Người Tình Một Đời

Chương 30: Mỏ hỗn nhưng được cái tinh tế

Trước Sau
Vũ Hạo vừa lái xe vừa gọi điện thoại,bởi vì anh đâu biết nên làm gì để giúp cô hết đau đâu.

[ Alo tao nghe đây …]

[ Lê Thành con gái khi tới tháng thì nên làm gì…]

[ Cái gì chứ,hôm nay sao mày lại hỏi chuyện này chứ..]_ Lê Thành lên tiếng trêu chọc.

[ Đừng nói nhiều nữa, mau trả lời tao đi.]

[ Đừng nói là mua cho Yến Nguyệt nha, cô gái đó đúng là không tầm thường mà … Được rồi tao sẽ nói,khi con gái tới ngày rụng dâu thì mày mua túi chườm nóng đi,băng vệ sinh.Rồi mua sôcôla cho người ta ăn đi cho nó ngọt ngào lại,chứ mấy ngày này người ta hay cáo gắt lắm.]

[ Mày cũng hiểu tâm lý con gái người ta thật đấy …].

[ Để ý một chút là biết thôi,với lại mày cho Yến Nguyệt uống nước ấm đi,ăn trái cây là được hạn chế đồ ăn cay nóng …]

[ Ừm được rồi,bye bye …]

Nói xong thì anh liền tăng tốc đi đến cửa hàng tiện lợi cho nó nhanh.

“ Chào anh,anh muốn mua gì…”

“ Ờ tôi muốn túi chườm nóng và băng vệ sinh.”

“ Anh mua cho bạn gái à …”

“ Ừm,cô lấy loại tốt một chút.”

“ Được,à băng vệ sinh có nhiều loại lắm anh muốn lấy cái nào và muốn lấy bao nhiêu…”

Sao lại phiền phức thế nhỉ,với lại anh cũng đâu có am hiểu mấy cái này đâu.

“ Cô lựa giúp tôi đi bao nhiêu cũng được“.

“ Vâng.”

Trong thời gian chờ đợi thì anh đi lựa sôcôla và kẹo mút cho cô.Từ trước đến giờ anh không thích đồ ngọt cho nên bây giờ cũng không có kinh nghiệm chọn lựa cho lắm,sau đó thì anh đành chọn theo giác quan của bản thân mà thôi.



Đến đây rồi thì mới mở được tầm mắt,nơi đây có rất nhiều đồ ăn vặt. Thường thì anh đến đây chỉ mua thuốc lá mà thôi chứ chưa hề mua bánh kẹo như thế này.

“ Thanh toán mấy cái này cho tôi luôn.”

“ Vâng.”

Nhân viên thấy anh quá đẹp trai đi cho nên rất là ân cần,ai mà được làm bạn gái cho anh chắc hạnh phúc lắm đây, người gì đâu mà tinh tế quá trời luôn.

Vũ Hạo trả tiền xong thì cũng ra về,giờ này cũng muộn lắm rồi.Anh đặt túi đồ lên xe rồi lái xe về nhà.

Về đến nhà thì Vũ Hạo liền đi lên phòng,mọi người giờ này cũng đã ngủ hết rồi.

“ Cạch …”

Yến Nguyệt vẫn còn ngủ nhưng mà hai mắt cứ nhíu lại liên hồi,bụng của cô đau quá đi.

“ A …ưm…”

“ Yến Nguyệt” anh lay lay người cô nhưng cô chỉ biết rên rỉ vì đau mà thôi.

Ngay sau đó anh liền đi vào trong nhà tắm lấy nước ấm để vào cái túi giữ ấm mà mình mới mua lúc nãy.Đây là lần đầu tiên anh làm việc này bởi vậy cho nên nó có chút vụn về hơn 6 phút sau thì mới xong.

Vũ Hạo đặt túi giữ ấm lên bụng của cô rồi xoa xoa,Yến Nguyệt cảm nhận được độ ấm cho nên cũng đỡ hơn một chút.

“ Có muốn uống nước ấm không,hay là uống trà thảo mộc …”

“ Vũ Hạo là anh sao …”

“ Ừ,cô chọn đi muốn uống cái nào.”

“ Trà thảo mộc.”

“ Được rồi,cô đợi tôi một chút …”

Ngay sau đó anh liền rời khỏi phòng rồi đi xuống nhà pha trà cho cô.Tự nhiên hôm nay anh lại muốn làm người tốt,chắc có lẽ do hôm nay tâm trạng của anh đang vui thì phải.

Yến Nguyệt chắc là tôi đang mắc nợ cô thì phải,giờ này đã nửa đêm rồi nhưng tôi lại đi làm osin cho cô đấy.Vũ Hạo vừa làm vừa nói xấu người khác, nhưng mà từ trước giờ anh là vậy đấy chuyên ăn nói cộc cằn như thế mà.

Một lát sau quay trở lại phòng thì thấy Yến Nguyệt ngồi dựa vào thành giường,tay thì cầm sôcôla bóc vỏ … Khoảnh khắc anh bước vào hai người cứ thế mà nhìn nhau đắm đuối.



“” Trà của cô đây..”

“ Giờ này đừng ăn sôcôla nữa ngày mai hả ăn. “

“ Nhưng mà em muốn ăn,anh cho em ăn nha.” _ Yến Nguyệt lên tiếng năn nỉ.

“ Ừm,cô mau uống trà đi rồi đi ngủ …”

“ Vũ Hạo cảm ơn anh đã chăm sóc cho em. Tối rồi mà còn phải ra ngoài mua đồ cho em nữa …”

“ Tôi đang mắc nợ cô mà “

Đó,anh ấy vẫn không thể nào mà nhẹ nhàng được.Lúc nào cũng ăn nói cộc cằn như thế …Cô bĩu môi rồi lẽ lưỡi ra trêu Vũ Hạo, cũng may là anh đã đi vào trong nhà tắm rồi cho nên mới không thấy.

Nhưng mà dù gì thì cô hôm nay cô cũng cảm thấy anh rất là ga lăng,đã vậy còn giúp cô chườm nóng nữa …

“ Vẫn chưa ngủ à “

“ Ừm,em uống xong nước rồi ngủ”

“ Ừ “

Sau đó thì anh cũng quăng cái khăn qua một bên rồi leo lên giường nằm xuống.

“ Anh không lao tóc cho khô à,dễ bệnh lắm đó.”

'” Tôi không có yếu đuối như cô đâu.”

“ Ừm “

Không nghe lời thì thôi vậy,cô cũng lười cãi nhau với anh rồi.

“ Ngủ đi,bây giờ đã trễ lắm rồi”

Ngay sau đó anh liền kéo cô nằm xuống rồi phủ chăn lên người cả hai.Vũ Hạo đưa tay qua rồi ôm cô vào lòng,gương mặt thì áp sát bên mang tai của cô trông có chút gợi tình.

Yến Nguyệt bây giờ có thể cảm nhận dui hơi thở điều đặn của anh,chắc anh ấy cũng đã mệt lắm rồi.Tuy ngủ nhưng mà bàn tay vẫn vòng qua hông của cô mà ôm,tự nhiên Yến Nguyệt cảm thấy hạnh phúc quá đi,cô muốn hai người sẽ mãi mãi như thế này đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau