Nhà Khoa Học Và Luật Sư Là Tuyệt Phối
Chương 6: Phiên ngoại
“Nhiều năm vậy rồi mà Tiểu Thâm không có đối tượng làm chúng tôi rầu muốn chết. Mỗi lần thúc giục là nó lại nói có người mình thích rồi, là nam. Hoặc là cả đời không kết hôn, hoặc là chúng tôi đi cầu hôn.”
“May là Tiểu Thâm có thể nhìn trúng Lâm Trí nhà chúng ta. Tiểu Thâm thật là quá ưu tú, làm cái gì cũng gọn gàng ngăn nắp, đâu giống Lâm Trí, tôi cứ lo nó ở một mình không thể tự gánh vác cuộc sống.”
……
Lâm Trí nhẹ kéo tay Chu Nguyệt Thâm ở dưới bàn, lúc nãy vợ mới lột tôm cho hắn ăn, chắc là tay mỏi lắm. Lâm Trí nghe cha mẹ hai bên nói chuyện vui vẻ, cảm thấy mình đã thu được một thông tin khó lường, lòng đầy ngọt ngào.
Hắn cho rằng bởi vì cha mẹ thấy mình kiên định tỏ vẻ không thích nữ, không muốn kết hôn sinh con nên mới lui một bước, tìm cho mình một người vợ là nam. Ai ngờ vợ đã có âm mưu từ sớm, cũng không biết vợ thích mình từ khi nào nhỉ?
Chu Nguyệt Thâm bị bán đi cũng không nói lời nào, chỉ mỉm cười nhìn Lâm Trí, nhìn đến nỗi Lâm Trí nuốt nước miếng ực ực.
Ầy, khi nào bữa cơm này mới kết thúc đây, sao cứ nói mãi không ngừng, khi nào mới có thể về nhà ôm vợ đây.
“Ha ha ha, hồi nhỏ thằng Trí vui tính lắm, lúc mấy đứa nhóc ở nhà trẻ đánh nó, tôi hỏi nó là ai đánh, nó nói không quan trọng, rồi lại hỏi tôi trong cục u trên trán có cái gì.”
Mặt thầy Lâm đỏ bừng: “Đừng, đừng đừng nói nữa!” Tối hôm trước mới dỗ được Chu Nguyệt Thâm kêu mình là chồng, hôm nay lại mất hình tượng rồi.
Thầy Lâm rất bất mãn, kéo vợ đi về.
——
Tiểu kịch trường:
Chu Nguyệt Thâm đỏ mặt nghe Lâm Trí thảo về về các tư thế thoải mái nhất. Anh không biết sao Lâm Trí bình thường ít nói mà giờ lại cứ liên miên suốt vậy. Bạn có biết trang truyện # TRUМtrцye И.v И #
Lâm Trí thấy anh không nói lời nào, nói tiếp: “Tóm lại, tư thế nào mà nhìn được mặt vợ là anh thích hết.”
Lúc trước Lâm Trí rất thích quăng đồ lên giường, đôi khi sẽ mất một cái bút lông, hai ngày sau sẽ phát hiện trên đầu giường dính đầy mực. Chu Nguyệt Thâm từng đề cập đến chuyện này vài lần, hắn đều cảm thấy không phải chuyện gì lớn.
Sau này lại tự nhiên sửa được tật xấu, suy cho cùng, nếu trên giường có nhiều đồ quá thì lúc đè vợ sẽ khá bất tiện.
Hoàn toàn văn
“May là Tiểu Thâm có thể nhìn trúng Lâm Trí nhà chúng ta. Tiểu Thâm thật là quá ưu tú, làm cái gì cũng gọn gàng ngăn nắp, đâu giống Lâm Trí, tôi cứ lo nó ở một mình không thể tự gánh vác cuộc sống.”
……
Lâm Trí nhẹ kéo tay Chu Nguyệt Thâm ở dưới bàn, lúc nãy vợ mới lột tôm cho hắn ăn, chắc là tay mỏi lắm. Lâm Trí nghe cha mẹ hai bên nói chuyện vui vẻ, cảm thấy mình đã thu được một thông tin khó lường, lòng đầy ngọt ngào.
Hắn cho rằng bởi vì cha mẹ thấy mình kiên định tỏ vẻ không thích nữ, không muốn kết hôn sinh con nên mới lui một bước, tìm cho mình một người vợ là nam. Ai ngờ vợ đã có âm mưu từ sớm, cũng không biết vợ thích mình từ khi nào nhỉ?
Chu Nguyệt Thâm bị bán đi cũng không nói lời nào, chỉ mỉm cười nhìn Lâm Trí, nhìn đến nỗi Lâm Trí nuốt nước miếng ực ực.
Ầy, khi nào bữa cơm này mới kết thúc đây, sao cứ nói mãi không ngừng, khi nào mới có thể về nhà ôm vợ đây.
“Ha ha ha, hồi nhỏ thằng Trí vui tính lắm, lúc mấy đứa nhóc ở nhà trẻ đánh nó, tôi hỏi nó là ai đánh, nó nói không quan trọng, rồi lại hỏi tôi trong cục u trên trán có cái gì.”
Mặt thầy Lâm đỏ bừng: “Đừng, đừng đừng nói nữa!” Tối hôm trước mới dỗ được Chu Nguyệt Thâm kêu mình là chồng, hôm nay lại mất hình tượng rồi.
Thầy Lâm rất bất mãn, kéo vợ đi về.
——
Tiểu kịch trường:
Chu Nguyệt Thâm đỏ mặt nghe Lâm Trí thảo về về các tư thế thoải mái nhất. Anh không biết sao Lâm Trí bình thường ít nói mà giờ lại cứ liên miên suốt vậy. Bạn có biết trang truyện # TRUМtrцye И.v И #
Lâm Trí thấy anh không nói lời nào, nói tiếp: “Tóm lại, tư thế nào mà nhìn được mặt vợ là anh thích hết.”
Lúc trước Lâm Trí rất thích quăng đồ lên giường, đôi khi sẽ mất một cái bút lông, hai ngày sau sẽ phát hiện trên đầu giường dính đầy mực. Chu Nguyệt Thâm từng đề cập đến chuyện này vài lần, hắn đều cảm thấy không phải chuyện gì lớn.
Sau này lại tự nhiên sửa được tật xấu, suy cho cùng, nếu trên giường có nhiều đồ quá thì lúc đè vợ sẽ khá bất tiện.
Hoàn toàn văn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất