Nguyện Ý Yêu Em

Chương 62

Trước
Một lúc sau phục vụ mang ra một chiếc bánh kem kèm một tấm thiệp đặt lên bàn.

Nhật Tâm bối rối khi thấy ba từ “ I love you “ viết trên bánh.

Cô nhẹ nhàng cầm tấm thiệp lên xem, bất giác xúc động.

Nhật Tâm vừa đặt tấm thiệp lên bàn, cô quay sang thì thấy anh quỳ gối trên tay anh là một chiếc nhẫn.

Jayson nhẹ nhàng thổ lộ với cô trước bao nhiêu ánh nhìn:

- “ Nhật Tâm làm người yêu anh nha! Anh biết là anh có hơi đường đột, anh cũng rất sợ sẽ mất đi tình bạn đẹp nhưng anh hai nói đúng có mỗi việc nói yêu em mà anh cũng không dám nói thì sau này mất đi lại hối hận. Anh thích em từ lần đầu gặp em, mỗi lần nhìn thấy em chăm sóc Nấm, anh thầm ước đó là một gia đình nhỏ của riêng mình. Anh mong là em sẽ cho anh cơ hội “.

Nhật Tâm khóc đến đỏ cả mắt, cô cũng thích anh từ lần đầu gặp mặt, nhưng cô là con gái không dám thổ lộ lòng mình với anh, không ngờ là anh lại nói yêu cô.

Nhật Tâm đưa tay lau nước mắt trên khuôn mặt mình, cô nhìn anh rồi gật đầu đồng ý.

Cái gật đầu của cô khiến Jayson hạnh phúc hơn bất kì điều gì, đám đông chứng kiến cũng vỗ tay không ngớt.

Anh vội đeo nhẫn vào tay cô, anh đứng dậy ôm lấy cô thật chặt. Cái ôm của anh khiến Nhật Tâm ngượng ngùng.

Cô xô nhẹ anh ra rồi ngồi xuống, anh cũng quay về chỗ ngồi của mình. Anh ngồi đối diện với cô mà lòng vui sướng khó tả.





Ăn sáng xong anh đưa cô đi chơi, anh cùng cô tay trong tay đi dạo công viên.

Jayson và Nhật Tâm đi đến một ghế đá, cô và anh ngồi hướng mắt ra sông. Anh quay sang nói nhỏ với cô:

- “ Nhật Tâm, em ngồi đây nhá! Anh lại máy bán hàng mua nước “.

Cô chỉ im lặng gật đầu. Jayson nhanh chóng đứng dậy đi về phía máy bán nước, anh không biết Nhật Tâm thích uống gì nên anh mua theo ý thích của Đồng Đồng, vì anh nghe nói cô là bạn thân của Đồng Đồng, cách ăn uống cũng giống nhau.

Anh mua cho Nhật Tâm một chai sữa dâu, anh mua một lon cà phê rồi quay lại chỗ của cô đang ngồi.

Jayson đưa chai sữa dâu trước mặt cô khiến cô bất ngờ. Nhật Tâm cảm thấy khó hiểu cô đâu có nói cho anh biết là cô thích sữa dâu tại sao anh lại biết.

Cô lịch sự cầm lấy và cảm ơn anh, cô nhìn sang thì thấy anh đang uống cà phê liền nhăn mặt:

- “ Tiểu Trạch, cà phê không tốt cho sức khỏe đâu, anh hạn chế uống nhá!”

Jayson nghe cô nói, anh cười nhẹ liền trêu cô:

- “ Em là đang quan tâm anh “.

Nhật Tâm cau mài:

- “ Vâng “.





Buổi trưa anh cùng cô đến trường đón Nấm về, anh chở cô và Nấm đi ăn trưa.

Cô bé ăn có vẻ rất ngon, Nhật Tâm liên tục gắp thức ăn cho Nấm.

Jayson đứng dậy đi thanh toán, anh vừa đi vào không lâu thì có một cô gái đi lại phía bàn của cô. Nhật Tâm nhìn qua, cô liền đón ra được là cô gái hôm bữa cô gặp trong trung tâm thương mại.

Cô ta nhìn Nhật Tâm rồi cười khẩy:

- “ Tôi nhớ không nhầm, cô là vợ của Phó thiếu“.

Nhật Tâm liền trả lời dứt khoát:

- “ Liên quan gì đến cô?”

Cô ta liền đưa mắt nhìn sang Nấm rồi mỉa mai Nhật Tâm:

- “ Sao nhìn chả có điểm nào giống Phó thiếu vậy nhỉ?”

Nhật Tâm liền đập bàn bật lại:

- “ Đẻ con giống ba thì là đẻ mướn, còn đẻ con giống mẹ thì là con hoang à? Đúng là loại vô học “.

Cô ta bị Nhật Tâm chửi liền nổi đoá giơ tay lên tát Nhật Tâm liền bị cô chụp tay lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước