Chương 15: Quỷ Mã Lĩnh
Lão Tần không nói chuyện, chỉ thở dài.
Sư phụ cũng hơi hơi gật đầu, nếu tôi đã quyết định, vậy đêm mai sẽ bắt đầu làm pháp sự.
Sau đó, Lão Tần đưa tôi cùng sư phụ về cửa hàng.
Sư phụ đã lớn tuổi, thương thế cũng có chút nặng, mới vừa nằm ở trên giường không bao lâu, liền ngủ rồi.
Nhưng còn tôi thì lăn qua lộn lại trằn trọc mãi không ngủ được, thức đến gần sáng mới chợp mắt được một lúc.
Bởi vì buổi tối phải kết Âm Hôn cho tôi, lúc chạng vạng, Lão Tần đã mang theo một con gà trống đi tới cửa hàng của chúng tôi.
Tinh thần và thể chất của sư phụ cũng đã tốt hơn rất nhiều, thấy Lão Tần tới rồi, hai người liền ở trong phòng nhỏ giọng nói chuyện với nhau, hẳn là thương lượng nghi thức cho chuyện đêm nay.
Tôi không có tâm trạng để nghe, liền ở bên ngoài nhìn cửa hàng, chơi game.
Sau khi trời tối, sư phụ cùng Lão Tần đi ra ngoài, đồng thời mang theo một ít vật dụng làm pháp sự, liền dẫn theo tôi rời khỏi cửa hàng.
Tôi hỏi sư phụ mình đi chỗ nào, sư phụ nói đi Quỷ Mã Lĩnh.
Tôi “Ồ” một tiếng, cũng không mở miệng nữa.
Mà Quỷ Mã Lĩnh, ở chỗ chúng tôi có tiếng là bãi tha ma, có rất nhiều mộ phần đổ nát.
Nơi này có âm khí rất nặng, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy ma trơi, cho nên đến buổi tối cơ hồ không có ai dám đi tới chỗ đó, cũng không biết đêm nay sư phụ sẽ triệu hồi cho tôi một cô vợ quỷ như thế nào.
Chờ chúng tôi đi đến nơi, đã hơn 9 giờ tối.
Nơi này âm trầm, yên tĩnh đến đáng sợ, còn đặc biệt lạnh.
Sư phụ cùng Lão Tần đã tìm thấy một nơi tương đối bằng phẳng ở gần đó, sau đó liền dựng lên một pháp đàn.
***pháp đàn***: bàn làm pháp sự
Thắp hương nến, còn đốt tiền giấy.
Thậm chí Lão Tần còn đưa cho tôi gạo nếp, là loại gạo được nấu chín rồi phơi khô.
Ông ấy kêu tôi cầm gạo nếp rải ở xung quanh, mỗi một chỗ đều rải một nắm, cho đến khi rải hết bịch.
Mặc dù tôi không biết vì sao muốn làm như vậy, nhưng vẫn làm theo.
Ta cầm lấy gạo nếp, bắt đầu rải xuống.
Khi những hạt gạo này rơi xuống đất, chúng phát ra âm thanh "xèo, xèo, xèo", nghe thấy âm thanh này trong hoàn cảnh này khiến tôi cảm thấy không được tự nhiên.
Nhưng phía sau có Lão Tần đi theo, mỗi khi tôi rải một nắm gạo nếp, thì Lão Tần sẽ đi theo rải một ít tiền giấy.
Trong miệng còn nói: “Già trẻ đàn ông ở chung quanh ăn cơm lấy bao lì xì! Người này đang có việc vui, nếu có quấy rầy, chớ có trách móc……”
Nói xong, ông ấy còn gõ chiêng một cái, “Đang đang”.
Tôi nghe Lão Tần nói như vậy, trong lòng sởn gai ốc, cảm thấy cả người đều không được tự nhiên, nhưng tôi chỉ có thể nâng lên dũng khí không ngừng rải gạo nếp ở chung quanh.
Lão Tần không ngừng lặp lại lời nói vừa rồi, làm cho không khí trở nên quỷ dị tới cực điểm.
Thẳng đến khi rải hết gạo nếp trong túi, Lão Tần mới dẫn tôi trở lại bên cạnh sư phụ.
Sư phụ đã bày xong pháp đàn, lúc này đang mặc đạo bào màu vàng đứng ở phía trước.
Thấy chúng tôi trở về, sư phụ cũng không nhiều lời, ngay tại chỗ bậc lửa đốt một cây đèn cầy đỏ ở trên bàn.
Đặt người rơm có dán sinh thần bát tự của tôi ở trước bàn.
Sau đó, sư phụ liền cầm lấy kiếm gỗ đào bắt đầu múa, trong miệng thì lẩm bẩm, hẳn là đang làm phép.
Khoảng một giờ sau, bỗng nhiên bốn phía nổi lên một trận âm phong, lành lạnh.
Một chiếc chuông đồng đang được nhấn cũng đột nhiên phát ra âm thanh "đing ting".
Sư phụ thấy chuông đồng phát ra tiếng vang, trong miệng trực tiếp quát khẽ một tiếng: Tới.
Nói xong, bưng lên ly rượu ở trên bàn liền uống một ngụm, đồng thời phun một ngụm lên người rơm.
Chỉ nghe “Oanh” một tiếng, người rơm có dán sinh thần bát tự của tôi, bốc cháy ngay tại chỗ.
Đồng thời, sư phụ còn mở miệng nói với tôi: “Đinh Phàm, quỳ xuống trước bàn……”
Sư phụ cũng hơi hơi gật đầu, nếu tôi đã quyết định, vậy đêm mai sẽ bắt đầu làm pháp sự.
Sau đó, Lão Tần đưa tôi cùng sư phụ về cửa hàng.
Sư phụ đã lớn tuổi, thương thế cũng có chút nặng, mới vừa nằm ở trên giường không bao lâu, liền ngủ rồi.
Nhưng còn tôi thì lăn qua lộn lại trằn trọc mãi không ngủ được, thức đến gần sáng mới chợp mắt được một lúc.
Bởi vì buổi tối phải kết Âm Hôn cho tôi, lúc chạng vạng, Lão Tần đã mang theo một con gà trống đi tới cửa hàng của chúng tôi.
Tinh thần và thể chất của sư phụ cũng đã tốt hơn rất nhiều, thấy Lão Tần tới rồi, hai người liền ở trong phòng nhỏ giọng nói chuyện với nhau, hẳn là thương lượng nghi thức cho chuyện đêm nay.
Tôi không có tâm trạng để nghe, liền ở bên ngoài nhìn cửa hàng, chơi game.
Sau khi trời tối, sư phụ cùng Lão Tần đi ra ngoài, đồng thời mang theo một ít vật dụng làm pháp sự, liền dẫn theo tôi rời khỏi cửa hàng.
Tôi hỏi sư phụ mình đi chỗ nào, sư phụ nói đi Quỷ Mã Lĩnh.
Tôi “Ồ” một tiếng, cũng không mở miệng nữa.
Mà Quỷ Mã Lĩnh, ở chỗ chúng tôi có tiếng là bãi tha ma, có rất nhiều mộ phần đổ nát.
Nơi này có âm khí rất nặng, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy ma trơi, cho nên đến buổi tối cơ hồ không có ai dám đi tới chỗ đó, cũng không biết đêm nay sư phụ sẽ triệu hồi cho tôi một cô vợ quỷ như thế nào.
Chờ chúng tôi đi đến nơi, đã hơn 9 giờ tối.
Nơi này âm trầm, yên tĩnh đến đáng sợ, còn đặc biệt lạnh.
Sư phụ cùng Lão Tần đã tìm thấy một nơi tương đối bằng phẳng ở gần đó, sau đó liền dựng lên một pháp đàn.
***pháp đàn***: bàn làm pháp sự
Thắp hương nến, còn đốt tiền giấy.
Thậm chí Lão Tần còn đưa cho tôi gạo nếp, là loại gạo được nấu chín rồi phơi khô.
Ông ấy kêu tôi cầm gạo nếp rải ở xung quanh, mỗi một chỗ đều rải một nắm, cho đến khi rải hết bịch.
Mặc dù tôi không biết vì sao muốn làm như vậy, nhưng vẫn làm theo.
Ta cầm lấy gạo nếp, bắt đầu rải xuống.
Khi những hạt gạo này rơi xuống đất, chúng phát ra âm thanh "xèo, xèo, xèo", nghe thấy âm thanh này trong hoàn cảnh này khiến tôi cảm thấy không được tự nhiên.
Nhưng phía sau có Lão Tần đi theo, mỗi khi tôi rải một nắm gạo nếp, thì Lão Tần sẽ đi theo rải một ít tiền giấy.
Trong miệng còn nói: “Già trẻ đàn ông ở chung quanh ăn cơm lấy bao lì xì! Người này đang có việc vui, nếu có quấy rầy, chớ có trách móc……”
Nói xong, ông ấy còn gõ chiêng một cái, “Đang đang”.
Tôi nghe Lão Tần nói như vậy, trong lòng sởn gai ốc, cảm thấy cả người đều không được tự nhiên, nhưng tôi chỉ có thể nâng lên dũng khí không ngừng rải gạo nếp ở chung quanh.
Lão Tần không ngừng lặp lại lời nói vừa rồi, làm cho không khí trở nên quỷ dị tới cực điểm.
Thẳng đến khi rải hết gạo nếp trong túi, Lão Tần mới dẫn tôi trở lại bên cạnh sư phụ.
Sư phụ đã bày xong pháp đàn, lúc này đang mặc đạo bào màu vàng đứng ở phía trước.
Thấy chúng tôi trở về, sư phụ cũng không nhiều lời, ngay tại chỗ bậc lửa đốt một cây đèn cầy đỏ ở trên bàn.
Đặt người rơm có dán sinh thần bát tự của tôi ở trước bàn.
Sau đó, sư phụ liền cầm lấy kiếm gỗ đào bắt đầu múa, trong miệng thì lẩm bẩm, hẳn là đang làm phép.
Khoảng một giờ sau, bỗng nhiên bốn phía nổi lên một trận âm phong, lành lạnh.
Một chiếc chuông đồng đang được nhấn cũng đột nhiên phát ra âm thanh "đing ting".
Sư phụ thấy chuông đồng phát ra tiếng vang, trong miệng trực tiếp quát khẽ một tiếng: Tới.
Nói xong, bưng lên ly rượu ở trên bàn liền uống một ngụm, đồng thời phun một ngụm lên người rơm.
Chỉ nghe “Oanh” một tiếng, người rơm có dán sinh thần bát tự của tôi, bốc cháy ngay tại chỗ.
Đồng thời, sư phụ còn mở miệng nói với tôi: “Đinh Phàm, quỳ xuống trước bàn……”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất