Chương 37
Anh lo lắng đỡ cô về phía bàn ăn, anh kéo ghế nhẹ nhàng đỡ cô ngồi xuống.
Anh cho người hầu dẹp bát canh gà đi, tay anh vỗ nhẹ lên lưng cô lo lắng hỏi:
- " Giản Bình, có thật là em không sao không? Anh chở em đi viện nhé?
Đồng Đồng lắc đầu mệt mỏi ngã lưng dựa vào ghế.
Lãnh An đi lại bếp rót cho cô một ly nước lọc. Anh cho tài xế chuẩn bị xe, anh đưa cô đi viện.
Lãnh An giao Nấm cho Nhật Tâm rồi nhanh chóng đưa cô đi bệnh viện.
Anh đăng ký cho cô khám tổng quát, bác sĩ đưa kết quả là cô có thai.
Đồng Đồng có chút lo lắng nhìn anh, anh hiểu cô đang nghĩ gì nên vuốt lưng trấn an cô.
Cô có thai được bốn tuần, anh nhẹ nhàng đỡ cô đi ra xe.
…
Về đến nhà thì đúng lúc Cao phu nhân và Cao lão gia sang thăm Nấm, lại nghe tin cô đi khám bệnh nên ông bà rất lo lắng.
Cao phu nhân thấy cô bước vào liền hỏi:
- " Đồng Đồng, con không khoẻ ở đâu sao? Kết quả thế nào?
Đồng Đồng thấy Cao phu nhân lo lắng, cô liền từ tốn trả lời:
- " Mẹ, con không sao ạ! Chỉ là…"
Cô đang nói liền ngưng lại, Cao phu nhân thấy cô ngập ngừng liền hỏi:
- " Sao vậy con? Chỉ là thế nào?"
Đồng Đồng đưa mắt nhìn anh, Lãnh An liền trả lời:
- " Chỉ là cô ấy đang có thai mẹ ạ!"
Cao phu nhân nghe tin cô có thai bà liền mừng rỡ, bà vội đỡ cô ngồi xuống ghế. Ra lệnh cho người hầu nấu rất nhiều món ngon để bồi bổ cho cô.
Cao phu nhân ngỏ ý đón cô và Nấm về nhà chính khiến Lãnh An nhăn mặt.
Lãnh An liền nói:
- " Mẹ, con có thể chăm sóc tốt cho vợ con ".
Cao phu nhân gật đầu nói:
- " Được thôi ".
Anh cho người xử lý Hà Nhi Doanh và Hoàng Tâm Liên.
…
Buổi tối anh và cô ở trong thư phòng làm việc thì điện thoại của cô có cuộc gọi đến. Thấy số của Gia Huy cô nữa muốn nghe nữa muốn không.
Cô ái ngại nhìn anh, đúng lúc Nhật Tâm bế Nấm vào thư phòng. Nhật Tâm cầm lấy điện thoại của cô:
- " Để mình nghe cho ".
Cả anh và cô điều im lặng, Nhật Tâm bắt máy nhưng cũng không nói gì. Cô bật loa ngoài, giọng của Gia Huy vang lên:
- " Đồng Đồng em khoẻ không?"
Nhật Tâm liền giả giọng õng ẹo:
- " Dạ em khoẻ "
Gia Huy thấy có chút khác lạ so với Đồng Đồng nhưng cũng không mấy để tâm, anh ta liền nói tiếp:
- " Đồng Đồng ngày mai em ra chỗ cũ gặp anh được không?"
Nhật Tâm nhìn sang cô, Đồng Đồng liền nói nhỏ vào tai Nhật Tâm là quán cafe ngang trường. Nhật Tâm liền õng ẹo:
- " Thôi, em không đi đâu. Em sợ chồng em thấy lại không hay ".
Gia Huy nghe cô không đến thì liền trở giọng đe doạ:
- " Nếu như em không đến anh sẽ nói với chồng em, đứa bé trong bụng em là con anh. Lúc đó, để xem em giải thích với hắn thế nào. Thứ gì anh không có được anh liền hủy diệt nó đi ".
Nhật Tâm và Đồng Đồng trở nên lo lắng, khuôn mặt Lãnh An đã trở nên giận dữ.
Nhật Tâm vẫn ỏng ẹo trả lời:
- " Lãnh An đưa em đi khám, anh nghĩ anh ta tin sao?"
Anh ta liền gửi ảnh ghép cô và anh ta đang nằm trên giường khiến Nhật Tâm lạnh sống lưng.
Nhật Tâm vẫn giữ giọng õng ẹo:
- " Em ở với anh từ bao giờ?"
Gia Huy liền trả lời, giọng anh ta có chút biến thái:
- " Đồng Đồng em quên nhanh quá rồi đó! Đêm đó em thật sự rất tuyệt vời ".
Nhật Tâm rùng mình nhưng vẫn cố giữ giọng õng ẹo:
- " Anh Huy nè, dù sao thì anh cũng nên tìm một người tốt hơn mà kết hôn, em đã có gia đình, anh còn mơ tưởng đến em làm gì?"
Anh cho người hầu dẹp bát canh gà đi, tay anh vỗ nhẹ lên lưng cô lo lắng hỏi:
- " Giản Bình, có thật là em không sao không? Anh chở em đi viện nhé?
Đồng Đồng lắc đầu mệt mỏi ngã lưng dựa vào ghế.
Lãnh An đi lại bếp rót cho cô một ly nước lọc. Anh cho tài xế chuẩn bị xe, anh đưa cô đi viện.
Lãnh An giao Nấm cho Nhật Tâm rồi nhanh chóng đưa cô đi bệnh viện.
Anh đăng ký cho cô khám tổng quát, bác sĩ đưa kết quả là cô có thai.
Đồng Đồng có chút lo lắng nhìn anh, anh hiểu cô đang nghĩ gì nên vuốt lưng trấn an cô.
Cô có thai được bốn tuần, anh nhẹ nhàng đỡ cô đi ra xe.
…
Về đến nhà thì đúng lúc Cao phu nhân và Cao lão gia sang thăm Nấm, lại nghe tin cô đi khám bệnh nên ông bà rất lo lắng.
Cao phu nhân thấy cô bước vào liền hỏi:
- " Đồng Đồng, con không khoẻ ở đâu sao? Kết quả thế nào?
Đồng Đồng thấy Cao phu nhân lo lắng, cô liền từ tốn trả lời:
- " Mẹ, con không sao ạ! Chỉ là…"
Cô đang nói liền ngưng lại, Cao phu nhân thấy cô ngập ngừng liền hỏi:
- " Sao vậy con? Chỉ là thế nào?"
Đồng Đồng đưa mắt nhìn anh, Lãnh An liền trả lời:
- " Chỉ là cô ấy đang có thai mẹ ạ!"
Cao phu nhân nghe tin cô có thai bà liền mừng rỡ, bà vội đỡ cô ngồi xuống ghế. Ra lệnh cho người hầu nấu rất nhiều món ngon để bồi bổ cho cô.
Cao phu nhân ngỏ ý đón cô và Nấm về nhà chính khiến Lãnh An nhăn mặt.
Lãnh An liền nói:
- " Mẹ, con có thể chăm sóc tốt cho vợ con ".
Cao phu nhân gật đầu nói:
- " Được thôi ".
Anh cho người xử lý Hà Nhi Doanh và Hoàng Tâm Liên.
…
Buổi tối anh và cô ở trong thư phòng làm việc thì điện thoại của cô có cuộc gọi đến. Thấy số của Gia Huy cô nữa muốn nghe nữa muốn không.
Cô ái ngại nhìn anh, đúng lúc Nhật Tâm bế Nấm vào thư phòng. Nhật Tâm cầm lấy điện thoại của cô:
- " Để mình nghe cho ".
Cả anh và cô điều im lặng, Nhật Tâm bắt máy nhưng cũng không nói gì. Cô bật loa ngoài, giọng của Gia Huy vang lên:
- " Đồng Đồng em khoẻ không?"
Nhật Tâm liền giả giọng õng ẹo:
- " Dạ em khoẻ "
Gia Huy thấy có chút khác lạ so với Đồng Đồng nhưng cũng không mấy để tâm, anh ta liền nói tiếp:
- " Đồng Đồng ngày mai em ra chỗ cũ gặp anh được không?"
Nhật Tâm nhìn sang cô, Đồng Đồng liền nói nhỏ vào tai Nhật Tâm là quán cafe ngang trường. Nhật Tâm liền õng ẹo:
- " Thôi, em không đi đâu. Em sợ chồng em thấy lại không hay ".
Gia Huy nghe cô không đến thì liền trở giọng đe doạ:
- " Nếu như em không đến anh sẽ nói với chồng em, đứa bé trong bụng em là con anh. Lúc đó, để xem em giải thích với hắn thế nào. Thứ gì anh không có được anh liền hủy diệt nó đi ".
Nhật Tâm và Đồng Đồng trở nên lo lắng, khuôn mặt Lãnh An đã trở nên giận dữ.
Nhật Tâm vẫn ỏng ẹo trả lời:
- " Lãnh An đưa em đi khám, anh nghĩ anh ta tin sao?"
Anh ta liền gửi ảnh ghép cô và anh ta đang nằm trên giường khiến Nhật Tâm lạnh sống lưng.
Nhật Tâm vẫn giữ giọng õng ẹo:
- " Em ở với anh từ bao giờ?"
Gia Huy liền trả lời, giọng anh ta có chút biến thái:
- " Đồng Đồng em quên nhanh quá rồi đó! Đêm đó em thật sự rất tuyệt vời ".
Nhật Tâm rùng mình nhưng vẫn cố giữ giọng õng ẹo:
- " Anh Huy nè, dù sao thì anh cũng nên tìm một người tốt hơn mà kết hôn, em đã có gia đình, anh còn mơ tưởng đến em làm gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất