Chương 5: Quá Khứ 3
Tám năm sau khi đó cậu vừa tròn 18 cậu luôn nghĩ về những giây phút mà cậu đã giết chết bố mẹ mình, cậu đau lòng ngồi khóc một mình suốt bao nhiêu năm qua .
Cậu luôn tự nhốt bản thân mình cách ly với xã hội bên ngoài, nhưng cậu lại luôn cảm nhận được một thứ gì đó cứ luôn cạnh và gần cậu, từ sau khi cái nhìn của bà ta .
Từ bên ngoài cách cửa mở ra, những tiếng kêu cột kẹt vang dội cả căn phòng, cậu nghe thấy tiếng động nên vội vàng leo lên giường đấp chăn lại .
Mẹ cậu bước vào nhìn con trai mình thở dài sau đó bảo :
“Nhật Nga con lại nằm lì ra đó à ? Con đã biết con như vậy bao nhiêu năm rồi không ?
Mau dậy đi không lát bố vào là chết đó”
Sau vụ việc ấy cậu được một gia đình nhận nuôi, người mẹ rất thương yêu cậu còn người bố thì khác, ông xem cậu như là một thứ vô dụng chả làm được tích sự gì .
Chỉ suốt ngày cứ như một cái xác không hồn sau đó ông ta còn nhận nuôi thêm một đứa bé khác, đó chính là Quan trung anh trai của cậu, chỉ cách cậu và tuổi nhưng anh ta đã làm ra được sự nghiệp cùng các việc khác mà cậu không thể nào làm được.
Lại là một tiếng bước chân cùng với tiếng gầm gừ, ho hen bước vào phòng là một người đàn ông to cao khuôn mặt đầy dữ tợn ông ta nhìn cậu và quát :
"Mày còn ở đó à, suốt ngày chỉ biết nằm ở đó chả làm được trò trống gì, nếu lúc đó tao không nhận mày về nuôi thì có phải hơn không
Mày nhìn lại biết điều một chút nếu bị làm mọi việc thì tao có mắn mày không ? Chỉ là một thứ phế vật mau cút khỏi nhà tao"
Cậu đứng dậy nhìn ông ta khuôn mặt gầm gầm, khé mắt cậu cay cay cậu chỉ biết đứng hình và cắn chặt môi .
“Mày còn nhìn gì hả ? Tao đã nói sai sao ?
Tao không nhịn được nữa rồi ! Hãy mau cút khỏi nhà tao”
Cậu bước ra khỏi nhà trong lòng đầy ấm ức sau đó một bàn tay ấm áp chạm vào người cậu đó là anh trai cậu :
“Sao em lại khóc ? Em muốn đi đâu ? Hãy vào nhà đi rồi có gì anh giải quyết”
Cậu nhìn ánh mắt đầy ấm áp của anh trai mình cậu ôm anh ấy vào lòng, trong khi tất cả mọi người trong nhà điều đưa mắt sững sờ nhìn cậu .
Nước mắt cậu rơi từng giọt sau đó thành dòng cậu nói :
“Tại sao chứ ? Em đã làm gì sai ? Tất cả lỗi là do em sao ? Em ghét tất cả ngay cả anh ! Rồi anh và gia đình anh sẽ trả giá”
Một nụ cười ma mị đầy nhan hiểm trên môi cậu con gió lại thổi đến, anh trai cậu đứng hình sau đó một cái bóng của ai đó thấp thoáng sau lưng cậu .
Cậu bắt đầu không đứng vững được nữa mà ngã xuống đất, người phụ nữ trong bộ váy đỏ khuôn mặt xanh xao ánh mắt đỏ ngầu đang nhìn cậu bà ta thì thầm .
“Không ai có thể thoát được khi có liên quan đến nó”.
Cả gia đình cậu buồn chồn khi nhìn thấy hai đứa con trai mình như vậy, sau đó cậu anh trai chợn trắng mắt mỉm cười quay lại nhìn cha mình .
Anh xuồi bọt mét đầy miệng anh mỉm cười sau đó như người không hồn đứng dậy bế cậu vào phòng .
Bà mẹ và ông chồng thấy điều gì đó không ổn họ, cảm giác được sắp có một việc gì đó sắp ập đến với họ .
Nhưng họ chỉ biết nhìn nhau mà cùng hai cậu con trai bước vào phòng, vào trong phòng cậu bỏ em trai mình xuống sau đó cười to .
Bố mẹ cậu đứng đấy rung rẩy đầy vẻ sợ hãi rồi cậu cũng ngất đi, cả hôm đó hai người không ai ngủ được mà chăm sóc cho hai anh em cậu .
Cậu luôn tự nhốt bản thân mình cách ly với xã hội bên ngoài, nhưng cậu lại luôn cảm nhận được một thứ gì đó cứ luôn cạnh và gần cậu, từ sau khi cái nhìn của bà ta .
Từ bên ngoài cách cửa mở ra, những tiếng kêu cột kẹt vang dội cả căn phòng, cậu nghe thấy tiếng động nên vội vàng leo lên giường đấp chăn lại .
Mẹ cậu bước vào nhìn con trai mình thở dài sau đó bảo :
“Nhật Nga con lại nằm lì ra đó à ? Con đã biết con như vậy bao nhiêu năm rồi không ?
Mau dậy đi không lát bố vào là chết đó”
Sau vụ việc ấy cậu được một gia đình nhận nuôi, người mẹ rất thương yêu cậu còn người bố thì khác, ông xem cậu như là một thứ vô dụng chả làm được tích sự gì .
Chỉ suốt ngày cứ như một cái xác không hồn sau đó ông ta còn nhận nuôi thêm một đứa bé khác, đó chính là Quan trung anh trai của cậu, chỉ cách cậu và tuổi nhưng anh ta đã làm ra được sự nghiệp cùng các việc khác mà cậu không thể nào làm được.
Lại là một tiếng bước chân cùng với tiếng gầm gừ, ho hen bước vào phòng là một người đàn ông to cao khuôn mặt đầy dữ tợn ông ta nhìn cậu và quát :
"Mày còn ở đó à, suốt ngày chỉ biết nằm ở đó chả làm được trò trống gì, nếu lúc đó tao không nhận mày về nuôi thì có phải hơn không
Mày nhìn lại biết điều một chút nếu bị làm mọi việc thì tao có mắn mày không ? Chỉ là một thứ phế vật mau cút khỏi nhà tao"
Cậu đứng dậy nhìn ông ta khuôn mặt gầm gầm, khé mắt cậu cay cay cậu chỉ biết đứng hình và cắn chặt môi .
“Mày còn nhìn gì hả ? Tao đã nói sai sao ?
Tao không nhịn được nữa rồi ! Hãy mau cút khỏi nhà tao”
Cậu bước ra khỏi nhà trong lòng đầy ấm ức sau đó một bàn tay ấm áp chạm vào người cậu đó là anh trai cậu :
“Sao em lại khóc ? Em muốn đi đâu ? Hãy vào nhà đi rồi có gì anh giải quyết”
Cậu nhìn ánh mắt đầy ấm áp của anh trai mình cậu ôm anh ấy vào lòng, trong khi tất cả mọi người trong nhà điều đưa mắt sững sờ nhìn cậu .
Nước mắt cậu rơi từng giọt sau đó thành dòng cậu nói :
“Tại sao chứ ? Em đã làm gì sai ? Tất cả lỗi là do em sao ? Em ghét tất cả ngay cả anh ! Rồi anh và gia đình anh sẽ trả giá”
Một nụ cười ma mị đầy nhan hiểm trên môi cậu con gió lại thổi đến, anh trai cậu đứng hình sau đó một cái bóng của ai đó thấp thoáng sau lưng cậu .
Cậu bắt đầu không đứng vững được nữa mà ngã xuống đất, người phụ nữ trong bộ váy đỏ khuôn mặt xanh xao ánh mắt đỏ ngầu đang nhìn cậu bà ta thì thầm .
“Không ai có thể thoát được khi có liên quan đến nó”.
Cả gia đình cậu buồn chồn khi nhìn thấy hai đứa con trai mình như vậy, sau đó cậu anh trai chợn trắng mắt mỉm cười quay lại nhìn cha mình .
Anh xuồi bọt mét đầy miệng anh mỉm cười sau đó như người không hồn đứng dậy bế cậu vào phòng .
Bà mẹ và ông chồng thấy điều gì đó không ổn họ, cảm giác được sắp có một việc gì đó sắp ập đến với họ .
Nhưng họ chỉ biết nhìn nhau mà cùng hai cậu con trai bước vào phòng, vào trong phòng cậu bỏ em trai mình xuống sau đó cười to .
Bố mẹ cậu đứng đấy rung rẩy đầy vẻ sợ hãi rồi cậu cũng ngất đi, cả hôm đó hai người không ai ngủ được mà chăm sóc cho hai anh em cậu .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất