Người Yêu 2D

Chương 105: Cuối cùng cũng có thể thực hiện kế hoạch

Trước Sau
o

Sáng ngày ra đã nghe thấy yêu cầu này, Lịch Duyệt Tinh khá là bất ngờ nhưng vẫn vui vẻ đồng ý. Hắn rửa mặt rồi ăn sáng, xong thì ngồi vào trước máy tính, bắt đầu kể chuyện.

Hắn hỏi Túc Minh Khiêm: “Em muốn nghe truyện gì?”

Túc Minh Khiêm: “Truyện ngắn thôi giữa Tồn Tinh và Túc Minh Khiêm, gói gọn trong mấy câu là được.”

Lịch Duyệt Tinh đã hiểu: “Truyện cười ngắn đúng không. Để tôi nghĩ xem nào, vậy kể về chuyện tiết kiệm tiền sau khi Tồn Tinh giao kho bạc cho Túc Minh Khiêm nhé.”

Câu chuyện quả thực rất ngắn, dăm ba câu đã kể xong, nhưng vô cùng thú vị. Túc Minh Khiêm nghe say sưa, vừa nghe vừa múa bút thành văn, chép lại câu chuyện.

Chờ chép xong, Túc Minh Khiêm tiếp tục yêu cầu, lần này cậu tiến thêm một bước, chỉ rõ chủ đề: “Tây Mộc ơi, tiếp đi, em muốn truyện ngọt ngào.”

Lịch Duyệt Tinh: “Vậy mình cùng nghe kể về câu chuyện Túc Minh Khiêm và Tồn Tinh tắm chung nhé.”

Túc Minh Khiêm tiếp tục lắng nghe.

Giọng của Lịch Duyệt Tinh rất trong, mang theo sức hút mê hoặc, khi kể chuyện lại tràn đầy tình cảm xuất phát từ trái tim, dễ dàng đưa người ta vào câu chuyện, cảm nhận được hỉ nộ ái ố của nhân vật chính.

Túc Minh Khiêm say mê, bất giác bật phần mềm ghi âm của máy tính lên, ghi lại giọng nói của Lịch Duyệt Tinh, rồi canh lúc Lịch Duyệt Tinh kể xong thì dừng, tiếp đó đề nghị: “Truyện buồn nữa.”

Vì vậy Lịch Duyệt Tinh tiếp tục: “Vậy thì kể về việc Túc Minh Khiêm và Tồn Tinh tạm thời tách ra.”

Hắn kể ba lần.

Túc Minh Khiêm cũng lại thao tác máy tính lần nữa.

Sau khi tiếp tục chức năng ghi âm, cậu lại kìm lòng chẳng đặng mở chức năng quay phim. Lịch Duyệt Tinh kể chuyện không chỉ có giọng nói khiến người ta say mê, mà biểu cảm cũng làm người mê muội.

Cậu quay lại tất cả những thứ ấy, đồng thời nảy sinh chút tiếc nuối.

Nếu lúc nghe kể chuyện cậu bé và ma pháp sư Tinh Tinh, mình cũng có thể nghĩ đến việc ghi âm quay video thì tốt quá, thi thoảng có thể lấy ra để nhớ lại.

Tây Mộc khi ấy…

Cảm giác ngọt ngào chua xót vút qua tim Túc Minh Khiêm.

Là tuyệt nhất.

Cậu đưa ra yêu cầu cuối: “Tây Mộc ơi, lại thêm một truyện ngọt ngào chua xót nữa, có được không?”

Những hành động kể trên, Túc Minh Khiêm làm rất kín kẽ, khẽ khàng, không đả động bất cứ ai, nhất là Lịch Duyệt Tinh.

Nhưng lời dẫn game, phơi bày tất cả như thường lệ.

Kể chưa được bao lâu, Lịch Duyệt Tinh đã thấy hai dòng lời dẫn.

【Túc Minh Khiêm bật thiết bị ghi âm】

【Túc Minh Khiêm ghi âm giọng nói của người chơi】

Không lâu sau, hắn lại nhìn thấy hai dòng lời dẫn.

【Túc Minh Khiêm bật thiết bị quay phim】

【Túc Minh Khiêm quay video người chơi】

Hắn hớn hở.

Đây là những việc mình từng làm với bé con mà, giờ tới lượt cục cưng làm với mình hả?

Nhưng Lịch Duyệt Tinh không phải bé cưng thẹn thùng, hắn không hề xấu hổ bực dọc vì chuyện này.

Thậm chí hắn còn tỉnh rụi điều chỉnh tư thế, phô bày hết khía cạnh đẹp trai và đầy quyến rũ của mình trước mặt bé con, đồng thời tính toán:

Mình có video và audio của bé cưng, bé cưng cũng có video và audio của mình, đôi bên đều như nhau.

Như vậy thì bé cưng sẽ không có lập trường tịch thu lương thực trú đông của mình. Mình cũng có thể quang minh chính đại bày mấy thứ đó ra, thỉnh thoảng nhấm nháp hồi tưởng ngay trước mặt bé con!

***

Sáng sớm, mười lăm phút ngắn ngủi, Túc Minh Khiêm đã lấy được bốn truyện ngắn từ chỗ Lịch Duyệt Tinh.

Nghề nào chuyên nấy, về phương diện kể chuyện vẫn là Tây Mộc đỉnh, kể vừa nhanh vừa hay.

Cậu vẫn chưa đã thèm, song kiềm chế mong muốn, chu đáo bảo Lịch Duyệt Tinh bắt đầu viết truyện, mình thì trở lại game, bắt đầu tạo dáng cho Tinh Tinh và Khiêm Khiêm để chụp ảnh, thực hiện ý tưởng của mình ngày hôm qua, ghép hình ảnh và câu chuyện với nhau, làm thành webtoon.

Chín giờ sáng, Túc Minh Khiêm cập nhật truyện webtoon hài hước đầu tiên.

Mười giờ sáng, Túc Minh Khiêm cập nhật truyện webtoon ngọt ngào thứ hai.

Mười một giờ trưa… cho tới mười hai giờ trưa.

Túc Minh Khiêm làm xong bốn câu chuyện, lần lượt đăng lên.

Các fan theo dõi tag khiếp sợ:

“Tác giả là báu vật trần gian gì thế này, nữ thần của mị!”

“Tác giả đẻ giỏi quá! Chảy nước mắt bắn tim”

“Đọc văn phong của tác giả cứ có cảm giác như đang đọc nguyên tác của công công ấy =))) giơ ngón cái, siêu đỉnh”

Túc Minh Khiêm xem bình luận và độ nổi tiếng, nhìn chúng cùng tăng lên nhanh như gió, khi thấy bảng tuần không còn trở ngại nữa, cậu mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Với độ nổi tiếng này, chắc hẳn sẽ được người ta chú ý.



Ngoài sự bình tĩnh, Túc Minh Khiêm còn có chút chột dạ khi nhìn thấy lời khen ngợi trong các bình luận.

Dù gì cũng ăn gian để Tây Mộc tham gia.

Nhưng đồng thời cậu lại cảm thấy ngọt ngào, tựa viên kẹo nổ* nảy trong lồng ngực.

*Kẹo nổ hay còn gọi là kẹo popping, kẹo pốp, là một loại kẹo gồm đường, lactose và hương liệu, khi ăn sẽ phát ra những tiếng lách tách như tiếng nổ

Dẫu sao thì Tây Mộc cũng tham gia rồi.

Túc Minh Khiêm tắt web, trở về lại app.

Làm việc tới trưa, cậu hơi mệt, quyết định nghỉ ngơi một lúc trước giờ cơm trưa. Lúc nghỉ ngơi, cậu cầm hai con búp bê bị mình loay hoay cả sáng lên nhìn, bỗng có ý tưởng mới…

***

Buổi sáng trôi qua.

Sáng nay, Túc Minh Khiêm toàn ở trong game không hề ra ngoài, trừ sáng ra bảo hắn kể chuyện.

Bé cưng có chuyện gì vậy?

Vì sao bé cưng không ra ngoài?

Bé cưng không còn yêu mình nữa ư?

Lịch Duyệt Tinh cảm thấy cô đơn.

Cô đơn khiến hắn vào game sớm hơn mọi khi mười phút. Tiếp đó, hắn thấy Túc Minh Khiêm thương yêu đắp khăn trải gối lên người Khiêm Khiêm và Tinh Tinh nằm cạnh nhau.

… Hả?

Lịch Duyệt Tinh cảm thấy có gì đó sai sai. Hắn mở lời dẫn hệ thống ra nghiên cứu.

Lời dẫn hệ thống hôm nay rất dài, Lịch Duyệt Tinh nhìn thoáng qua, phần đầu toàn kể về Túc Minh Khiêm dùng hai con búp bê diễn tập như nào, đến mười hai giờ, phong cách của lời dẫn đột nhiên thay đổi thành:

【Túc Minh Khiêm cởi sạch quần áo của Tinh Tinh và Khiêm Khiêm】

【Túc Minh Khiêm đặt búp bê trần truồng nằm cạnh nhau】

【Túc Minh Khiêm nhìn chúng chăm chú một lúc lâu】

【Túc Minh Khiêm giơ tay lên…】

Lịch Duyệt Tinh: “?!”

Câu từ có sức mạnh, Lịch Duyệt Tinh cảm giác được gì đó từ những dòng chữ này.

Hắn tập trung tinh thần cao độ, nhìn xuống tiếp, thấy ——

【Túc Minh Khiêm dừng lại hồi lâu】

【Túc Minh Khiêm cầm bộ đồ ngủ đôi】

【Túc Minh Khiêm thay đồ ngủ cho Khiêm Khiêm và Tinh Tinh】

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Tinh thần căng thẳng từ từ thả lỏng.

Quả nhiên là trong đầu mình chứa nhiều thứ đen tối bậy bạ quá, làm sao có chuyện bé cưng nghĩ những thứ ấy…

Lịch Duyệt Tinh chậm rãi chà rửa màu đen trong đầu mình, xem tiếp.

【Túc Minh Khiêm đặt Tinh Tinh đè lên Khiêm Khiêm】

【Túc Minh Khiêm cho Khiêm Khiêm hôn Tinh Tinh một cái】

【Túc Minh Khiêm lại cho Tinh Tinh ôm Khiêm Khiêm, hôn vành tai】

【Túc Minh Khiêm dời Tinh Tinh khỏi người Khiêm Khiêm, đắp khăn trải gối cho chúng nó, cho Khiêm Khiêm nằm trong lòng Tinh Tinh, yên tâm nghỉ ngơi】

Trái tim vốn bị ném xuống hồ nước để gột rửa lại rơi vào bể thuốc nhuộm.

Lịch Duyệt Tinh lại dao động.

Chúng đè lên nhau, chúng hôn nhau, chúng ôm nhau, chúng nghỉ ngơi.

Có phải mấy thứ đen tối trong đầu mình tiếp tục ảnh hưởng, khiến mình gặp ảo giác liên tiếp không?

Nhưng mà sao lại phải xâu chuỗi theo thứ tự… ?

Lịch Duyệt Tinh kìm lòng chẳng đặng nghi thần nghi quỷ, đi đi lại lại giữa bể thuốc nhuộm và hồ nước sạch, cuối cùng, hắn vẫn nuối tiếc từ bỏ bể thuốc nhuộm, chọn hồ nước sạch. Hắn cảnh cáo mình:

Lịch Duyệt Tinh, mày phải trong sáng lên đi, không thể vì mày tiếp xúc với quá nhiều thứ 18+ mà coi bé con thành kẻ sõi đời được.

Bé con là cục cưng ngây thơ đấy!

Em ấy chỉ đang chơi búp bê… thôi?

Lịch Duyệt Tinh ráng thuyết phục mình, giả vờ không thấy vụ này, nên như nào thì cứ như thế nấy.

Nhưng hai ngày nay đúng là Túc Minh Khiêm có vài điểm bất thường, Lịch Duyệt Tinh vẫn để mắt.

Hắn bình tĩnh quan sát Túc Minh Khiêm, phát hiện gần đến tối, không hiểu vì sao, người vốn đang có tâm trạng vui vẻ lại bắt đầu xem web, rầu rĩ không vui.

Hắn kịp thời chú ý lời dẫn, thấy có một đoạn như sau:



【Túc Minh Khiêm chú ý Lofter】

【Túc Minh Khiêm thao tác Lofter】

【Túc Minh Khiêm chú ý Weibo】

【Túc Minh Khiêm thao tác Weibo】

Trong lời dẫn hệ thống hai ngày qua, những dòng như này thường xuyên xuất hiện.

Lịch Duyệt Tinh theo dõi, không nhìn ra được gì nên cũng bỏ qua không nhắc đến.

Thời gian tiếp tục trôi.

Có vẻ như Túc Minh Khiêm đã bình thường trở lại, không lên mạng nữa, chỉ vừa đọc sách vừa quan sát tiến độ viết truyện của Lịch Duyệt Tinh, ăn tối xong còn đi ra ngoài vận động với Lịch Duyệt Tinh, tới mười một giờ tối, đúng giờ giục Lịch Duyệt Tinh lên giường đi ngủ.

Mọi thứ đều bình thường, Lịch Duyệt Tinh yên tâm đi ngủ.

Nhưng ngủ rồi, dường như có nguồn sức mạnh từ nơi sâu xa đánh thức hắn dậy. Hắn mờ mịt chớp chớp mắt, mơ mơ màng màng tìm điện thoại của mình, theo bản năng vào game xem xét.

Sắc trời u ám.

Một ngọn đèn nhỏ nơi chân tường chiếu sáng một tấc vuông.

Cửa sổ sát đất trong đêm là một tấm gương cao lớn đen tuyền, lờ mờ phản chiếu một cái bóng nhỏ di chuyển qua lại. Tấm thảm nhung đỏ dệt nổi sợi vàng thì lại tựa sàn tập nhảy tráng lệ, mái tóc mềm và dài chưa tới mu bàn chân của người tí hon đang nhảy múa.

Người… tí hon… nhảy… múa?

Đầu óc Lịch Duyệt Tinh trì trệ.

Hắn nhìn màn hình đăm đăm, thấy Khiêm Khiêm đang mặc âu phục, đối chiếu với video nhỏ đặt trước gương, rất nhiêm túc nhảy vũ đạo thể thao thịnh hành trên mạng gần đây.



Búp bê thành tinh?



Tại sao lại là Khiêm Khiêm thành tinh, mà không phải Tinh Tinh?

Lịch Duyệt Tinh ngơ ngác nghĩ.

Hắn trượt màn hình, nhìn tới nhìn lui tìm bóng dáng Túc Minh Khiêm, nhưng tìm khắp nơi cũng không tìm được bé con nhà mình.

Thế là, màn hình lại quay về chỗ Khiêm Khiêm.

Lịch Duyệt Tinh dừng mắt trên người nhóc tí hon, thấy búp bê giơ tay nhấc chân, vặn eo trước gương, tuy hơi trắc trở song rất cố gắng nhảy cho xong bài nhảy.

Sau khi nhảy xong, búp bê thở phào một cái rất chân thật, mệt mỏi cầm khăn lau mặt, tắt video phát vũ đạo thể thao, đi tới ngồi xuống chiếc ghế nhỏ bên cạnh.

Theo sự chuyển động của màn hình, Lịch Duyệt Tinh mới phát hiện, không chỉ có Khiêm Khiêm mà Tinh Tinh cũng ở đây.

Nó cũng thay bộ âu phục không khác Khiêm Khiêm là bao, đang ngồi yên trên một chiếc ghế khác, hướng mặt về phía Khiêm Khiêm vừa nhảy ban nãy, như thể đang thưởng thức Khiêm Khiêm nhảy múa.

Lúc này, một cái tay nhỏ duỗi ra từ bên cạnh, xoay mặt Tinh Tinh sang bên.

Hai búp bê nhỏ đối mặt.

Sau khi nhìn nhau một lúc ngắn ngủi, Khiêm Khiêm vừa mới ngồi xuống nghỉ ngơi đột nhiên lại đứng dậy.

Nó đi tới trước mặt Tinh Tinh, hơi cúi người rồi đỡ Tinh Tinh dậy, một lần nữa đi tới giữa sàn nhảy. Nó ôm hông Tinh Tinh, đồng thời đặt tay Tinh Tinh vòng lấy hông mình.

Bản nhạc du dương vang lên, trong ánh đèn vàng ấm áp, nó cất bước đầu tiên.

Bọn chúng nhẹ nhàng khiêu vũ trên sàn nhảy.

Lịch Duyệt Tinh hãy còn buồn ngủ, nhưng bản năng đã thôi thúc hắn.

Hắn bình tĩnh rời giường, bình tĩnh vào game bằng mũ bảo hiểm, bình tĩnh chọn cơ thể của Tinh Tinhg trong màn hình truy cập, cuối cùng, hết sức bình tĩnh tựa vào người Khiêm Khiêm, để Khiêm Khiêm ôm mình, nhảy xong một điệu waltz.

Điệu nhảy kết thúc, nhạc dừng.

Túc Minh Khiêm vùi mặt sâu vào cổ Lịch Duyệt Tinh.

Nhàn nhạt như gió núi suối trong, nhưng về cuối lại thoáng đượm hương thơm ngào ngạt, hòa hợp quyện lại quanh người.

Túc Minh Khiêm ghé sát vào hắn, lặng lẽ kề tai hắn nói nhỏ: “Em muốn cho anh…”

***

Trong thời gian ngọt ngào, hệ thống tự động ghi chép, tự động tính toán.

【Tính toán tính khả thi của việc nói sự thật…】

【Tính toán xác suất khôi phục ý thức…】

【…】

【Kết quả tính toán】

【Cuối cùng cũng có thể thực hiện kế hoạch hồi phục】

 

------oOo------

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau