Chương 60
Lãnh An bước vào bếp, anh xoắn tay áo lên rồi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Anh nấu cho Nấm một nồi súp cà chua trứng, đó là món Nấm thích ăn nhất.
Lãnh An quay sang xem nguyên liệu mà Jayson mua, anh nhanh chóng sơ chế nguyên liệu rồi chuẩn bị nấu.
Nhật Tâm đang bế Nấm thì nghe có chuông điện thoại liền đặt Nấm xuống sàn nhà để Nấm chơi đồ chơi rồi chạy đi nghe điện thoại.
Anh đang nấu ăn bỗng nhiên có vật nhỏ ôm chân mình, anh đưa mắt nhìn xuống thì thấy công chúa nhỏ của anh.
Lãnh An nhẹ nhàng bế con gái lên, anh một tay bế con, một tay nấu ăn.
Nấm được ba bế liền vui vẻ, quàng hai tay ôm chặt cổ anh, hình ảnh đáng yêu được Jayson chụp lại gửi vào điện thoại của Đồng Đồng.
Jayson nhìn anh và Nấm trong đầu lại có chút mơ tưởng đến cuộc sống của anh và Nhật Tâm, anh quyết tâm học nấu ăn.
Nhật Tâm vừa nghe điện thoại của Đồng Đồng xong thì xuống bế Nấm phụ anh. Lãnh An nấu ăn xong dọn ra bàn.
…
Nhật Tâm gọi Jayson vào ăn trưa, Lãnh An để Jayson và em gái của anh ngồi cạnh nhau.
Tính cách của Nhật Tâm như nào anh là người hiểu rõ nhất, thích không bao giờ nói ra. Từ bé anh hay để ý là Nhật Tâm thích gì rồi mua cho chứ cô không bao giờ nói.
Anh vừa nhìn đã biết hai người có tình cảm với nhau chứ không đơn thuần là bạn.
Lãnh An âm trầm một lúc rồi lên tiếng:
- “ Nếu thật sự thích nhau thì nên cho nhau một cơ hội, rõ ràng biết đối phương trong lòng cũng nghĩ về mình mà cứ im lặng có ngày mất ráng chịu “.
Jayson bị Lãnh An nói trúng tim đen liền giật mình:
- “ Làm sao anh hai biết?”
Jayson cũng giật mình vì câu nói hấp tấp của mình liền luống cuống:
- “ Xin lỗi Cao tổng, tôi không cố ý “.
Lãnh An nhìn thái độ của Jayson, anh bật cười lớn:
- “ Công của cậu chăm sóc con gái tôi cũng không nhỏ, nên tôi cũng không chấp nhất cậu làm gì “.
- “ Tôi hy vọng một ngày nào đó được cậu gọi tiếng “ anh hai “ đúng nghĩa “.
Anh nói rồi đứng dậy đi đến vỗ vai Jayson như động viên cậu ấy.
Jayson được anh tiếp thêm động lực liền gật đầu lễ phép nói:
- “ Vâng “
…
Anh bế Nấm lên phòng, dỗ Nấm ngủ. Jayson phụ Nhật Tâm rửa bát, rồi phụ cô gọt hoa quả.
Jayson cứ liếc nhìn Nhật Tâm nhưng mãi không dám nói, anh sợ cô không thích anh sẽ mất luôn cả tình bạn đẹp.
Lãnh An dỗ Nấm ngủ xong liền đi xuống phòng khách, anh nhìn mà tức cái tên Phó Trạch nhát gan này quá.
Đường đường là thiếu gia nhà họ Phó, lại đứng đầu một tập đoàn lớn chỉ sau mỗi VR của anh, mà có mỗi chuyện tỏ tình cũng không dám.
Anh đi lại sofa ngồi xuống ngã người về phía sau, anh nhẹ nhàng lên tiếng:
- “ Phó thiếu gia từ bao giờ trở thành người nhút nhát vậy?”
Jayson nghe Lãnh An châm chọc có chút ngượng ngùng nói:
- “ Tôi từ bé đã không gan dạ như Cao thiếu “.
Lãnh An cười lớn nói:
- “ Thay vì móc méo tôi thì tôi nghĩ cậu nên để dành trí óc suy nghĩ cách tỏ tình đi là vừa “.
…
Jayson nghe anh nói ngại ngùng liếc nhìn Nhật Tâm rồi lại cắm cúi gọt hoa quả.
Lãnh An đứng dậy mở cửa đi ra ngoài, Nhật Tâm không biết anh đi đâu liền đuổi theo.
Nhật Tâm hỏi lớn:
- “ Anh hai…anh hai đi đâu vậy?”
Lãnh An nghe em gái gọi thì quay lại nói:
- “ Anh đi xuống siêu thị tiện lợi, em cần mua gì sao?”
Nhật Tâm lắc đầu nói:
- “ Dạ không ạ!”
Cô nói rồi liền quay lại vào nhà, anh xuống cửa hàng tiện lợi mua cho Nấm một ít đồ ăn vặt.
Anh nấu cho Nấm một nồi súp cà chua trứng, đó là món Nấm thích ăn nhất.
Lãnh An quay sang xem nguyên liệu mà Jayson mua, anh nhanh chóng sơ chế nguyên liệu rồi chuẩn bị nấu.
Nhật Tâm đang bế Nấm thì nghe có chuông điện thoại liền đặt Nấm xuống sàn nhà để Nấm chơi đồ chơi rồi chạy đi nghe điện thoại.
Anh đang nấu ăn bỗng nhiên có vật nhỏ ôm chân mình, anh đưa mắt nhìn xuống thì thấy công chúa nhỏ của anh.
Lãnh An nhẹ nhàng bế con gái lên, anh một tay bế con, một tay nấu ăn.
Nấm được ba bế liền vui vẻ, quàng hai tay ôm chặt cổ anh, hình ảnh đáng yêu được Jayson chụp lại gửi vào điện thoại của Đồng Đồng.
Jayson nhìn anh và Nấm trong đầu lại có chút mơ tưởng đến cuộc sống của anh và Nhật Tâm, anh quyết tâm học nấu ăn.
Nhật Tâm vừa nghe điện thoại của Đồng Đồng xong thì xuống bế Nấm phụ anh. Lãnh An nấu ăn xong dọn ra bàn.
…
Nhật Tâm gọi Jayson vào ăn trưa, Lãnh An để Jayson và em gái của anh ngồi cạnh nhau.
Tính cách của Nhật Tâm như nào anh là người hiểu rõ nhất, thích không bao giờ nói ra. Từ bé anh hay để ý là Nhật Tâm thích gì rồi mua cho chứ cô không bao giờ nói.
Anh vừa nhìn đã biết hai người có tình cảm với nhau chứ không đơn thuần là bạn.
Lãnh An âm trầm một lúc rồi lên tiếng:
- “ Nếu thật sự thích nhau thì nên cho nhau một cơ hội, rõ ràng biết đối phương trong lòng cũng nghĩ về mình mà cứ im lặng có ngày mất ráng chịu “.
Jayson bị Lãnh An nói trúng tim đen liền giật mình:
- “ Làm sao anh hai biết?”
Jayson cũng giật mình vì câu nói hấp tấp của mình liền luống cuống:
- “ Xin lỗi Cao tổng, tôi không cố ý “.
Lãnh An nhìn thái độ của Jayson, anh bật cười lớn:
- “ Công của cậu chăm sóc con gái tôi cũng không nhỏ, nên tôi cũng không chấp nhất cậu làm gì “.
- “ Tôi hy vọng một ngày nào đó được cậu gọi tiếng “ anh hai “ đúng nghĩa “.
Anh nói rồi đứng dậy đi đến vỗ vai Jayson như động viên cậu ấy.
Jayson được anh tiếp thêm động lực liền gật đầu lễ phép nói:
- “ Vâng “
…
Anh bế Nấm lên phòng, dỗ Nấm ngủ. Jayson phụ Nhật Tâm rửa bát, rồi phụ cô gọt hoa quả.
Jayson cứ liếc nhìn Nhật Tâm nhưng mãi không dám nói, anh sợ cô không thích anh sẽ mất luôn cả tình bạn đẹp.
Lãnh An dỗ Nấm ngủ xong liền đi xuống phòng khách, anh nhìn mà tức cái tên Phó Trạch nhát gan này quá.
Đường đường là thiếu gia nhà họ Phó, lại đứng đầu một tập đoàn lớn chỉ sau mỗi VR của anh, mà có mỗi chuyện tỏ tình cũng không dám.
Anh đi lại sofa ngồi xuống ngã người về phía sau, anh nhẹ nhàng lên tiếng:
- “ Phó thiếu gia từ bao giờ trở thành người nhút nhát vậy?”
Jayson nghe Lãnh An châm chọc có chút ngượng ngùng nói:
- “ Tôi từ bé đã không gan dạ như Cao thiếu “.
Lãnh An cười lớn nói:
- “ Thay vì móc méo tôi thì tôi nghĩ cậu nên để dành trí óc suy nghĩ cách tỏ tình đi là vừa “.
…
Jayson nghe anh nói ngại ngùng liếc nhìn Nhật Tâm rồi lại cắm cúi gọt hoa quả.
Lãnh An đứng dậy mở cửa đi ra ngoài, Nhật Tâm không biết anh đi đâu liền đuổi theo.
Nhật Tâm hỏi lớn:
- “ Anh hai…anh hai đi đâu vậy?”
Lãnh An nghe em gái gọi thì quay lại nói:
- “ Anh đi xuống siêu thị tiện lợi, em cần mua gì sao?”
Nhật Tâm lắc đầu nói:
- “ Dạ không ạ!”
Cô nói rồi liền quay lại vào nhà, anh xuống cửa hàng tiện lợi mua cho Nấm một ít đồ ăn vặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất