Chương 48: Phu quân, có phải em sắp chết rồi không?
Lúc Cao Duy tới đón Liêu Thần Hi, trông thấy gương mặt nhỏ bé trắng bệch uể oải suy sụp thì phát hoảng.
“Sao thế này?” Cao Duy kéo Liêu Thần Hi dậy, người kia mềm oặt dựa vào ngực anh.
“Mang thai.” Jeffrey ngồi ghế phó lái, chào hỏi tài xế Du Tân “Nè, sao đấy Tiểu Tân, đánh nhau với người ta hả?”
Trên mặt Du Tân có một vết xước, một cô gái xinh đẹp vì có nó nên trông có vẻ đáng thương đến lạ.
“Bị chó cắn.” Du Tân bĩu môi, “Không phải Husky.”
Jeffrey cười trêu “Em giải thích gì? Anh có bảo là Husky đâu!”
“Em sợ hai người phía sau bảo em nói xấu con trai họ.” Du Tân khởi động xe hỏi, “Đi đâu đây?”
“Ăn chưa?” Cao Duy nhẹ nhàng hỏi Liêu Thần Hi.
“Không muốn ăn, em uống cà phê xong thấy thật kinh khủng.” Liêu Thần Hi nắm ngón tay Cao Duy, “Phu quân, có phải em sắp chết rồi không?”
Cao Duy cười bóp tay cậu, nói với Du Tân “Tới nhà hàng cháo niêu bên dưới công ty Thần H i đi, em ấy khó chịu ăn cháo sẽ giúp dễ chịu hơn.”
Cháo niêu
“Em không muốn ăn…” Liêu Thần Hi cầm tay Cao Duy cắn.
“Sao mà lại giống con trai em thế này, họ nhà chó hả?” Cao Duy vỗ vỗ cậu, “Không ăn không được.”
“Em phù hết cả người rồi, hai ngày nay phải hạn chế đồ ăn một chút, mai bắt đầu có cả đống việc chờ em đấy, lên hình xấu lắm.”
Thật ra Cao Duy không thấy cậu phù chỗ nào, nhưng dựa theo hai ngày sinh hoạt nghỉ ngơi của hai người thì trạng thái Liêu Thần Hi nhất định sẽ không tốt, đối với bọn anh mà nói, không quan tâm dáng người gầy đến đâu, mặt nhỏ thế nào nhưng lên hình mà xấu thì cũng toi công.
“Vậy cũng phải ăn một chút, sau này có thời gian rảnh thì đi tập gym, hồi mới quen ai nói với anh là thích đọc sách và tập gym hả?”
Liêu Thần Hi bĩu môi “Không biết, ai vậy?”
“Chắc là Husky.” Cao Duy trêu cậu, “Cháo niêu chỗ đó em từng ăn chưa? Cháo hải sản khá ngon.”
“Chưa ăn, sao anh biết dưới công ty em có vậy? Em còn không để ý.”
“Em thì để ý tới cái gì? Cả ngày trong mắt không biết thấy gì nữa!”
Liêu Thần Hi cười khà khà, cắn Cao Duy một cái “Thấy anh đó!”
“Mắc ói!” Jeffrey ngồi phía trước làm bộ nôn mửa, sau đó nói với Du Tân “Tiểu Tân Tân, hay là em theo anh đi, chúng ta cùng buồn nôn bọn họ.”
Du Tân lườm cậu ta “Vị tỷ tỷ này xin đừng làm loạn, muội muội thích đàn ông thứ thiệt!”
Bốn người cùng ăn tối, ngắn ngủi mấy giây từ cửa tới phòng riêng, Liêu Thần Hi đã nghe được vài tiếng chụp ảnh từ camera điện thoại.
Quả nhiên, hai người vừa ngồi xuống, Liêu Thần Hi lướt weibo một cái đã thấy ảnh được tung lên rồi.
Đều một kiểu khen Cao Duy đẹp trai, khen Liêu Thần Hi đáng yêu, khen hai người vừa xứng đôi vừa ngọt ngào.
“Con mắt nào của họ thấy chúng ta ngọt ngào vậy?” Liêu Thần Hi lườm “Không thấy chúng ta rất lúng túng sao? Thật ra là chúng ra đang giả bộ thôi! Mấy người này quả là tuổi trẻ!”
Cao Duy nghe xong cũng chỉ cười, không lên tiếng.
Jeffrey vừa tự rót nước uống vừa bảo “Mấy người còn không thấy ngại hả, bảo là giả vờ yêu đương, kết quả thì sao, mẹ nó, không chỉ yêu thật mà còn làm thật, anh mới là đứa phải lúng túng đây này!”
“Gì đấy?” Du Tân vẫn luôn không nói gì vừa ngửi được mùi drama lập tức tỉnh táo tinh thần, “Giả vờ yêu đương là thế nào?”
“Hai người bọn họ đấy!” Jeffrey uống một ngụm nước cho nhuận giọng, bảo “Lúc mới rộ tin đồn yêu đương là chưa phải thật đâu, lập lờ mà em biết đấy, cuối cùng thì anh ở đây còn chưa biết gì cả, hai người đấy đã lén lút này nọ rồi!”
Du Tân há hốc mồm, không thể tin được hỏi lại “Thật á?”
“Lừa em làm gì! Người một nhà, không cho phép lộ ra ngoài!” Jeffrey kiêu ngạo bảo, “Bà đây có thể gọi là trùm drama, lấy lòng anh, anh sẽ cân nhắc kể thêm cho.”
“Không không không, cái khác không cần, em là fan ruột Duy C!” Du Tân quay lại hỏi Cao Duy “Anh Duy, vậy lúc chúng ta tới thành phố điện ảnh hai người yêu nhau chưa?”
“Chưa.” Cao Duy rót nước cho Liêu Thần Hi, bảo, “Bọn anh sau đó mới chính thức bên nhau.”
“Ôi ông bà ông vải ơi!” Du Tân hít vào một hơi lạnh, “Anh Duy, lòng dạ anh nham hiểm thế! Có phải anh đã để ý Thần Hi từ lâu, vì theo đuổi Thần Hi mới nhận “SH”, giả vờ yêu đương cũng do anh thiết kế?”
“Nào có, em nghĩ cái gì đấy!”Quả thật Cao Duy không dự tính chuyện này, nhìn vẻ mặt Du Tân làm anh cảm thấy rất buồn cười.
Bởi vừa nãy Liêu Thần Hi nôn tới tối tăm mặt mày nên giờ chẳng có chút tinh thần nào, nghe họ nói chuyện cũng là nghe tai này lọt tai kia.
“Không có á? Nhưng mà trước khi tới thành phố điện ảnh ngày nào anh chả treo Thần Hi trên miệng! OMG!” Du Tân nói xong bắt đầu hát, “Ngày ngày đều nhắc em ấy trên đầu môi, rốt cuộc tình yêu thật sự là gì!(1)”
“Đừng hát nữa đừng hát nữa!” Jeffrey gõ cái bát trước mặt Du Tân, “Em gái này, em biết em lạc tông không hả?”
Du Tân thôi không hát nữa, bắt đầu nhìn Cao Duy và Liêu Thần Hi cười khúc khích.
“Tôi không chịu nổi nữa.” Jeffrey uống thêm một ngụm bảo. “Các người, hai người là một đôi, một người là fan CP, không có chỗ cho tôi dung thân!”
Cậu ta đứng dậy đi vệ sinh, nhưng vừa ra khỏi cửa đã thấy Trâu Gia Nghị.
Trâu Gia Nghị mới từ ngoài vào, đúng lúc trông thấy cậu ta.
“Tiểu Âu!” Trâu Gia Nghị vừa thấy Jeffrey là cười đi qua, “Sao em lại ở đây?”
“Ây, anh đừng gọi tên tôi!” Jeffrey đánh nhẹ hắn một cái, “Mấy người Thần Hi ở đây, anh qua chào chào hỏi họ không?”
Cửa phòng chưa đóng kín, Trâu Gia Nghị nhìn qua khe cửa vào trong, người đầu tiên nhìn thấy là Du Tân.
Du Tân ngẩng đầu cũng thấy anh ta, nhất thời đổi sắc mặt.
“Anh không vào, mọi người ăn ngon miệng, anh về sẽ liên lạc với em.” Trâu Gia Nghị nói xong định đi, nhưng cửa phòng mở ra.
“Nhìn thấy tôi liền muốn đi là thế nào?” Du Tân đứng ở cửa, ngữ khí vô cùng lạnh lùng, Jeffrey cau mày không biết chuyện gì xảy ra.
Trâu Gia Nghị sốt ruột bảo “Em có thể đừng làm loạn ở đây không?”
“Tôi làm loạn cái gì?” Du Tân chỉ vết thương trên mặt mình bảo, “Anh nói chỗ này phải làm sao!”
Trâu Gia Nghị nhìn sang, giận đến nghiến răng nghiến lợi “Là thằng ngu kia làm?”
“Đúng vậy, là thằng ngu đấy, anh nói giờ phải làm sao?”
Jeffrey ngơ ngác, túm cánh tay Trâu Gia Nghị hỏi hắn “Chuyện gì vậy?”
Du Tân thấy quan hệ của hai người kia có vẻ không bình thường, chủ động giải thích “Anh ta có một đứa em anh biết không? Là một tên ngu ngốc.”
Cao Duy cũng ra ngoài, nhìn xung quanh, nhận ra có người đang nhìn họ vì vậy kéo hết vào trong.
“Nghĩ gì vậy, ở ngoài ồn ào cái gì?” Cao Duy bảo tất cả ngồi xuống, lần thứ hai đóng chặt cửa phòng.
Liêu Thần Hi vốn còn đang mệt mỏi, vừa thấy Trâu Gia Nghị nhất thời có tinh thần.
“… Ồ, đồ ngu!” Liêu Thần Hi không tiếc lời mắng một câu.
Trâu Gia Nghị đang khó chịu, bị cậu mắng thì mắng lại “Cậu mới ngu!”
Hai người họ ngày trước chưa từng quen biết, nhưng từ sau khi đóng chung một bộ phim quan hệ trở lên vô cùng vi diệu, vì phiên vị mà ê kíp hai bên tuy không chơi xấu hắt nước bẩn vào nhau nhưng từ đó về sau gần như không bao giờ xuất hiện chung, hai người cũng chưa bao giờ đối đầu trực tiếp với nhau, đó là nếu không tính chuyện Liêu Thần Hi gọi điện mắng Trâu Gia Nghị khi hắn và Jeffrey chia tay lúc trước.
“Được rồi, đừng nghịch nữa.” Cao Duy cầm tay Liêu Thần Hi, “Em ngoan ngoãn ăn đi.”
Anh múc cháo cho Liêu Thần Hi, nói với ba người bên kia “Có chuyện gì nhanh chóng giải quyết, Thần Hi còn phải về ngủ.”
“Không có gì.” Trâu Gia Nghị không vui, “Không liên quan đến tôi.”
Jeffrey nghiêm mặt hỏi hắn “Không liên quan đến anh mà anh thấy Tiểu Tân liền trốn?”
“Thật sự không liên quan đến anh!” Trâu Gia Nghị kéo tay Jeffrey, “Tiểu Âu, em còn không tin anh sao?”
“Phụt ha ha ha ha!” Liêu Thần Hi vừa mới nhấp một hớp cháo suýt chút phun ra ngoài, “Tin anh? Anh ấy cũng không phải thằng ngu!”
“Sao thế này?” Cao Duy kéo Liêu Thần Hi dậy, người kia mềm oặt dựa vào ngực anh.
“Mang thai.” Jeffrey ngồi ghế phó lái, chào hỏi tài xế Du Tân “Nè, sao đấy Tiểu Tân, đánh nhau với người ta hả?”
Trên mặt Du Tân có một vết xước, một cô gái xinh đẹp vì có nó nên trông có vẻ đáng thương đến lạ.
“Bị chó cắn.” Du Tân bĩu môi, “Không phải Husky.”
Jeffrey cười trêu “Em giải thích gì? Anh có bảo là Husky đâu!”
“Em sợ hai người phía sau bảo em nói xấu con trai họ.” Du Tân khởi động xe hỏi, “Đi đâu đây?”
“Ăn chưa?” Cao Duy nhẹ nhàng hỏi Liêu Thần Hi.
“Không muốn ăn, em uống cà phê xong thấy thật kinh khủng.” Liêu Thần Hi nắm ngón tay Cao Duy, “Phu quân, có phải em sắp chết rồi không?”
Cao Duy cười bóp tay cậu, nói với Du Tân “Tới nhà hàng cháo niêu bên dưới công ty Thần H i đi, em ấy khó chịu ăn cháo sẽ giúp dễ chịu hơn.”
Cháo niêu
“Em không muốn ăn…” Liêu Thần Hi cầm tay Cao Duy cắn.
“Sao mà lại giống con trai em thế này, họ nhà chó hả?” Cao Duy vỗ vỗ cậu, “Không ăn không được.”
“Em phù hết cả người rồi, hai ngày nay phải hạn chế đồ ăn một chút, mai bắt đầu có cả đống việc chờ em đấy, lên hình xấu lắm.”
Thật ra Cao Duy không thấy cậu phù chỗ nào, nhưng dựa theo hai ngày sinh hoạt nghỉ ngơi của hai người thì trạng thái Liêu Thần Hi nhất định sẽ không tốt, đối với bọn anh mà nói, không quan tâm dáng người gầy đến đâu, mặt nhỏ thế nào nhưng lên hình mà xấu thì cũng toi công.
“Vậy cũng phải ăn một chút, sau này có thời gian rảnh thì đi tập gym, hồi mới quen ai nói với anh là thích đọc sách và tập gym hả?”
Liêu Thần Hi bĩu môi “Không biết, ai vậy?”
“Chắc là Husky.” Cao Duy trêu cậu, “Cháo niêu chỗ đó em từng ăn chưa? Cháo hải sản khá ngon.”
“Chưa ăn, sao anh biết dưới công ty em có vậy? Em còn không để ý.”
“Em thì để ý tới cái gì? Cả ngày trong mắt không biết thấy gì nữa!”
Liêu Thần Hi cười khà khà, cắn Cao Duy một cái “Thấy anh đó!”
“Mắc ói!” Jeffrey ngồi phía trước làm bộ nôn mửa, sau đó nói với Du Tân “Tiểu Tân Tân, hay là em theo anh đi, chúng ta cùng buồn nôn bọn họ.”
Du Tân lườm cậu ta “Vị tỷ tỷ này xin đừng làm loạn, muội muội thích đàn ông thứ thiệt!”
Bốn người cùng ăn tối, ngắn ngủi mấy giây từ cửa tới phòng riêng, Liêu Thần Hi đã nghe được vài tiếng chụp ảnh từ camera điện thoại.
Quả nhiên, hai người vừa ngồi xuống, Liêu Thần Hi lướt weibo một cái đã thấy ảnh được tung lên rồi.
Đều một kiểu khen Cao Duy đẹp trai, khen Liêu Thần Hi đáng yêu, khen hai người vừa xứng đôi vừa ngọt ngào.
“Con mắt nào của họ thấy chúng ta ngọt ngào vậy?” Liêu Thần Hi lườm “Không thấy chúng ta rất lúng túng sao? Thật ra là chúng ra đang giả bộ thôi! Mấy người này quả là tuổi trẻ!”
Cao Duy nghe xong cũng chỉ cười, không lên tiếng.
Jeffrey vừa tự rót nước uống vừa bảo “Mấy người còn không thấy ngại hả, bảo là giả vờ yêu đương, kết quả thì sao, mẹ nó, không chỉ yêu thật mà còn làm thật, anh mới là đứa phải lúng túng đây này!”
“Gì đấy?” Du Tân vẫn luôn không nói gì vừa ngửi được mùi drama lập tức tỉnh táo tinh thần, “Giả vờ yêu đương là thế nào?”
“Hai người bọn họ đấy!” Jeffrey uống một ngụm nước cho nhuận giọng, bảo “Lúc mới rộ tin đồn yêu đương là chưa phải thật đâu, lập lờ mà em biết đấy, cuối cùng thì anh ở đây còn chưa biết gì cả, hai người đấy đã lén lút này nọ rồi!”
Du Tân há hốc mồm, không thể tin được hỏi lại “Thật á?”
“Lừa em làm gì! Người một nhà, không cho phép lộ ra ngoài!” Jeffrey kiêu ngạo bảo, “Bà đây có thể gọi là trùm drama, lấy lòng anh, anh sẽ cân nhắc kể thêm cho.”
“Không không không, cái khác không cần, em là fan ruột Duy C!” Du Tân quay lại hỏi Cao Duy “Anh Duy, vậy lúc chúng ta tới thành phố điện ảnh hai người yêu nhau chưa?”
“Chưa.” Cao Duy rót nước cho Liêu Thần Hi, bảo, “Bọn anh sau đó mới chính thức bên nhau.”
“Ôi ông bà ông vải ơi!” Du Tân hít vào một hơi lạnh, “Anh Duy, lòng dạ anh nham hiểm thế! Có phải anh đã để ý Thần Hi từ lâu, vì theo đuổi Thần Hi mới nhận “SH”, giả vờ yêu đương cũng do anh thiết kế?”
“Nào có, em nghĩ cái gì đấy!”Quả thật Cao Duy không dự tính chuyện này, nhìn vẻ mặt Du Tân làm anh cảm thấy rất buồn cười.
Bởi vừa nãy Liêu Thần Hi nôn tới tối tăm mặt mày nên giờ chẳng có chút tinh thần nào, nghe họ nói chuyện cũng là nghe tai này lọt tai kia.
“Không có á? Nhưng mà trước khi tới thành phố điện ảnh ngày nào anh chả treo Thần Hi trên miệng! OMG!” Du Tân nói xong bắt đầu hát, “Ngày ngày đều nhắc em ấy trên đầu môi, rốt cuộc tình yêu thật sự là gì!(1)”
“Đừng hát nữa đừng hát nữa!” Jeffrey gõ cái bát trước mặt Du Tân, “Em gái này, em biết em lạc tông không hả?”
Du Tân thôi không hát nữa, bắt đầu nhìn Cao Duy và Liêu Thần Hi cười khúc khích.
“Tôi không chịu nổi nữa.” Jeffrey uống thêm một ngụm bảo. “Các người, hai người là một đôi, một người là fan CP, không có chỗ cho tôi dung thân!”
Cậu ta đứng dậy đi vệ sinh, nhưng vừa ra khỏi cửa đã thấy Trâu Gia Nghị.
Trâu Gia Nghị mới từ ngoài vào, đúng lúc trông thấy cậu ta.
“Tiểu Âu!” Trâu Gia Nghị vừa thấy Jeffrey là cười đi qua, “Sao em lại ở đây?”
“Ây, anh đừng gọi tên tôi!” Jeffrey đánh nhẹ hắn một cái, “Mấy người Thần Hi ở đây, anh qua chào chào hỏi họ không?”
Cửa phòng chưa đóng kín, Trâu Gia Nghị nhìn qua khe cửa vào trong, người đầu tiên nhìn thấy là Du Tân.
Du Tân ngẩng đầu cũng thấy anh ta, nhất thời đổi sắc mặt.
“Anh không vào, mọi người ăn ngon miệng, anh về sẽ liên lạc với em.” Trâu Gia Nghị nói xong định đi, nhưng cửa phòng mở ra.
“Nhìn thấy tôi liền muốn đi là thế nào?” Du Tân đứng ở cửa, ngữ khí vô cùng lạnh lùng, Jeffrey cau mày không biết chuyện gì xảy ra.
Trâu Gia Nghị sốt ruột bảo “Em có thể đừng làm loạn ở đây không?”
“Tôi làm loạn cái gì?” Du Tân chỉ vết thương trên mặt mình bảo, “Anh nói chỗ này phải làm sao!”
Trâu Gia Nghị nhìn sang, giận đến nghiến răng nghiến lợi “Là thằng ngu kia làm?”
“Đúng vậy, là thằng ngu đấy, anh nói giờ phải làm sao?”
Jeffrey ngơ ngác, túm cánh tay Trâu Gia Nghị hỏi hắn “Chuyện gì vậy?”
Du Tân thấy quan hệ của hai người kia có vẻ không bình thường, chủ động giải thích “Anh ta có một đứa em anh biết không? Là một tên ngu ngốc.”
Cao Duy cũng ra ngoài, nhìn xung quanh, nhận ra có người đang nhìn họ vì vậy kéo hết vào trong.
“Nghĩ gì vậy, ở ngoài ồn ào cái gì?” Cao Duy bảo tất cả ngồi xuống, lần thứ hai đóng chặt cửa phòng.
Liêu Thần Hi vốn còn đang mệt mỏi, vừa thấy Trâu Gia Nghị nhất thời có tinh thần.
“… Ồ, đồ ngu!” Liêu Thần Hi không tiếc lời mắng một câu.
Trâu Gia Nghị đang khó chịu, bị cậu mắng thì mắng lại “Cậu mới ngu!”
Hai người họ ngày trước chưa từng quen biết, nhưng từ sau khi đóng chung một bộ phim quan hệ trở lên vô cùng vi diệu, vì phiên vị mà ê kíp hai bên tuy không chơi xấu hắt nước bẩn vào nhau nhưng từ đó về sau gần như không bao giờ xuất hiện chung, hai người cũng chưa bao giờ đối đầu trực tiếp với nhau, đó là nếu không tính chuyện Liêu Thần Hi gọi điện mắng Trâu Gia Nghị khi hắn và Jeffrey chia tay lúc trước.
“Được rồi, đừng nghịch nữa.” Cao Duy cầm tay Liêu Thần Hi, “Em ngoan ngoãn ăn đi.”
Anh múc cháo cho Liêu Thần Hi, nói với ba người bên kia “Có chuyện gì nhanh chóng giải quyết, Thần Hi còn phải về ngủ.”
“Không có gì.” Trâu Gia Nghị không vui, “Không liên quan đến tôi.”
Jeffrey nghiêm mặt hỏi hắn “Không liên quan đến anh mà anh thấy Tiểu Tân liền trốn?”
“Thật sự không liên quan đến anh!” Trâu Gia Nghị kéo tay Jeffrey, “Tiểu Âu, em còn không tin anh sao?”
“Phụt ha ha ha ha!” Liêu Thần Hi vừa mới nhấp một hớp cháo suýt chút phun ra ngoài, “Tin anh? Anh ấy cũng không phải thằng ngu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất