Chương 57: Em chờ anh, không cho mặc quần áo
Hoàn toàn không chuẩn bị sẵn sàng – Liêu Thần Hi bị Cao Duy tụt quần, quần ngoài tiện tay ném đi, quần lót còn treo lại trên mắt cá chân.
Cậu vùng vẫy loạn xạ một hồi mới cởi hết quần áo của mình, thở hổn hển bảo “Anh tính mưu sát em à!”
Cao Duy đứng bên giường cởi thắt lưng, cười xấu xa nhìn Liêu Thần Hi trần như nhộng.
“Hôm nay hai ta đổi sang chỗ khác làm đi.” Anh vừa khom lưng cởi quần thì chợt nghe tiếng chuông cửa vang lên.
Cao Duy hít sâu một hơi, đây là lần thứ mấy bị cắt ngang anh cũng không nhớ nữa.
Liêu Thần Hi vội vàng quấn chăn quanh mình, chỉ cửa “Đi mở cửa đi!”
“Em chờ anh, không cho mặc quần áo.” Cao Duy đến gần hôn cậu một cái sau đó kéo quần lên đi mở cửa.
Tới cửa mới chợt nhớ ra camera phòng khách chưa che nên lại quay người mặc áo ba lỗ vào.
Bất đắc dĩ ra mở cửa, vừa mở đã thấy Ngô Dục Lâm mặt lạnh mày nhạt đứng ở ngoài.
“Muộn thế này anh đến làm gì?” Cao Duy thấy là y, nghĩ chắc không phải chuyện gì nghiêm trọng nên trong lòng càng không vui.
Ngô Dục Lâm lườm anh một cái chen vào trong, hỏi “Liêu Thần Hi đâu?”
“Trong phòng ngủ.” Cao Duy đóng cửa, hỏi, “Anh tìm em ấy?”
“Tìm cả hai.” Ngô Dục Lâm lần lượt đi đóng từng cái camera một, đồng thời hỏi, “Hai người không làm chuyện hư hỏng gì đấy chứ? Đến lúc cắt video là anh cắt tốt hơn hay ai cắt cũng được?”
Cao Duy nhớ tới một ngày đầy màu sắc của họ, tuy rằng đã che camera nhưng phỏng chừng âm thanh đều bị ghi lại hết nên bảo “Anh tự cắt đi, tuyệt đối đừng để ai nghe thấy.”
Ngô Dục Lâm nhìn anh đầy thâm ý, sau đó gật đầu.
Cao Duy vào phòng đóng hết camera bên trong, sau đó để Liêu Thần Hi mặc quần áo đàng hoàng ra ngoài.
Đêm nay của hai người hoàn toàn bị gián đoạn, Cao Duy hận đến nghiến răng nghiến lợi, chuẩn bị về mách anh mình để Ngô Dục Lâm cũng phải chịu ấm ức một hồi.
“Anh ấy đến làm gì vậy?” Liêu Thần Hi vừa mặc quần áo vừa nhỏ giọng hỏi.
Thật ra cậu cũng không vui, tuy cậu lo cái mông sẽ đau nhưng mà tên đã lên dây còn bị cưỡng chế thu hồi, thật sự là làm người ta phát điên lên được.
“Không biết.” Cao Duy lại gần hôn Liêu Thần Hi, còn nhẹ nhàng day cắn chóp mũi cậu, “Nghe anh ấy cằn nhằn một lúc vậy, đợi anh ấy đi anh sẽ bồi thường cho em.”
“Khỏi!” Liêu Thần Hi nhanh chóng đứng dậy, “Không cần bồi thường, em không để ý chút nào đâu!”
Liêu Thần Hi phát ngôn vô cùng thiếu quyết đoán, nói xong chạy mất.
Ngô Dục Lâm nhìn thấy cậu thì cười khềnh khệch bảo “Vừa nhìn là biết hai người không làm chuyện tốt! Đợi anh về cắt video tiện tay làm luôn một cái chồng chồng Duy C.AVI* đem bán đầu giá trên mạng, nhất định bán được giá tốt.”
*.AVI là một định dạng file media của microsoft, video dạng này khá nặng nhưng bù lại nó bền, lưu trữ lâu dài, dù copy, cut nhiều lần cũng không làm giảm chất lượng video.
“Hì hì, đạo diễn Ngô anh đừng đùa nữa!” Liêu Thần Hi dứt khoát ngồi khoanh chân trên thảm trải sàn cười với Ngô Dục Lâm.
Ngô Dục Lâm lấy một cái gối dựa trên sô pha đưa cho Liêu Thần Hi “Mông có đau không vậy? Cho cậu đệm!”
“Khỏi!” Mặt Liêu Thần Hi phút chốc đỏ bừng, “Bọn em thật sự không làm gì cả, rất trong sáng!”
“Trong sáng?” Ngô Dục Lâm hiển nhiên không tin.
“Ừa.” Liêu Thần Hi ra sức thể hiện sự chân thành của bản thân mà nói, “Bọn em là tình cảm tinh thần!”
“Cậu điên à!” Ngô Dục Lâm lườm cậu một cái, quay sang Cao Duy vừa mới ra tới nơi, bảo “Liêu Thần Hi vẫn còn nhảy nhót tưng bừng thế này, chú không được à!”
“Em có được hay không em ấy biết là đủ rồi, không nhọc đạo diễn Ngô bận tâm.” Cao Duy dựng thẳng ngón giữa với Ngô Dục Lâm.
“Láo thế nhề!” Ngô Dục Lâm lườm, sau đó mới vào vấn đề chính, “Nói nghiêm túc này, Triệu Gia Kỳ và Trình Thạc ghi hình nốt lần cuối ngày hôm nay sau đó sẽ kết thúc.”
“Hả?” Đó là tổ hai người hôm nay không xuất hiện, Liêu Thần Hi và hai người đó cũng không thân quen gì lắm, nhưng Triệu Gia Kỳ từng diễn cùng cậu, nghe đâu có quan hệ rất tốt với Trâu Gia Nghị, hai người đấy từ sau khi ra mắt đã gọi anh xưng em, cậu và cậu ta cũng không ít lần chạm mặt ở nhiều nơi, nhưng nhiều nhất cũng chỉ chào hỏi rồi lướt qua nhau, chưa từng nói chuyện nhiều.
“Triệu Gia Kỳ đi theo một người phụ nữ giàu có.” Ngô Dục Lâm sờ túi, sau đó hỏi Cao Duy, “Có thuốc lá không?”
“Anh nghĩ sao?” Cao Duy vì chuyện của Vu Tiêu mà đã cai thuốc lá từ lâu.
Ngô Dục Lâm lại hỏi Liêu Thần Hi “Còn cục cưng nhỏ này?”
“Em cũng không có.” Liêu Thần Hi từng hút thuốc, sau đó Jeffrey bảo không tốt cho thanh quản, cả ngày nhìn chằm chằm cậu, lúc mới quay “SH” Liêu Thần Hi ngày nào cũng mang theo thuốc lá điện tử, bây giờ gần như đã cai được rồi.
“Xem ra thói quen sinh hoạt của chúng ta đều thật là tốt!” Cao Duy ngồi xuống cạnh Liêu Thần Hi, ôm vai cậu.
“Thể hiện tình cảm cho anh xem làm cái gì!” Ngô Dục Lâm ra ngoài không mang theo thuốc lá, lúc này phiền không chịu được, thấy bọn cậu thế này lại càng phiền.
“Bọn họ kết thúc sớm chắc sẽ ảnh hưởng tới chương trình đi?” Liêu Thần Hi hỏi.
“Vậy nên mới tìm hai đứa.” Ngô Dục Lâm nhìn thấy hộp kẹo cao su trên bàn cà phê, bỏ ra nhai, “Hai hôm tới thế nào cũng bùng nổ, phòng làm việc bên Triệu Gia Kỳ toàn một đám vô dụng, không áp được chuyện này xuống, người phụ nữ kia đã có gia đình, hơn nữa chuyện này còn dính dáng tới người khác.”
“Người khác?” Liêu Thần Hi theo bản năng nghĩ đến đám hồ bằng cẩu hữu của Triệu Gia Kỳ, người đầu tiên chính là Trâu Gia Nghị.
“Hôm đấy cậu ta bị chụp được, Trâu Gia Nghị cũng ở đó, hơn nữa bên cạnh Trâu Gia Nghị còn dẫn theo một cậu thanh niên, có vẻ là sinh viên đại học, bốn người cùng vào khách sạn, sau chia ra hai phòng.” Ngô Dục Lâm nhìn thoáng qua cậu, “Bọn họ thật sự quá bất cẩn, paparazi bây giờ cả ngày đều nhìn chằm chằm mà còn không chú ý như thế.”
“Bọn họ bị chụp trộm vào hôm nào?” Cao Duy nắm tay Liêu Thần Hi, anh biết cậu đang lo lắng chuyện gì.
“Chủ nhật tuần trước, phim mới của Trâu Gia Nghị đóng máy, đi cùng đoàn phim một lúc sau đó lộ ra ảnh chụp đi cùng Triệu Gia Kỳ.”
Liêu Thần Hi nghe xong đứng dậy bảo Cao Duy “Em đi gọi điện thoại.”
Cao Duy nhanh chóng kéo Liêu Thần Hi lại, ấn cậu vào ngực “Giờ muộn rồi, hơn nữa anh rể không ở cạnh chúng ta, chiều mai chúng ta về, có gì nói chuyện trực tiếp.”
Liêu Thần Hi nhíu chặt lông mày nhìn Cao Duy, Trâu Gia Nghị đã gạt Jeffrey một lần, cậu làm bạn bè không thể giương mắt nhìn Jeffrey ngã hai lần trên cùng một tảng đá được
“Bây giờ em nói cho cậu ấy, cậu ấy sẽ phải làm thế nào? Hơn nửa đêm chạy đi tìm Trâu Gia Nghị, sau đó thì sao? Em yên tâm?” Cao Duy xoa đầu cậu, dịu dàng bảo “Mai quay xong chúng ta sẽ về ngay, em thấy thế nào?”
Liêu Thần Hi do dự một chút, gật đầu.
Ngô Dục Lâm hỏi “Sao đấy?”
“Không sao, anh nói tiếp đi.” Cao Duy kéo Liêu Thần Hi ngồi xuống chờ Ngô Dục Lâm nói tiếp.
“Phía Trâu Gia Nghị dìm xuống, tốn không ít tiền, thời gian tới này cậu ta chắc sẽ phải khiêm tốn một chút. Còn phía Triệu Gia Kỳ thì không còn cách nào, nhân viên công tác tới thương lượng nhưng thương lượng thất bại, nghe nói bên kia nói chuyện hung dữ lắm, bao nhiêu tiền cũng không lấy, quyết tâm tung tin ra ngoài.” Ngô Dục Lâm dựa vào sô pha thổi bong bóng, nói tiếp, “Rất tìm đường chết, hai năm qua cậu ta phát triển khá tốt nhưng một khi bê bối nổ ra toàn bộ coi như bỏ.”
Liêu Thần Hi không có tâm trạng nghe y nói thêm gì nữa, cả đầu đều là phải nói cho Jeffrey như thế nào.
Cao Duy hỏi y “Ê-kíp chương trình định làm gì? Lại tìm một tổ khách mời khác bù vào hay vẫn là hai tổ còn lại tiếp tục thôi?”
“Dựa cả vào hai tổ các cậu, tổ kia là người mới, không hot lắm nên hai người các chú ngàn vạn lần không được xảy ra vấn đề, nếu không anh không tha cho mấy đứa đâu.” Ngô Dục Lâm nói xong, im lặng hồi lâu, sau đó bồi thêm một câu, “Kể cả có vấn đề cũng phải nhịn xuống cho anh, chương trình có tổng cộng 10 tập, bây giờ đã hơn một nửa rồi, đợi đến khi kết thúc hai đứa thích yêu thế nào thì yêu nhưng trong lúc này cấm tuyệt đối rước thêm chuyện cho anh!”
Cậu vùng vẫy loạn xạ một hồi mới cởi hết quần áo của mình, thở hổn hển bảo “Anh tính mưu sát em à!”
Cao Duy đứng bên giường cởi thắt lưng, cười xấu xa nhìn Liêu Thần Hi trần như nhộng.
“Hôm nay hai ta đổi sang chỗ khác làm đi.” Anh vừa khom lưng cởi quần thì chợt nghe tiếng chuông cửa vang lên.
Cao Duy hít sâu một hơi, đây là lần thứ mấy bị cắt ngang anh cũng không nhớ nữa.
Liêu Thần Hi vội vàng quấn chăn quanh mình, chỉ cửa “Đi mở cửa đi!”
“Em chờ anh, không cho mặc quần áo.” Cao Duy đến gần hôn cậu một cái sau đó kéo quần lên đi mở cửa.
Tới cửa mới chợt nhớ ra camera phòng khách chưa che nên lại quay người mặc áo ba lỗ vào.
Bất đắc dĩ ra mở cửa, vừa mở đã thấy Ngô Dục Lâm mặt lạnh mày nhạt đứng ở ngoài.
“Muộn thế này anh đến làm gì?” Cao Duy thấy là y, nghĩ chắc không phải chuyện gì nghiêm trọng nên trong lòng càng không vui.
Ngô Dục Lâm lườm anh một cái chen vào trong, hỏi “Liêu Thần Hi đâu?”
“Trong phòng ngủ.” Cao Duy đóng cửa, hỏi, “Anh tìm em ấy?”
“Tìm cả hai.” Ngô Dục Lâm lần lượt đi đóng từng cái camera một, đồng thời hỏi, “Hai người không làm chuyện hư hỏng gì đấy chứ? Đến lúc cắt video là anh cắt tốt hơn hay ai cắt cũng được?”
Cao Duy nhớ tới một ngày đầy màu sắc của họ, tuy rằng đã che camera nhưng phỏng chừng âm thanh đều bị ghi lại hết nên bảo “Anh tự cắt đi, tuyệt đối đừng để ai nghe thấy.”
Ngô Dục Lâm nhìn anh đầy thâm ý, sau đó gật đầu.
Cao Duy vào phòng đóng hết camera bên trong, sau đó để Liêu Thần Hi mặc quần áo đàng hoàng ra ngoài.
Đêm nay của hai người hoàn toàn bị gián đoạn, Cao Duy hận đến nghiến răng nghiến lợi, chuẩn bị về mách anh mình để Ngô Dục Lâm cũng phải chịu ấm ức một hồi.
“Anh ấy đến làm gì vậy?” Liêu Thần Hi vừa mặc quần áo vừa nhỏ giọng hỏi.
Thật ra cậu cũng không vui, tuy cậu lo cái mông sẽ đau nhưng mà tên đã lên dây còn bị cưỡng chế thu hồi, thật sự là làm người ta phát điên lên được.
“Không biết.” Cao Duy lại gần hôn Liêu Thần Hi, còn nhẹ nhàng day cắn chóp mũi cậu, “Nghe anh ấy cằn nhằn một lúc vậy, đợi anh ấy đi anh sẽ bồi thường cho em.”
“Khỏi!” Liêu Thần Hi nhanh chóng đứng dậy, “Không cần bồi thường, em không để ý chút nào đâu!”
Liêu Thần Hi phát ngôn vô cùng thiếu quyết đoán, nói xong chạy mất.
Ngô Dục Lâm nhìn thấy cậu thì cười khềnh khệch bảo “Vừa nhìn là biết hai người không làm chuyện tốt! Đợi anh về cắt video tiện tay làm luôn một cái chồng chồng Duy C.AVI* đem bán đầu giá trên mạng, nhất định bán được giá tốt.”
*.AVI là một định dạng file media của microsoft, video dạng này khá nặng nhưng bù lại nó bền, lưu trữ lâu dài, dù copy, cut nhiều lần cũng không làm giảm chất lượng video.
“Hì hì, đạo diễn Ngô anh đừng đùa nữa!” Liêu Thần Hi dứt khoát ngồi khoanh chân trên thảm trải sàn cười với Ngô Dục Lâm.
Ngô Dục Lâm lấy một cái gối dựa trên sô pha đưa cho Liêu Thần Hi “Mông có đau không vậy? Cho cậu đệm!”
“Khỏi!” Mặt Liêu Thần Hi phút chốc đỏ bừng, “Bọn em thật sự không làm gì cả, rất trong sáng!”
“Trong sáng?” Ngô Dục Lâm hiển nhiên không tin.
“Ừa.” Liêu Thần Hi ra sức thể hiện sự chân thành của bản thân mà nói, “Bọn em là tình cảm tinh thần!”
“Cậu điên à!” Ngô Dục Lâm lườm cậu một cái, quay sang Cao Duy vừa mới ra tới nơi, bảo “Liêu Thần Hi vẫn còn nhảy nhót tưng bừng thế này, chú không được à!”
“Em có được hay không em ấy biết là đủ rồi, không nhọc đạo diễn Ngô bận tâm.” Cao Duy dựng thẳng ngón giữa với Ngô Dục Lâm.
“Láo thế nhề!” Ngô Dục Lâm lườm, sau đó mới vào vấn đề chính, “Nói nghiêm túc này, Triệu Gia Kỳ và Trình Thạc ghi hình nốt lần cuối ngày hôm nay sau đó sẽ kết thúc.”
“Hả?” Đó là tổ hai người hôm nay không xuất hiện, Liêu Thần Hi và hai người đó cũng không thân quen gì lắm, nhưng Triệu Gia Kỳ từng diễn cùng cậu, nghe đâu có quan hệ rất tốt với Trâu Gia Nghị, hai người đấy từ sau khi ra mắt đã gọi anh xưng em, cậu và cậu ta cũng không ít lần chạm mặt ở nhiều nơi, nhưng nhiều nhất cũng chỉ chào hỏi rồi lướt qua nhau, chưa từng nói chuyện nhiều.
“Triệu Gia Kỳ đi theo một người phụ nữ giàu có.” Ngô Dục Lâm sờ túi, sau đó hỏi Cao Duy, “Có thuốc lá không?”
“Anh nghĩ sao?” Cao Duy vì chuyện của Vu Tiêu mà đã cai thuốc lá từ lâu.
Ngô Dục Lâm lại hỏi Liêu Thần Hi “Còn cục cưng nhỏ này?”
“Em cũng không có.” Liêu Thần Hi từng hút thuốc, sau đó Jeffrey bảo không tốt cho thanh quản, cả ngày nhìn chằm chằm cậu, lúc mới quay “SH” Liêu Thần Hi ngày nào cũng mang theo thuốc lá điện tử, bây giờ gần như đã cai được rồi.
“Xem ra thói quen sinh hoạt của chúng ta đều thật là tốt!” Cao Duy ngồi xuống cạnh Liêu Thần Hi, ôm vai cậu.
“Thể hiện tình cảm cho anh xem làm cái gì!” Ngô Dục Lâm ra ngoài không mang theo thuốc lá, lúc này phiền không chịu được, thấy bọn cậu thế này lại càng phiền.
“Bọn họ kết thúc sớm chắc sẽ ảnh hưởng tới chương trình đi?” Liêu Thần Hi hỏi.
“Vậy nên mới tìm hai đứa.” Ngô Dục Lâm nhìn thấy hộp kẹo cao su trên bàn cà phê, bỏ ra nhai, “Hai hôm tới thế nào cũng bùng nổ, phòng làm việc bên Triệu Gia Kỳ toàn một đám vô dụng, không áp được chuyện này xuống, người phụ nữ kia đã có gia đình, hơn nữa chuyện này còn dính dáng tới người khác.”
“Người khác?” Liêu Thần Hi theo bản năng nghĩ đến đám hồ bằng cẩu hữu của Triệu Gia Kỳ, người đầu tiên chính là Trâu Gia Nghị.
“Hôm đấy cậu ta bị chụp được, Trâu Gia Nghị cũng ở đó, hơn nữa bên cạnh Trâu Gia Nghị còn dẫn theo một cậu thanh niên, có vẻ là sinh viên đại học, bốn người cùng vào khách sạn, sau chia ra hai phòng.” Ngô Dục Lâm nhìn thoáng qua cậu, “Bọn họ thật sự quá bất cẩn, paparazi bây giờ cả ngày đều nhìn chằm chằm mà còn không chú ý như thế.”
“Bọn họ bị chụp trộm vào hôm nào?” Cao Duy nắm tay Liêu Thần Hi, anh biết cậu đang lo lắng chuyện gì.
“Chủ nhật tuần trước, phim mới của Trâu Gia Nghị đóng máy, đi cùng đoàn phim một lúc sau đó lộ ra ảnh chụp đi cùng Triệu Gia Kỳ.”
Liêu Thần Hi nghe xong đứng dậy bảo Cao Duy “Em đi gọi điện thoại.”
Cao Duy nhanh chóng kéo Liêu Thần Hi lại, ấn cậu vào ngực “Giờ muộn rồi, hơn nữa anh rể không ở cạnh chúng ta, chiều mai chúng ta về, có gì nói chuyện trực tiếp.”
Liêu Thần Hi nhíu chặt lông mày nhìn Cao Duy, Trâu Gia Nghị đã gạt Jeffrey một lần, cậu làm bạn bè không thể giương mắt nhìn Jeffrey ngã hai lần trên cùng một tảng đá được
“Bây giờ em nói cho cậu ấy, cậu ấy sẽ phải làm thế nào? Hơn nửa đêm chạy đi tìm Trâu Gia Nghị, sau đó thì sao? Em yên tâm?” Cao Duy xoa đầu cậu, dịu dàng bảo “Mai quay xong chúng ta sẽ về ngay, em thấy thế nào?”
Liêu Thần Hi do dự một chút, gật đầu.
Ngô Dục Lâm hỏi “Sao đấy?”
“Không sao, anh nói tiếp đi.” Cao Duy kéo Liêu Thần Hi ngồi xuống chờ Ngô Dục Lâm nói tiếp.
“Phía Trâu Gia Nghị dìm xuống, tốn không ít tiền, thời gian tới này cậu ta chắc sẽ phải khiêm tốn một chút. Còn phía Triệu Gia Kỳ thì không còn cách nào, nhân viên công tác tới thương lượng nhưng thương lượng thất bại, nghe nói bên kia nói chuyện hung dữ lắm, bao nhiêu tiền cũng không lấy, quyết tâm tung tin ra ngoài.” Ngô Dục Lâm dựa vào sô pha thổi bong bóng, nói tiếp, “Rất tìm đường chết, hai năm qua cậu ta phát triển khá tốt nhưng một khi bê bối nổ ra toàn bộ coi như bỏ.”
Liêu Thần Hi không có tâm trạng nghe y nói thêm gì nữa, cả đầu đều là phải nói cho Jeffrey như thế nào.
Cao Duy hỏi y “Ê-kíp chương trình định làm gì? Lại tìm một tổ khách mời khác bù vào hay vẫn là hai tổ còn lại tiếp tục thôi?”
“Dựa cả vào hai tổ các cậu, tổ kia là người mới, không hot lắm nên hai người các chú ngàn vạn lần không được xảy ra vấn đề, nếu không anh không tha cho mấy đứa đâu.” Ngô Dục Lâm nói xong, im lặng hồi lâu, sau đó bồi thêm một câu, “Kể cả có vấn đề cũng phải nhịn xuống cho anh, chương trình có tổng cộng 10 tập, bây giờ đã hơn một nửa rồi, đợi đến khi kết thúc hai đứa thích yêu thế nào thì yêu nhưng trong lúc này cấm tuyệt đối rước thêm chuyện cho anh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất