Người Trừ Tà Kết Minh Hôn

Chương 91: Bỏ Chạy

Trước Sau
Trong miệng lệ quỷ lập tức phát ra tiếng thét chói tai, sắc mặt của lệ quỷ tối sầm lại, tràn đầy thống khổ.

Cũng nhờ đó, tên ác quỷ này đã tìm được một con đường sống.

Hắn ổn định lại thân thể, ném gương bát quái lên trên mặt.

Cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn quỷ treo cổ đã đỡ một kiếm cho mình.

Ác quỷ ngẩng đầu, trừng mắt nhìn tôi: “Chết tiệt, suýt chút nữa tao đã để cho mày thành công rồi!”

Dứt lời hắn ta lao tới tấn công tôi.

Trong lúc đối phó với tên ác quỷ này, cho dù chỉ do dự một giây đều có khả năng mất mạng.

Tôi vội vàng nắm chặt đồng tiền kiếm, rút nó ra khỏi người của quỷ treo cổ.

Sau khi tôi rút kiếm ra, quỷ treo cổ liền ngã trên mặt đất, thân thể run rẩy, hiển nhiên là không sống nổi.

Tôi cũng mặc kệ tên lệ quỷ này, tôi giơ thanh kiếm ở trên tay muốn đâm thêm lần nữa.

Bỗng nhiên Độc đạo trưởng lao tới, hét lớn một tiếng: “Nghiệp chướng, hôm nay chính là ngày chết của mày!”

Nói xong liền nhào về phía ác quỷ. Đồng thời, Phong Tuyết Hàn cũng lập tức xông lên.

Tôi cũng không chịu thua kém, cũng xông về phía trước.

Trong nháy mắt tình thế đã xoay chuyển thành ba đấu một, không những thế một người trong số chúng tôi còn là Độc đạo trưởng có đạo hạnh rất cao.

Độc đạo trưởng đã ra tay thì không hề tầm thường, kiếm lia tới đâu uy phong tới đó, còn sử dụng cả bùa chú. Khí thế của ông phải nói là rất oai phong.

Chưa kể đến tên ác quỷ này còn có thương thế ở trên người, đối phó với tôi và Phong Tuyết Hàn còn gắng gượng được.



Nhưng giờ đây hắn phải đối mặt với Độc đạo trưởng, tôi và Phong Tuyết Hàn, căn bản không thể đánh trả được.

Vừa mới chạm mặt, hắn đã bị đánh lùi về phía sau.

Không quá ba mươi chiêu, tên ác quỷ đã bị chúng tôi đánh phải lui tới góc phòng.

Hiện tại ác quỷ không thể lui được nữa, Độc đạo trưởng muốn giơ kiếm giết chết hắn.

Bỗng nhiên con mèo đen to lớn lúc trước đã lao ra từ phía sau, nó kêu lên một tiếng: “Meo”

Sau đó, nó liền nhảy lên đỉnh đầu của Độc đạo trưởng.

Nó giương móng vuốt, vừa cào vừa gặm ở trên đầu ông. Miệng nó không ngừng phát ra những tiếng kêu dồn dập, tràn đầy tức giận: “Méo, méo, méo,...”

Tôi và Phong Tuyến Hàn đang đứng ở hai bên trái phải, đột nhiên nhìn thấy con mèo đen xuất hiện, chúng tôi không khỏi sửng sốt.

Sự xuất hiện đột ngột của con mèo đen này không gây chết người nhưng cũng đủ phiền phức.

Nếu nó cứ cản trở, sao Độc đạo trưởng có thể xuống tay được?

Theo bản năng Độc đạo trưởng đã vươn tay đánh đuổi con mèo đen này: “Súc sinh, cút đi, cút đi,...”

Kết quả cơ thể của Độc đạo trưởng không ngừng lắc lư, thanh kiếm vừa giơ lên đã bị mất thăng bằng.

Tên ác quỷ cũng nhân cơ hội này, ngay lập tức lao lên phía trước.

Chớp lấy thời cơ Độc đạo trưởng đang có sơ hở, hắn liền xông ra ngoài. Hơn nữa, khi hắn tiến đến gần Độc đạo trưởng còn giơ móng vuốt cào về phía ông.

“Roẹt”

Quần áo của Độc đạo trưởng lập tức bị xé rách, trên người ông đã xuất hiện ba vệt máu.

Độc đạo trưởng bị thương chỉ có thể nhanh chóng lùi sang một bên, nếu chần chừ thêm nữa có thể sẽ dẫn đến trọng thương.



Nhưng tên ác quỷ này cũng không có ý định giết chết Độc đạo trưởng.

Ngay khi Độc đạo trưởng né tránh, hắn liền lao nhanh ra ngoài cửa.

Vốn dĩ cánh cửa đang đóng, “Rầm” một tiếng đã bị mở.

Tên ác quỷ kia không chút do dự lao ra khỏi phòng.

Con mèo đen đang cản trở Độc đạo trưởng cũng vung chân nhảy xuống đất khi ông né sang một bên. Sau đó nó đã hóa thành một bóng đen, chạy theo ác quỷ lao ra khỏi phòng.

Tất cả những chuyện này xảy ra rất nhanh, từ việc con mèo đen ngăn cản Độc đạo trưởng, đến sự tấn công bất ngờ của tên ác quỷ và cuối cùng là cuộc chạy trốn của hai tên lệ quỷ đang đánh nhau cùng sư phụ và Lão Tần gia.

Tất cả những việc này xảy ra liên tiếp chưa đến một giây, gần như chỉ là một khoảnh khắc.

Tôi và Phong Tuyết Hàn cũng không kịp chặn đường hai tên quỷ treo cổ.

Độc đạo trưởng sờ đầu cùng miệng vết thương ở trên người, ông hung hăng quát lớn: “Chết tiệt, không được để ác quỷ chạy thoát!”

Vừa dứt lời, sư phụ đã cầm kiếm lên, ông cũng không thèm để ý đến quỷ treo cổ sắp hồn phi phách tán: “Mẹ nó, đuổi theo!”

Dứt lời, sư phụ là người đầu tiên lao ra ngoài đuổi theo đám ác quỷ.

Để hổ về rừng sẽ gây ra hậu quả khôn lường, ai cũng hiểu được sự nghiêm trọng của chuyện này, cho nên chúng tôi không một ai dám lơ là.

Tất cả mọi người đều siết chặt pháp khí ở trên tay, đuổi theo đám ác quỷ ra khỏi ngôi miếu đổ nát…

Mục tiêu chính của đêm nay khi chúng tôi đến đây chính là vì tên ác quỷ này, sao chúng tôi có thể để cho hắn chạy thoát được ?

Sư phụ vừa mới cất bước, mọi người đều đồng loạt đuổi theo.

Tốc độ của tên ác quỷ này phải nói là cực nhanh, suýt chút nữa hắn đã chạy trốn vào bên trong lùm cây cách đó không xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau