Người Yêu 2D

Chương 99: Tôi tặng em trái tim và những vì sao

Trước Sau
o

Bên trong thế giới Cửu Độ, hai người tiếp tục thăm dò sau khi chơi một lúc.

Có thể làm bất cứ điều gì trong game.

Lịch Duyệt Tinh biến ra một đôi cánh dài hẹp, mắc sau lưng Túc Minh Khiêm.

Hắn vỗ nhẹ cái đã bay tới giữa không trung, rồi dùng sức, gió bỗng ùa tới, trở thành ngàn vạn cánh tay vây dưới người bọn hắn, giúp bọn hắn bay lượn tự do trên bầu trời.

Thành phố rộng lớn và tòa nhà vĩ đại thu nhỏ lại khi họ bay lên cao. Mỗi lúc một nhiều công trình và cảnh quan đường phố hiện ra trước mắt.

Dị thú với hình thù kỳ lạ nằm rạp trong thành phố, cảnh quan huyền diệu lơ lửng trên bầu trời, còn nhìn thấy một vài người mặc pháp bào tạt qua thành phố, bày pháp trận trên những con đường và bên ngoài tòa nhà sập, tu sửa chắp vá.

Nhưng bên cạnh những thứ thú vị ấy, Lịch Duyệt Tinh còn nhìn thấy thứ không được thú vị cho lắm.

Tại vùng ven mơ hồ của thành phố, những tòa nhà bị ụp tường không khí, linh thú và người đờ đẫn bay qua không trung.

Bay lên, chút ít mới lạ khi vào game đã biến mất. Lịch Duyệt Tinh chợt nhận ra, thế giới mà hệ thống tạo ra lại có thể giúp hắn xem xét tiểu thuyết của mình bằng một cách hết sức trực quan, đồng thời phát hiện chỗ thiếu sót trong đó.

Linh khí, nền văn minh mới, thế giới gốc.

Đây là ba yếu tố quan trọng nhất trong thế giới quan của “Cửu Độ”.

Xung đột và mâu thuẫn giữa ba yếu tố này hết sức dữ dội, khi viết truyện Lịch Duyệt Tinh cực kỳ chú ý điểm này, cũng cố hết sức miêu tả. Nhưng nhìn thế giới được tạo ra dựa trên tác phẩm của hắn, vẫn còn rất nhiều chỗ chưa ưng ý có thể xem xét và đào sâu, chúng sẽ sinh ra những phản ứng hóa học thú vị hơn…

Lịch Duyệt Tinh bay bay rồi lại dừng dừng, suy xét tự hỏi làm sao để làm xuất hiện những phản ứng hóa học thú vị này.

Đây là thế giới mình tạo ra.

Mình muốn dùng trí tưởng tượng tuyệt vời nhất, thái độ nghiêm cẩn nhất, biến nó thành dáng vẻ hoàn hảo nhất.

Bởi nó là tuyệt nhất!

Lịch Duyệt Tinh suy tính một cách chắc chắn mà tự tin, cho nên khi có tiếng chuông vang lên, một dòng nhiệm vụ được đổi mới trước mắt hai người.

【Tuyến nhiệm vụ chính】: Xin hãy tới cảng hàng không thành phố, lên phi thuyền.

Lịch Duyệt Tinh chỉ lướt qua rồi lạnh lùng tắt đi.

Túc Minh Khiêm hoang mang: “Mình không đi theo nhiệm vụ hả Tây Mộc? Nếu nhiệm vụ lần này thất bại, văn minh ngoài hành tinh sẽ hủy diệt Trái Đất đúng không?”

Lịch Duyệt Tinh hờ hững: “Đúng là trong tiểu thuyết thiết lập như thế thật. Nhưng vào game rồi còn ai đi theo tuyến chính nữa, thất bại thì thất bại thôi, dù sao thất bại rồi cũng có thể thiết lập lại, niềm vui chơi game ấy là không đi con đường thông thường, chúng mình cứ chơi mấy thứ thú vị trước đã…”

Hắn mang Túc Minh Khiêm bay lên không trung.

Ô tô biến thành con kiến, nhà cao tầng hóa thành đồ chơi, thành phố như mô hình trên sa bàn, nhỏ mà lung linh.

Hắn dạo một vòng trên bầu trời, chợt nảy ra một ý tưởng thần kỳ, chẳng mấy chốc, hắn quyết định thực hiện ý tưởng này!

Lịch Duyệt Tinh: “Minh Khiêm!”

Túc Minh Khiêm: “Vâng?”

Lịch Duyệt Tinh nhắm bay tới một tòa tháp pháp sư lơ lửng trên không trong thành phố. Nhìn từ bên ngoài, nó giống như một tổ ong khổng lồ, pháp sư ra ra vào vào tựa những con ong thợ cần mẫn bận rộn, là chiến lợi phẩm có được sau khi đánh bại nền văn minh đổ bộ thứ hai.

Hắn thả Túc Minh Khiêm trên tháp pháp sư, nói với cậu: “Có một ý tưởng tôi muốn tới đằng trước nghiệm chứng thử, em chờ ở đây một lát nhé.”

Túc Minh Khiêm không có ý kiến. Cậu cảm thấy rất hứng thú với tháp pháp sư dưới người, đang định nghiên cứu một chút.

Hai người tách ra hành động, Túc Minh Khiêm dòm cửa, tiến vào trong tháp pháp sư. Lịch Duyệt Tinh thì lại bay về phía trước, sau khi chọn vị trí thích hợp nhất từ trên xuống dưới trái trái phải phải, hắn giăng mình lên bề ngoài một tòa nhà cao tầng.

Cảm giác này vô cùng kỳ diệu.

Như thể mình đã biến thành một lớp màng, rất mỏng rất lớn, nhưng không dễ bị chọc thủng…

Lịch Duyệt Tinh nghĩ thế.

Hắn bắt đầu dùng sức, vất vả như ngày bé nhổ củ cải. Hắn nhổ tận gốc tòa nhà khỏi mặt đất, đoạn ôm nó dời tới vị trí đã chọn, nhét mạnh, sâu xuống mặt đất.

Hai tiếng “ầm” vang lên, đất núi rung chuyển.

Mà Lịch Duyệt Tinh đã vui sướng tia được mục tiêu kế tiếp của mình. Rốt cuộc hắn cũng được tự trải nghiệm niềm sảng khoái của người có siêu năng lực dỡ bỏ thành phố một cách bạo lực rồi.

Đương nhiên——còn có thể để người của cả thành phố thậm chí toàn thế giới xem mình phát cơm chó!

***

Tháp pháp sư lơ lửng giữa không trung khó nghe thấy tiếng ồn trên mặt đất, đương nhiên cũng không cảm nhận được chấn động.

Khi phát hiện có điều bất thường, phần lớn pháp sư trong tháp đều tụ tập trước cửa sổ nhìn xuống xung quanh, còn có vài lời xì xào được thiết lập sẵn thổi tới theo gió:

“Xảy ra chuyện gì thế?”

“Có vụ nổ trên mặt đất à?”

“Văn minh cơ giới đổ bộ Trái Đất rồi?”

Xuất phát từ sự tò mò, Túc Minh Khiêm cũng chạy tới mép cửa sổ. Cậu thờ ơ nhìn xuống, trông thấy một khoảng trống lớn đầy hố ở trung tâm thành phố, ở giữa khoảng trống xuất hiện một chữ được tạo thành từ các tòa nhà cao tầng cốt thép.

Nó đứng lặng đấy, chấn động hùng vĩ, ngang ngược tuyên bố với cả thế giới:

L, O, V, E.

Sau đó, sương bay lên từ trong chữ này, dần hình thành một bóng người xám nhạt.

Bóng người xoay tròn trong không trung, dừng trên đống cao ốc, dang rộng vòng tay về phía tháp pháp sư ở đằng xa, như thể mang theo cả chữ, cả thành phố, gộp cả toàn thế giới này cùng bay về phía Túc Minh Khiêm ——



Túc Minh Khiêm ngạc nhiên nhìn, mãi đến khi có tiếng “cạch”, một chiếc còng tay sáng như bạc lóe ánh chớp đeo lên cổ tay cậu.

Túc Minh Khiêm ngơ ngác: “Có chuyện gì vậy?”

Cảnh sát mặt đen cầm còng tay quát một tiếng: “Cậu và thú triệu hồi của cậu làm ảnh hưởng trật tự công cộng, gây thiệt hại nặng nề cho tài sản chung, giờ hãy theo bọn tôi về đồn cảnh sát nhận thẩm vấn!”

Nhưng bởi trong truyện của Lịch Duyệt Tinh không hề miêu tả cảnh thẩm vấn tại đồn cảnh sát, nên cả hai không bị đưa về đồn thật.

Thế nên sau khi cảnh sát xuất hiện không bao lâu, Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm chỉ thấy trước mắt tối sầm lại, chờ cảnh vật hiện ra lần nữa, bọn họ đã quay về điểm bắt đầu của game, trên lối đi dài rộng dành cho linh thú.

Lịch Duyệt Tinh cân nhắc: “Chắc đây chính là chết và sống lại trong game, giờ xem ra trắng trợn phá hoại cảnh quan thành phố sẽ trực tiếp kích hoạt cốt truyện giết.”

Nói rồi, hắn bay thẳng lên không trung, bay tới trung tâm thành phố mình cố gắng hồi lâu, tiếc nuối phát hiện những tòa nhà mình vất vả ghép thành chữ đều đã biến mất, thành phố lại trở nên bằng phẳng.

Lịch Duyệt Tinh lấy làm tiếc nhưng không nghiêm trọng lắm.

Bởi vì ngay lúc bắt đầu xây dựng hắn đã nhanh trí mở thiết bị video quay lại mọi thứ!

Chơi đã đời trên mặt đất, còn bất ngờ được trải nghiệm cảm giác tử vong, Lịch Duyệt Tinh chẳng còn lưu luyến nơi đây nữa, trái lại kéo Túc Minh Khiêm cùng đi tới địa điểm nhiệm vụ.

Đã tới lúc lên trời chơi tiếp rồi!

Hai người đi theo tuyến nhiệm vụ chính tới phi thuyền, theo phi truyền lên vũ trụ.

Quá trình này vô cùng đơn giản, làm theo từng bước là được.

Nhưng chờ lên vũ trụ, tình hình lại khác.

Biển sao mênh mông yên tĩnh như nghĩa địa, hàng ngàn hàng vạn chiến hạm của địch xếp hàng trong không gian đen kịt.

Chúng có bề ngoài màu bạc, hình dáng dữ tợn, giống phiên bản phóng đại của bọ ngựa, cơ thể dài hẹp, phần trước nhô lên như lưỡi dao, bên trên phân bố lỗ đen chi chít, tất cả đều là nòng pháo của chiến hạm.

Mà tình hình chiến sự phân bổ như sau.

Nhân loại bên trái, hạm đội bên phải, Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm đứng ở giữa hai phe.

Quả thực rất nổi bật, quả thực rất ngầu lòi, quả thực rất phù hợp với yêu cầu của tiểu thuyết về tạo hình của hai nhân vật chính.

Nhưng đặt vào cảnh thực tế ảo thì tương đương với việc Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm đứng ở tiền tuyến của loài người, trực diện trước vô số chiến hạm như con kiến đối mặt với con voi khổng lồ.

Nhịp tim của nhà khoa học Túc Minh Khiêm làm công việc bàn giấy đập như trống, hơi sợ rồi đấy.

Trống ngực của cây viết Lịch Duyệt Tinh cũng làm công việc bàn giấy đập dồn, hơi sợ rồi đấy.

Túc Minh Khiêm lắp bắp: “Tây, Tây Mộc ơi, game thực tế ảo mà làm thật như thế này có vẻ không ổn lắm nhỉ, sẽ khiến người ta không phân biệt được đâu là thật đâu là ảo mất…”

Lịch Duyệt Tinh giả vờ mình rất bình tĩnh: “Nghe em nói tôi cũng thấy thế, vẫn nên để mọi người phân biệt rõ ràng giữa thật và ảo, ví dụ kẻ địch cản ở trước mặt chúng ta có thể làm cho bớt tinh vi hơn, để chúng nhìn như không tồn tại cùng một thế giới với tụi mình.”

Vừa dứt lời.

Một tia sáng đỏ như lưỡi dao sắc bén đột nhiên lóe lên trong vũ trụ, chém đôi bóng tối, chia cắt tĩnh lặng.

Cuộc chiến khai hỏa!

Túc Minh Khiêm chưa bao giờ trải nghiệm cuộc sống lửa đạn oanh tạc quân tiên phong ngay mắt như thế.

Đầu óc cậu trống rỗng, nháy mắt sợ rụt lại.

Lịch Duyệt Tinh cũng sợ rúm ró!

Thế là hắn hóa cái vèo thành sương mù, bao lấy Túc Minh Khiêm, xoay người chạy.

Lúc này vũ trụ cô quạnh đã bị đủ loại hiệu ứng ánh sáng chói lọi chiếm giữ, đòn tấn công từ hai bên đan thành một tấm lưới năng lượng khổng lồ. Lưới năng lượng bao phủ toàn bộ khu vực chiến đấu từ bốn phương tám hướng, từ trên xuống dưới, từ trái ra sau.

Lịch Duyệt Tinh chạy trốn lần thứ nhất nhưng không ổn, không thể chạy ra khỏi phạm vi chiến đấu, còn bị năng lượng không biết từ đâu đánh trúng nhiều lần.

Nhưng chính vì thế mà hắn chợt nhận ra …

Mặc dù tạo hình của nền văn minh cơ giới trông khá là khủng khiếp, nhưng chúng nó đánh người không hề đau luôn.

Trong game cũng không có cảm giác đau, lúc bị tấn công sẽ chỉ hiện thanh máu giống thanh HP, đoán đại khái nếu laser khủng nhất của đối phương lia qua người hắn, chắc là trừ chưa đến 1% HP.

Nói cách khác, chỉ cần không làm Tank mất não vọt thẳng vào trận doanh, khiến hạm đội này tập kích mình, vậy thì an toàn tính mạng vẫn được đảm bảo.

Phân tích những nội dung này, phút chốc sự tự tin của Lịch Duyệt Tinh đã tăng lên nhiều. Vậy nên hắn không quay đầu chạy trốn mà bọc Túc Minh Khiêm, tới lui bên rìa chiến trường. Mặc dù rất trâu bò nhưng vẫn hèn, chỉ bắn lén, đập một cái là đánh ra một đống xác bụi.

Dưới sự bảo vệ của Lịch Duyệt Tinh, Túc Minh Khiêm chầm chậm hiểu ra, cậu không còn sợ nữa mà bắt đầu suy nghĩ tung skill như nào.

Cảm giác thực sự khá ổn, hơi giống đập chuột chũi, còn có thể điều khiển chuột chũi đánh nhau.

Ừ… Vui ghê!

Cuộc chiến vang trời với hiệu ứng ánh sáng sặc sỡ kéo dài khoảng hai mươi phút. Rốt cuộc Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm cũng diệt xong sinh lực địch cuối cùng, cuộc chiến kết thúc, một hệ thống tính điểm nhảy ra.

【Chiến dịch 】: Chiến dịch cơ giới nền văn minh thứ ba

【Chấm điểm】: Hạng B (cao nhất là SSS)

【Đánh giá】: Bình thường, người chơi hãy kiên trì nỗ lực để đạt được kết quả tốt hơn.

Cái đánh giá bực mình này.

Lịch Duyệt Tinh giần giật khóe miệng, hắn tắt đánh giá, giả vờ chẳng có chuyện gì xảy ra, thản nhiên tranh công với Túc Minh Khiêm: “Thế nào bé cưng? Tôi đánh cũng ổn đúng không, tôi là người chơi kỳ cựu có mười năm kinh nghiệm chơi game đó, kỹ thuật không phải khoác lác, vừa rồi chỉ là màn nhỏ thôi.”

Túc Minh Khiêm cân nhắc.



Pha ban nãy hỗn loạn quá, còn chưa quen skill, cậu lại bất cẩn dùng skill Đọc suy nghĩ lên Lịch Duyệt Tinh.

Cậu nghe thấy:

“Sao hạm đội cơ giới đáng sợ quá vậy á á á”

“Mang bé cưng chạy lẹ chạy lẹ!”

“Ơ? Té ra tụi nó đánh mình không đau, yên tâm không bị mất mặt rồi”

“Mình sẽ núp sau đám đông, nhanh trí tận dụng mọi thứ…”

Nụ cười hiện trên khóe miệng Túc Minh Khiêm.

Cậu cố nhịn, nói: “Ừm, Tây Mộc đánh giỏi lắm, đỉnh tới nỗi làm em sốc luôn ấy.”

Khi đã được công nhận thì Lịch Duyệt Tinh lập tức khiêm tốn: “Thường thôi thường thôi, vẫn còn điểm để cải thiện, đợi tí nữa hai đứa mình farm phó bản này hai ba lần, khoe cho cả thiên hạ biết, đạt được xếp hạng 3S!”

Túc Minh Khiêm: “Được.”

Không chút kề cà, cả hai trực tiếp trở lại điểm ban đầu làm nhiệm vụ lần nữa.

Đã có kinh nghiệm của lần đầu tiên, lần thứ hai thứ ba đơn giản hơn nhiều.

Trình độ chiến đấu của Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm tăng vọt, đánh giá của nhiệm vụ cũng nhanh chóng từ B đến A, từ A lên S.

Tới trình này rồi, Lịch Duyệt Tinh trực tiếp mở video quay lại toàn bộ quá trình.

Hai người sắm vai nhân vật như người thật, nghiêm ngặt dựa theo miêu tả trong tác phẩm, thể hiện khía cạnh đẹp trai nhất của Túc Minh Khiêm và Tồn Tinh.

Màn trình diễn lần này kết thúc, cuối cùng đánh giá 3S cũng khoan thai tới.

Cốt truyện này, kết thúc hoàn hảo!

Sau cốt truyện, hai người ngồi sóng vai trên nóc tàu chiến.

Lịch Duyệt Tinh lặng lẽ nhìn Túc Minh Khiêm, thấy Túc Minh Khiêm không quá để ý đến mình thì lập tức sử dụng skill【Tro tàn】lên mặt trăng cơ giới đằng trước.

Đây là một skill khá thần kỳ, có hai giai đoạn tấn công. Giai đoạn thứ nhất là cố định mục tiêu tấn công thành một bức tranh, giai đoạn thứ hai là biến bức tranh ấy thành tro.

Bây giờ, Lịch Duyệt Tinh đang sử dụng năng lực của giai đoạn một, đóng khung mặt trăng vào trong tranh.

Nhưng skill thất bại.

【Hệ thống phán đoán, mức năng lượng của pháo đài cơ giới lớn hơn mức năng lượng của nhân vật, không thể niêm phong trong tranh 】

 Lịch Duyệt Tinh chưa từ bỏ ý định, thử thêm mấy lần nữa nhưng vẫn chỉ nhận được thông báo thất bại lạnh lùng.

Hết cách, hắn đành phải lén cầu nguyện với hệ thống: “Hệ thống ơi, tao làm bức tranh này không phải cho mình mà là để tặng Minh Khiêm, suy nghĩ vì người yêu, mày vất vả sửa vài trị số ở back-end nhé…”

Tiếng lòng này một lần nữa vang lên rõ ràng trong đầu Túc Minh Khiêm. Cậu ngạc nhiên nhìn Lịch Duyệt Tinh, sợ bị đối phương phát hiện nên lại vội vàng nhìn sang chỗ khác.

Tim cậu đập nhanh hơn, lông mi khẽ cụp xuống che đi đôi mắt lấp lánh của mình, trong lòng cũng cầu nguyện: “Ask ơi, cậu đáp ứng mong muốn của Tây Mộc nhé, tôi rất chờ mong món quà anh ấy muốn tặng tôi…”

Một giây sau.

Khi Lịch Duyệt Tinh sử dụng skill lần nữa, mặt trăng cơ giới lơ lửng trên bầu trời đã thay đổi. Nó chầm chậm tan chảy như sáp bị hơ lửa, lại như thiết bị điện tử bị từ trường làm nhiễu, nhấp nháy chập chờn.

Sau đó nữa.

Từng tia sáng nhỏ giọt từ mặt trăng cơ giới.

Ánh trăng bàng bạc ấy ngưng tụ thành dòng nước hữu hình, tỏa sáng rực rỡ, chảy thẳng tới tấm vải bạt trống trơn trước mặt Lịch Duyệt Tinh, một lần nữa tụ lại thành thực thể trên đó.

Lịch Duyệt Tinh nắm chặt vải vẽ trong tay. Hắn khẽ vươn tay lấy đồng hồ quả quýt Túc Minh Khiêm đeo trước ngực, mở ra, thu nhỏ tấm vải bạt, dán vào trong rồi đóng lại đưa cho Túc Minh Khiêm.

Lịch Duyệt Tinh cười nói: “Tôi tặng em trái tim và những vì sao, chúc mừng sinh nhật em.”

Túc Minh Khiêm nghe thấy hai âm thanh cùng lúc.

Một tiếng bên tai, một tiếng ở đáy lòng, một cái chuyển vào đầu, một cái được cơ thể cảm nhận.

Cậu nhìn Lịch Duyệt Tinh chăm chú hồi lâu, mặc cho tình cảm mãnh liệt lại vừa dịu dàng này chảy tự do trong cơ thể, sau đó mới duỗi tay, nhận lấy chiếc đồng hồ, quý trọng để ở ngực.

Cậu nói: “Em nhận.”

Em sẽ trân trọng nó, không bao giờ đánh mất.

***

Hôm sau, hai người ra khỏi game.

Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm cùng nhau thưởng thức tư thế oai hùng của mình trong game. Sau đấy, Lịch Duyệt Tinh không kìm được suy nghĩ chia sẻ. Hắn cắt ghép video, đăng ký một tài khoản Weibo mới tên “Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao Lừa Nạp”, đăng video này lên rồi lấy acc chính chia sẻ lại.

@Tiêu Đường Tây Mộc: “Wow.”

Sau đó, video này lọt vào mắt công chúng.

Mọi người: “…”

Mọi người: “!!!”

o

------oOo------

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau