoải mái sẽ giúp giảm bớt cảm giác sợ hãi đối với mùa hè của đám gấu bắc cực.
Những người thông qua máy bay không người lái nhìn được hình ảnh này cũng sung sướng cùng với những chú gấu hưởng thụ giây phút yên bình hiếm hoi.
Trên đồi cỏ hai gia đình gấu đều tựa hồ trải qua thật ấm áp và hạnh phúc, mà những cậu gấu đực mặt xám mày tro vừa nhìn liền có chút một lời khó nói hết.
Chúng nó vì đống đồ ăn mà tụ tập, không muốn rời đi, nhưng khu vực bãi biển cũng chỉ có chừng đó, đối phương ngẫu nhiên duỗi cái chân hoặc cái đầu lại đây liền sẽ dẫn đến một trận xung đột không thể tránh khỏi.
Ôm nhau ngủ gì đó là không có khả năng xảy ra, gấu bắc cực đực thành niên không xứng!
Hơn nữa, chúng nó mỗi con đều vừa thúi lại bẩn.
Ôm một cái?
Gấu bắc cực đực điển hình: Ta thấy ngươi mới cần ôm ấy.
Chính vì thế mà Kiều Thất Tịch gặp được Otis, một chú gấu bắc cực khác với những con khác cả về khí chất, tính tình lẫn nhan sắc, là một điều vô cùng may mắn.
Nếu Otis cũng lôi thôi lếch thếch giống những con gấu mập ở bên bờ biển kia, Kiều Thất Tịch mới sẽ không chủ động đến gần..
Một lúc lâu sau, đám gấu đực độc thân táo bạo bị mặt trời phơi nắng dần an tĩnh lại, chìm vào giấc ngủ.
Trên bãi biển ngoại trừ âm thanh sóng vỗ ra, bốn bề yên ắng.
Quãng thời gian nhóm gấu bắc cực nghỉ ngơi không nhanh không chậm trôi đi, lần này Kiều Thất Tịch ngủ được rất ngon.
Tại trong trí nhớ của cậu, lúc bản thân bắt đầu lim lim đi vào giấc ngủ, những con gấu đó còn đang đánh nhau, hiện tại cậu đã tỉnh, bọn chúng vẫn còn đang đánh nhau. Chúng nó không cần ngủ sao?
Kiều Thất Tịch mơ mơ màng màng hướng bờ biển nhìn qua, ấy chà, hình như lại có thêm một vài con.
Hèn gì vẫn chưa đánh nhau xong, vẫn chưa rống xong "Mày nhìn giề!"
Nhìn lại gia đình gấu bên gò đá, gấu mẹ nhìn qua không cường tráng lắm cũng đang quan sát động tĩnh bên bờ biển.
Trông khá khẩn trương.
Trước đó gấu đực tương đối ít, gấu mẹ còn dám mang theo gấu con đi qua ăn cá voi, hiện tại lại nhiều thêm vài con, nó hẳn là rất phân vân.
Chịu đói hay mạo hiểm đi qua kiếm ăn, đây là một vẫn đề nan giải.
Ngay cả Kiều Thất Tịch đều nhìn ra sự do dự của gấu mẹ, vậy mà hai chú gấu con mới tỉnh ngủ chỉ ngồi ở trên tảng đá lúc lắc đầu rồi tiếp tục nô đùa, lẫn nhau nhào lên gặm cắn đối phương.
Kiều Thất Tịch có chút lo lắng bọn chúng sẽ từ trên tảng đá lăn xuống, phải nói là để ý đến chúng còn nhiều hơn cả gấu mẹ.
Otis từ phía sau tới gần nhóc gấu, tựa hồ muốn biết là thứ gì hấp dẫn lực chú ý của cậu.
Sau đó nó cũng thấy được một nhà ba người trên gò đá, nhưng cũng không khiến nó cảm thấy hứng thú.
Thay vào đó, nó càng nguyện ý đem lực chú ý của bản thân đặt lên Kiều Thất Tịch.
Gương mặt chăm chú bị liếm một chút, ra là Otis, tỉnh rồi à.
Nhóc gấu bắc cực thấp giọng kêu lên vài tiếng, đây là phương pháp giao lưu đặc thù giữa cậu và Otis, những gấu bắc cực khác sẽ không kêu như vậy.
Đối với Otis, loại âm thanh này tương đương với làm nũng hoặc là đói bụng.
Otis nghĩ nghĩ, lập tức đi ngậm thùng nhỏ đặt ở gần đó lại đây, cho dù là đồ ăn hay đồ chơi đều ở chỗ này, tùy ý nhóc gấu tự mình lựa chọn.
Kiều Thất Tịch trầm mặc nhìn bé Vàng:.
Ài, cậu mới không phải muốn chơi hay ăn được chưa, chỉ là đơn giản chào nhau một tiếng thôi.
Buổi trưa vui vẻ, đại loại vậy.
Dù sao cũng không biết hiện tại là buổi sáng hay buổi tối.
Mặt trời chói chang như vậy thì cứ tính là giữa trưa đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất