Người Yêu 2D

Chương 55: Trong câu chuyện

Trước Sau
o

Một khi thông suốt rồi, mạch suy nghĩ của Lịch Duyệt Tinh thay đổi cực nhanh.

Lịch Duyệt Tinh: “Bé con ơi!”

Túc Minh Khiêm: “Ơi Tây Mộc?”

Lịch Duyệt Tinh: “Nhóc thích chơi game không?”

Túc Minh Khiêm: “…”

Lịch Duyệt Tinh: “Tôi cho nhóc xem game của tôi nhé.”

Túc Minh Khiêm: “???”

Lịch Duyệt Tinh trù tính: “Game có thể giúp con người ta thư giãn, hầy, dạo này áp lực của tôi hơi lớn, nếu như có thể chơi game hai người với nhóc, thả lỏng một chút thì tốt.”

Túc Minh Khiêm: “???”

Hành động của Lịch Duyệt Tinh không thua gì tốc độ suy nghĩ của hắn.

Nếu đã quyết định giúp nhóc tí hon, hiển nhiên tốc độ suy nghĩ của hắn sẽ chuyển sang phải giúp nhóc con như thế nào.

Trước hết, độ thiện cảm là nền tảng của mọi thứ, độ thiện cảm tuyệt đối không thể mất, điều này liên quan đến sự yêu thích và ỷ lại của nhóc con với hắn.

Tiếp theo, bé con đang ở trong game. Giúp con hiểu rõ về những game tương tự game này đồng nghĩa với giúp con nhận thức rõ tình huống của bản thân. Ảnh hưởng của việc biến đổi ngầm này có lẽ tương đối ôn hòa.

Cuối cùng, nếu bé con là người thật, vậy thì sau khi biết nguyên nhân con vào game, phải hành động thận trọng, không được tiết lộ quá nhiều cho người khác, cố gắng chơi game nhiều, mở khóa nhiều mảnh vỡ ký ức hơn!

Ba quy tắc cơ bản đã được vạch ra.

Lịch Duyệt Tinh tiến hành lần suy nghĩ sâu thứ hai.

Hiện giờ độ thiện cảm đã được 137, tăng khá nhanh. Kể từ khi mua máy tưới nước lại có giá tuần san tự phục vụ, nhóc con ngắm máy tưới nước, đọc tập san, dù hắn không làm gì, độ thiện cảm cũng tăng với tốc độ 50~100 điểm mỗi ngày.

Với cơ sở này, hắn có thể dễ dàng đạt chỉ tiêu 1000 độ thiện cảm vào cuối tháng mười một hoặc đầu tháng mười hai.

Không biết sẽ có phần thưởng gì sau khi độ thiện cảm đạt 1000.

Cộng thêm “Cửa sổ mở ra bên ngoài”.

Lịch Duyệt Tinh không nhịn được lấy vật phẩm này ra khỏi ba lô game.

Kết hợp với suy đoán mới nhất của hắn, mấy chữ “thông tới hiện thực” trong chú thích của cửa sổ bỗng chốc trở nên có ý nghĩa sâu xa hơn.

Chỉ không biết trong điều kiện tiên quyết để sử dụng đạo cụ, “đạt được điều kiện ẩn” rốt cuộc là loại điều kiện ẩn gì.

Lịch Duyệt Tinh lẩm bẩm: “Con game vứt đi này chả cho gợi ý chính xác gì cả…”

Túc Minh Khiêm tai thính nghe thấy: “Con game vứt đi?”

Lịch Duyệt Tinh bừng tỉnh: “Ặc, ý tôi là ——”

Hắn tìm một vòng chung quanh, chạm mắt tới máy chủ kết nối tivi, vội chụp trò chơi đang chiếu, nói với nhóc con: “Tôi đang nói con game vứt đi này, phát triển bao nhiêu là game hai người thú vị lắm, mà tôi lại thui thủi một mình, bé con à ——”

Hắn gọi một tiếng dạt dào tình cảm, đầy thâm ý.

“Bởi thế, nhóc có muốn một cái… máy chơi game có thể chơi chung với tôi không?”

Túc Minh Khiêm không hề muốn có máy chơi game. Cậu cảm thấy hôm nay Lịch Duyệt Tinh cứ kỳ kỳ quái quái.

Cậu do dự một lát: “Tây Mộc à, hôm qua bạn chưa viết đủ sáu nghìn chữ hả?”

Lịch Duyệt Tinh chậm tiêu: “Tất nhiên là tôi viết đủ rồi.”

Túc Minh Khiêm thắc mắc: “Vậy hôm nay bạn không định viết sáu nghìn chữ à?”

Lịch Duyệt Tinh: “Tất nhiên là có chứ. Nhưng dù gì bây giờ mới giữa trưa, không vội.”

Túc Minh Khiêm hỏi với vẻ nghi ngờ: “Nếu không làm chuyện xấu, vậy tại sao bạn cứ cố dời sự chú ý của tôi?”

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Túc Minh Khiêm nói thẳng: “Tôi không có quá nhiều nhu cầu về game, cũng không hiểu biết nhiều.”

Lịch Duyệt Tinh: “…”

Sự im lặng kéo dài từ bên kia khiến Túc Minh Khiêm hơi bất an.

Cậu xem lại thái độ của mình, cảm thấy lời từ chối vừa rồi có lẽ trực tiếp quá khiến Tây Mộc đau lòng. Vậy nên cậu giảm tông giọng, nhượng bộ, đồng ý với đề nghị của đối phương: “Có điều nếu bạn muốn thảo luận một số nội dung mã hiệu cốt lõi của game, vậy tôi có thể đi tìm tài liệu ở phương diện này rồi trao đổi với bạn.”



Lịch Duyệt Tinh: “…”

Nhưng anh không muốn thảo luận với nhóc nội dung mã hiệu cốt lõi của game. Anh chỉ muốn nhóc biết hoàn cảnh nhóc đang ở rất giống game thôi.

Đời người thật là gian nan.

Mà hắn còn phải cười chấp nhận: “Được, được, nhóc nghĩ chu đáo quá. Chúng ta tiến từng bước một, trước hết hiểu bản chất của game, sau đó mới hiểu ý tưởng của game…”

***

Kết quả thử lần đầu không quá tốt song cũng không quá tệ.

Dù sao thì cuối cùng cũng thành công dời một phần chú ý của nhóc con sang trò chơi.

Có khởi đầu, con đường tiếp theo sẽ dễ đi hơn, chỉ cần tiếp tục cẩn thận, thận trọng từng bước là được.

Nhưng cảm giác cẩn thận này dù sao cũng khiến người ta ngột ngạt.

Vật cực tất phản*.

*Vật cực tất phản: sự vật phát triển đến cực điểm thì sẽ chuyển hoá theo hướng ngược lại

Trong tiểu thuyết, Lịch Duyệt Tinh hoàn toàn bung lụa, ngòi bút xoay chuyển, trực tiếp đánh thức Tồn Tinh vốn phải ngủ một khoảng thời gian mới tỉnh, đồng thời vui vẻ viết vở kịch đối thủ cho Túc Minh Khiêm và Tồn Tinh.

【Thế giới mới, nguy cơ rải rác khắp nơi.

Một trận chiến bất ngờ đã được Túc Minh Khiêm giải quyết. Cậu nấp sau núi đá thở phào nhẹ nhõm, ấn tay lên vết thương trên eo, kiểm kê chiến lợi phẩm của mình.

Cậu không hề phát hiện, cùng với máu tươi chảy xuống, miếng đồng gỉ trên người mình lóe lên ánh sáng đen】

—— “Cửu Độ”.

【Túc Minh Khiêm vô cảm băng bó vết thương của mình ở nơi ẩn náu.

Mùi máu thuộc về cậu khuếch tán trong không khí.

Ánh đen của miếng đồng gỉ lập lòe liên tục.

Đột nhiên, miếng đồng bị một lớp ánh sáng màu đen lờ mờ bao phủ toàn bộ, giọng nói trầm mà lại xa xăm vang lên lần nữa: “Nhân loại, cậu nhỏ yếu quá, lúc nào cũng bị thương. Lần nào cậu bị thương là ta lại bị cậu đánh thức lần đó, cậu quấy rầy giấc ngủ của ta… Ta quyết định trừng phạt cậu!”】

—— “Cửu Độ”.

【Một màn sương đen to bằng nắm tay, giống ngôi sao màu đen xuất hiện trước mắt Túc Minh Khiêm.

Tồn Tinh nhảy trái nhảy phải, cuối cùng đáp xuống đầu cậu, trầm giọng nói: “Nhân loại, ta trừng phạt cậu, lập tức tìm cho ta thứ thú vị nhất Trái Đất. Mau lên!”

Túc Minh Khiêm: “…”

Xém chút nữa cậu không kìm được biểu cảm của mình】

—— “Cửu Độ”.

【Yêu cầu của Tồn Tinh càng ngày càng nhiều.

Hắn không còn là Tồn Tinh vừa mới tỉnh lại, chẳng biết gì về Trái Đất nữa.

Hắn đã học được cách yêu cầu cụ thể Túc Minh Khiêm mang đồ về cho mình.

Nhỏ như máy chơi game, lớn như máy bay đại bác và tên lửa đạn đạo.

Túc Minh Khiêm thỏa mãn yêu cầu nhỏ của hắn, đồng thời bảo với hắn mình hết cách với thứ lớn.

Tồn Tinh vô cùng bất mãn.

Đối phương: “Vô dụng. Thôi vậy, cậu mua kem về đây cho ta, ta muốn hai viên, một viên sô cô la, một viên sữa.”

Túc Minh Khiêm đang chạy nạn: “…”

Cậu thật sự muốn đập vỡ cái đầu chó của tinh cầu đen.

Nhưng cậu vẫn thỏa mãn yêu cầu của tinh cầu đen, mua cho hắn cây kem hai viên.

Tinh cầu đen lại biến thành sương đen, xoay vòng quanh cây kem.

Túc Minh Khiêm chỉ nghe thấy tiếng choang choang phát ra từ trong sương đen, chưa tới hai phút, sương đen đã biến trở lại thành tinh cầu đen, nhảy tới kẻ địch.

Tồn Tinh: “Rồi, ném kem đi.”

Túc Minh Khiêm vô thức làm theo.

Cây kem va chạm với kẻ địch.



Ầm——

Bông tuyết nở rộ như hoa.

Tất cả kẻ địch lao tới đều bị đóng băng thành khung cảnh tuyệt đẹp bừng bừng sức sống】

—— “Cửu Độ”.

Một loạt tình tiết được phát triển chặt chẽ.

Lịch Duyệt Tinh viết rất thoải mái, độc giả đọc truyện có vẻ cũng rất vui vẻ.

Tag về nhân vật Tồn Tinh gần như được cập nhật mỗi ngày một lần, mỗi tag đều tràn đầy trí tuệ.

# đề cử tiểu công Tinh Tinh #

# bậc thầy thủ công #

# cho tôi chút linh cảm, mau lên #

Ngay cả độc giả nam cũng bắt đầu đùa giỡn:

“Tôi thấy Tồn Tinh mới là nam chính trụ cột, đồng ý thì bắt tay”

“Gái Khiêm vốn đẹp mạnh thảm vừa đụng phải Tồn Tinh, phong cách thay đổi bất ngờ”

“Há há há há gái Khiêm bị hại bởi tin đồn thất thiệt, mới đầu cực kỳ nghiêm túc đánh quái chạy trốn, giữa chừng tự nhiên hô to, lý do là: “Mọi người chờ đã, tôi có việc gấp, phải đi mua hai viên kem!”

Mà lúc này, Lịch Duyệt Tinh cũng viết tới tình tiết tương đối quan trọng.

Dạo này hắn vẫn luôn tự hỏi về đạo cụ cửa sổ mở ra bên ngoài, lần nào nghĩ tới đạo cụ này cũng cảm thấy một cánh cửa sổ sẽ mở ra trên app điện thoại, sau đó bé con ngã ra khỏi cửa sổ, rơi vào lòng bàn tay hắn.

Vậy là hắn có thể đùa giỡn bé con trong hiện thực rồi!

Lịch Duyệt Tinh càng nghĩ càng thấy chộn rộn, càng chộn rộn lại càng kích động.

Vì vậy, hắn quyết định, chuyện chưa đạt được ngoài được thì làm cho đã nghiền trong tiểu thuyết trước đã.

【Túc Minh Khiêm ngã xuống đất, máu phủ kín đôi mắt cậu.

Thế giới trong mắt cậu dần dần đổi màu…

Thế giới thật sự đang đổi màu.

Trong không gian này, thế giới rực rỡ sắc màu biến thành đen trắng, trở nên cổ xưa.

Vô số sương đen bốc lên từ mặt đất.

Sương đen tạo thành hình người, bóng dáng mơ mơ hồ hồ ấy đứng trước mặt Túc Minh Khiêm.

Đằng sau cậu, màn sương đen còn sót lại tựa như một đóa hoa nở rộ, lại giống bàn tay cực kỳ to lớn, chầm chậm nâng cậu lên khỏi mặt đất.

Giọng nói hỗn loạn vang lên bên tai của các sinh vật tại không gian này, trong giọng nói còn có lời thì thầm thăm thẳm tựa ma quỷ:

“Cậu ấy là của ta”

Sau đó, thế giới lập thể trở nên bằng phẳng.

Thế giới bằng phẳng bắt đầu sụp đổ.

Chỉ có Túc Minh Khiêm bị sương đen bao quanh và bóng người đen nhạt đứng trước mặt cậu, là lập thể và sống động】

—— “Cửu Độ”.

Tình tiết này vừa xuất hiện, các độc giả lại bị sốc lần nữa!

Độc giả nam: “?!”

Độc giả nữ: “?!”

Cùng ngày chương mới được đăng, trên Weibo bất ngờ xuất hiện một fanart của “Cửu Độ”.

Một họa sĩ vẽ fanart đăng ảnh.

Nguyệt Kiến Hoa: “#Tinh Tú ## Cửu Độ # chương hôm nay mlem quá, thích mê cảm giác của cặp này ấy, không vẽ họ không được (づ ̄3 ̄)づ╭~. [ảnh]”

 

------oOo------

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau