Nguyên Huyết

Chương 167: Truyền thừa

Trước Sau
Cái chết của Thân Vương và sự biến mất của Công tước có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau, Công tước biến mất còn có thể che đậy, Thân Vương ngã xuống lại là chuyện chấn động thế giới, người người đều biết!

Thân Vương mà Tịch Ca giết chết, phạm vi thế lực nằm ở phía Tây thế giới, cho nên gã được xưng là “Tây Chúa tể”.

Tây Chúa tể mới ngã xuống cùng lắm mới một tiếng đồng hồ, tin tức đã truyền đến tai ba vị Thân Vương còn lại.

Ngay khi nhận được tin, vui sướng nổ vang trong đầu bọn họ!

Ba vị Thân Vương này đưa ra quyết định cùng một lúc.

Bọn họ đi đến một nơi, quan sát cùng một thứ, rồi gặp gỡ nhau.

Đây là nơi nằm dưới lòng đất mười ba nghìn mét, trong lòng một ngọn núi lửa đã chết, được xưng là nơi gần nhất với địa ngục.

Dưới đáy cái miệng sâu khổng lồ, mặt đất phủ kín những khe nứt, này đó khe nứt giăng khắp nơi, tất cả đều là rãnh sâu do magma nóng chảy tạo nên.

Sau đó những cái rãnh này được cải tạo lại.

Bọn họ đã đào một huyết trì (bồn máu) thật lớn ở chính giữa.

Mỗi ngày đều có máu tươi từ bốn phía đổ đến, bất kể ngày đêm. Máu của vô số người lấp đầy huyết trì.

Phía trên huyết trì, còn có một khối tinh thể nửa ngưng tụ.

Tinh thế này ở trong một vật chứa trong suốt. Một đường ống tinh tế nối với vật chứa, máu trong huyết trì lại được đưa vào bên trong thông qua đường ống, nuôi dưỡng tinh thế đang bán ngưng tụ này.

Đây là nguyên tinh của Rhein.

Lúc bị lấy đi Nguyên huyết, Rhein đã có cấp bậc cao hơn Công tước, thấp hơn Thân Vương, cũng bởi vậy nên hình thái của Nguyên huyết rất độc đáo, đang trong trạng thái nữa ngưng tụ.

Ba vị Thân Vương nhìn chăm chú vào huyết trì.

Ánh mắt tham lam của bọn họ tập trung tại trên khối nguyên tinh kia.

Khối nguyên tinh này quả thật có điểm đặc thù so với huyết tộc, khối nguyên tinh này lóe ra đốm sáng nhỏ vụn, hơn nữa chúng còn là ánh sáng trắng thuộc về quang minh!

Đây là bí mật giấu trong huyết mạch Rhein.

Còn là bí mật mà Rhein mang ra từ thánh địa —— Bí mật của Cain!

Khoảnh khắc nhìn thấy đốm sắng trắng, bốn vị Thân Vương đều chắc chắn như thế.

Nhưng nguyên tinh chỉ có một, bí mật cũng chỉ có một.

Mà có tận bốn người muốn phân chia nguyên tinh và bí mật —— đương nhiên, hiện giờ chỉ còn lại ba.

Không phải bọn họ chưa từng nghĩ tới việc giải quyết những kẻ khác để độc chiếm bí mật, mỗi một Thân Vương đều từng nghĩ đến khả năng này vô số lần, nhưng qua bao nhiêu năm tháng, thế cục của thế giới Hắc Ám tựa như ao tù nước đọng, không thể lay chuyển, bất kể là Thân Vương nào, cũng đều không chắc chắn giết chết được những Thân Vương còn lại.

Cho nên bọn họ vẫn có thể ngồi xuống và thỏa thuận trong hòa bình.

Bốn vị Thân Vương nuôi dưỡng nguyên tinh của Rhein trong huyết trì.

Bọn họ chờ mong một tương lai, nguyên tinh được máu tẩm bổ đủ để chia đều cho bốn người —— hoặc là ngày nào đó, mình có thể giết chết những kẻ còn lại!

Nhưng hiện giờ, cục diện đã thay đổi…

Ba vị Thân Vương lẳng lặng đứng trước huyết trì, lên tiếng sau khoảng thời gian trầm mặc ngắn ngủi.

“Rhein trở lại.”

“Orwell đã chết.”



“Sau khi Orwell chết, Rhein sẽ trở thành Thân Vương mới.”

“Hắn còn mang theo đồng bạn, có thể giết chết Thân Vương chỉ có Thân Vương… Đồng bạn của hắn cũng nhất định là Thân Vương.”

“Hai Thân Vương.”

“Mà chúng ta thì có ba người.”

“Trận này ưu thế về phe chúng ta.”

Ba người nói tới đây, đề tài coi như chấm dứt. Bọn họ lại mở đầu một đề tài mới.

“Rhein đến, không thể để hắn chạy thoát lần nữa.”

“Nếu nuôi dưỡng hắn, nguyên tinh trong cơ thể hắn sẽ sinh trưởng càng nhanh.”

“Hiện giờ hắn đã là Thân Vương, có lẽ đủ chia cho cả ba chúng ta.”

Tiếng cười trầm thấp vang lên, không ai để ý tới Orwell đã chết, bọn họ tiếp tục thảo luận.

“Địa bàn của Orwell chúng ta chia đều.”

“Địa bàn thì hai các ngươi chia đều, ta muốn nguyên tinh Rhein và đồng bạn của hắn.”

“Đó không phải thứ ngươi có thể độc chiếm đâu, nguyên tinh nhất định phải chia đều cho ba người.”

“Chia nhau nhiều năm như vậy, các ngươi còn chưa chia đủ sao?”

“Đây là phương án tốt nhất.”

Đáy núi lửa, âm thanh thảo luận thấp dần, cơn rung chấn dưới mặt đất lại bắt đầu!

Cũng trong ngày hôm đó, địa bàn ở phương Tây của Orwell, có hơn một nửa quốc gia xảy ra bạo động võ trang. Mà trong số những quốc gia này, hơn nửa cuộc bạo động có bóng dáng của Giáo hội.

Sau khi Orwell tử vong, tin tức cũng nhanh chóng đến tai Giáo Hoàng.

Tuy rằng tin tức chậm hơn so với ba vị Thân Vương, nhưng cũng không chậm hơn bao nhiêu.

Một ngày, trước khi chuẩn bị đi ngủ, ông nhận được tin vui này như món quà mà Thượng đế ban tặng, ông quả thực cho rằng thần tích đã xảy ra. Sau nhiều lần xác định, ông mới trở lại giường với tâm trạng vô cùng phấn khởi, theo thống kê chưa được đầy đủ, thì đêm đó, ông cụ đã ngủ mơ cười tỉnh ít nhất ba lượt, sau đó sấm rền gió cuốn bật dậy, bố trí kế hoạch tiếp theo.

Nhưng cho dù thế giới này đang ồn ào náo động đến cỡ nào, cũng không thể truyền đến ngàn dặm dưới đáy biển.

Đây đã là ngày thứ ba kể từ khi Rhein nuốt vào nguyên tinh của Thân Vương rồi rơi vào giấc ngủ triền miên.

Tịch Ca ôm Rhein có thể cảm nhận được, nguyên tinh của Thân Vương đã bị Rhein tiêu hóa hoàn toàn, lực lượng Thân Vương đang chen vào mỗi một tế bào trong người Rhein, hiện giờ, Rhein đang làm nốt bước cuối cùng.

Tịch Ca tin tưởng hoàng tử bé của mình sẽ không có vấn đề gì.

Hắn cầm tay đối phương, đặt bên miệng hôn nhẹ nhàng, lúc nụ hôn hạ, hắn đang thầm nghĩ:

Rhein, đừng lạc đường, thiên phú của em đến từ tôi.

Thiên phú của chúng ta từ cùng một mạch.

Nhất định em có thể cảm nhận được, lực lượng thiên đơn giản cỡ nào, lại ẩn chứa năng lượng khủng bố cỡ nào…

Đó là bước thay đổi cuối cùng.

Rhein phát hiện mình đang ở trong một giấc mơ huyền ảo.

Những mảng màu xanh nhạt vây kín xung quanh cậu, này đó xanh nhạt bao bọc cậu hết tầng này đến tầng khác, ấm áp, mềm nhẹ, giống như vòng tay mẹ.



Cậu không biết mình đang ở đâu, nhưng không gian xanh nhạt như cái kén này vô cùng hấp dẫn, không hiểu sao trong lòng cậu sinh ra khẩn trương, nếu mình có được chúng, mình có thể ôm lấy thế giới này!

Cảm giác này ngày càng mãnh liệt, thúc giục cậu vươn tay về phía cái kén màu xanh, muốn ôm chầm, chiếm hữu chúng.

Nhưng cũng đúng lúc này, vận mệnh sắp đặt truyền đến một loại cảm giác, như tiếng gọi mơ hồ, lúc có lúc không, tựa như vang bên tai, lại tựa như vang ở đáy lòng.

Rhein nghe không hiểu giọng nói đó, cũng không phân biệt rõ âm thanh đó là gì.

Nhưng âm thanh này đã chặn lại bàn tay của cậu.

Cũng khiến Rhein lần theo âm thanh này, tìm thấy cơ thể của chính mình.

Cậu cúi đầu nhìn cơ thể của mình… Không biết vì sao, trong nháy mắt đó, mọi lực chú ý của cậu đều bị ánh sáng xanh xung quanh hấp dẫn, chúng chiếm cứ toàn bộ tư duy của cậu, khiến cậu không thể nghĩ đến thứ khác.

Nhưng rõ ràng, trong cơ thể cậu cũng có một ít ánh xanh.

Chút ánh sáng xanh ấy rất dễ phân biệt với kén xanh xung quanh.

Đốm sáng xanh như đom đóm, còn mỏng manh hơn đom đóm, nó như mắc chứng tăng động, từ sau khi Rhein phát hiện ra, nó luôn ngã trái ngã phải, chưa hề tạm dừng.

Mà kén xanh xung quanh lại vô cùng mỹ lệ, nó hướng về Rhein bày ra màu xanh tốt đẹp và mỹ lệ nhất thế gian, nó còn mang đến cho Rhein một sự dịu dàng khó có thể diễn tả bằng lời.

Nhưng…

Rhein chần chờ một chút.

Kén xanh mang đến lực hấp dẫn vô cùng lớn, nhưng cậu rất để ý tới âm thanh mơ hồ kia.

Cậu do dự đứng tại chỗ, cuối cùng vẫn lựa chọn âm thanh kia, liền đưa bàn tay hướng về đốm sáng xanh.

Cậu và đốm sáng xanh kia chơi đuổi bắt một hồi, không biết cố gắng bao nhiêu lần mới thành công bắt được nó.

Đốm sáng rơi vào lòng bàn tay, chợt giác ngộ.

Tri thức dũng mãnh chui vào trong đầu cậu, sức mạnh tràn ngập cơ thể cậu.

Thế giới vén lên bức màn dối trá, bộc lộ nội tâm chân chính trước mặt cậu!

Trong quá trình đột phá Thân Vương, Rhein đã thành công tiếp xúc với bản chất của sức mạnh.

Gần như là theo bản năng, cậu kêu gọi dị năng của mình.

Cậu nhìn thấy phân tử nước.

Phân tử nước vô cùng hoạt bát, chúng không có lúc nào là ngừng nhảy nhót. Hiện giờ, cậu không chỉ có thể thao túng dòng nước, cậu còn chạm đến những thứ sâu xa hơn nữa, cậu đụng vào nhiệt lượng sinh ra trong quá trình vận động không ngừng nghỉ của chúng ——

Cậu nhớ lại thiên phú của Tịch Ca.

Nhiệt độ.

Cậu hiểu ra.

Dị năng thao túng nước của mình sinh ra từ đó, giữa mình và hắn, tất cả đều là truyền thừa.

Rhein tràn đầy hưng phấn, bất chợt mở to mắt!

Băng giá bao quanh bọn họ như thủy tinh, bên ngoài thủy tinh, vạn vật đều mờ mờ ảo ảo, phản chiếu trên sương giá; bên trong thủy tinh nước biển ấm áp như mùa xuân.

Rhein nhìn thấy Tịch Ca đang mỉm cười với mình.

Khoảnh khắc ta mở mắt, ta thấy ngươi, và đáy biển có ngươi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau