Người Trừ Tà Kết Minh Hôn

Chương 90: Chiến Ác Quỷ

Trước Sau
Trong miệng gầm lên một tiếng, ác quỷ liền vung móng vuốt về phía chúng tôi.

Tôi cũng không dám khinh thường, vội vàng giơ tay chống cự.

Chỉ nghe thấy một tiếng “Bang”, móng vuốt của ác quỷ trực tiếp nện lên thân kiếm, truyền tới một cỗ lực lượng làm cánh tay của tôi tê dại, suýt chút nữa đồng tiền kiếm đã rơi khỏi tay tôi.

Trước khi ác quỷ tấn công lần nữa, Phong Tuyết Hàn đã lao tới.

Ác quỷ liền bỏ mặc tôi mà chuyển sang tấn công Phong Tuyết Hàn.

Chỉ nghe thấy tiếng “bang, bang, bang” Phong Tuyết Hàn cũng bị đánh lui trở lại, không thể phản kháng.

Thấy vậy, tôi không khỏi cau mày.

Xem ra tôi đã đánh giá thấp năng lực của tên ác quỷ này, lại quá tự tin vào năng lực của chính mình.

Ngay cả khi ác quỷ đã bị thương, trong tình huống hai chọi một giữa chúng tôi với ác quỷ thì chúng tôi vẫn có chút đuối sức...

Thật không ngờ tên ác quỷ đã bị thương mà còn lợi hại như vậy.

Trong lòng tôi không khỏi kinh ngạc, nhưng dù có lợi hại đến đâu thì hôm nay tôi cũng phải giết chết tên ác quỷ này.

Phía bên kia, đám người của sư phụ cùng Độc đạo trưởng cũng đang diễn ra một trận chiến rất ác liệt.

Ba tên lệ quỷ đối đầu với đám người của sư phụ đều không phải dạng vừa, bọn chúng hung hãn và vô cùng cuồng bạo, trong nhất lúc thời hai bên không thể phân chia thắng bại.

Ba con quỷ treo cổ vừa tàn bạo cắn xé vừa phát ra những tiếng “gừ gừ…” chói tai, liều mạng xông về phía đám người của sư phụ.

Ngay lúc này, ác quỷ cũng đột nhiên gầm lên, há to cái miệng đầy máu của mình lao về phía tôi. Miệng nó còn phát ra những tiếng gầm: “gào, gào”



Nghe thôi cũng thấy lạnh người.

Nhưng hiện tại máu trong người tôi đang không ngừng cuộn trào, dường như tôi không còn biết sợ hãi là gì.

Tôi nắm chặt đồng tiền kiếm ở trong tay chém về phía tên ác quỷ kia.

Ai ngờ, cơ thể của tên ác quỷ này lại xuất hiện dị thường, trong nháy mắt hắn đã biến mất trong làn khí mỏng manh.

Cảnh tượng đang diễn ra ở trước mắt khiến tôi không khỏi kinh hãi.

Tôi cẩn thận liếc nhìn xung quanh, cố tìm ra phương hướng di chuyển của ác quỷ.

Không đợi tôi tìm ra được quy luật di chuyển của hắn. Ngay phía bên trái của tôi đã xuất hiện tiếng gầm của ác quỷ: “Nhóc con đi chết đi!”.

Vừa nói xong, móng vuốt của ác quỷ đã tiến về phía cổ của tôi.

Móng vuốt vô cùng sắc nhọn, trông như những lưỡi dao rựa gớm ghiếc.

Chỉ cần tôi bị tên ác quỷ này tóm được, cho dù có giữ lại được cái mạng này thì các mạch máu cũng sẽ bị xé rách.

Lòng tôi run lên từng đợt, tôi cũng vội vàng né tránh từng đợt tấn công hung hiểm của hắn.

Không may là khoảng cách quá gần, tôi không thể rút lui được nữa, chỉ còn biết trơ mắt nhìn móng vuốt sắc nhọn của hắn cứa vào cổ của mình.

Trong một khoảnh khắc như vậy, tôi chỉ cảm thấy trái tim mình căng thẳng, vô cùng sợ hãi.

Tuy nhiên, chính vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, Phong Tuyết Hàn ở bên cạnh tôi đã hét lớn: “Cút ngay!”



Vừa dứt lời, liền có một chiếc gương đồng bay đến, “bộp” một cái, tát thẳng vào mặt của ác quỷ.

Chỉ nghe một tiếng “xèo xèo” có một luồng khí đen bốc ra, trong nháy mắt ác quỷ đã kêu lên thảm thiết, hiển nhiên là dương khí từ chiếc gương đồng đã làm hắn vô cùng đau đớn.

Còn chưa kết thúc, Phong Tuyết Hàn đã nắm lấy cơ hội này, cậu ta bay lên không trung, “Phịch” một tiếng, trực tiếp đá một cái vào vai của ác quỷ.

Sau khi bị Phong Tuyết Hàn đá cho một cước, ác quỷ bị mất thăng bằng nhanh chóng né sang một bên, móng vuốt của hắn cũng quét qua mặt tôi.

Chỉ thiếu một chút nữa thôi là thân thể này không còn nguyên vẹn rồi, trong lòng tôi không ngừng run sợ.

Mặc dù tôi còn đang rất kinh ngạc nhưng cũng không dừng lại. Sinh tử chỉ cách nhau có một đường, cho nên tôi càng không dám chậm trễ.

Cầm thanh kiếm trong tay, tôi đâm thẳng về phía sau lưng của ác quỷ.

Sau khi được Phong Tuyết Hàn cứu giúp, tôi hừng hực khí thế, không dám dừng lại.

Kiếm trên tay tôi lao nhanh về phía trước với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, có thể nói rằng tôi nắm chắc chín phần sẽ thành công.

Chỉ cần tên ác quỷ này bị kiếm trên tay tôi đâm trúng ngực, cho dù không chết cũng sẽ bị thương không nhẹ.

Nhìn mũi kiếm của tôi ngày càng gần ngực của ác quỷ, tôi càng trở nên hưng phấn.

Tôi còn tưởng tượng ra viễn cảnh chính mình đâm chết tên ác quỷ chết tiệt này.

Nhưng tôi thật không ngờ, ngay đúng thời điểm mũi kiếm sắp chạm vào ngực của tên ác quỷ, thì có một con lệ quỷ từ trong cuộc chiến với đám người của Độc đạo trưởng đã lao vào giữa tôi và tên ác quỷ kia.

Kết quả là, mũi kiếm của tôi bị lệch xuống, cũng không đâm trúng ác quỷ mà đâm xuyên qua con lệ quỷ này.

Đây chỉ là một lệ quỷ bình thường sao có thể chịu được dương khí của đồng tiền kiếm?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau