Nguyên Soái Ngài Bình Tĩnh Đã!
Chương 8: Chuẩn bị nhập học (1)
Điện thoại cho mẹ xong Diệp Thanh An lại bắt đầu từ tinh cầu Neptune mua vé phi thuyền đến Liên Bang Mẫu Hệ, còn việc tại sao lại hẹn gặp nhau ở chổ đó à?
Tất nhiên là vì mẹ cậu - Giang Vân là một Alpha rất có địa vị theo đó chính là thời gian của bà rất quý giá, đồng ý cho đứa con trai này một ít đã là rất tốt rồi sao còn có thể đòi hỏi bà lặng lội từ Liên Bang Mẫu Hệ đến tinh cầu Neptune để gặp cậu nữa.
Diệp Thanh An thở dài.
Từ Neptune đến Liên Bang Mẫu Hệ không gần như đến Uranus, lần này cậu phải ngồi bốn tiếng mới đến nơi. Lúc xuống phi thuyền cả người đều nhịn không được mà vô cùng mệt mỏi.
Nhìn thời gian cách thời điểm đã hẹn trước cũng không còn bao lâu, Diệp Thanh An đi đến điểm hẹn trước tiên.
Điều khiến cậu bất ngờ chính là Giang Vân đã đến ngồi ở điểm hẹn trước cả cậu.
Diệp Thanh An nhìn lại thời gian, xác định chính là còn mười lăm phút nữa mới đến điểm hẹn, cậu dằn lòng không được đi đến: "Mẹ, sao lại đến sớm như vậy?"
Giang Vân bỏ laptop đang làm việc xuống, nhìn cậu: "Chỉ là không muốn con phải đợi, xem nào, lâu rồi mới thấy con chủ động gọi cho mẹ."
Diệp Thanh An cũng cười một tiếng, lúc trước cậu luôn nghĩ mẹ là người rất nghiêm túc, nhưng hiện tại cậu mới nhận ra không phải lúc trước mẹ nghiêm túc là do chính cậu không chịu suy xét rõ ràng.
Lúc trước ba mẹ li hôn, mẹ để cậu lại cho Diệp Bình chăm sóc, ông ta lại đưa về cho cậu một người mẹ kế luôn tìm cách gây khó dễ cho cậu, cho nên trong lòng Diệp Thanh An luôn có ý hận hai người bọn họ.
Chỉ là hiện tại, sống lại một đời nhiều thứ đã nghĩ thoáng hơn rất nhiều rồi.
Cậu nói: "Con có việc muốn nhờ mẹ."
Giang Vân hơi nhíu mày: "Thanh An, nếu con muốn mẹ giúp Diệp Bình thì đừng nói nữa, mẹ và ông ta hiện tại đã sớm không còn quan hệ gì rồi."
Diệp Thanh An hơi ngẩn người: "A, không phải việc này."
Giang Vân hơi thở ra một hơi, cười khẽ với cậu: "Vậy thì được rồi, con muốn nhờ mẹ cái gì?"
Diệp Thanh An có chút khẩn trương, cậu nắm chặt hai tay: "Mẹ, con muốn học quân sự."
"Học quân sự?". Giang Vân hơi bất ngờ, sau đó lại không đồng ý: "Không được, con là Omega rất nguy hiểm, mẹ sẽ không đồng ý."
Diệp Thanh An lại khẽ lắc đầu: "Không sao đâu mẹ, dù gì tuyến thể cũng không sử dụng được nữa."
"Cái gì mà tuyến thể không sử dụng được nữa?". Giang Vân mày nhíu càng ngày càng chặt.
Diệp Thanh An đưa tờ giấy xét nghiệm cho bà.
Bốn chữ 'ung thư tuyến thể' vừa to vừa đỏ đập vào mắt bà, trong nháy mắt Giang Vân có chút ngẩn người.
"Sao con lại mắc bệnh này?".
Diệp Thanh An khẽ lắc đầu: "Mẹ, ngài không cần quan tâm đâu, chuyện này con sẽ tự giải quyết, hiện tại con đã không còn là Omega nữa rồi, con muốn được học quân sự."
Giang Vân từ nhỏ đã biết đứa con nhỏ này của mình luôn ngưỡng mộ ông ngoại là một nguyên soái quyền cao chức trọng, chỉ là không ngờ con trai mình lại kiên định như vậy.
Lúc trước bà còn có chút ghét bỏ cậu vì cậu là Omega chỉ là hiện tại bà nghĩ.
Cũng tốt, cho dù là giới tính nào đi nữa chỉ cần cố gắng thì điều sẽ đáng quý như nhau.
Sau đó bà lại nghĩ đến một vấn đề: "Muốn thi vào học viên quân sự không phải dễ, họ yêu cầu tinh thần lực và thể lực phải từ cấp B trở lên, mẹ nhớ không lầm thì tinh thần lực và thể lực của con đều không đủ."
Diệp Thanh An rũ mi: "Hiện tại thì thể lực của con không đủ nhưng tinh thần lực đã đủ yêu cầu rồi."
Giang Vân thở dài: "Được, hiện tại con đi theo mẹ trở về chúng ta tiến hành giúp con huấn luyện, cũng thật trùng hợp 4 tháng nữa là trường học quân đội Liên Bang chuẩn bị chiêu sinh, tới lúc đó con có đủ điều kiện để vào hay không chính là do bản thân con."
Diệp Thanh An nghiêm túc gật đầu: "Vâng ạ."
Sau đó Diệp Thanh An như nhớ tới gì đó mói với Giang Vân: "Mẹ giúp con chuẩn bị một hacker giỏi một chút được không?"
"Được." Bà cũng không hỏi cậu muốn làm gì, dù cậu có làm gì đi nữa bà cũng sẽ ủng hộ cậu.
Sau đó vẻ mặt Giang Vân như nghĩ đến gì đó mà hơi trầm xuống: "Lăng Thần, hắn... Nếu không mẹ giúp con li hôn hắn?"
Diệp Thanh An lắc đầu: "Không cần đâu mẹ, hiện tại mà li hôn thì chẳng phải là quá có lợi cho bọn họ sao? Cứ chậm rãi, việc này con cũng không vội. "
Giang Vân im lặng một lát, sau đó cuối cùng vẫn hỏi: "Con muốn hacker là muốn đối phó với bọn họ?"
Diệp Thanh An gật đầu: "Con muốn Ngoãn Bích Dao thuận lợi sinh được đứa bé trong bụng cô ta ra."
Giang Vân gật đầu: "Vậy thì cứ để việc này cho mẹ, dù sao con vẫn nên chuyên tậm luyện tập là tốt nhất."
"Vâng." Diệp Thanh An gật đầu.
________ _________ _________ _____
Học online xong tui lười quá rồi sao giờ (๑•﹏•)
À đúng rồi, dạo này đang đọc 1 bộ đam mỹ rất hay nè, siêu ngọt ngào, siêu cute siêu manh manh từ công đến thụ cute xĩu ngang xĩu dọc.
Tên: Gã cho lão công nhà giàu.
He he đọc đi k uổng phí thanh xuân nhá.
Tất nhiên là vì mẹ cậu - Giang Vân là một Alpha rất có địa vị theo đó chính là thời gian của bà rất quý giá, đồng ý cho đứa con trai này một ít đã là rất tốt rồi sao còn có thể đòi hỏi bà lặng lội từ Liên Bang Mẫu Hệ đến tinh cầu Neptune để gặp cậu nữa.
Diệp Thanh An thở dài.
Từ Neptune đến Liên Bang Mẫu Hệ không gần như đến Uranus, lần này cậu phải ngồi bốn tiếng mới đến nơi. Lúc xuống phi thuyền cả người đều nhịn không được mà vô cùng mệt mỏi.
Nhìn thời gian cách thời điểm đã hẹn trước cũng không còn bao lâu, Diệp Thanh An đi đến điểm hẹn trước tiên.
Điều khiến cậu bất ngờ chính là Giang Vân đã đến ngồi ở điểm hẹn trước cả cậu.
Diệp Thanh An nhìn lại thời gian, xác định chính là còn mười lăm phút nữa mới đến điểm hẹn, cậu dằn lòng không được đi đến: "Mẹ, sao lại đến sớm như vậy?"
Giang Vân bỏ laptop đang làm việc xuống, nhìn cậu: "Chỉ là không muốn con phải đợi, xem nào, lâu rồi mới thấy con chủ động gọi cho mẹ."
Diệp Thanh An cũng cười một tiếng, lúc trước cậu luôn nghĩ mẹ là người rất nghiêm túc, nhưng hiện tại cậu mới nhận ra không phải lúc trước mẹ nghiêm túc là do chính cậu không chịu suy xét rõ ràng.
Lúc trước ba mẹ li hôn, mẹ để cậu lại cho Diệp Bình chăm sóc, ông ta lại đưa về cho cậu một người mẹ kế luôn tìm cách gây khó dễ cho cậu, cho nên trong lòng Diệp Thanh An luôn có ý hận hai người bọn họ.
Chỉ là hiện tại, sống lại một đời nhiều thứ đã nghĩ thoáng hơn rất nhiều rồi.
Cậu nói: "Con có việc muốn nhờ mẹ."
Giang Vân hơi nhíu mày: "Thanh An, nếu con muốn mẹ giúp Diệp Bình thì đừng nói nữa, mẹ và ông ta hiện tại đã sớm không còn quan hệ gì rồi."
Diệp Thanh An hơi ngẩn người: "A, không phải việc này."
Giang Vân hơi thở ra một hơi, cười khẽ với cậu: "Vậy thì được rồi, con muốn nhờ mẹ cái gì?"
Diệp Thanh An có chút khẩn trương, cậu nắm chặt hai tay: "Mẹ, con muốn học quân sự."
"Học quân sự?". Giang Vân hơi bất ngờ, sau đó lại không đồng ý: "Không được, con là Omega rất nguy hiểm, mẹ sẽ không đồng ý."
Diệp Thanh An lại khẽ lắc đầu: "Không sao đâu mẹ, dù gì tuyến thể cũng không sử dụng được nữa."
"Cái gì mà tuyến thể không sử dụng được nữa?". Giang Vân mày nhíu càng ngày càng chặt.
Diệp Thanh An đưa tờ giấy xét nghiệm cho bà.
Bốn chữ 'ung thư tuyến thể' vừa to vừa đỏ đập vào mắt bà, trong nháy mắt Giang Vân có chút ngẩn người.
"Sao con lại mắc bệnh này?".
Diệp Thanh An khẽ lắc đầu: "Mẹ, ngài không cần quan tâm đâu, chuyện này con sẽ tự giải quyết, hiện tại con đã không còn là Omega nữa rồi, con muốn được học quân sự."
Giang Vân từ nhỏ đã biết đứa con nhỏ này của mình luôn ngưỡng mộ ông ngoại là một nguyên soái quyền cao chức trọng, chỉ là không ngờ con trai mình lại kiên định như vậy.
Lúc trước bà còn có chút ghét bỏ cậu vì cậu là Omega chỉ là hiện tại bà nghĩ.
Cũng tốt, cho dù là giới tính nào đi nữa chỉ cần cố gắng thì điều sẽ đáng quý như nhau.
Sau đó bà lại nghĩ đến một vấn đề: "Muốn thi vào học viên quân sự không phải dễ, họ yêu cầu tinh thần lực và thể lực phải từ cấp B trở lên, mẹ nhớ không lầm thì tinh thần lực và thể lực của con đều không đủ."
Diệp Thanh An rũ mi: "Hiện tại thì thể lực của con không đủ nhưng tinh thần lực đã đủ yêu cầu rồi."
Giang Vân thở dài: "Được, hiện tại con đi theo mẹ trở về chúng ta tiến hành giúp con huấn luyện, cũng thật trùng hợp 4 tháng nữa là trường học quân đội Liên Bang chuẩn bị chiêu sinh, tới lúc đó con có đủ điều kiện để vào hay không chính là do bản thân con."
Diệp Thanh An nghiêm túc gật đầu: "Vâng ạ."
Sau đó Diệp Thanh An như nhớ tới gì đó mói với Giang Vân: "Mẹ giúp con chuẩn bị một hacker giỏi một chút được không?"
"Được." Bà cũng không hỏi cậu muốn làm gì, dù cậu có làm gì đi nữa bà cũng sẽ ủng hộ cậu.
Sau đó vẻ mặt Giang Vân như nghĩ đến gì đó mà hơi trầm xuống: "Lăng Thần, hắn... Nếu không mẹ giúp con li hôn hắn?"
Diệp Thanh An lắc đầu: "Không cần đâu mẹ, hiện tại mà li hôn thì chẳng phải là quá có lợi cho bọn họ sao? Cứ chậm rãi, việc này con cũng không vội. "
Giang Vân im lặng một lát, sau đó cuối cùng vẫn hỏi: "Con muốn hacker là muốn đối phó với bọn họ?"
Diệp Thanh An gật đầu: "Con muốn Ngoãn Bích Dao thuận lợi sinh được đứa bé trong bụng cô ta ra."
Giang Vân gật đầu: "Vậy thì cứ để việc này cho mẹ, dù sao con vẫn nên chuyên tậm luyện tập là tốt nhất."
"Vâng." Diệp Thanh An gật đầu.
________ _________ _________ _____
Học online xong tui lười quá rồi sao giờ (๑•﹏•)
À đúng rồi, dạo này đang đọc 1 bộ đam mỹ rất hay nè, siêu ngọt ngào, siêu cute siêu manh manh từ công đến thụ cute xĩu ngang xĩu dọc.
Tên: Gã cho lão công nhà giàu.
He he đọc đi k uổng phí thanh xuân nhá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất