Chương 50: Lần thứ hai đi vào giấc mơ
o
Lịch Duyệt Tinh vô cùng ngạc nhiên trước hiệu ứng đi vào giấc mơ vừa được kích hoạt. Nhưng phải chờ rất lâu nữa bé con mới tỉnh dậy để cùng nhau quan sát nội dung mới.
Vậy nên sau khi sự chờ mong và thưởng thức qua đi, Lịch Duyệt Tinh quyết định làm vài việc khác.
Ví dụ như sau vài vụ thu hoạch đã thu thập đủ mảnh bí đỏ, còn gom được mười một tấm phiếu rút thưởng thông qua cướp lì xì và điểm danh bảy ngày.
Lịch Duyệt Tinh đổi skin Halloween trước, thỏa mãn niềm đam mê sưu tầm của mình. Sau đó hắn lại mở hệ thống rút thưởng, nhìn mười một phiếu rút thưởng ở trong, thở một hơi từ tốn.
Theo lệ cũ, rửa tay trước rồi mới rút thưởng.
Lịch Duyệt Tinh quyết định nhìn xem có hòa vốn hay không, nên hắn rút liền mười cái trước.
Mười phiếu rút thưởng một phát hết veo, mười trái tim rơi vào giỏ của búp bê, bốn loại ánh sáng lấp lánh giao nhau, còn có một tia sáng vàng xuất hiện trong sảnh thưởng.
Hai mắt Lịch Duyệt Tinh tỏa sáng.
Mặc kệ rút liền mười cái có hòa vốn hay không, dù gì hắn cũng đã rút trúng vật phẩm màu vàng, hòa vốn thật rồi.
Hắn vội vã nhìn mười món đồ mình rút trúng.
Trong mười món đồ, có bảy món vật phẩm màu xanh lá cây, một xanh da trời, một tím cộng thêm một vật phẩm màu vàng.
Ánh mắt Lịch Duyệt Tinh sáng ngời, nhìn vật phẩm màu vàng đầu tiên.
Đó là một giá kim loại cao bằng nửa người, trông có vẻ để đặt báo, tạp chí.
Nhấp vào, hệ thống tự động nhảy ra tình huống vật phẩm.
【Tên】: Giá tuần san tự phục vụ
【Chú thích】: Một chiếc giá tự phục vụ có thể tự động theo dõi và đề xuất tin tức hàng tuần tiên tiến nhất thế giới. Giá tuần san đi kèm với màn hình LCD, màn hình LCD làm mới tài nguyên tuần san một lần mỗi ngày, mỗi lần làm mới bốn bản tuần san khác nhau, người dùng có thể tùy ý lựa chọn đặt mua trong số đó. Sau một thời gian sử dụng, giá tuần san tự phục vụ còn tiến hành đề xuất mục tiêu theo thói quen đọc và đặt mua của người dùng, tạo ra đầy đủ các dịch vụ chu đáo và tự động hóa cho người dùng.
Vật phẩm này… cũng không tệ lắm nhỉ.
Nghĩ đến dáng vẻ khi bé con đọc sách, Lịch Duyệt Tinh gần như chắc rằng nhóc tì sẽ thích món đồ này.
Hắn xem xét một vòng trong phòng khách, đặt cái giá xinh xắn này trước giá sách.
Về phần vật phẩm xanh lá xanh lam còn lại rút được, có giá tuần san quý báu rồi, Lịch Duyệt Tinh chẳng còn tâm trạng xem nghiêm túc. Dù gì cũng là một vài đồ dùng hàng ngày mà thôi.
Hắn lại dời tầm mắt lên phiếu rút thưởng duy nhất còn lại.
Lý trí nói cho hắn biết nên chờ gom tiếp đủ mười cái rồi rút một thể, xác suất cao hơn.
Nhưng nghĩ tới bây giờ chương trình rút thưởng vẫn chưa mở lựa chọn nạp tiền, chẳng biết phải mất bao lâu mới gom đủ mười cái nữa… Sự hấp tấp đã khiến hắn sử dụng luôn phiếu rút thưởng.
Lỡ như thì sao?
Lỡ như thật!
Lịch Duyệt Tinh trúng phát một.
Khoảnh khắc trái tim kim cương rơi vào giỏ, ánh vàng làm người ta thích lại xuất hiện, vật phẩm màu vàng mới nhảy ra màn hình.
Lịch Duyệt Tinh nhìn kỹ, trong sự phấn khởi lại có thêm chút ngạc nhiên.
Hiện ra trên màn hình là một chiếc máy hát đĩa than.
Đối với chiếc máy hát đĩa than này, hệ thống miêu tả như sau.
【Tên】: Máy hát đĩa than của Túc Minh Khiêm
【Chú thích】: Đây là món đồ thuộc về Túc Minh Khiêm.
“Thứ này thú vị thật.” Lịch Duyệt Tinh không khỏi lẩm bẩm, “Thứ đầu tiên thuộc về bé con được định nghĩa rõ ràng nhất trong game. Ngay cả cuốn sổ tay kia cũng không có đãi ngộ này… Chắc chắn nó có chỗ đặc biệt.”
Nói rồi, Lịch Duyệt Tinh lại xem xét trong phòng khách.
Bấy giờ, hắn đặt máy hát đĩa than trên chiếc bàn trà nhỏ cạnh ghế sô pha đơn gần lò sưởi âm tường.
May mà đợt 11/11 hắn đã mua bản vẽ phòng khách, nếu chỉ có mỗi cái phòng ngủ thì những thứ này để ở đâu đây?
Bày biện xong máy hát đĩa than, Lịch Duyệt Tinh thử nhấp vào.
Menu nhảy ra, chia thành hai bên trái và phải. Tiêu đề bên trái viết “Danh sách phát của Túc Minh Khiêm”, phía dưới là chi chi tên bài hát. Bên phải thì trống không, có nút nhập vào ở giữa.
Lịch Duyệt Tinh nhấp một cái.
Cuối màn hình điện thoại nhảy ra lời nhắc:
“App Yêu Đương Đi yêu cầu cấp quyền âm nhạc, có cấp quyền không? Có – Không”
Lịch Duyệt Tinh lại nhấp vào “Có” trong vô thức.
Nhấp xong, hắn mới chợt nhận ra, thông báo ủy quyền ban nãy không phải của game mà là của điện thoại.
Hả?
Lịch Duyệt Tinh ngờ vực, nhìn chằm chằm vào game hai giây, nhưng tất cả mọi thứ đều bình thường, game vẫn đang chạy như không có chuyện gì xảy ra.
Ờm…
Thôi bỏ đi.
Cũng muộn rồi, thu xếp đồ đạc cái đã, chuẩn bị về nhà thôi.
Trước khi thoát game, Lịch Duyệt Tinh không quên thanh toán hóa đơn thẻ tín dụng yêu đương. Tức khắc, thanh cống hiến vốn có 3961 sau khi nạp tiền đã giảm xuống còn 901.
Tiếp đó hắn thoát game, thu dọn đơn giản, mở app du lịch, so sánh giá giữa các hãng với nhau rồi mua vé máy bay rẻ nhất, xong lại tính thời gian trả phòng ra sân bay.
Dọc đường bôn ba.
Tới bốn giờ chiều, Lịch Duyệt Tinh đeo ba lô đi công tác rồi lại đeo ba lô quay trở về, đơn giản nhẹ nhàng.
Hắn đi tới tủ chuyển phát tự phục vụ trước khu chung cư, lấy sách tra cứu AI mình mua trước đó rồi trở về nhà. Sau khi tắm rửa qua loa, hắn nắm chặt chiếc điện thoại đã sạc pin, một lần nữa làm ổ trên ngai vàng sô pha của mình, đăng nhập vào game.
Nhìn thoáng qua thấy nhóc tí hon đã dậy, đang mặc đồ ngủ đứng trước máy hát đĩa than trong phòng khách, lẳng lặng nhìn.
Lịch Duyệt Tinh vui sướng mở miệng: “Bé con ơi~ Nhóc dậy lúc nào thế? Tôi về nhà rồi nè.”
Túc Minh Khiêm giật mình hoàn hồn: “Tôi vừa mới dậy.” Cậu lại hỏi, “Cái máy hát này ở đâu ra thế? Trông nó…”
Lịch Duyệt Tinh bổ sung thay cậu: “Quen quen?”
Túc Minh Khiêm gật đầu.
Lịch Duyệt Tinh đã nghĩ ra lý do: “Người khác cho tôi đấy, họ bảo đây là đồ của nhóc.”
Túc Minh Khiêm: “Thật ư?”
Giọng cậu hơi nhỏ, mang chút do dự nhưng cũng có chờ mong.
Cậu vươn tay, trân trọng sờ lên viền vàng đen ngầu của máy hát, tiếp đó, chạm vào công tắc của máy. Menu thuộc về máy hát đĩa than mở ra lần nữa.
Lúc này Lịch Duyệt Tinh mới phát hiện sự thay đổi sau khi mình cấp quyền, chỉ thấy danh sách phát bên phải vốn trống trơn của máy hát đĩa than xuất hiện nội dung mới. Ở phần tiêu đề viết “Danh sách phát của Tây Mộc”, phía dưới thì là phân loại âm nhạc của hắn, xếp đầu tiên là một thư mục tên “Chuông báo thức của tôi”.
Lịch Duyệt Tinh thấy thì Túc Minh Khiêm cũng thấy.
Nhưng thứ mà Túc Minh Khiêm nhìn thấy là rất nhiều đĩa than được đặt trong giá đĩa chia làm hai cột. Cột bên trái ghi chú là danh sách phát của cậu, cột bên phải ghi chú là danh sách phát của Tây Mộc.
Cậu giơ tay lên.
Ngón tay chỉ vào một nửa thuộc về mình trước, nhưng kỳ lạ là cậu không thật sự chọn đĩa hát từ đó, mà lúc sắp lựa chọn, nhẹ nhàng chuyển sang cột của Lịch Duyệt Tinh.
Túc Minh Khiêm tò mò nhìn đủ phân loại trên đó, ví dụ như cảnh chiến đấu, cảnh thường ngày, cảnh dịu càng, cảnh buồn… Cậu đoán đây là tư liệu viết truyện của Tây Mộc, cho nên không động vào mà lựa chọn một đĩa hát ngay đầu.
Trên đĩa hát này cũng có ghi chú.
“Chuông báo thức của tôi”
Cậu cho vào máy hát.
Lịch Duyệt Tinh: “Khoan ——”
Hắn nói quá muộn.
Đĩa hát đã phát, là giọng nói thuộc về Túc Minh Khiêm.
“Tây Mộc ơi, phải dậy rồi”
“Chụt bạn một cái nè”
“Với cả mo… ah~”
“Nhớ bắt đầu làm việc đó nha~”
Bộ sưu tập bản thu âm giọng nói đáng yêu của Túc Minh Khiêm lần lượt phát ra từ trong game.
Túc Minh Khiêm đứng trước máy hát đĩa than hóa đá.
Hiệu ứng âm thanh cứng ngắc kéo dài, phát liên tục chồng lên nhau, khiến bầu không khí trở nên hết sức kỳ quái.
Không hiểu vì sao.
Lịch Duyệt Tinh vốn chỉ làm một việc rất bình thường là nhìn hình ảnh trong game, mà trong lòng cũng thoáng dâng lên cảm giác kỳ lạ. Hắn không nhịn được lên tiếng: “Bé con ơi…”
Túc Minh Khiêm không trả lời hắn.
Lúc này Túc Minh Khiêm chỉ nghĩ tới một vấn đề.
Tây Mộc thật là biến thái.
…
Lúng túng -1.
Lúng túng +10.
Còn làm sao được nữa, đương nhiên là phải học cách hiểu cho hắn thôi.
Lịch Duyệt Tinh nhìn chằm chằm hai con số thiện cảm nhảy ra liền nhau. Hắn chợt sáng dạ, ấn vào lời dẫn hệ thống nhấp nháy, thấy hai hàng chữ nhảy ra.
【Túc Minh Khiêm đỏ mặt】
【Túc Minh Khiêm có vẻ hơi xấu hổ】
Lịch Duyệt Tinh giơ ngón tay, chạm tới chạm lui vào văn bản hệ thống. Hắn chạm đến quên trời đất, như thể đang chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Túc Minh Khiêm.
Đột nhiên, âm thanh biến mất.
Túc Minh Khiêm lấy lại tinh thần vội tắt máy hát, ngắt giọng nói phát lặp lại của mình, rồi giấu đầu hở đuôi khụ một tiếng, nói sang chuyện khác: “Ban nãy tôi thấy cuốn sổ tay trên giá sách cứ lập lòe mãi, chắc là có gì đó mới, mình mau xem thử đi.”
Lịch Duyệt Tinh không vạch trần Túc Minh Khiêm, chỉ trả lời đối phương bằng âm cuối vui vẻ cao vút.
“Được~”
Cuốn sổ tay bằng da lại nằm trong tay Túc Minh Khiêm, cậu mở ra, nội dung mới xuất hiện trước mặt hai người.
Nội dung lần này khá nhiều.
Đập vào mắt đầu tiên, như thường lệ là dòng chữ viết tay của Túc Minh Khiêm.
“Hôm nay không có cuộc họp thường kỳ nhưng George vẫn tới phòng thí nghiệm. Cuốn sách về AI của anh ấy đã được xuất bản với cái tên “Thời đại cách mạng”. Nhưng thứ George khoe với chúng tôi không phải tác phẩm của anh ấy, mà là thứ ám chỉ bên trong cuốn sách. Anh ấy nói mình đã giấu lời tỏ tình với Mary trong một đoạn mã thật dài, chỉ cần nhập đoạn mã này vào chương trình, hệ thống sẽ hiện lời tỏ tình nồng cháy của anh ấy dành cho Mary, anh ấy tin rằng ý tưởng này chắc chắn sẽ giúp mình cầu hôn Mary thành công!
Chúng tôi nhất trí cho rằng ý tưởng của anh ấy cực đỉnh và sáng tạo.
Nhiều nghiên cứu viên nữ cũng bắt đầu ghen tị với người bạn gái luật sư của George có thể nhận được màn tỏ tình lãng mạn đến thế.
Anh ấy nhất định sẽ cầu hôn thành công.”
Ờm… Chờ đã.
Ý tưởng cầu hôn này có cảm giác là lạ sao á.
Viết một đoạn mã không ai biết là gì vào sách, sau đó lại để cô bạn gái luật sư của mình gõ từng đoạn mã trong sách vào chương trình đặc biệt, thu được kết quả… Là vậy ấy hả?
Cái này lãng mạn thiệt á?
Lịch Duyệt Tinh là đàn ông, hắn ngẫm nghĩ, chẳng thấy có gì lãng mạn.
Hắn không nhịn được mở miệng: “Bé cưng ơi.”
Túc Minh Khiêm: “Ơi?”
Lịch Duyệt Tinh: “Nhóc có thấy ý tưởng này lãng mạn không?”
Túc Minh Khiêm trả lời quả quyết: “Lãng mạn lắm. Bày tỏ tình yêu nồng cháy bằng mật mã lạnh lẽo, nghĩ thôi cũng khiến người ta không thể từ chối được rồi, không phải sao? Theo nhật ký, toàn thể nhân viên chúng tôi đều cảm thấy lãng mạn đó.”
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Bọn nhóc nghiêm túc đấy hả?
Nhưng hắn không nói ngay, bởi hắn phát hiện trang nhật ký này chưa hết, bên dưới vẫn còn có hơn nửa nội dung. Thế là hắn đọc tiếp.
Sau khi đoạn ghi chép ngắn gọn bên trên kết thúc là một bức ảnh.
Đó là bức ảnh một nhóm nghiên cứu viên mặc áo choàng trắng vây quanh một người đàn ông tóc vàng ngồi trước máy tính.
Người đàn ông tóc vàng nọ mũi cao mắt ưng, đôi mắt xanh thẳm hấp háy niềm phấn khởi dù chỉ nhìn qua ảnh cũng có thể nhận ra.
Anh ta quay hơn nửa người, chỉ ngón tay vào kết quả tính toán mật mã trên màn hình máy tính. Đó là một văn bản và một hình trái tim nhỏ màu đỏ tượng trưng cho tấm lòng.
Văn bản viết:
“Gửi Mary yêu dấu của anh:
Em đã cùng anh đi qua vực thẳm đau đớn, cho anh sự ủng hộ vô tận. Quãng đời còn lại còn rất dài, anh nguyện đem tất cả lòng trung thành và vinh quang, bện thành vòng nguyệt quế tặng em”
Chỉ có mỗi tấm ảnh này.
Lịch Duyệt Tinh nhìn bức ảnh, vậy mà lại phát hiện mấy dòng chữ cạnh nó.
Có lẽ những chữ này được thêm vào sau này, được viết rất nhỏ, chen chúc nhau mới miễn cưỡng vừa trong một trang.
“Một năm sau, George lại nhắc tới chuyện này với chúng tôi. Sách của anh ấy đã được xuất bản. Anh ấy và Mary cũng đã kết hôn. Nhưng cho đến khi sách của George nhận được thông báo tái bản, Mary vẫn không phát hiện ra đoạn mã dài kia.
Anh ấy rất mất mát.
Sau đó George nói với chúng tôi, bất đắc dĩ, anh ấy đã quyết định thêm một trang tiêu đề vào quyển sách tái bản, bỏ phần mật mã đi, đổi thành ảnh chụp màn hình lời tỏ tình được trực tiếp tính ra bằng đoạn mã. Trước khi rời đi, George còn thận trọng khuyên chúng tôi coi anh ấy như lời cảnh báo, đừng nên tùy tiện làm mấy chuyện này với người ngoài nghề.
Chúng tôi cũng cảm thấy rất đáng tiếc.
Trong phòng thí nghiệm không có nhiều trò giải trí, mọi người truyền miệng chuyện lần này để cảnh giác, mãi tới ba ngày sau mới dần không ai nhắc tới nữa…”
Mới đọc được một phần ba đoạn văn bản mà Lịch Duyệt Tinh đã không kìm được phì cười.
Tiếng cười ha ha truyền thẳng vào tai Túc Minh Khiêm.
Túc Minh Khiêm hoang mang nhíu mày: “Chẳng lẽ cái này thật sự không lãng mạn?”
Lịch Duyệt Tinh: “Ha ha ha, lãng mạn cái khỉ gió, kiểu đàn ông này may lắm mới kiếm được vợ, chứ không ế là cái chắc…” Hắn đang cười dở, đột nhiên nhớ lại, “Nhắc tới thì, tên cuốn sách “Thời đại cách mạng” nghe có vẻ quen quen.”
Túc Minh Khiêm: “Có lẽ bạn từng đọc quyển sách này rồi chăng.”
Sao có thể chứ.
Đây là cốt truyện trong game mà, làm sao mà mình từng đọc qua được…
Lịch Duyệt Tinh nghĩ thế.
Nhưng hắn cẩn thận suy ngẫm, chợt nhớ ra.
Trong đống sách mình mua lần này, hình như thật sự có quyển sách tên “Thời đại cách mạng”.
Quảng cáo của quyển sách này còn chém gió dữ dội, bảo là đưa ra dự đoán chuẩn nhất đối với sự phát triển của AI trong năm mươi năm tới…
Để nghiệm chứng trí nhớ của mình, Lịch Duyệt Tinh mở gói hàng trên đất. Hắn mở ra, thật sự tìm được cuốn “Thời đại cách mạng”.
Chuyện này…
Lịch Duyệt Tinh tiện tay tắt giọng nói, đặt điện thoại lên bàn trà rồi lẩm bẩm: “Hay là lúc viết kịch bản này, tác giả của kịch bản gốc cố ý kèm tư liệu hiện thực vào chăng?”
Hắn nói rồi rút quyển sách ra, thuận tay giở bìa nhìn trang tiêu đề.
Trên trang tiêu đề có một bức ảnh chụp màn hình, trong màn hình có một văn bản và một hình trái tim nhỏ màu đỏ.
Gửi Mary yêu dấu của anh:
Em đã cùng anh đi qua vực thẳm đau đớn, cho anh sự ủng hộ vô tận. Quãng đời còn lại còn rất dài, anh nguyện đem tất cả lòng trung thành và vinh quang, bện thành vòng nguyệt quế tặng em——George.Warren
Lịch Duyệt Tinh ngẩn người.
Hắn lại liếc nhìn chữ viết và họ tên, sau đó cầm điện thoại lên Baidu tìm kiếm hình ảnh của tác giả này trong vô thức.
Hắn tìm được hình của đối phương trên mạng. Đối phương trông giống hệt người đàn ông tóc vàng trong bức ảnh của game.
… Giống cái gì.
Rõ ràng họ là cùng một người!
------oOo------
Lịch Duyệt Tinh vô cùng ngạc nhiên trước hiệu ứng đi vào giấc mơ vừa được kích hoạt. Nhưng phải chờ rất lâu nữa bé con mới tỉnh dậy để cùng nhau quan sát nội dung mới.
Vậy nên sau khi sự chờ mong và thưởng thức qua đi, Lịch Duyệt Tinh quyết định làm vài việc khác.
Ví dụ như sau vài vụ thu hoạch đã thu thập đủ mảnh bí đỏ, còn gom được mười một tấm phiếu rút thưởng thông qua cướp lì xì và điểm danh bảy ngày.
Lịch Duyệt Tinh đổi skin Halloween trước, thỏa mãn niềm đam mê sưu tầm của mình. Sau đó hắn lại mở hệ thống rút thưởng, nhìn mười một phiếu rút thưởng ở trong, thở một hơi từ tốn.
Theo lệ cũ, rửa tay trước rồi mới rút thưởng.
Lịch Duyệt Tinh quyết định nhìn xem có hòa vốn hay không, nên hắn rút liền mười cái trước.
Mười phiếu rút thưởng một phát hết veo, mười trái tim rơi vào giỏ của búp bê, bốn loại ánh sáng lấp lánh giao nhau, còn có một tia sáng vàng xuất hiện trong sảnh thưởng.
Hai mắt Lịch Duyệt Tinh tỏa sáng.
Mặc kệ rút liền mười cái có hòa vốn hay không, dù gì hắn cũng đã rút trúng vật phẩm màu vàng, hòa vốn thật rồi.
Hắn vội vã nhìn mười món đồ mình rút trúng.
Trong mười món đồ, có bảy món vật phẩm màu xanh lá cây, một xanh da trời, một tím cộng thêm một vật phẩm màu vàng.
Ánh mắt Lịch Duyệt Tinh sáng ngời, nhìn vật phẩm màu vàng đầu tiên.
Đó là một giá kim loại cao bằng nửa người, trông có vẻ để đặt báo, tạp chí.
Nhấp vào, hệ thống tự động nhảy ra tình huống vật phẩm.
【Tên】: Giá tuần san tự phục vụ
【Chú thích】: Một chiếc giá tự phục vụ có thể tự động theo dõi và đề xuất tin tức hàng tuần tiên tiến nhất thế giới. Giá tuần san đi kèm với màn hình LCD, màn hình LCD làm mới tài nguyên tuần san một lần mỗi ngày, mỗi lần làm mới bốn bản tuần san khác nhau, người dùng có thể tùy ý lựa chọn đặt mua trong số đó. Sau một thời gian sử dụng, giá tuần san tự phục vụ còn tiến hành đề xuất mục tiêu theo thói quen đọc và đặt mua của người dùng, tạo ra đầy đủ các dịch vụ chu đáo và tự động hóa cho người dùng.
Vật phẩm này… cũng không tệ lắm nhỉ.
Nghĩ đến dáng vẻ khi bé con đọc sách, Lịch Duyệt Tinh gần như chắc rằng nhóc tì sẽ thích món đồ này.
Hắn xem xét một vòng trong phòng khách, đặt cái giá xinh xắn này trước giá sách.
Về phần vật phẩm xanh lá xanh lam còn lại rút được, có giá tuần san quý báu rồi, Lịch Duyệt Tinh chẳng còn tâm trạng xem nghiêm túc. Dù gì cũng là một vài đồ dùng hàng ngày mà thôi.
Hắn lại dời tầm mắt lên phiếu rút thưởng duy nhất còn lại.
Lý trí nói cho hắn biết nên chờ gom tiếp đủ mười cái rồi rút một thể, xác suất cao hơn.
Nhưng nghĩ tới bây giờ chương trình rút thưởng vẫn chưa mở lựa chọn nạp tiền, chẳng biết phải mất bao lâu mới gom đủ mười cái nữa… Sự hấp tấp đã khiến hắn sử dụng luôn phiếu rút thưởng.
Lỡ như thì sao?
Lỡ như thật!
Lịch Duyệt Tinh trúng phát một.
Khoảnh khắc trái tim kim cương rơi vào giỏ, ánh vàng làm người ta thích lại xuất hiện, vật phẩm màu vàng mới nhảy ra màn hình.
Lịch Duyệt Tinh nhìn kỹ, trong sự phấn khởi lại có thêm chút ngạc nhiên.
Hiện ra trên màn hình là một chiếc máy hát đĩa than.
Đối với chiếc máy hát đĩa than này, hệ thống miêu tả như sau.
【Tên】: Máy hát đĩa than của Túc Minh Khiêm
【Chú thích】: Đây là món đồ thuộc về Túc Minh Khiêm.
“Thứ này thú vị thật.” Lịch Duyệt Tinh không khỏi lẩm bẩm, “Thứ đầu tiên thuộc về bé con được định nghĩa rõ ràng nhất trong game. Ngay cả cuốn sổ tay kia cũng không có đãi ngộ này… Chắc chắn nó có chỗ đặc biệt.”
Nói rồi, Lịch Duyệt Tinh lại xem xét trong phòng khách.
Bấy giờ, hắn đặt máy hát đĩa than trên chiếc bàn trà nhỏ cạnh ghế sô pha đơn gần lò sưởi âm tường.
May mà đợt 11/11 hắn đã mua bản vẽ phòng khách, nếu chỉ có mỗi cái phòng ngủ thì những thứ này để ở đâu đây?
Bày biện xong máy hát đĩa than, Lịch Duyệt Tinh thử nhấp vào.
Menu nhảy ra, chia thành hai bên trái và phải. Tiêu đề bên trái viết “Danh sách phát của Túc Minh Khiêm”, phía dưới là chi chi tên bài hát. Bên phải thì trống không, có nút nhập vào ở giữa.
Lịch Duyệt Tinh nhấp một cái.
Cuối màn hình điện thoại nhảy ra lời nhắc:
“App Yêu Đương Đi yêu cầu cấp quyền âm nhạc, có cấp quyền không? Có – Không”
Lịch Duyệt Tinh lại nhấp vào “Có” trong vô thức.
Nhấp xong, hắn mới chợt nhận ra, thông báo ủy quyền ban nãy không phải của game mà là của điện thoại.
Hả?
Lịch Duyệt Tinh ngờ vực, nhìn chằm chằm vào game hai giây, nhưng tất cả mọi thứ đều bình thường, game vẫn đang chạy như không có chuyện gì xảy ra.
Ờm…
Thôi bỏ đi.
Cũng muộn rồi, thu xếp đồ đạc cái đã, chuẩn bị về nhà thôi.
Trước khi thoát game, Lịch Duyệt Tinh không quên thanh toán hóa đơn thẻ tín dụng yêu đương. Tức khắc, thanh cống hiến vốn có 3961 sau khi nạp tiền đã giảm xuống còn 901.
Tiếp đó hắn thoát game, thu dọn đơn giản, mở app du lịch, so sánh giá giữa các hãng với nhau rồi mua vé máy bay rẻ nhất, xong lại tính thời gian trả phòng ra sân bay.
Dọc đường bôn ba.
Tới bốn giờ chiều, Lịch Duyệt Tinh đeo ba lô đi công tác rồi lại đeo ba lô quay trở về, đơn giản nhẹ nhàng.
Hắn đi tới tủ chuyển phát tự phục vụ trước khu chung cư, lấy sách tra cứu AI mình mua trước đó rồi trở về nhà. Sau khi tắm rửa qua loa, hắn nắm chặt chiếc điện thoại đã sạc pin, một lần nữa làm ổ trên ngai vàng sô pha của mình, đăng nhập vào game.
Nhìn thoáng qua thấy nhóc tí hon đã dậy, đang mặc đồ ngủ đứng trước máy hát đĩa than trong phòng khách, lẳng lặng nhìn.
Lịch Duyệt Tinh vui sướng mở miệng: “Bé con ơi~ Nhóc dậy lúc nào thế? Tôi về nhà rồi nè.”
Túc Minh Khiêm giật mình hoàn hồn: “Tôi vừa mới dậy.” Cậu lại hỏi, “Cái máy hát này ở đâu ra thế? Trông nó…”
Lịch Duyệt Tinh bổ sung thay cậu: “Quen quen?”
Túc Minh Khiêm gật đầu.
Lịch Duyệt Tinh đã nghĩ ra lý do: “Người khác cho tôi đấy, họ bảo đây là đồ của nhóc.”
Túc Minh Khiêm: “Thật ư?”
Giọng cậu hơi nhỏ, mang chút do dự nhưng cũng có chờ mong.
Cậu vươn tay, trân trọng sờ lên viền vàng đen ngầu của máy hát, tiếp đó, chạm vào công tắc của máy. Menu thuộc về máy hát đĩa than mở ra lần nữa.
Lúc này Lịch Duyệt Tinh mới phát hiện sự thay đổi sau khi mình cấp quyền, chỉ thấy danh sách phát bên phải vốn trống trơn của máy hát đĩa than xuất hiện nội dung mới. Ở phần tiêu đề viết “Danh sách phát của Tây Mộc”, phía dưới thì là phân loại âm nhạc của hắn, xếp đầu tiên là một thư mục tên “Chuông báo thức của tôi”.
Lịch Duyệt Tinh thấy thì Túc Minh Khiêm cũng thấy.
Nhưng thứ mà Túc Minh Khiêm nhìn thấy là rất nhiều đĩa than được đặt trong giá đĩa chia làm hai cột. Cột bên trái ghi chú là danh sách phát của cậu, cột bên phải ghi chú là danh sách phát của Tây Mộc.
Cậu giơ tay lên.
Ngón tay chỉ vào một nửa thuộc về mình trước, nhưng kỳ lạ là cậu không thật sự chọn đĩa hát từ đó, mà lúc sắp lựa chọn, nhẹ nhàng chuyển sang cột của Lịch Duyệt Tinh.
Túc Minh Khiêm tò mò nhìn đủ phân loại trên đó, ví dụ như cảnh chiến đấu, cảnh thường ngày, cảnh dịu càng, cảnh buồn… Cậu đoán đây là tư liệu viết truyện của Tây Mộc, cho nên không động vào mà lựa chọn một đĩa hát ngay đầu.
Trên đĩa hát này cũng có ghi chú.
“Chuông báo thức của tôi”
Cậu cho vào máy hát.
Lịch Duyệt Tinh: “Khoan ——”
Hắn nói quá muộn.
Đĩa hát đã phát, là giọng nói thuộc về Túc Minh Khiêm.
“Tây Mộc ơi, phải dậy rồi”
“Chụt bạn một cái nè”
“Với cả mo… ah~”
“Nhớ bắt đầu làm việc đó nha~”
Bộ sưu tập bản thu âm giọng nói đáng yêu của Túc Minh Khiêm lần lượt phát ra từ trong game.
Túc Minh Khiêm đứng trước máy hát đĩa than hóa đá.
Hiệu ứng âm thanh cứng ngắc kéo dài, phát liên tục chồng lên nhau, khiến bầu không khí trở nên hết sức kỳ quái.
Không hiểu vì sao.
Lịch Duyệt Tinh vốn chỉ làm một việc rất bình thường là nhìn hình ảnh trong game, mà trong lòng cũng thoáng dâng lên cảm giác kỳ lạ. Hắn không nhịn được lên tiếng: “Bé con ơi…”
Túc Minh Khiêm không trả lời hắn.
Lúc này Túc Minh Khiêm chỉ nghĩ tới một vấn đề.
Tây Mộc thật là biến thái.
…
Lúng túng -1.
Lúng túng +10.
Còn làm sao được nữa, đương nhiên là phải học cách hiểu cho hắn thôi.
Lịch Duyệt Tinh nhìn chằm chằm hai con số thiện cảm nhảy ra liền nhau. Hắn chợt sáng dạ, ấn vào lời dẫn hệ thống nhấp nháy, thấy hai hàng chữ nhảy ra.
【Túc Minh Khiêm đỏ mặt】
【Túc Minh Khiêm có vẻ hơi xấu hổ】
Lịch Duyệt Tinh giơ ngón tay, chạm tới chạm lui vào văn bản hệ thống. Hắn chạm đến quên trời đất, như thể đang chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Túc Minh Khiêm.
Đột nhiên, âm thanh biến mất.
Túc Minh Khiêm lấy lại tinh thần vội tắt máy hát, ngắt giọng nói phát lặp lại của mình, rồi giấu đầu hở đuôi khụ một tiếng, nói sang chuyện khác: “Ban nãy tôi thấy cuốn sổ tay trên giá sách cứ lập lòe mãi, chắc là có gì đó mới, mình mau xem thử đi.”
Lịch Duyệt Tinh không vạch trần Túc Minh Khiêm, chỉ trả lời đối phương bằng âm cuối vui vẻ cao vút.
“Được~”
Cuốn sổ tay bằng da lại nằm trong tay Túc Minh Khiêm, cậu mở ra, nội dung mới xuất hiện trước mặt hai người.
Nội dung lần này khá nhiều.
Đập vào mắt đầu tiên, như thường lệ là dòng chữ viết tay của Túc Minh Khiêm.
“Hôm nay không có cuộc họp thường kỳ nhưng George vẫn tới phòng thí nghiệm. Cuốn sách về AI của anh ấy đã được xuất bản với cái tên “Thời đại cách mạng”. Nhưng thứ George khoe với chúng tôi không phải tác phẩm của anh ấy, mà là thứ ám chỉ bên trong cuốn sách. Anh ấy nói mình đã giấu lời tỏ tình với Mary trong một đoạn mã thật dài, chỉ cần nhập đoạn mã này vào chương trình, hệ thống sẽ hiện lời tỏ tình nồng cháy của anh ấy dành cho Mary, anh ấy tin rằng ý tưởng này chắc chắn sẽ giúp mình cầu hôn Mary thành công!
Chúng tôi nhất trí cho rằng ý tưởng của anh ấy cực đỉnh và sáng tạo.
Nhiều nghiên cứu viên nữ cũng bắt đầu ghen tị với người bạn gái luật sư của George có thể nhận được màn tỏ tình lãng mạn đến thế.
Anh ấy nhất định sẽ cầu hôn thành công.”
Ờm… Chờ đã.
Ý tưởng cầu hôn này có cảm giác là lạ sao á.
Viết một đoạn mã không ai biết là gì vào sách, sau đó lại để cô bạn gái luật sư của mình gõ từng đoạn mã trong sách vào chương trình đặc biệt, thu được kết quả… Là vậy ấy hả?
Cái này lãng mạn thiệt á?
Lịch Duyệt Tinh là đàn ông, hắn ngẫm nghĩ, chẳng thấy có gì lãng mạn.
Hắn không nhịn được mở miệng: “Bé cưng ơi.”
Túc Minh Khiêm: “Ơi?”
Lịch Duyệt Tinh: “Nhóc có thấy ý tưởng này lãng mạn không?”
Túc Minh Khiêm trả lời quả quyết: “Lãng mạn lắm. Bày tỏ tình yêu nồng cháy bằng mật mã lạnh lẽo, nghĩ thôi cũng khiến người ta không thể từ chối được rồi, không phải sao? Theo nhật ký, toàn thể nhân viên chúng tôi đều cảm thấy lãng mạn đó.”
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Bọn nhóc nghiêm túc đấy hả?
Nhưng hắn không nói ngay, bởi hắn phát hiện trang nhật ký này chưa hết, bên dưới vẫn còn có hơn nửa nội dung. Thế là hắn đọc tiếp.
Sau khi đoạn ghi chép ngắn gọn bên trên kết thúc là một bức ảnh.
Đó là bức ảnh một nhóm nghiên cứu viên mặc áo choàng trắng vây quanh một người đàn ông tóc vàng ngồi trước máy tính.
Người đàn ông tóc vàng nọ mũi cao mắt ưng, đôi mắt xanh thẳm hấp háy niềm phấn khởi dù chỉ nhìn qua ảnh cũng có thể nhận ra.
Anh ta quay hơn nửa người, chỉ ngón tay vào kết quả tính toán mật mã trên màn hình máy tính. Đó là một văn bản và một hình trái tim nhỏ màu đỏ tượng trưng cho tấm lòng.
Văn bản viết:
“Gửi Mary yêu dấu của anh:
Em đã cùng anh đi qua vực thẳm đau đớn, cho anh sự ủng hộ vô tận. Quãng đời còn lại còn rất dài, anh nguyện đem tất cả lòng trung thành và vinh quang, bện thành vòng nguyệt quế tặng em”
Chỉ có mỗi tấm ảnh này.
Lịch Duyệt Tinh nhìn bức ảnh, vậy mà lại phát hiện mấy dòng chữ cạnh nó.
Có lẽ những chữ này được thêm vào sau này, được viết rất nhỏ, chen chúc nhau mới miễn cưỡng vừa trong một trang.
“Một năm sau, George lại nhắc tới chuyện này với chúng tôi. Sách của anh ấy đã được xuất bản. Anh ấy và Mary cũng đã kết hôn. Nhưng cho đến khi sách của George nhận được thông báo tái bản, Mary vẫn không phát hiện ra đoạn mã dài kia.
Anh ấy rất mất mát.
Sau đó George nói với chúng tôi, bất đắc dĩ, anh ấy đã quyết định thêm một trang tiêu đề vào quyển sách tái bản, bỏ phần mật mã đi, đổi thành ảnh chụp màn hình lời tỏ tình được trực tiếp tính ra bằng đoạn mã. Trước khi rời đi, George còn thận trọng khuyên chúng tôi coi anh ấy như lời cảnh báo, đừng nên tùy tiện làm mấy chuyện này với người ngoài nghề.
Chúng tôi cũng cảm thấy rất đáng tiếc.
Trong phòng thí nghiệm không có nhiều trò giải trí, mọi người truyền miệng chuyện lần này để cảnh giác, mãi tới ba ngày sau mới dần không ai nhắc tới nữa…”
Mới đọc được một phần ba đoạn văn bản mà Lịch Duyệt Tinh đã không kìm được phì cười.
Tiếng cười ha ha truyền thẳng vào tai Túc Minh Khiêm.
Túc Minh Khiêm hoang mang nhíu mày: “Chẳng lẽ cái này thật sự không lãng mạn?”
Lịch Duyệt Tinh: “Ha ha ha, lãng mạn cái khỉ gió, kiểu đàn ông này may lắm mới kiếm được vợ, chứ không ế là cái chắc…” Hắn đang cười dở, đột nhiên nhớ lại, “Nhắc tới thì, tên cuốn sách “Thời đại cách mạng” nghe có vẻ quen quen.”
Túc Minh Khiêm: “Có lẽ bạn từng đọc quyển sách này rồi chăng.”
Sao có thể chứ.
Đây là cốt truyện trong game mà, làm sao mà mình từng đọc qua được…
Lịch Duyệt Tinh nghĩ thế.
Nhưng hắn cẩn thận suy ngẫm, chợt nhớ ra.
Trong đống sách mình mua lần này, hình như thật sự có quyển sách tên “Thời đại cách mạng”.
Quảng cáo của quyển sách này còn chém gió dữ dội, bảo là đưa ra dự đoán chuẩn nhất đối với sự phát triển của AI trong năm mươi năm tới…
Để nghiệm chứng trí nhớ của mình, Lịch Duyệt Tinh mở gói hàng trên đất. Hắn mở ra, thật sự tìm được cuốn “Thời đại cách mạng”.
Chuyện này…
Lịch Duyệt Tinh tiện tay tắt giọng nói, đặt điện thoại lên bàn trà rồi lẩm bẩm: “Hay là lúc viết kịch bản này, tác giả của kịch bản gốc cố ý kèm tư liệu hiện thực vào chăng?”
Hắn nói rồi rút quyển sách ra, thuận tay giở bìa nhìn trang tiêu đề.
Trên trang tiêu đề có một bức ảnh chụp màn hình, trong màn hình có một văn bản và một hình trái tim nhỏ màu đỏ.
Gửi Mary yêu dấu của anh:
Em đã cùng anh đi qua vực thẳm đau đớn, cho anh sự ủng hộ vô tận. Quãng đời còn lại còn rất dài, anh nguyện đem tất cả lòng trung thành và vinh quang, bện thành vòng nguyệt quế tặng em——George.Warren
Lịch Duyệt Tinh ngẩn người.
Hắn lại liếc nhìn chữ viết và họ tên, sau đó cầm điện thoại lên Baidu tìm kiếm hình ảnh của tác giả này trong vô thức.
Hắn tìm được hình của đối phương trên mạng. Đối phương trông giống hệt người đàn ông tóc vàng trong bức ảnh của game.
… Giống cái gì.
Rõ ràng họ là cùng một người!
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất