Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu

Chương 39:

Trước Sau
“Không mệt ạ.” Ngày hôm qua anh cả giúp cô bé quyên công đức, Chi Chi hôm nay bày trận phong thuỷ một chút đều không mệt, “Có một chút đói.”

“Hôm nay Chi Chi có thể ăn thịt đúng không?” Lục Chi Đông thấy đã giữa trưa, liền bế Chi Chi lên đi nhà ăn bên ngoài ăn cơm, trên đường đi không yên tâm hỏi: “Chi Chi thật sự không mệt sao?”

Chi Chi lắc đầu, thanh âm ngây ngơ nói: “Anh cả, nếu em làm nhiều việc tốt, quyên góp được rất nhiều công đức, thì sẽ không mệt.”

“Chờ lát nữa anh sẽ cho em một số tiền thù lao, đợi chút lại giúp em quyên ra ngoài.” Ngày hôm qua khi Lục Chi Đông giúp Chi Chi xử lý quyên tiền, phát hiện từ khi Chi Chi sinh ra, mỗi tháng đạo sĩ già sẽ lấy danh nghĩa của cô bé để quyên tiền làm từ thiện.

Chi Chi mắt sáng rực lên, anh cả thật tốt.

Lục Chi Đông nhìn ra Chi Chi vui vẻ hơn so với ngày xưa , xem ra món quà này gãi đúng chỗ ngứa của cô bé, quay lại anh ấy sẽ giúp Chi Chi làm nghiệp vụ này nhiều hơn, chính mình lại bổ sung thêm một ít tiền quyên góp vào, nhưng mà hiện tại ăn cơm trước đã.

Bởi vì Chi Chi không ăn thịt bò, cho nên Lục Chi Đông dẫn Chi Chi tới một nhà hàng hải sản, gọi món cua màu mỡ, cũng tự tay bóc tôm giúp Chi Chi.

Chi Chi lần đầu tiên ăn hải sản còn rất thích tôm biển, thịt tôm màu mỡ săn chắc, cắn lên rất giòn, hương vị thơm ngon tinh tế, ăn ngon hơn những món thịt khác cô bé từng ăn.

“Ăn ngon không?”

“Ăn ngon!”

“Ăn nhiều một chút.”

“Dạ.” Chi Chi lại cầm lấy một miếng thịt tôm hồng nhạt bỏ vào miệng, ăn thật ngon quá, cô bé càng ngày càng thích nơi này.

Đang lúc cô bé ăn một ngụm tiếp một ngụm không ngừng, bỗng nhiên một người đàn ông sắc mặt tiều tụy đã đi tới, “Tổng giám đốc Lục, thật là ngài sao? Tôi còn tưởng rằng nhìn lầm rồi.”



Chi Chi ngửa đầu nhìn lại, phát hiện người đàn ông đầy mặt mỏi mệt, quầng thâm mắt dày đặc, đầy mặt râu ria, hơn nữa cả người đều lộ ra hắc khí, nhìn như là người sắp gặp phải chuyện lớn.

“Tổng giám đốc Lưu, sao ông lại ở chỗ này?” Lục Chi Đông chú ý tới đối phương rất tiều tụy, hoàn toàn bất đồng với khí phách hăng hái tháng trước khi gặp mặt, như là thay đổi một người: “Ông có chuyện gì vậy?”

Lưu Dũng bất đắc dĩ thở dài: “Gần đây tôi đã xảy ra một ít việc, bận đến sứt đầu mẻ trán, mới từ bệnh viện gần đây tới mua mấy phần cháo.”

Gần đây Lục Chi Đông rất bận, hơn nữa hai nhà công ty không cùng một lĩnh vực, cũng chưa từng chú ý quá nhiều: “Đã xảy ra chuyện gì? Yêu cầu hỗ trợ có thể nói một tiếng.”

Công ty trong nhà có một ít hợp tác với nhà họ Lưu, nhân phẩm của đối phương cũng rất tốt, cũng thường xuyên làm từ thiện, bởi vậy Lục Chi Đông mới hỏi nhiều một câu.

“Gần đây không biết như thế nào, cả nhà đều rất xui xẻo, công ty của tôi không quá thuận lợi, cha già đột nhiên phát bệnh chảy máu não qua đời, vợ thì bị phỏng, con trai lớn xảy ra tai nạn xe cộ, hiện tại còn nằm ở trên giường bệnh, con trai út ngày hôm qua lại ngã từ trên lầu xuốn.....” Trong lòng Lưu Dũng bị đè nén đến hoảng hốt, nghe Lục Chi Đông hỏi ông ấy liền không nhịn được phun nước đắng, nói nói hốc mắt liền không khỏi đỏ lên: “Đời này cũng chưa từng xui xẻo như vậy.”

Lục Chi Đông nghe cảm thấy có chút huyền học, nhìn mắt nhìn chằm chằm vào Lưu Dũng, nóng lòng muốn đề cử em gái họ, nghĩ nghĩ sau đó hỏi: “Nghe có chút kỳ quái, ông có tìm người xem qua hay chưa?”

“Tìm người? Anh là nói tìm đại sư sao?” Lưu Dũng cười khổ mà nói: “Tìm một người, nhưng không có tác dụng, vẫn liên tiếp xảy ra chuyện, khả năng chính là đơn thuần xui xẻo đi.”

Chi Chi đánh giá Lưu Dũng cả người hắc khí, hắc khí sắp che dấu tất cả công đức và khí vận của ông ấy rồi, căn bản không phải là đơn thuần xui xẻo, cô bé nhanh chóng nuốt thịt tôm trong miệng xuống: “Người mà chú tìm đã lừa gạt chú.”

Lưu Dũng buồn bực ‘Hả’ một tiếng, tựa hồ không rõ Chi Chi vì sao lại nói như vậy.

Chi Chi tiếp tục nói: “Ông trả tiền cho con, con có thể giúp ông.”

“Bạn nhỏ muốn giúp tôi?” Lưu Dũng nhìn Tiểu Chi Chi lớn lên môi hồng răng trắng, là một cô bé rất thiện lương, nhưng mà chuyện của ông ấy không phải chỉ thiện lương đáng yêu là có thể giải quyết: “Cảm ơn bạn nhỏ, nhưng chuyện của tôi con không giúp được đâu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau